- Bắc Minh huynh đệ, ngươi cũng nên cẩn thận.
Trong tay Phỉ Du Thiên Thần xuất hiện hai thanh đoản kích màu đen.
- Đoản kích?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
Dựa theo tin tình báo mà hắn lấy được, ở thời kỳ thượng cổ binh khí thực sự của Phỉ Du Thiên Thần cũng không phải là đoản kích a.
- Ở bên trong Nguyệt Hạ Đàm, trên người Luyện Ngục Thần ta đã tìm được món binh khí thích hợp hơn của mình.
Phỉ Du Thiên Thần nhìn Kỷ Ninh, nói:
- Tuy rằng ta cũng giống như Luyện Ngục Thần, đều sử dụng song kích, thế nhưng mà so với hắn ta còn lợi hại hơn nhiều.
- Mời.
Hai tay Kỷ Ninh thì đột nhiên xuất hiện hai thanh thần kiếm huyết sắc.
. . .
Hơn trăm tên Thiên Thần đang xem cuộc ở phía xa, mỗi người đều nín thở, bọn hắn cũng muốn thông qua trận chiến này, nhìn thật kỹ xem vị Bắc Minh Thiên Thần dựa vào thực lực bản thân mình tới đây có thực lực mạnh mẽ tới đâu! Nếu như Bắc Minh Thiên Thần thật sự rất mạnh, như vậy khi kiếp nạn phủ xuống sinh cơ thsẽì càng lớn hơn một chút. Đương nhiên kiếp nạn đối với những Thiên Thần đã sớm buông tha kia mà nói, cũng không có nguy hiểm.
Thế nhưng tuy răng bọn hắn buông tha, thế nhưng bởi vì đi theo những Thiên Thần chưa từng buông tha kia đến đây. Những Thiên Thần chưa từng buông tha kia ở dưới kiếp nạn mà lần lượt chết đi. Cho nên bọn hắn cũng chờ mong có thể chết càng ít thì càng tốt.
Sưu.
Phỉ Du Thiên Thần hóa thành một đạo lưu quang, lao thẳng tới chỗ Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cũng hóa thành một đạo lưu quang nghênh đón hắn.
Phanh phanh phanh ~~~
Giữa không trung, song kiếm và song kích liên tiếp va chạm. Vừa mới rat ay thì Kỷ Ninh đã kinh ngạc nói:
- Ồ, phá môn mà Phỉ Du Thiên Thần dùng đoản kích này không ngờ lại giống Luyện Ngục Thần như đúc a?
Bởi vì lúc trước có kinh nghiệm ác chiến hồi lâu với Luyện Ngục Thần, cho nên Kỷ Ninh có thể ứng phó rất là nhẹ nhõm. Hắn cũng ra sức thi triển kiếm thuật, lần giao thủ tỷ thí này quan trọng hơn là làm chín vị Thiên Thần đối phương nhìn thấy rõ thủ đoạn của mình. Đến lúc đó mới tiện phối hợp để ứng phó với kiếp nạn.
Sưu.
Kiếm quang quỷ dị khó lường xẹt qua cổ của Phỉ Du Thiên Thần, may mắn mà đoản kích đã kịp thời ngăn chặn.
Lại là một đạo kiếm quang màu đen quỷ dị từ phía dưới chọc lên trên thân thể của Phỉ Du Thiên Thần. Phỉ Du Thiên Thần cũng vung đoản kích, gian nguy ngăn cản.
- Kiếm pháp của Bắc Minh huynh đệ thật là quỷ dị hung mãnh.
- Kiếm pháp vừa nhanh lại vừa quỷ dị, Kiếm đạo này quả thực am hiểu công phạt a.
- Lợi hại.
- Quả thực là lợi hại, bằng vào kiếm pháp này cũng đủ để địch nổi Luyện Ngục Thần rồi.
Đám người Vân Ngân Thiên Thần, Đông Hư Thiên Thần, Quý Bộ Thiên Thần đều sợ hãi thán phục, tuy rằng bọn hắn cũng đã xông qua được. Thế nhưng trên thực tế không có một ai trong bọn hắn đi theo đường Kiếm đạo! Mà ở bên trong kiếm pháp của Kỷ Ninh, bọn hắn đã cảm thấy được chỗ độc đáo của cường giả Kiếm đạo.
Về phần Tụ Kha Thiên Thần, Bảy vị Long Thần thì càng xem hai mắt lại càng tỏa sáng. Tuy rằng bọn hắn được Kỷ Ninh mang theo tới, thế nhưng mà chưa từng nhìn thấy qua Kỷ Ninh toàn lực thi triển kiếm pháp a.
Phanh.
Trong khi giao chiến hai người tách ra, lập tức đáp xuống mặt đất.
Phỉ Du Thiên Thần hưng phấn nói:
- Bắc Minh huynh đệ, tuy rằng ta đang ở thế hạ phong, thế nhưng đây chẳng qua là hâm nóng mà thôi. Đợi khi quen thuộc lẫn nhau thì ta có thể toàn lực rat ay rồi.
Nói xong, khí thế của Phỉ Du Thiên Thần mơ hồ có chút khác biệt. Thân thể hóa thành một đạo lưu quang lại một lần nữa bắn thẳng về phía Kỷ Ninh. Vừa giao thủ Kỷ Ninh cũng đã cảm giác ra được phương thức công kích của đoản kích đã biến hóa, Phỉ Du Thiên Thần này. . .
Không còn là bộ pháp môn giống như Luyện Ngục Thần kia nữa, mà là càng thêm huyền diệu.
Tuy rằng am hiểu tấn công, thế nhưng trong lúc nhất thời Kỷ Ninh cũng không có cách nào chiếm thế thượng phong nữa. Hiển nhiên Phỉ Du Thiên Thần ở benet rên Vạn Sơn Đảo đã nhịn vô số năm tháng dài dằng dặc. Cho nên đoản kích chi pháp của hắn cũng đã được tôi luyện càng thêm hoàn mỹ, so với kiếm pháp của Kỷ Ninh còn hoàn mỹ hơn nhiều.
- Lợi hại, lợi hại.
Đánh được một lát, Kỷ Ninh cười nói:
- Không biết thần thông hộ thể của Phỉ Du Đại ca như thế nào?
Nói xong, không ngờ Kỷ Ninh không hề ngăn cản công kích của đối phương, để mặc cho đoản kích của đối phương đâm vào trên người mình. Đồng thời kiếm pháp của Kỷ Ninh cũng đã đánh tới trên người đối phương, Phỉ Du Thiên Thần sợ tới mức sắc mặt đại biến. Vội vã thay đổi chiêu thức, ngăn cản công kích của Kỷ Ninh.
Phanh phanh phanh ~~~~
Phỉ Du Thiên Thần bị đánh cho liên tiếp lui về phía sau, đồng thời lại còn hô lớn:
- Ngươi thi triển Bát Cửu Huyền Công?
- Bát Cửu Huyền Công đệ cửu chuyển.
Kỷ Ninh cũng cười nói.
- Ngươi chơi xấu!
Phỉ Du Thiên Thần có chút khó thở, nếu như Kỷ Ninh yếu hơn một ít so với hắn. Như vậy cho dù Kỷ Ninh có Bát Cửu Huyền Công hộ thể thì hắn cũng có thể hoàn toàn áp chế được Kỷ Ninh. Thế nhưng mà thực lực của Kỷ Ninh lại tương đương với hắn. Lúc này Kỷ Ninh lại không cần bảo hộ bản thân, như vậy đã chiếm cứ ưu thế lớn lao.
- Sư phụ ngươi là ai?
Phỉ Du Thiên Thần hô lớn:
- Không ngờ ngươi đã tu luyện tới Bát Cửu Huyền Công, còn tới đệ cửu chuyển.
- Sư phụ ta là Bồ Đề Đạo Tổ.
Kỷ Ninh cười ha hả, nói:
- Hâm mộ, ghen ghét rồi sao?
- Bồ Đề Đạo Tổ? Ngươi thật sự là đi đường cũng giẫm nhầm phân chó a.
Phỉ Du Thiên Thần một mặt vừa đánh một mặt hô lớn, rất là chật vật:
- Được rồi, được rồi, ta biết rõ thần thông hộ thể của nguơi rất là cao minh, đừng có bắt nạt người khác như vậy có được không?
Kỷ Ninh cũng thấy tốt thì dừng, sau khi thể hiện thần thể của mình lợi hại một chút. Lại bắt đầu tiếp tục công giết bình thường, đoản kích của đối phương công tới, Kỷ Ninh cũng ngăn cản như thường.
Cứ như vậy ngươi tới ta đi, cũng coi như là đánh tới vui vẻ.
. . .
- Không nghĩ tới Bắc Minh huynh đệ lại tu luyện Bát Cửu Huyền Công đến đệ cửu chuyển. Như vậy là tốt rồi.
Vu Kỳ Thiên Thần híp mắt cười nói:
- Lần đại kiếp nạn này, đương cái kia đại quân yêu ma kia sẽ tới. Đồng Khúc lão đệ, đến lúc đó không cần một mình ngươi đứng làm bia ngắm rồi, đến lúc đó Bắc Minh huynh đệ cũng có thể cùng đi ngạnh kháng với ngươi a.
Đối mặt với quân đội yêu ma, quả thực cần thần thể rất mạnh để đi ngạnh kháng a.