Mãng Hoang Kỷ

Chương 467: Chương 467: Vu Giang tiên phủ. (1)




Phủ Đệ Thiên Tiên ??

Tuy rằng ở vùng đất vô tận này có rất nhiều phủ đệ nhưng thông thường đều là phủ đệ của tán tiên, địa tiên xây dựng nên. Bình thường thì phủ đệ của tán tiên, địa tiên có sức hấp dẫn rất lớn đối với Tử Phủ Tu sĩ, nhưng với những người như kỷ Ninh thì sức hấp dẫn nhỏ đi nhiều. Dù sao đám Kỷ Ninh cũng đã tiếp xúc với khá nhiền tán tiên, địa tiên còn sống. ví dụ như sư phụ của Kỷ Ninh chính là Điện tài Tiên Nhân!

Nhưng đó lại là phủ đệ của thiên tiên! Hoàn toàn khác nhau!

- Các vị thấy thế nào?

Thương Giang chân nhân truyền âm.

Cửu Liên liền truyền âm nói:

- Thiếu Viêm Nông chính là một trong bốn công tử ở Vương Đô Đại Hạ. Hắn thân phận lớn tới cỡ đấy mà phải nhớ kỹ nhân tình của chúng ta. Chỉ riêng vì chuyện này... ta đã cảm thấy phải nên giúp hắn một lần này. Một khi hắn trở thành người kế nhiệm Vũ Thần Công thì chỉ cần giúp chúng ta một chút thì đã cực kỳ có lợi rồi.

- Đừng nóng vội, tên tôi tớ bên cạnh hắn tạo cho ta cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

Kỷ Ninh Truyền âm nói. hắn đã sớm cảm ứng được nguy hiểm ở nơi sâu thẳm, chính là cảm giác do tên tôi tớ kia mang đến:

- Hắn có tôi tớ lợi hại như thế mà vẫn cần chúng ta hỗ trợ sao? tốt nhất thì đừng vội đồng ý, cứ tiếp tục nghĩ cho kỹ đi đã.

- Đúng, có lý.

Thương giang chân nhân đáp.

- Ta nghe sư huynh.

Mộc Tử Sóc rất rõ ràng quan điểm.

- Cứ xem hắn nói thế nào đã.

Dư Vi cũng nói như thế.

Tuy Cửu Liên có khuynh hướng muốn đồng ý nhưng hiển nhiên trong những người cùng môn phái này, khả năng ảnh hưỡng của Kỷ Ninh vẫn lớn hơn.

Chủ yếu là do càng là thiên tài ở cùng một chỗ thì lại càng coi trọng thực lực. Mà trong mấy người thì ba người Kỷ Ninh, Dư Vi, thương Giang là mạnh nhất.

Thiếu Viêm Nông nhìn biểu tình của năm người Kỷ Ninh, biết đối phương chưa suy chuyển gì, lại nói :

- Thiên Tiên kia tên là Vu Giang tiên nhân! là một đại yêu Thủy tộc đắc đạo thành thiên tiên. Năm xưa cũng có tiếng tăm... về sau giao chiến với một tên tiên nhân khác trong tam giới nên chết đi. 'Chìa khóa tiên phủ' của phủ đệ thiên tiên đã nằm trong tay của Thiếu Viêm tộc ta. Nhưng sau khi có chìa khóa, thiếu Viên tộc ta cũng không vội vã đi tìm, cho nên khẳng định chắc chắn rằng từ khi Vu Giang tiên nhân chết tới nay, không hề có người nào vào.

- Mà Tiên Phủ đó là hang ổ của một vị tiên nhân. Giống như các loại linh dược, Pháp Bảo, linh đan, kỳ tài thì nhất định sẽ có rất nhiều. Không chừng lại có cả Pháp bảo tiên giai !

Nghe thế. Ánh mắt Dư Vi, thương giang chân nhân đều sáng lên. Kỷ Ninh và mộc Tử Sóc cũng không khỏi động lòng.

Pháp bảo tiên giai?

Đúng vậy, phần lớn tán tiên, địa tiên để có pháp bảo tiên giai. Vì thế nên chắc chắn Thiên tiên cũng phải có, thậm chí không chỉ một!Ở hang ổ có để lại pháp bảo tiên giai cũng là khả năng rất lớn.

- Mục đích lần này của ta là muốn nắm tiên phủ trong tay. Còn toàn bộ những bảo bối bên trong tiên phủ…chỉ cần các ngươi kiếm được thì là của các ngươi. Ta sẽ không cướp. Cho nên dù ta thật sự muốn thì cũng sẽ đưa ra cái giá cho các ngươi đồng ý đổi lấy, nhưng sẽ không hề bắt buộc.

Thiếu Viêm Nông nhìn nhóm người Kỷ Ninh:

- Đây là lời hứa của ta, cúng là lời hứa của Thiếu Viêm Tộc.

Nhóm người Kỷ Ninh nhìn nhau, lặng yên truyền âm.

- Có thể tới xem sao.

Thương giang chân nhân truyền âm.

- Vào được phủ thiên tiên đã là kỳ ngộ khó tìm. theo lời của Thiếu Viêm Nông công tử...không có chìa khóa tiên phủ thì cơ bàn là không cách nào vào được. Lần này chúng ta theo vào cũng là một cơ hội hiếm thấy.

- Hắn là công tử của thiếu Viêm tộc mà lại đem cả tộc ra hứa với cúng ta, đó là lời hứa đáng giá.

Dư Vi cũng truyền âm.

- Ta nghe Sư huynh.

Mộc Tử Sóc trước sau vẫn vậy.

- Kỷ Ninh?

Cửu Liên cũng nhìn về phía Kỷ Ninh.

Kỷ Ninh cũng động lòng.

Thiếu Viêm Nông nhìn thấy vẻ mặt của mấy người, lại bỏ thêm câu nữa.

- Theo ta được biết, tuy Vu Giang tiên nhân có xuất thân là đại yêu, nhưng lại cũng là một Kiếm Tiên yêu, có thành tựu khá cao về kiếm đạo. Theo vậy thì khả năng ở nơi của hắn cũng sẽ có thể có cả kiếm thuật lưu truyền tới nay.

Ánh mắt Kỷ Ninh sáng lên.

- Xem ra sư đệ Kỷ Ninh đã động lòng.

Thương giang chân nhân truyền âm, cười nói:

- Các vị thấy thế nào, ta cảm thấy có thể đi được.

- Có thể đi được.

Dư Vi cũng nói.

- Tuy rằng sẽ nguy hiểm, nhưng nếu Thiếu Viêm Tộc dám cho công tử của bọn họ đi vào thì nguy hiểm này cũng sẽ không quá mức.

- Đi.

Cửu Liên cũng truyền âm nói.

Mộc Tử Sóc nhìn về phía Kỷ Ninh.

- Đi thôi, nhìn xem thế nào.

Kỷ Ninh gật đầu.

- Được, ta cũng đi.

Mộc Tử Sóc lộ ra vẻ tươi cười.

Thương Giang chân nhân là người lớn tuổi nhất trong nhóm người, mở miệng nói:

- Thiếu Viêm Nông công tử , năm người chúng ta nguyện ý theo ngươi đi vào Vu Giang tiên phủ.

- Ha ha, được!

Ánh mắt của Thiếu Viêm nông sáng lên, vỗ tay một cái, vui mừng nói:

- Có 5 vị trợ giúp, lần này nhất định sẽ thành công.

- Các vị có cần chuẩn vị cái gì thì có thể nhanh chóng chuẩn bị đi.

Thiếu viêm Công nói..

- Chúng ta phải nhanh xuất phát tới Vu Giang tiên phủ một chút.

- Chúng ta thì không sao.

Thương Giang chân nhân cười nói..

- Chỉ e là sư đệ Kỷ Ninh còn muốn sắp xếp thêm tý nữa.

Bọn họ đều là khách nên dễ dàng rời đi. Còn Kỷ Ninh thì phải bố trí công việc của bộ tộc.

- Xin các vị chờ một lát.

Lúc này Kỷ Ninh hóa thành đường sáng, bay thẳng về phía đảo Minh tâm.

Trên đảo Minh Tâm.

Thu Diệp, Tiểu Thanh, Bạch Thủy trạch đã sớm đứng chở ở đó.

- Làm sao vậy, người đó là ai vậy.

Tiểu Thanh nói.

Kỷ Ninh nhìn về phía Thu Diệp :

- Thu Diệp, người đi chiến thuyền cổ xưa kia tới đây là công tử Thiếu Viêm tộc, một bộ tộc lớn từ xa xưa , địa vị cực kỳ cao quý. Hắn mời ta cùng sư huynh tỷ tới giúp hắn làm một chuyện... ta tạm thời sẽ rời đây một thòi gian. Tấc cả mọi việc trên đảo Minh tâm giao cho ngươi. Còn về phía Kỷ tộc thì ngươi chuyển lời giúp ta, nói rằng không lâu nữa ta sẽ về.

- Rõ.

Thu Diệp ngoan ngoãn gất đầu.

Kỷ Ninh có làm gì thì Thu Diệp đều lặng yên ủng hộ.

- Đi thôi, tiểu Thanh, Bạch thúc.

Kỷ Ninh cười nói.

Tiểu Thanh lập tức hóa thành một luồng sương mù, nhanh chóng hóa thành một con rán nhỏ quấn lên tay của Kỷ Ninh.

Còn Bạch Thủy trạch thì lặng yên đi theo Kỷ Ninh.

Ra ngoài mạo hiểm thì dĩ nhiên phải mang theo linh thú bên mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.