Kim Mao Bi Yêu Vương khẽ gật đầu:
- Đúng, ngươi nói đúng, bọn hắn càng thêm mù quáng càng thêm ngu xuẩn càng thêm điên cuồng, ta tỉnh táo hơn so với bọn hắn. Bọn hắn gặp phải Tam Tai Cửu Kiếp... Vì vậy mới sinh ra tuyệt vọng, mặc kệ tội nghiệt quấn thân. Nhưng ta biết rõ, tội nghiệt càng lớn, uy năng của Tam Tai Cửu Kiếp càng lớn. Ta muốn sống lâu, đương nhiên sẽ không để tội nghiệt quấn thân.
- Nhưng bọn chúng là thủ hạ của ta, ta thống lĩnh mười hai Yêu Vương Đông Lưu, nhưng bây giờ đã bị người hủy hết rồi.
Kim Mao Bi Yêu Vương trầm giọng nói:
- Ta không muốn làm địch với ngươi, nhưng ta muốn biết rõ vì sao ngươi phải giết bọn hắn.
- Bởi vì ….
Kỷ Ninh cười nói:
- Tội nghiệt!
Kim Mao Bi Yêu Vương bỗng nhiên giật mình:
- Ta hiểu rồi, ngươi muốn giết người có tội nghiệt quấn thân để gia tăng công đức, công đức lớn hơn, lúc Độ kiếp trong tương lai cũng dễ dàng hơn chút ít.
- Không.
Kỷ Ninh cười mỉm nói.
Bởi vì đây là thử thách của sư phụ đối với ta.
- Hả?
Kim Mao Bi Yêu Vương khẽ giật mình.
- Phải giết mười người có tội nghiệt lớn, là thử thách này.
Kỷ Ninh nói.
Kim Mao Bi Yêu Vương bối rối:
- Ngươi, ngươi là người của môn phái nào, tại sao lại có thử thách như vậy? Còn nữa, thực lực của ngươi mạnh như vậy, ai dám thử thách ngươi chứ? Chẳng lẽ là Thuần Dương Chân Tiên, Thiên Thần?
- Ngươi không cần quan tâm. Ta hỏi ngươi, ngươi cảm thấy thực lực của ta so với Thiên Tiên như thế nào?
Kỷ Ninh hỏi, Kim Mao Bi Yêu Vương dù gì cũng đã giao thủ với hơn mười tên Thiên Tiên, có lẽ hắn sẽ có một đánh giá chính xác.
Kim Mao Bi Yêu Vương gật đầu nói:
- Ngươi chính là Kiếm Tiên, công kích rất mạnh, đặc biệt là Đệ nhị Nguyên Thần của ngươi đã đạt đến trình độ Thiên Tiên trung đẳng.
- Còn vể bản thể ngươi, hơi yếu hơn một chút, có lẽ đạt đến trình độ Thiên Tiên cấp thấp. Nhưng bản thể của ngươi có một thanh phi kiếm Tiên giai cực kỳ lợi hại, chuôi Tiên kiếm này mạnh hơn năm chuôi còn lại rất nhiều. Tuy là tiêu chuẩn Thiên Tiên cấp thấp, nhưng điểm mấu chốt là ở Thần Ma Luyện Thể.
- Giống như mười hai Yêu Vương Đông Lưu chúng ta, nếu như hợp thành đại trận Phi Hùng, còn có thể áp chế ngươi. Còn không có đại trận thì chỉ có thể bị ngươi chém giết, dù sao thực lực của bọn hắn cũng yếu, còn kém trình độ Thiên Tiên một chút.
Kim Mao Bi Yêu Vương bình luận.
Tán Tiên có thể sống mười vạn năm, ba mươi vạn năm, năm mươi vạn năm, bảy mươi vạn năm, chín mươi vạn năm, trăm vạn năm …
Càng về sau thì thực lực càng mạnh.
Lúc đầu ở Đại Hạ thế giới, cấp độ của Phù Vân Tiên Nhân kia là mười vạn năm, mà ít nhất cấp độ những tên Yêu Vương này cũng là Tán Tiên năm mươi vạn năm, Kim Mao Bi Yêu Vương đã đạt tới trăm vạn năm, Bắc Hành Tiên Nhân cũng là cấp độ trăm vạn năm. Về phần Thư Hoa Tiên Nhân, là cấp độ mấy trăm vạn năm.
- A.
Kỷ Ninh gật đầu, trong nội tâm đã hiểu rõ về thực lực mình có.
- Bắc Minh Tiên Nhân, nếu có chuyện gì có thể tới đỉnh Kim Sơn tìm ta.
Sau khi Kim Mao Bi Yêu Vương nói xong liền hóa thành một vệt sáng màu vàng bay đi.
Nhìn Kim Mao Bi Yêu Vương rời đi, Kỷ Ninh nói khẽ:
- Phòng ngự của Kim Mao Bi thật đúng là lợi hại, chín mươi chín khối pháp bảo Tiên giai hình viên cầu kia... giá trị không tầm thường. Đáng tiếc, không thể lấy được.
- Hả?
Bỗng nhiên nhớ đến cái gì đó, Kỷ Ninh vừa cất bước về đỉnh núi.
Giờ phút này, ngọn núi đã sớm bị lột bỏ một tầng rồi.
Kỷ Ninh vung tay lên, Tiên Phủ xuất hiện ngay bên cạnh, Thanh Nhai Tiểu Vũ cùng Hoàng tộc Kỳ quốc đều từ trong Tiên Phủ bước ra ngoài.
- Làm sao vậy?
Hoàng tộc Kỳ quốc đều hoảng sợ nhìn bốn phía.
- Có phải Bắc Minh tiền bối đã chết rồi, Tiên Phủ bị mười hai Yêu Vương Đông Lưu lấy đi, chúng ta rơi vào trong tay Yêu Vương rồi sao?
Thiếu nữ áo đen cũng hoảng sợ.
Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng lo lắng nhìn quanh bốn phía, tìm bóng dáng của sư phụ.
Bọn hắn đều sững sờ.
Bởi vì bọn hắn nhìn thấy Kỷ Ninh đang cầm bầu rượu ngồi trên vách đá, nhàn nhã uống, nhìn biển mây mênh mông.
Mà ở phía xa xa, đám yêu quái đang hoảng sợ bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng, căn bản không có tên nào cam đảm dám tới trêu chọc Kỷ Ninh.
- Yêu quái đâu?
Kỳ Như Phong kinh ngạc.
- Cái này, cái này …:
- Thiếu nữ áo đen lắp bắp.
- Sư phụ, sư phụ.
Thanh Nhai Tiểu Vũ chạy đến bên cạnh Kỷ Ninh, quan hệ thầy trò trong Tu tiên giả vô cùng sâu nặng, một ngày làm thầy cả đời làm cha. Dù sao công ơn sư phụ truyền đạo cũng thật lớn. Thanh Nhai Tiểu Vũ xúc động nhìn người thiếu niên trạc tuổi mình, sư phụ vẫn còn sống.
- Bắc Minh tiền bối, mười hai Yêu Vương Đông Lưu kia... ?
Kỳ Như Phong không thể tin được Kỷ Ninh có thể đánh lui được mười hai Yêu Vương Đông Lưu, không nhịn được liền hỏi.
- Đáng tiếc, chỉ giết được tám tên.
Kỷ Ninh lắc đầu thở dài một tiếng.
- Cái gì?
Kỳ Như Phong trừng to mắt.
Kỷ Ninh không để ý đến hắn, uống rượu nhìn cảnh, tuy tâm tình của hắn rất tốt nhưng vẫn còn nuối tiếc. Bởi vì khảo nghiệm của Bát Cửu Huyền Công là giết chết mười tên có tội nghiệt lớn. Nhưng bây giờ mới giết có tám tên, vẫn còn thiếu hai tên nữa. Nếu như lúc nãy có thể giết thêm hai tên nữa thì mình có thể trở về Phương Thốn sơn học:
- Bát Cửu Huyền Công
rồi, bây giờ lại phải ở thêm một thời gian nữa để tìm giết hai tên có tội nghiệt lớn.
- Bắc Minh tiền bối, tiền bối?
Kỳ Như Phong nhịn không được hô.
- Sư phụ.
Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng nhẹ giọng hô, không nhịn được lấy bàn tay nhỏ bé chạm vào Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh quay đầu lại.
Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng nghi hoặc, thấp giọng hỏi:
- Sư phụ nói giết tám tên, cái này... cái này...
Nàng là một tu sĩ Tử Phủ, mười hai Yêu Vương Đông Lưu kia trong mắt nàng là cao không với tới, toàn bộ khu vực Đông Lưu đều là Thiên hạ của mười hai Yêu Vương. Sư phụ nói giết tám tên, chỉ sợ là giết tám tên lão yêu Tán Tiên bình thường.
- Ừ.
Kỷ Ninh không thèm để ý vung tay lên, giữa không trung lập tức xuất hiện từng kiện pháp bảo Tiên giai, những thứ này đều là pháp bảo còn sót lại của tám tên Yêu Vương bị Kỷ Ninh diệt sát, mỗi cái đều tản ra chấn động mạnh mẽ.
Nhãn lực của Hoàng tử Kỳ Như Phong cực cao, hắn lập tức trợn tròn hai mắt, hắn đã từng thấy qua pháp bảo Tiên giai trong Hoàng cung, giờ phút này không nhịn được trừng to mắt:
- Cái này, cái này, những thứ này, đều là pháp bảo Tiên giai? Nhiều pháp bảo Tiên giai như vậy? Làm sao có thể...
- Bộ pháp bảo Tiên giai này…