Giản Minh Thần mơ mơ màng màng trốn về nhà, trong nhà một người đều không có, yên tĩnh thần kỳ. Trở lại phòng ngủ của mình tiến vào Mộng Tưởng đảo, đem cả người toàn bộ ngâm tại ôn tuyền. Nước trong ôn tuyền độ ấm tương đối cao, Giản Minh Thần không đến một phút liền “xoạt”
một tiếng, chui ra khỏi mặt nước, sờ soạng mặt một cái, liền tựa người ở trong ôn tuyền. Cách cậu không xa chính là rừng cây gỗ tử đàn mới trồng, mọc rất tốt, rất thẳng. Đường kính đều vượt qua 30 cm, qua không được bao lâu có thể kiến tạo phòng ốc đàn mộc. Bất quá bây giờ Giản Minh Thần không có tâm tư để ý những thứ này, cậu hiện tại để ý chính là chuyện lúc buổi chiều của Kiều Tử Phỉ. Cậu vẫn cho rằng Kiều Tử Phỉ không thích nam nhân, chính là buổi chiều rõ ràng đối với mình có dục vọng. Cái này làm sao bây giờ, chẳng lẽ từ nay về sau cũng sẽ không nhìn mặt. Chính là Kiều Tử Phỉ giúp mình nhiều việc như vậy, cũng bởi vì chuyện có liên quan đến bằng hữu? “A……”
Thật đúng là phiền toái. Cậu từ nay về sau muốn như thế nào đối mặt Kiều Tử Phỉ a!! Giản Minh Thần cuống quýt ở nhà hai ngày, Kiều Tử Phỉ đều không có gọi điện thoại cho cậu, ngược lại có hai người khác gọi điện, một người là Vân Dịch Chi, hỏi cậu có hay không bị thương các loại. Có chút uể oải không phấn chấn, Giản Minh Thần qua loa vài câu liền treo, cậu hiện tại cái gì cũng không muốn nói, thầm nghĩ hảo hảo yên tĩnh một chút. Một người là Tiểu Ngạn, muốn Giản Minh Thần cuối tuần đi trường học hắn chơi. Lần trước cậu đáp ứng mang Tiểu Ngạn đi thăm trường mình, hiện tại khẳng định từ chối không xong, hai người hẹn thời gian, Giản Minh Thần vội vàng cúp điện thoại. Tiếp tục cuống quýt, ngày mai sẽ là cuối tuần, Kiều Tử Phỉ sẽ mang Kiều Nhạc Ninh đến trong nhà làm khách, cậu hiện tại cũng không biết như thế nào đối mặt Kiều Tử Phỉ?! Cuối tuần sáng sớm Lạc Lạc đã dậy, hôm nay Kiều Nhạc Ninh muốn tới nhà hắn chơi, Lạc Lạc dị thường hưng phấn. “Ba ba làm xong tháp hoa quả chưa? Ninh ca ca sắp tới rồi!”
Lạc Lạc tại phòng bếp vây quanh Giản Minh Thần cùng Vân Minh đi dạo, thúc giục Giản Minh Thần làm cái này làm cái kia, hận không thể lấy ra tất cả ăn ngon đều hiến cho Kiều Nhạc Ninh. “Tốt lắm, con nhanh đến trong phòng khách tìm gia gia chơi đi.”
Giản Minh Thần có chút bất đắc dĩ đối Lạc Lạc ôm chân của mình không tha ôn nhu nói. “Gia gia cùng Cốc gia gia sáng sớm liền đi ra ngoài, chẳng lẽ không có nói với ba ba?”
Vừa nghe Lạc Lạc nói, Giản Minh Thần vỗ đầu một cái, cậu một buổi sáng sớm đều hốt hoảng nên sớm quên Giản Vân Phong cùng Cốc Tiểu Bắc đi ra ngoài đi thế giới hai người, cậu làm sao lại đã quên việc này. “Vậy Lạc Lạc không định lấy đồ chơi cho Kiều Nhạc Ninh sao? Hai đứa trước khi ăn cơm còn có thể cũng chơi đồ chơi nha.”
Ôm lấy nhi tử mập mạp, hướng phòng khách đi. Phòng bếp quá rối loạn, Lạc Lạc lại nghịch ngợm, còn là tranh thủ thời gian đuổi vẫn là tốt. “Đúng rồi, con đi lấy món đồ chơi cho Ninh ca ca chơi, ba ba giữa trưa phải làm tháp hoa quả nha, Lạc Lạc vài ngày cũng chưa được ăn.”
Giản Minh Thần xấu hổ, cậu làm sao lại có một nhi tử tham ăn như vậy a, một ngày đều không rời được món điểm tâm ngọt. Kiều Tử Phỉ mang theo Kiều Nhạc Ninh nhàn nhã ở nhà Giản Minh Thần làm khách, một chút cũng không có bởi vì chuyện ngày hôm qua mà biểu hiện ra một điểm xấu hổ. Cùng anh nói lời nói thời điểm mang theo trước sau như một mỉm cười, sủng nịch vỗ vỗ đầu Lạc Lạc, cùng Lạc Lạc và Kiều Nhạc Ninh cùng một chỗ lắp ráp máy bay. Biểu hiện hoàn toàn nhất phái hảo thúc thúc, hảo ba ba. Chẳng lẽ ngày hôm qua chỉ là một sự cố ngoài ý muốn, Kiều Tử Phỉ cũng không phải đối với cậu sinh ra dục vọng. Nghĩ đến điểm này, Giản Minh Thần sững sờ, vì cái gì ngực đột nhiên đau?! Từ trước đến nay Lạc Lạc cùng một chỗ lắp ráp máy bay Kiều Tử Phỉ, âm thầm quan sát thần tình Giản Minh Thần. Mới vừa vào cửa lúc nhìn thấy mình liền xấu hổ mặt đỏ, bây giờ nhìn mình lại là cau mày, chính là biểu tình khó có thể tin, làm cho trong lòng của anh vui mừng nở hoa. Đây là không phải đại biểu Giản Minh Thần đã bắt đầu để ý anh sao. Trong phòng khách hiện tại tối hưng phấn hẳn là Lạc Lạc, Kiều Tử Phỉ cùng Kiều Nhạc Ninh chỉ chốc lát đã giúp hắn lắp ráp ra một cái máy bay xinh đẹp, “Ninh ca ca thật lợi hại nha, đi, chúng ta đi trong sân chơi máy bay.”
Lạc Lạc tự động bỏ qua công lao của Kiều Tử Phỉ, trong mắt hắn ra vẻ chỉ có Kiều Nhạc Ninh. Nhìn thoáng qua ba ba mình, chính là cười mị mị nhìn xem Giản Minh Thần, Kiều Nhạc Ninh kéo cánh tay nhỏ mũm mĩm của Lạc Lạc, lên tiếng chào hỏi liền đi ra ngoài, phỏng chừng hiện tại cho dù có sát thủ đến ám sát Kiều Tử Phỉ, ba ba cũng sẽ không nhăn hạ lông mi a! Kiều Nhạc Ninh vừa đi ra, đã nhìn thấy Lăng Dạ đi tới, hắn nhận thức người nam nhân này, môn chủ của Tu La Môn – Lăng Dạ, một lão đại của tổ chức ám sát tại sao lại cùng Giản Minh Thần có quan hệ. Xem ra ba ba mình còn cần mình chiếu cố nha. Còn lại vẫn là Lạc Lạc ngoan a! Vừa vào cửa Lăng Dạ liền thấy Lạc Lạc cùng một cái nam hài cùng một chỗ hướng trong sân chạy. Nam hài kia ánh mắt ý vị thâm trường làm cho hắn nhạy cảm nheo lại mắt mục, hài tử nhỏ như vậy đã có ánh mắt sắc bén như thế, không đơn giản a! “Lăng đại ca ngươi đã đến rồi.”
“Ngồi bên này, giới thiệu hạ xuống vị này chính là bằng hữu của ta, Kiều Tử Phỉ.”
Lăng Dạ đến làm cho phòng khách có chút an tĩnh náo nhiệt lên, không phải Giản Minh Thần cỡ nào hoan nghênh Lăng Dạ, mà là cậu thật sự là không biết cùng Kiều Tử Phỉ nói chuyện gì, Vân Minh chỉ lo ăn căn bản cũng không có phản ứng để ý chuyện khác. “Ta là đến nói lời cảm tạ, bệnh tình của Linh Lung ổn định rất nhiều, gần đây cũng không náo, tháng sau chính là ngày sinh dự tính, có khả năng ta không còn ở đây, muốn nhờ ngươi xem có thể giúp ta chiếu cố nàng hay không?”
“Không có vấn đề, dù sao tháng sau ta cũng được nghỉ đông, để cho Linh Lung tỷ trực tiếp chuyển chỗ qua của ta cũng tốt lắm.”
Lăng Dạ đến, Kiều Tử Phỉ vốn một mực trầm mặc đột nhiên nhớ tới, Giản Minh Thần nhờ mình giúp anh điều tra Tư Đồ Linh Lung, khi xem hết tư liệu liền ghé vào trên bả vai anh khóc lớn, chẳng lẽ Giản Minh Thần thích Lăng Dạ. Không được, anh sẽ không để cho Giản Minh Thần thích Lăng Dạ. Vốn Kiều Tử Phỉ cùng Lăng Dạ thì có một ít sinh ý thượng vãng lai, cũng đã gặp mấy lần. Kiều Tử Phỉ hợp thời cắt đứt hai người nói chuyện, anh không thích cảm giác Giản Minh Thần không đếm xỉa đến mình. “Nghe nói Lăng tiên sinh hiện tại muốn từ Châu Âu chuyển đến Z quốc, không lẽ là muốn đem khối thịt Châu Âu tặng cho Tư Đồ gia?”
Lời nói của Kiều Tử Phỉ làm cho Lăng Dạ cùng Giản Minh Thần đều sững sờ, Lăng Dạ thật không ngờ Kiều Tử Phỉ lại tại nhà của Giản Minh Thần trực tiếp hỏi ra những lời này, tuy không tính là bí mật nhưng là không phải ai cũng có thể biết đến. Giản Minh Thần kinh ngạc là vì Lăng Dạ rời khỏi Châu Âu, chẳng lẽ là bởi vì hắn cùng Tư Đồ gia tộc mâu thuẫn gay cấn, bị Tư Đồ gia tộc bức khỏi Châu Âu. Hoặc là bởi vì Tư Đồ Lương trên tay có thứ uy hiếp Lăng Dạ. Chính là cái ảnh chụp cùng băng ghi hình kia. “Kiều tổng là ở đâu lấy được tin tức, ta như thế nào sẽ buông tha cho Châu Âu, đến Z quốc chỉ là vì giải sầu mà thôi, Kiều tổng có lẽ biết chuyện của ta.”
Lời nói đã nói rất rõ ràng hắn đến Z quốc chỉ là bởi vì tình nhân đột nhiên bị ám sát cho nên tâm tình không tốt, đến giải sầu mà thôi, cũng không phải như Kiều Tử Phỉ nghĩ. “Như vậy là tốt nhất, từ nay về sau tại Châu Âu gặp được chúng ta có lẽ còn có khả năng hợp tác.”
Hai người hàn huyên một hồi, Lăng Dạ liền đứng dậy cáo từ, nếu như hôm nay không có Kiều Tử Phỉ, có lẽ hắn còn có thể ngồi cùng Giản Minh Thần nói một chút chuyện của Tư Đồ Linh Lung, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn ra Kiều Tử Phỉ thích Giản Minh Thần, hắn nếu còn ở đó, không thể nghi ngờ sẽ trở thành cái đinh trong mắt Kiều Tử Phỉ, còn không bằng hôm khác lại đến sẽ tốt hơn. “Kiều ca, vừa rồi anh nói Lăng đại ca chuyển thế lực từ Châu Âu đến Z quốc, rốt cuộc là nguyên nhân gì, anh có thể nói cho em biết không?”
Giản Minh Thần thấy Lăng Dạ đi rồi, còn không có nhịn xuống hiếu kỳ trong lòng hỏi Kiều Tử Phỉ. Tuy cậu đã buông phần tình cảm đối với Lăng Dạ xuống, chính là hai người có hơn mười năm cảm tình, kêu cậu thoáng cái cho toàn bộ biến mất là không thể nào, nghe được Lăng Dạ gặp nạn, cậu có thể giúp chút gì cho Lăng Dạ không? Trước kia bọn họ ân ân oán oán, hiện tại Giản Minh Thần cũng không thể nói được ai đúng ai sai. Tình cảm yêu thương trước kia đối Lăng Dạ đã sớm cùng Tư Đồ Ninh tuẫn táng tại biển rộng, giờ có muốn cũng tìm không trở lại. Hiện tại còn lại hẳn là xem như thân tình a! Hơn nữa cậu một mực không tin Lăng Dạ vì lợi dụng cậu mới cùng cậu cùng một chỗ. Hắn phải tìm ra chân tướng sự tình. Nếu như đã dính líu, vậy hắn cũng có thể làm cho cái chết trước kia của Tư Đồ Ninh được rõ ràng. “Cụ thể nguyên nhân gì anh cũng không rõ, chỉ là biết hiện tại Tư Đồ gia tộc một mực chèn ép Lăng Dạ.”
Tại sao phải chèn ép Lăng Dạ? Quan hệ của hắn và Tư Đồ gia tộc tuy chưa nói tới là tốt, nhưng là không kém a. Mặc dù không có trở thành trượng phu Tư Đồ Linh Lung, nhưng Tư Đồ Linh Lung một mực ở tại nhà Lăng Dạ, điều này chẳng lẽ còn có cái gì ẩn tình sao? Cậu cần đi LA, xem Tư Đồ gia tộc chủ trạch, nhìn xem có thể tìm được đầu mối gì không?! Cậu luôn cảm giác trong này giống như có một âm mưu lớn, chính mình rồi lại không thể nói đến. Kiều Tử Phỉ cũng không phải là Lăng Dạ ngốc một hồi rồi đi, anh và Kiều Nhạc Ninh một mực cọ cơm tối xong mới lưu luyến không rời mà rời đi. Cả ngày Giản Minh Thần trôi qua một cách ngây ngốc, ngược lại Lạc Lạc đùa thật vui vẻ, buổi tối khi đi ngủ, trên mặt còn có ý cười. Dàn xếp xong cho Lạc Lạc, Giản Minh Thần tính toán một chút, qua không được bao lâu chính là lễ Giáng Sinh, bọn họ sẽ được một kì nghỉ, không bằng thừa cơ hội này đi LA tìm kiếm hư thật. Những ngày tiếp theo Giản Minh Thần không có cùng Kiều Tử Phỉ gặp mặt, bất quá ngẫu nhiên vẫn có thể tiếp điện của Kiều Tử Phỉ. Mang theo Tiểu Ngạn đi trường học của bọn họ chơi lần thứ nhất, tâm tình một mực buồn bực đã khá nhiều. Vốn muốn gọi Vân Dịch Chi cùng nhau chơi đùa, chính là Tiểu Ngạn không có đáp ứng. Nói hai người thật lâu không gặp, nghĩ kỹ muốn hảo hảo tâm sự. Kết quả là một mình chơi vài ngày, trong lúc còn mang theo Lạc Lạc đi thang đáy biển thế giới. “Uy, Minh Thần sao? Ta là Dịch Chi.”
“Ân, Dịch Chi a, vài ngày không thấy ngươi, ngươi bề bộn cái gì a.”
“Không phải ta bề bộn là ngươi bận quá a, luôn tìm không thấy người.”
Điện thoại bên kia Vân Dịch Chi hiện tại tức muốn chết, hắn chỉ hơi chút một sơ sẩy, Giản Minh Thần đã bị Tiểu Ngạn mang đi ra ngoài chơi. Hắn hiện tại tuy không có thể vặn lại Kiều Tử Phỉ, nhưng hắn cũng không phải không có biện pháp chỉnh Tiểu Ngạn. “Không có bề bộn cái gì a, chỉ là gần nhất đây đang chú ý chuyện mua vé máy bay đi LA, ngược lại quên điện thoại cho ngươi.”
Không suy nghĩ nhiều, Giản Minh Thần tùy tiện sẽ đem hành trình của mình báo cho Vân Dịch Chi. “Ngươi muốn đi LA chơi sao? Không thể nào? Khi nào vậy? Ta cũng muốn đi.”
“Lễ Giáng Sinh, ngươi không ở nhà cùng cha mẹ sao?”
“Đã nói chúng ta cùng đi chơi a, ta chưa bao giờ đi đâu đón lễ Giáng Sinh, ta là người Z quốc a.”
Giản Minh Thần ha ha cười, ngươi còn là người Z quốc sao? Z quốc có người có tóc vàng sao? Nghĩ tới mái tóc vàng của Vân Dịch Chi, bộ dáng Kiều Tử Phỉ lại lóe lên trong đầu cậu, Kiều Tử Phỉ cũng là con lai a, mái tóc vàng ngắn của anh ấy thật xinh đẹp. Ân, tự nhiên mình nghĩ Kiều Tử Phỉ làm gì vậy? (hầy 2 người cùng có mái tóc vàng ngắn như nhau và đây là sự khác biệt trong suy nghĩ của ẻm a) Giản Minh Thần vội vàng đem Kiều Tử Phỉ trong đầu đuổi đi, tiếp tục cùng Vân Dịch Chi nói chuyện điện thoại. Bất quá cùng Vân Dịch Chi cùng đi cũng không tồi. Ít nhất sẽ không khiến cho người khác hoài nghi. Cậu và Lăng Dạ, Kiều Tử Phỉ đi gần như vậy phỏng chừng sẽ có không ít người nhìn mình chằm chằm a! “Hảo, hôm nào gặp mặt chúng ta cùng một chỗ thương lượng hành trình cụ thể.”
Cùng Vân Dịch Chi xác nhận hành trình, Giản Minh Thần trở về nhà cùng thông báo với Giản Vân Phong, để cho ba ba chiếu cố Lạc Lạc. Kết quả Giản Vân Phong vừa nghe Giản Minh Thần muốn đi ra ngoài du lịch, bản thân cũng tâm động, mang theo Cốc Tiểu Bắc, Lạc Lạc, Vân Minh cùng đi Nhật Bản ngâm ôn tuyền. Giản Minh Thần cái kia xấu hổ a, cha cậu thật đúng là biết hưởng thụ. Bên kia Kiều Tử Phỉ biết rõ Giản Minh Thần cùng với Vân Dịch Chi cùng đi LA nghỉ phép, tức suýt chút trên đầu xuất hiện khói bốc lên. “Kiều Nhạc Ninh, lễ Giáng Sinh muốn cùng trôi qua với ai, là qua chỗ mụ mụ hay là cùng với ta.”
“Con có người thứ ba để lựa chọn sao?”
“Đương nhiên có thể, ta nghe nói Lạc Lạc cùng với Giản Vân Phong cùng đi Nhật Bản.”
“Vậy con đây đi Nhật Bản đón lễ Noel, ba ba không cần phải xen vào chuyện của con.”
“Ân, rất tốt. Không hổ là con ta.”
Hai cha con nhìn nhau nhất tiếu, Giản Minh Thần cùng Lạc Lạc đồng loạt hắt hơi một cái. (cặp phụ tử sói lang cùng cặp phụ tử cừu non mau ăn đi ăn đi a)