Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Chương 103: Chương 103




【Cửu Sam Niên: Ha ha ha ha hèn chi tôi cảm thấy vệ sĩ có chút quen, hóa ra là ông chủ Thẩm, ông chủ Thẩm sao lại phơi thành đen thui vậy? 】

【Cố đọc đọc đọc đọc đọc đọc_: Ù uôi, ông chủ Thẩm đổi nghề vệ sĩ khi nào vậy? Các người cũng lố ghê, Tạ Dư An đeo khẩu trang, ổng chủ Thẩm thì chỉ đeo có kính râm, này là ngôi sao với người bình thường không giống nhau sao? Ha ha ha!.】

【Bản đồ hòn đảo: Eo ơi tôi cũng muốn làm người bình thường giống như ông chủ Thẩm, có thể được thấy An An mỗi ngày.】

【Là Khanh và vịt: Ha ha ha ha ha ha ha ông chủ Thẩm là vệ sĩ nhà quyền thế sao? Hai người phía sau hình như cũng có chút quen, là ông chủ Tiền với ông chủ Nghiêm phải không? Đoàn vệ sĩ này cũng cao quý ghê.】

【Gả cho bánh bao thịt Cửu khanh: Tuy rằng cứ mặc vest đen không phải bán bảo hiểm thì là đa cấp, thế nhưng may là ông chủ Thẩm đã thoát nạn đó mà trở thành vệ sĩ [đầu chó].】

【Tôi sẽ luôn là con chó liếm hội trưởng đại nhân: ông chủ Thẩm với An An tóm lại đã đi chơi ở đâu vậy? Châu Phi hả? Sao lại phơi nắng đến đen sì thế kia, cơ mà so ra thì An An vẫn trắng hơn chúng ta nhiều á.】

Bên dưới weibo của Thẩm Trọng Thành đầy những bình luận “Ha ha ha”, trước lúc anh đăng weibo thì antifans với fan hâm mộ của Tạ Dư An vẫn còn đang cấu xé nhau, antifans nói rằng Tạ Dư An khéo đã sớm bị Thẩm Trọng Thành vứt bỏ rồi, nếu không đã không đột nhiên chạy ra nước ngoài phơi thành đen như vậy, lúc về nước sắc mặt cũng rất khó coi, kết quả là sau khi Thẩm Trọng Thành đăng weibo thì các cô đều ngoan ngoãn ngậm miệng lại.

Nói cho cùng thì nhìn vào vị trí trong tấm ảnh có thể thấy Tạ Dư An đi trước Thẩm Trọng Thành một chút_____ cũng chỉ có trường hợp tình cảm của hai người vô cùng tốt, hoặc Thẩm Trọng Thành là một người rất nghe lời vợ mới có thể đứng ở vị trí đó.

Thế nhưng sự thật là Thẩm Trọng Thành cố ý đi chậm lại vài bước, bởi vì Tạ Dư An đeo khẩu trang màu trắng, mà màu trắng sẽ làm lộ ra màu đen......

Thẩm Trọng Thành rất bực mình, không biết là thứ quái thai nào chụp lén rồi tung ra tin tức này, Tạ Dư An đeo khẩu trang mà cũng bị nhận ra, thế mà anh chỉ mang kính râm thôi cũng không nhìn ra là sao?

Bên phía giải trí Diệp Hâm bắt đầu giả câm, bị Thẩm Trọng Thành tag cũng không có trả lời lại.

Tiền Trấn Xuyên cũng nhảy vào góp vui, anh vội sửa lại tên weibo của mình rồi đăng một tin_____

【Vệ sĩ đạt huy chương vàng Tiền Trấn Xuyên Nhi: Mấy hôm nay nhiệt độ ở Hoa Thành lên đến 30°, tia nắng vô cùng độc hại, phóng viên ở trên đường phỏng vấn một người da đen: “Xin hỏi cậu nghĩ Hoa Thành với châu Phi ở đâu nóng hơn?” Người da đen trả lời: “Cmn tui nói lại lần nữa tui không phải là người châu Phi, tui là Thẩm Trọng Thành.”】

Nghiêm Lâm cũng mò tới:【Vệ sĩ đạt huy chương bạc Nghiêm Lâm Nhi: Xuất sắc, viết hay ghê, có thể nói thêm vài câu không.】

【Chủ thuê yếu đuối Tạ Dư An share weibo: Ha ha ha ha!】

【Thẩm Trọng Thành Nhi:? 】

Mười phút sau, Thẩm Trọng Thành quật lại:【Thẩm Trọng Thành Nhi: Rất nhiều năm về sau, tôi sẽ viết lại hồi ký của mình rằng: Mùa hè năm XX trời rất nóng, một con chim sẻ đậu trên mái nhà bị bỏng chết rơi xuống đất, Tiền Trấn Xuyên sau khi ăn con chim sẻ này thì đầu lưỡi liền bị phỏng.】

【Vệ sĩ huy chương vàng Tiền Trấn Xuyên Nhi: Cái thứ cức chó gì đây.】

【Thẩm Trọng Thành Nhi: Ông chính là con chó kia.】

【Vệ sĩ huy chương vàng Tiền Trấn Xuyên Nhi: Thẩm Trọng Thành khinh bỉ nói ra một câu: Chả nếm ra được vị *** gì hết】

【Thẩm Trọng Thành Nhi: Cái thứ cức chó gì đây.】

Thế là diễn biến sự việc đến cuối cùng lại biến thành Thẩm Trọng Thành với Tiền Trấn Xuyên viết truyện ngắn dìm đối phương.

Tiền Trấn Xuyên với Thẩm Trọng Thành thì dùng truyện ngắn chửi nhau trên weibo của giải trí Diệp Hâm, cư dân mạng thì đua nhau share bình luận, cho nên việc này leo lên hot search rất nhanh, từ khóa “Thẩm Trọng Thành, vệ sĩ giàu sang” cùng với từ khóa “Tạ Dư An, làm dâu nhà giàu” cũng theo đó mà đứng chung một chỗ, vì vậy mà chuyện Tạ Dư An bị bôi đen lần này hoàn toàn không thành công mà ngược lại còn khiến không ít người qua đường trở thành fan của cậu và Thẩm Trọng Thành.

Khi đó Tạ Dư An đang ở trụ sở chính của Thụy Phong để rèn luyện thân thể, bởi vì nhân vật Ngũ hoàng tử tuy rằng thuộc kiểu thanh lịch nhưng dù sao cũng là người từng trải trên chiến trường, đối với dáng người cũng cần phải có yêu cầu riêng, Tạ Dư An giữ dáng cũng không tệ lắm cho nên chỉ cần thắt chặt đường cong cơ thể là ổn, kết quả là suýt cười chết lúc lướt weibo trong giờ giải lao.

Thế nhưng cười thì cười đấy, cơ mà cái tin tức được tung ra lần này nhìn chung thì vẫn có gì đó không đúng lắm, cảm thấy cái lí do để bôi đen Tạ Dư An này khá là khó hiểu. Trong giới giải trí không hiếm ngôi sao thuê vệ sĩ riêng, dù sao thì nếu fans có chút điên cuồng thì thuê vệ sĩ bảo vệ mình cũng là chuyện bình thường, càng khó hiểu hơn là cái chuyện này chả liên quan gì đến việc cậu với Thẩm Trọng Thành có thật sự ở bên nhau hay không.

Hơn nữa cái loại tin tức bôi đen không có chút ý nghĩa nào như vầy lại leo lên hot search nhanh đến như vậy, Thẩm Trọng Thành nghĩ chuyện này chắc chắn có người âm thầm thúc đẩy phía sau, để cho sức nóng của Tạ Dư An không giảm mà còn tăng thêm.

Mới nhìn vào thì người này giống như là đang làm chuyện tốt, thế nhưng người đó không nên làm chuyện như vậy vào lúc gần tới thời điểm chọn vai cho 《 Kinh Uyên Lục 》, nói cho cùng thì việc Ngỗi Chính Côn thích dùng diễn viên không có danh tiếng không phải là chuyện bí mật gì.

Tất Đông Thị cũng nói: “Chuyện này không đúng lắm, tôi giúp cậu điều tra xem có thể biết được là ai ở sau lưng giở trò hay không.”

“Được ạ.” Vẻ mặt của Tạ Dư An lúc trả lời rất thoải mái, trên môi còn mang nét cười, “Nhưng nếu không tra ra được thì cũng không sao đâu.”

Tất Đông Thụ thấy cậu không hề căng thẳng thì liền hỏi: “Cậu còn cười được hả? Đừng có để chuyện này khiến đạo diễn Ngỗi không chọn cậu.”

Tạ Dư An thế mà lại nói: “Thế nhưng tôi nghĩ cơ hội được chọn của tôi càng lớn ấy, nếu không thì người này sao lại tiêu tốn nhiều như vậy để bôi đen tôi? Còn không phải là vì người đó sợ tôi thông qua vòng thử vai của 《 Kinh Uyên Lục 》 hay sao.”

Tất Đông Thụ cười cười, nhíu mày khen Tạ Dư An: “Êy yo, trở nên thông minh rồi đó.”

“Bỏ công sức ra tra thông tin của người này không bằng giành nhiều thời gian để nghiên cứu Ngũ hoàng tử.” Tạ Dư An để điện thoại xuống, vừa tập luyện vừa nói chuyện với Tất Đông Thụ, “Chỉ cần tôi trở thành người thích hợp nhất để đóng Ngũ hoàng tử thì không cần biết tiếng tăm của tôi có lớn thế nào thì đạo diễn Ngỗi cũng sẽ chọn tôi.”

Tất Đông Thụ gật đầu: “Đúng vậy, tôi cảm thấy cậu là người hợp với vai Ngũ hoàng tử nhất.”

Tạ Dư An mím môi cười, đem tin tức dở hơi này ném ra sau đầu, không để trong lòng chút nào.

Buổi tối lúc cậu đang trên đường về nhà thì nhận được cuộc gọi của Tiền Xán, anh ta vừa mở miệng đã vô cùng hưng phấn nói: “Chân ơi, tôi tìm đại sư coi bói rồi, đại sư nói tôi chắc chắn sẽ vượt qua vòng thử vai! Chúng ta lại có thể cùng đóng phim rồi!”

“Tốt quá.” Tạ Dư An sau khi nghe được cũng rất vui vẻ, bởi vì chuyện này có ý nghĩa rằng Tiền Xán rốt cuộc cũng đã vượt qua bể khổ, “Là cái vai tướng quân trẻ họ Kỷ kia sao?”

Tiền Xán nói: “Cái này đại sư chưa nói, tôi cũng quên hỏi mất, đáng ra lúc đầu tôi đã nghĩ mình không phải nghệ sĩ của Thụy Phong, cũng không phải là GAY cho nên không có khả năng được chọn, thế nhưng hiện tại đại sư lại nói tôi có thể qua. Thôi thì dù cho là vai nào thì có thể được chọn cũng là chuyện tốt rồi.”

“Đúng vậy, à hôm thử vai hai chúng ta cùng đi đi.” Tạ Dư An nói.

“Ok.” Tiền Xán đồng ý, “Đúng rồi, hôm nay tôi vô cùng vui cho nên có mua quà cho cậu với ông chủ Thẩm, lát nữa sẽ gửi đến nhà hai người, nhớ ra ký nhận nhá.”

Tạ Dư An: “Ừa.”

Tạ Dư An rất tò mò việc Tiền Xán đã gửi gì cho cậu với Thẩm Trọng Thành, chờ lúc về đến nhà liền nói với Thẩm Trọng Thành.

Có lẽ tấm ảnh mặc vest đen bị nhận nhầm là vệ sĩ đã để lại bóng ma tâm lí cho Thẩm Trọng Thành, cho nên hôm nay anh vẫn mặc đồ rất tối, chẳng qua là thay bằng bộ Tôn Trung Sơn, lúc anh nghe Tạ Dư An nói Tiền Xán mua quà cho bọn họ thì đã nói rằng: “Đừng có tặng mặt nạ làm trắng da là được.”

Tạ Dư An buồn cười, cố ý kéo dài âm cuối: “Dưỡng trắng da không tốt sao? Anh xem anh bây giờ đi____”

Trên mặt Thẩm Trọng Thành không có chút biểu cảm nào, chỉ nhấc mí mắt lên nhìn Tạ Dư An.

Tạ Dư An nhịn cười trong lòng, đưa tay nhéo mặt Thẩm Trọng Thành, che giấu lương tâm mà nói: “___ Vẫn là giống như trước kia đẹp trai hơn.”

Thẩm Trọng Thành lúc này mới hài lòng, nhếch môi cười nói: “Trước tiên cứ để đen vậy đi, chờ em quay xong 《 Kinh Uyên Lục 》 sẽ cùng em dưỡng trắng lại.

“Em còn chưa biết có thể qua được buổi thử vai hay không mà.” Đừng thấy Tạ Dư An tỏ vẻ tự tin trước Tất Đông Thụ mà lầm, cậu thật ra vẫn có chút lo lắng, nhỡ đâu đột nhiên xuất hiện một người mới không có danh tiếng gì nhưng lại có kĩ năng diễn xuất tốt hơn cậu thì sao? Chẳng qua là cảm xúc của cậu chỉ thể hiện rõ trước mặt Thẩm Trọng Thành mà thôi.

“Chắc chắn sẽ qua mà.” Thẩm Trọng Thành cúi người hôn nhẹ lên trán Tạ Dư An, “Anh bảo Thu Kích coi cho em rồi.”

Tạ Dư An từ trong ngực Thẩm Trọng Thành ngẩng mạnh đầu lên: “Anh để cho cậu ấy coi thật sao?”

“Đúng vậy.” Thẩm Trọng Thành nói, “Nó coi bói cũng được lắm.”

Tạ Dư An đột nhiên có cảm giác như đang gian lận vậy, thế nhưng cậu vẫn không hoàn toàn yên tâm, “Oa, anh không nên nói cho em biết mới phải, nếu như em yên tâm xong cái đến lúc thử vai không phát huy tốt thì phải làm sao đây?”

Thẩm Trọng Thành hiểu rõ Tạ Dư An cho nên chỉ cười nói: “Em xem đi, hiện tại anh nói cho em biết nhưng em cũng đâu có yên tâm?”

“Giống chỗ nào chứ? Em____” Tạ Dư An chưa nói hết thì chuông cửa nhà bọn họ vang lên.

Thẩm Trọng Thành hỏi cậu: “Chắc là chuyển phát nhanh của Tiền Xán.”

“Có lẽ vậy.” Tạ Dư An nói.

Cậu và Thẩm Trọng Thành cùng nhau tới cửa nhận hàng chuyển phát nhanh, lúc bóc hàng ra thì thấy bên trong có một cái thùng ướp lạnh, còn chưa mở ra mà đã cảm nhận được khí lạnh tản ra từ trong thùng, trong nháy mắt đã khiến nhiệt độ không khí khung quanh cậu giảm xuống không ít.

Thẩm Trọng Thành cẩn thận lật xem thì thấy bên trên thùng có một ký hiệu hình con sứa màu xanh, bên dưới có một hàng chữ nhỏ được viết bằng tiếng Anh, phiên dịch qua tiếng Trung đại ý là “Xin mở hộp lúc xung quanh tối om“.

Thẩm Trọng Thành cau mày, hỏi Tạ Dư An: “Tiền Xán gửi một con sứa cho em sao?”

Tạ Dư An cũng rất nghi hoặc, nhưng vẫn làm theo dòng chữ nhỏ là đến phòng tối không có ánh sáng: “Vậy cũng không nên ướp lạnh chứ, không phải sứa sẽ bị đông chết hay sao?”

“Vậy thì là đồ ăn sao?” Thẩm Trọng Thành mở thùng ướp lạnh ra, bên trong đúng thật là đồ ăn, là sáu cây kem ốc quế, lúc bóc kem ra thì trong không khí liền tràn ngập hương vị ngọt ngào, ngửi cũng không tệ lắm.

“Đúng là đồ ăn thật này.” Tuy rằng cảm thấy chuyện đóng gói kem như gửi thùng xốp chứa thi thể rất kì lạ, thế nhưng Tạ Dư An vẫn cầm lấy hai cây, một cái đưa cho Thẩm Trọng Thành, một cái tự giữ lấy, “Ngửi cũng không tệ lắm, nếm thử mùi vị xem sao.”

Thẩm Trọng Thành vẫn nhíu chặt lông mày, anh luôn cảm thấy kem này không hề đơn giản, nhưng khi cắn một miếng thì cảm thấy lớp kem mềm mịn, độ ngọt vừa phải, nói thật là mùi vị cũng khá ngon, không thể bới móc được điều gì không tốt, lúc anh vừa mới ngẩng đầu muốn nói chuyện thì chợt nghe Tạ Dư An “phụt” một tiếng, tiếp đó che miệng nhìn anh cười.

“Em cười cái gì?” Cảm giác không hiểu gì trong lòng Thẩm Trọng Thành càng sâu.

Tạ Dư An chỉ thả tay xuống mà không nói gì, thế nhưng Thẩm Trọng Thành đã biết vì sao cậu lại cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.