Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Chương 12: Chương 12




Tối đó, Tạ Dư An khó có được một giấc ngủ yên ổn.

Cậu không cần phải lo ngày hôm sau người ta lại chửi mắng mình thành cái dạng gì nữa, hay là photoshop mình thành ảnh thờ mà rủa xả, tuy rằng cậu có không ít antifan nhưng sau khi nổ ra vụ du thuyền Blue Goddess thì hiện giờ hầu như trên mạng đều dồn sức quan tâm chuyện này, chuyện của cậu và Kha Tài Cảnh đang nóng sốt như vậy cũng bị nguội xuống không ít.

Mà bởi vì sự kiện đẩy người đã được xoay chuyển nên những người trước kia thoát fan đã trở lại một ít____ thế nhưng nhìn kĩ một chút thì phần lớn đều là antifan của Kha Tài Cảnh, fans của cậu lại không có bao nhiêu.

Tạ Dư An cười một chút, nhưng ý cười còn chưa chạy đến đáy mắt lại cụp mắt nhìn xuống bài post cuối cậu up vào ba tháng trước, lúc chưa xảy ra vụ bê bối bao lâu, khi cậu mới chỉ được thêm vào đoàn phim《Huyễn Ca》đã cùng tất cả các thành viên trong đoàn phim chụp chung một bức ảnh, viết cap là: Lại quay thêm một bộ phim mới nè!

Sau này xảy ra bê bối thì bên dưới weibo này liền bị đóng đô, tất cả người bên dưới đều chửi rủa cậu, bảo cậu cút ra khỏi giới giải trí đi, Tạ Dư An chỉ xem bốn năm bình luận đã giận đến các ngón tay đều run lên, muốn đưa ra chứng cứ thì lại cảm thấy không ai sẽ tin tưởng lời của mình, mà Tất Đông Thụ cũng ngăn không cho cậu trả lời bình luận cho nên cuối cùng cậu cũng không nói được gì, cũng không mở ra xem gì thêm nữa.

Tạ Dư An nhìn weibo này, nghĩ muốn mở phần bình luận ra xem, sau đó lại không dám mà đóng weibo đi, cậu gọi video cho mẹ xong liền tắt máy đi ngủ.

Không còn lo lắng việc gì nữa nên ngày hôm sau Tạ Dư An thức dậy rất sớm.

Ba tháng này hầu như cậu đều không bước chân ra khỏi nhà, cũng không tham gia bất cứ cái thông báo nào, mà đã ở trong giới giải trí thì cần phải bảo trì độ thảo luận mới không bị mọi người lãng quên, nhưng độ thảo luận của Tạ Dư An trên mạng lại vẫn rất cao bởi vì vụ bê bối quá lớn, đối với việc này cậu không biết nên vui hay như nào nữa.

Có điều bộ phim《Huyễn Ca》 này rõ ràng không thể tiếp tục quay được nữa, Tạ Dư An cảm thấy rất may mắn vì lúc kí hợp đồng bộ này cậu lấy thù lao không cao lắm, cho nên tiền đền vi phạm hợp đồng cũng không nhiều, chắc khoảng tầm năm triệu.

Tạ Dư An tính toán trong bụng một chút, cậu sẽ hỏi vay Thẩm Trọng Thành mười triệu, tầm đấy có thể đền tiền hợp đồng với trả hết nợ cho Cố Nhung và Liễu Tiễn Ninh, thế nhưng cậu với Thẩm Trọng Thành mới chỉ có hôn thôi, những chuyện khác còn chưa có làm, mà cậu lại đi vay của người ta mười triệu... Hơn nữa bây giờ cậu còn không biết rốt cuộc Thẩm Trọng Thành có bao nhiêu tiền, tuy rằng Tiền Trấn Xuyên, Nghiêm Lâm với Đàm Tử Dục đều nói Thẩm Trọng Thành là nhiều tiền nhất trong đám nhưng cậu vẫn không tin lắm, dù gì tin liên quan đến Thẩm Trọng Thành trên mạng cũng không tra được gì.

Tạ Dư An vừa đánh răng vừa nghĩ về Thẩm Trọng Thành, rốt cuộc vài giây sau điện thoại cậu đặt cạnh bồn rửa mặt đột nhiên rung lên, màn hình sáng lên hiện lên tên người gọi _____ Anh Thẩm.

“Alo, anh Thẩm....” Tạ Dư An súc miệng, vội nhận cuộc gọi.

“Cục cưng, em dậy chưa? Anh đang ở dưới lầu nhà em này.” Thẩm Trọng Thành khép miệng mở miệng đều gọi “cục cưng” vô cùng thân thiết khiến Tạ Dư An có chút bất ngờ không đỡ được, “Sao em gọi anh là anh Thẩm? Tối hôm qua không phải đã bảo gọi chồng ơi rồi sao?”

“Vâng, em vừa đánh răng xong.” Tạ Dư An kẹp điện thoại giữa tai và vai ra ngoài, chạy thật nhanh về phòng ngủ thay quần áo vì cậu nhớ tối qua Thẩm Trọng Thành đã nói rằng hôm nay sẽ dẫn cậu đi xem nhà mới,:“Em thay đồ xong sẽ ra ngoài ngay.”

Về cái câu “phải gọi chồng ơi” của Thẩm Trọng Thành thì Tạ Dư An xem như chưa từng nghe thấy, tuy rằng cậu phải có tinh thần nghiêm túc làm một người tình bị bao nuôi, nhưng cậu không gọi nổi cái xưng hô vô cùng thân thiết này được.

“Không cần gấp, em cứ từ từ mà mặc, anh chờ được.” Thẩm Trọng Thành nói, “Lát nữa anh dẫn em đi ăn sáng trước sau đó chúng ta sẽ đi xem nhà cửa sau.”

“Vâng.” Tạ Dư An nhẹ giọng đáp.

Nhưng cậu vẫn không dám để Thẩm Trọng Thành đợi lâu, dù gì cậu vẫn chưa hiểu rõ được tình hình tính cách của Thẩm Trọng Thành, may là tối qua cậu đã chuẩn bị trước đồ hôm nay muốn mặc, sau khi thay xong cậu chỉ cần thoa thêm một lớp kem chống nắng là có thể đi rồi.

Tạ Dư An chưa mua nhà cho mình, căn biệt thự này là cậu thuê để ở, tình hình an ninh cũng không tệ, ở khu này cũng có vài ngôi sao vào sống, tối qua Thẩm Trọng Thành nói muốn tới đón cậu nên Tạ Dư An đã đem địa chỉ căn biệt thự nói cho Thẩm Trọng Thành biết.

Cậu quay sang gương kiểm tra lại quần áo tóc tai từ trên xuống dưới, sau khi xác nhận tất cả đều ổn thì lấy khẩu trang trong túi ra đeo vào rồi mở cửa ra ngoài.

Kết quả vừa thò đầu ra đã bị một bó hồng lớn chôn vùi.

“Cục cưng, chào buổi sáng.”

Thẩm Trọng Thành ôm bó hoa, từ phía sau đám hồng lộ ra được khuôn mặt. Anh ta mặc một bộ âu phục màu xám tro, tóc tai chỉnh tề, khóe miệng tràn đầy ý cười chào hỏi cậu, nếu chỉ dừng ở giọng nói trầm thấp cùng đôi mắt thâm thúy thì nhất định sẽ cho người đối diện một loại cảm giác vô cùng tình cảm.

Tim Tạ Dư An đập có chút mạnh và loạn nhịp khi nhìn anh ta, trong một giây cậu đã thật sự nghĩ Thẩm Trọng Thành chính là bạn trai đang yêu cuồng nhiệt mình, sẽ vào lúc sáng sớm cầm một bó hồng gõ cửa phòng cậu sau đó chào buổi sáng.

Cho dù cách làm như thế vô cùng quê mùa cũ rích, nhưng tim của Tạ Dư An vẫn không nhịn được mà đập bùm bụp, phải cố kìm lại khóe miệng để nụ cười của mình không quá rõ ràng.

Cậu nhận lấy bó hoa hồng Thẩm Trọng Thành đưa tới, ngửi một cái rồi hỏi: “Hoa này tặng cho em sao?”

“Trừ em ra anh còn có thể tặng cho ai?” Thẩm Trọng Thành nhíu mày, hỏi lại cậu.

Nói xong câu đó, Thẩm Trọng Thành để Tạ Dư An tùy thích mà đặt ở cửa ra vào của biệt thự, sau đó nắm lấy tay cậu mà nói: “Được rồi đừng ngắm hoa nữa, cũng không đáng bao nhiêu tiền, nếu như em thích thì sau này anh tặng cho em cả một vườn.”

Ngón tay Thẩm Trọng Thành to dày ấm áp, tay Tạ Dư An không được xem là nhỏ nhưng lại bị bàn tay của Thẩm Trọng Thành bao hết toàn bộ, cậu cúi đầu nhìn mười đầu ngón tay được lồng vào nhau đến mê mang, cho đến khi Thẩm Trọng Thành mang cậu đến chiếc xe thể thao màu đen mới phục hồi được tinh thần.

“Cục cưng, chiếc xe này về sau sẽ cho em lái.” Thẩm Trọng Thành vung tay lên mà nói với Tạ Dư An.

Tạ Dư An nghe Thẩm Trọng Thành nói năng hùng hồn như vậy liền theo phản xạ ngẩng đầu nhìn ra chiếc xe, nhưng chờ cậu thấy rõ toàn bộ chiếc xe thể thao này thì lập tức mở to hai mắt____ đây là một chiếc Bugatti Divo, một trong những dòng xe thể thao đắt nhất thế giới, chỉ giới hạn 40 chiếc.

Trước kia lúc còn đi học Tạ Dư An cũng biết mặt một số mẫu xe nổi danh trên thế giới, cho nên rất nghiêm túc mà nghiên cứu con Bugatti Divo này, thế mà bây giờ lại thấy một chiếc như vậy trước mắt, còn từ miệng Thẩm Trọng Thành nói ra lại qua loa giống như tặng cậu mấy cây hoa hồng vậy.

Cho nên Tạ Dư An có chút không dám tin mà hỏi anh ta: “....Cho em á?”

“Đúng vậy.” Thẩm Trọng Thành nói như việc đương nhiên,:“Không phải em nói cần rất nhiều tiền sao? Thấy anh có đủ tiền chưa?”

Thẩm Trọng Thành dĩ nhiên còn nhớ lí do trước kia Tạ Dư An đã từ chối anh ta, còn không quên nhấn mạnh mà nói: “Nhậm Văn Ký có nhiều tiền như vậy không? Không có. Cho nên chỉ có anh mới có tư cách làm bạn trai em thôi.”

Thế nhưng Tạ Dư An càng nghe Thẩm Trọng Thành nói lại càng phát hiện thế giới này không thật lắm, tuy rằng kim chủ sẽ tặng một ít biệt thự hay siêu xe gì đó cho đối phương, nhưng vừa ra tay đã tặng ngay con Bugatti Divo này thì cậu lại chưa từng nghe qua, cũng may Thẩm Trọng Thành chưa có nói tặng cậu, chỉ nói để cho cậu lái thôi, cho nên Tạ Dư An vẫn còn giữ được bình tĩnh mà gật đầu hùa theo: “Đúng vậy.”

Lúc này cậu còn có thể nghi ngờ Thẩm Trọng Thành không có tiền được nữa sao? cậu chỉ nghĩ mấy năm nay buôn bán dây sạc đều có tiền như vậy sao? cậu đáng lẽ trước đây không nên tiến vào giới giải trí, phải đi làm ăn buôn bán mới đúng.

Đối với việc Tạ Dư An hết sức phối hợp thì Thẩm Trọng Thành vô cùng vui vẻ, nắm tay cậu đi trên làn xe: “Chúng ta đi ăn sáng trước, sau đó chồng dẫn em đi xem nhà mới nha.”

Dù cho Thẩm Trọng Thành đã nói sẽ cho cậu lái, nhưng Tạ Dư An cũng không có bước sang chỗ điều khiển mà ngồi sang kế bên tay lái, cậu thấy nếu như công khai lái siêu xe như này mà bị paparazi chụp được thì xem như chuyện mọi người đồn cậu có kim chủ chống lưng đều trở thành sự thật____ tuy rằng cậu hiện tại có thật, nhưng Tạ Dư An tuyệt đối không có khả năng công khai chuyện này, cậu lại càng tin tưởng Thẩm Trọng Thành sẽ không hi vọng chuyện này bị lộ ra.

Nói cho cùng thì Tạ Dư An cũng chỉ là một chàng trai lớn lên trong gia đình bình dân, cậu cũng giống như bao bạn nam khác đều quan tâm đến siêu xe, nhưng cũng chỉ dừng ở mức ngắm thôi. Dù cho trước kia cậu rất nổi tiếng, cầm không ít tiền đại ngôn, nhưng số tiền đó cậu gửi về nhà một ít, số còn lại đều quăng vào việc nhờ quan hệ đè vụ bê bối, giờ lại còn suy tàn đến mức nợ mấy triệu bên ngoài, nên dù có đang ngồi trên một chiếc xe đắt tiền như nào, hay biết rõ nguyên nhân là do tính năng vượt trội của Bugatti Divo, thế nhưng Tạ Dư An vẫn có cảm giác lâng lâng, cho đến khi Tất Đông Thụ nhắn tin đến, điện thoại rung lên mới đưa cậu quay lại trần gian.

Tất Đông Thụ hỏi cậu: [Hôm nay cậu ra ngoài sao?]

Chắc là tới biệt thự tìm cậu nhưng không thấy người đâu nên mới hỏi vậy.

Tạ Dư An trả lời anh ta: [Vâng, kim chủ nói mang em đi xem phòng mới, chắc mai này em sẽ phải dọn sang đấy, đến lúc đó em sẽ nói địa chỉ cho anh biết.]

Tất Đông Thụ không nhắn lại, Tạ Dư An biết hiện tại trong lòng anh ta chắc sẽ có chút phức tạp, bởi vì Tất Đông Thụ vẫn đang cố tìm cách bảo vệ cậu, thế nhưng cuối cùng vẫn không bảo vệ được.

Tạ Dư An muốn dời đi sự chú ý của anh ta, liền chụp một tấm mình đang ngồi ở cạnh ghế lái gửi đi: [Em đang ngồi trên xe 40 triệu đấy.]

[.... Xe của kim chủ cậu hả?]

[Đúng vậy, là Bugatti Divo.]

Tất Đông Thụ tất nhiên cũng đã nghe qua giá trên trời của chiếc xe thể thao này, vì vậy mà không khỏi cảm thán: [Có tiền ghê.]

[Ảnh nói xe này về sau sẽ cho em lái, haha!] Tạ Dư An cố gắng khiến cho cách nói chuyện của mình thoải mái một chút, khiến Tất Đông Thụ nghĩ Thẩm Trọng Thành đối xử với cậu rất tốt, không cần phải quá lo lắng cho cậu.

Nhưng mà Tạ Dư An cũng cảm thấy Thẩm Trọng Thành đối xử với cậu rất tốt.

Nhận thức của cậu được rõ ràng hơn sau khi bọn họ đến nơi được gọi là “nhà mới” ____ cậu rốt cuộc hiểu rõ vì sao người có tiền như Thẩm Trọng Thành lại không ở biệt thự mà là mua một căn nhà cao tầng cao cấp, bởi vì nơi này cách chỗ cậu đi làm rất gần.

“Hợp đồng của em và Thụy Phong còn một năm nữa là hết hạn nhỉ?” Thẩm Trọng Thành một bên đậu xe, một bên lại cùng cậu nói chuyện, “Một năm này trước hết mình cứ ở đây, chỗ này rất gần Thụy Phong, bình thường em đến công ty cũng tiện.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.