Có lẽ là tại bệnh cho nên đầu óc của cậu có chút choáng váng, Tạ Dư An suy nghĩ một đống cái có cái không.
Tiền Xán trả lời cậu: "Không có lí do gì, chính là tình cờ cho nên mới đi lên con đường biểu diễn này. Nói đơn giản chỉ là muốn diễn cũng không đúng hoàn toàn, nếu nói chỉ là muốn diễn thôi thì sao không ở nhà đứng trước gương rồi muốn diễn như nào thì diễn, có diễn hỏng cũng chả ai nói gì, việc gì phải bước vào giới giải trí giành giật đến đầu rơi máu chảy chỉ vì dăm ba cái vai diễn? Nói cho cùng thì còn muốn cho vai diễn của bản thân được người ta nhìn thấy, muốn bộ phim được biết đến rộng rãi hoặc là nhân vật bên trong bộ phim này, qua đó thể hiện được toàn vẹn giá trị."
"Nếu như cậu nghĩ như vậy quá cao thượng thì cứ coi nó như là cái nghề đi, chỉ là đang làm việc mà thôi, làm tốt là được rồi, mấy cái khác không cần nghĩ quá nhiều."
Tạ Dư An vẫn luôn nghe Tiền Xán nói, trong khoảng thời gian này sự tập trung của cậu không còn đặt hoàn toàn lên diễn xuất nữa, thời gian của cậu bị chia ra quá nhiều, hôm nay còn bị Vưu Hãn với Vưu Dương ảnh hưởng, trước ống kính thì xuất hiện sai lầm, việc này đối với yêu cầu nghiêm khắc của bản thân Tạ Dư An từ trước đến nay mà nói thì bị sốc không nhẹ.
Mà sau khi Tạ Dư An nghe xong những lời này của Tiền Xán thì lại phát hiện bản thân đó giờ không có nghĩ thoáng được như Tiền Xán____ cậu đúng là không cần phải nghĩ nhiều như vậy làm gì, nếu cậu đã lựa chọn cái nghề này thì cứ làm tốt công việc của mình là được.
Kết quả Tiền Xán sau khi làm công tác tư tưởng cho Tạ Dư An một hồi thì lại dừng một chút, có chút ngượng ngùng mà nói: "Tất nhiên là___ tôi đã nghĩ rằng nếu như trở thành một diễn viên giỏi rồi thì sẽ kiếm được rất nhiều tiền. Thế nhưng về sau tôi mới phát hiện muốn làm một diễn viên trong sạch thì sẽ rất khó mà kiếm được nhiều..."
Tiền Xán vừa nói xong thì Thẩm Tiêu Hồng liền cười, cô nói với Tạ Dư An và Tiền Xán: "Thật trùng hợp, tôi cũng vậy."
"Lúc tôi mới từ nhà họ Thẩm đi ra thì trên người thật sự không có tiền, đừng nhìn tôi bây giờ là ảnh hậu nở mày nở mặt mà lầm, lúc quay cái bộ phim được giải đó tôi còn bị té gãy hai cái xương sườn đấy." Thẩm Tiêu Hồng ngồi ở ghế trước hơi cúi đầu, ngón tay trắng nõn linh hoạt vẽ vời trên màn hình, "Nếu đặt vào tôi của mười tám năm trước thì tôi cũng chưa từng nghĩ mình có thể thảm đến như vậy."
Tiền Xán hỏi cô: "Nhưng mà cô Thẩm này, thù lao của cô ở bộ《 Từng gặp nhau 》này cũng không cao sao?"
Với địa vị của Thẩm Tiêu Hồng mà nói thì thậm chí có thể nói là thấp đến khó tin, mặc dù sẽ có tình huống ngôi sao cùng diễn viên không nhận thù lao nhưng đa số đều là trường hợp đóng *phim điện ảnh công ích.
(*phim điện ảnh công ích được sản xuất để bảo vệ lợi ích cộng đồng và nâng cao trình độ đạo đức của xã hội, muốn nhắc nhở người dân rằng họ nên có trách nhiệm và đóng góp sức mình cho xã hội.)
"Bởi vì tôi muốn cho tất cả mọi người đều nhìn thấy tôi, nếu không phải đóng nhiều phim cùng lúc vi phạm đạo đức nghề nghiệp thì mỗi ngày tôi đều muốn đóng phim, để cho khuôn mặt của tôi được xuất hiện trên màn ảnh mỗi ngày." Thẩm Tiêu Hồng ngừng chơi điện thoại, "Với cả tôi tới để trả nợ ân tình nữa."
Cô quay đầu nhìn Tạ Dư An rồi nói: "Có người muốn tôi nâng đỡ đối tượng của người đó nổi tiếng, tôi không phải đã tới rồi sao?"
Tạ Dư An cong môi, vừa định cười cười nói tiếng "cảm ơn" với Thẩm Tiêu Hồng thì lại nhìn thoáng qua khung chat trên màn hình của cô có chút không đúng, cậu hỏi Thẩm Tiêu Hồng: "....chị Tiểu Hồng, chị đừng nói là gửi tin nhắn cho Trọng Thành nha?"
"Không." Thẩm Tiêu Hồng phủ nhận, "Chế đang gửi wechat cho nó."
Tạ Dư An lập tức ngồi thẳng người, vội vàng nói: "Ôi, chị Tiểu Hồng đừng nói cho anh ấy biết là em bị bệnh nha_____"
"Cậu cũng biết là nó lo lắng cho cậu à? Tôi nếu không nói cho nó biết trước thì chờ khi người khác nói với nó tôi sẽ bị đánh đấy." Thế nhưng Thẩm Tiêu Hồng vẫn là để điện thoại xuống, dù sao thì cô cũng đã nói hết những lời nên nói với Thẩm Trọng Thành rồi.
Hồ Tiêu vốn định chở Tạ Dư An đến bệnh viện trung tâm, thế nhưng Thẩm Tiêu Hồng lại chỉ cho cậu một bệnh viện ở hướng khác.
Trước khi mọi người đến bệnh viện thì Thẩm Trọng Thành đã đứng chờ sẵn ở trước cửa, anh đi cùng Tạ Dư An lấy máu làm xét nghiệm cùng những kiểm tra thông thường khác, thấy Tạ Dư An ho liền để cậu đi chụp X quang, trong lúc đó vẫn luôn cay mày, sắc mặt nghiêm nghị, ngay cả Thẩm Tiêu Hồng cũng không dám lên tiếng vuốt râu Hổ Mập.
Cũng may bệnh viện này rất ít người, cho nên lúc làm các mục kiểm tra Tạ Dư An đều không cần phải xếp hàng, kết quả kiểm tra cũng có rất nhanh_____ cậu là bởi vì bị cảm lạnh cho nên mới sốt, cũng không có bị gì nặng, tối nay ở lại bệnh viện truyền nước biển, sáng mai hạ sốt thì có thể rời đi, trở về nhớ uống thuốc đúng giờ là được.
Sau khi nhận được giấy khám sức khỏe cùng truyền nước, Tạ Dư An mới cảm thấy lúc này Thẩm Trọng Thành mới thật sự thả lỏng.
"Cục cưng? Đầu em bây giờ có còn choáng không?" Thẩm Trọng Thành ngồi ở trên giường, dùng mu bàn tay chạm vào mặt của cậu rồi nói, "Có muốn ngủ một chút không?"
Tạ Dư An giơ tay lên cầm lấy tay anh rồi nói: "Không sao đâu mà, em bây giờ thấy khỏe hơn rồi."
Thẩm Trọng Thành cầm tay Tạ Dư An nhét trở lại chăn, sau đó cũng đem tay mò vào, cầm lấy cánh tay đang truyền nước của Tạ Dư An mà sưởi ấm cho cậu: "Có phải là đóng phim mệt quá không? Anh nghe Tiểu Hồng nói tâm trạng của em không tốt lắm."
"Không có đâu, ai bị bệnh cũng đều như vậy mà, em từ khi còn bé mỗi lần bị bệnh tính tình đều rất xấu." Tạ Dư An đã uống thuốc hạ sốt cho nên bây giờ cảm thấy ổn hơn nhiều rồi, thật sự là không có nói dối.
Thẩm Trọng Thành nghe cậu nhắc tới chuyện lúc còn bé liền nhíu mày, rõ ràng đã nhớ lại được bộ dạng bị sốt nhưng cũng có sức làm khổ người khác của cậu, anh cong môi nói: "Em lúc còn bé mỗi khi tiêm sẽ khóc, bây giờ mạnh mẽ ghê nè."
"Không đâu, em vẫn còn sợ lắm." Tạ Dư An lắc đầu, "Anh còn giữ kẹo không? Cho em ăn một viên đi."
Thẩm Trọng Thành nghe vậy thì cười một tiếng, sau đó cúi người áp sát vào mặt Tạ Dư An giống như là muốn hôn cậu.
Tạ Dư An hơi mở lớn hai mắt tránh về sau, hỏi Thẩm Trọng Thành: "Anh làm gì đó?"
Thẩm Trọng Thành nói: "Cho em ăn kẹo."
"Khụ_____!"
Hồ Tiêu đã rời đi trước để về khách sạn lấy quần áo cho Tạ Dư An thay, nhưng Tiền Xán và Thẩm Tiêu Hồng vẫn còn chưa đi, bọn họ còn ngồi trên ghế sô pha cạnh giường bệnh nhìn Thẩm Trọng Thành và Tạ Dư An nói chuyện. Thẩm Tiêu Hồng thấy Thẩm Trọng Thành ngày càng quá trớn thì liền ho khan một tiếng, cô ôm hai cánh tay nói: "Mày bớt bớt một chút đi Hổ Mập, chúng ta còn đang ở chỗ này đó."
Thẩm Trọng Thành ngước mắt liếc nhìn Thẩm Tiêu Hồng một cái, tiếp đó dời ánh mắt sang người Tiền Xán: "Tiền Xán, cảm ơn các anh đã đưa Dư An Nhi đến bệnh viện, Dư An Nhi bây giờ đã có tôi chăm sóc, các người có thể yên tâm rồi."
Nghĩa bóng là các người có thể đi được rồi.
Thẩm Trọng Thành nói những lời này bằng giọng rất chân thành, chứng minh lời cảm ơn của anh là thật lòng, chỉ là cái từ "Dư An Nhi" đột nhiên biến đổi khiến người ta phải suy nghĩ một chút.
Tạ Dư An nghe xong cũng nhịn không được mà nhắm mắt lại, không dám nhìn vào khuôn mặt đẹp trai viết đầy chữ "ghen" của Thẩm Trọng Thành, Thẩm Tiêu Hồng cũng cười lạnh, dùng ngôn ngữ cơ thể cười nhạo Thẩm Trọng Thành, cuối cùng còn nói: "Đồ trẻ trâu!"
"Được rồi, cậu nghỉ ngơi thật tốt đi nhá Dư An, tôi với cô Thẩm về trước đây." Tiền Xán tuy rằng đã sớm biết Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành ở bên nhau, nhưng đây là lần đầu tiên anh nhìn hai người thân thiết cùng ăn ý ngầm như vậy ở khoảng cách gần, trước đây mặc kệ Tạ Dư An có giải thích tình cảm giữa cậu vào Thẩm Trọng Thành tốt như nào thì trong lòng Tiền Xán cũng vẫn luôn tồn tại sự nghi ngờ, cho tới hôm nay được chính mắt thấy Thẩm Trọng Thành xem trọng Tạ Dư An như vậy, chút chuyện nhỏ như cái tên gọi thôi cũng phải ghen một chút thì Tiền Xán mới hoàn toàn bỏ đi lòng nghi ngờ, mặc dù cái hành động này đúng thật là trẻ con quá.....
"Chờ đã____ ai nói chúng ta phải về?" Thẩm Tiêu Hồng kéo Tiền Xán, hai chân bắt chéo ngồi trên ghế sô pha không đứng dậy, "Hôm nay lại không có cảnh diễn đêm, quay lại sớm vậy làm cái gì?"
"Trong bệnh viện đều là mùi thuốc sát trùng, tôi sợ các người ở không có quen." Thẩm Trọng Thành rất tâm lí mà nói. "Đúng rồi, các người chắc chưa ăn cơm đâu nhỉ? Vừa khéo chỗ bệnh viện đây đi thẳng bảy trăm mét rồi quẹo vào có một quán cơm còn mở, các người đến đó ăn cơm đi, tôi mời."
Thẩm Tiêu Hồng mỉm cười nói: "Không cần, tao đã sớm mua ở bên ngoài rồi, hơn nữa phòng này rất tốt, không ngửi ra chút mùi thuốc sát trùng nào."
Thẩm Trọng Thành để Hồ Tiêu đưa Tạ Dư An tới bệnh viện này là vì đây là bệnh viện tư nhân thuộc sở hữa của nhà họ Thẩm, chỉ cần là người nhà họ Thẩm sử dụng thì bệnh viện sẽ cung cấp những thiết bị tốt nhất, cho nên không khí trong phòng này rất sạch sẽ, không có một chút mùi gì.
Thẩm Trọng Thành nhìn Thẩm Tiêu Hồng, lạnh lùng nói: "Thức ăn ngoài không lành mạnh."
"Nhưng mà chỗ đó là bác sĩ ở đây giới thiệu cho tao, nghe nói gà chỗ đó ăn rất ngon." Thẩm Tiêu Hồng cũng không sợ anh lạnh mặt, còn chuyển sang hướng của Tạ Dư An mà làm phát hôn gió, "Chế cũng mua thêm một phần cháo gà xé sợi cho cưng nữa đó Dư An Nhi."
Thẩm Trọng Thành nói: "Không cần, tui đã sớm mua cho An Nhi rồi."
Thẩm Tiêu Hồng nói: "Vậy thì tốt, để đó làm đồ ăn khuya cho tao là được."
Thẩm Trọng Thành: "....."
Tạ Dư An nhìn là biết hai chị em nhà này lại bắt đầu rồi, thế nhưng Tiền Xán lại không rõ tại sao hai người tự dưng lại đối chọi gay gắt với nhau như vậy liền đứng ra hòa giải: "Cô Thẩm, nếu như Dư An đã có ngài Thẩm chăm sóc rồi chúng ta về đi, Dư An cũng cần phải nghỉ ngơi."
Thẩm Tiêu Hồng suy nghĩ một chút rồi nói: "Đợi cơm nước xong rồi hẵng đi, tôi đã đặt thức ăn ngoài rồi."
Tạ Dư An ở trong chăn nhéo Thẩm Trọng Thành một cái, mở miệng nói: "Đúng vậy, chờ ăn cơm xong rồi đi." Dù sao thì Thẩm Tiêu Hồng và Tiền Xán đúng là chưa ăn uống gì đã vội vã đưa cậu đến bệnh viện rồi.
Thẩm Trọng Thành lần này không có phản đối nữa, chỉ là sắc mặt vẫn còn chút khó coi.
Thẩm Tiêu Hồng lại tiếp tục vừa nhìn điện thoại vừa cầm điều khiển mở TV trong phòng bệnh, ở trên mạng search 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》 rồi nói: "Vừa đúng bảy giờ rưỡi, chúng ta xem show giải trí đi."
Thẩm Trọng Thành nhíu mày: "Các người cắm tai nghe vào điện thoại mà xem, Dư An phải nghỉ ngơi."
Thế nhưng Tạ Dư An lại nói: "Không sao đây, em cũng muốn xem một chút."
Tập lần này của 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》 sẽ phát sóng cảnh Miêu Tiểu Tư đi xung quanh hỏi tại sao cậu không có ở đoàn phim, tuy rằng cậu đã đoán được đôi chút, thế nhưng vẫn muốn tận mắt xem như nào.
Cả bốn người ở đây chỉ có Thẩm Trọng Thành không hứng thú với show giải trí, anh cầm điện thoại chụp một tấm ảnh cánh tay đang cắm kim của tạ Dư An, sau đó dùng acc nhỏ đăng lên weibo____ 【Acc chuyên dùng để show chuyện tình cảm: [hình ảnh] bà xã bị bệnh rồi, tôi đang cùng em ấy ở bệnh viện truyền nước, tâm trạng của em ấy hình như không tốt lắm, tôi nên dỗ em ấy như nào đây?】
【Thích người xinh đẹp 14: Ây da tay của bà xã trắng ghê, lần trước Tình Cảm đăng ảnh chụp đã muốn nói rồi, tay của hai người hòa hợp ghê.】
【Đem mây đen vào chậu cá: Không phải hôm qua hai người về nhà gặp phụ huynh à Tình Cảm? Sao hôm nay bà xã lại bị bệnh rồi, có phải là vì buổi tối ông... hơi quá đáng không?】
【Lúa mạch thích ăn chay: Bà xã không vui thì nên tặng quà để dỗ nhỉ? Tình Cảm nói bà xã đã tặng ổng xẻng vàng phải không? Vậy ổng có tặng gì cho bà xã chưa nhỉ?】
【A Từ chính gốc_: Úi chời không có, nhắc mới nhớ là Tình Cảm hình như chưa khoe quà của ổng tặng cho bà xã thì phải】
【Pâ"k gốc nhiều quá không biết lấy tên gì: Ôi không phải chứ? Tình Cảm không đúng rồi, không phải là quen biết với bà xã mười lăm năm à? Sao cái gì cũng không tặng vậy?.】
.........................
Phần bình luận càng đi xuống lại càng trật đường ray, cách dỗ người chả nói được bao nhiêu mà toàn hỏi anh vì sao không tặng quà cho Tạ Dư An, gần đây số lượng người theo dõi anh tăng lên rất nhiều, có lẽ là bởi mọi người ở đây lan truyền với nhau rằng có một đôi đồng tính rất ngọt nên mới thế, nhưng mà người đã nổi tiếng thì luôn đi cùng với tai tiếng, ở trên mạng cũng không thiếu anh hùng bàn phím, có một số người bảo anh là cố ý bán hủ để nổi tiếng, bởi vì nếu mà nhìn sơ qua weibo của anh thì ngoài bán hủ còn khoe giàu nữa. Nhưng mà chuyện này Thẩm Trọng Thành thât sự không có cố ý, là có vài bạn trên mạng tìm ra được giá của chiếc đồng hồ anh đeo, đồ dùng trong nhà cùng một ít vật dụng hàng ngày thông thường khác, chuyện này anh làm sao mà cấm được?
Hơn nữa Thẩm Trọng Thành cũng tặng cho Tạ Dư An rất nhiều thứ, ví dụ như căn hộ ở chung cư Hoa Huy là cho Tạ Dư An đứng tên này, chiếc Bugatti cũng tặng cho Tạ Dư An, thế nhưng Tạ Dư An lại ngại rằng làm màu quá cho nên chưa từng lái qua, còn có hai lần cho 9,99 triệu nữa_____ Suy cho cùng thì không phải tồn tại câu nói rằng hỏi han ân cần không bằng đưa số tiền lớn sao?
Trước đây Thẩm Trọng Thành đã nghĩ câu này có phần đúng.
Thế nhưng bây giờ khi nhìn dân mạng đặt ra câu hỏi như vậy thì anh lại nghĩ mình làm như vậy có phải là không đủ lãng mạn hay không?
Cho nên Thẩm Trọng Thành sau vào phút thì liền đăng thêm một bài weibo để hỏi____ 【Acc chuyên dùng để show chuyện tình cảm: Quen biết bà xã đã mười lăm năm, chính thức ở bên nhau được một năm thì nên tặng gì mới tốt đây? 】
【Koala: Hỏi han ân cần không bằng đưa cho số tiền lớn.】
【Acc chuyên dùng để show chuyện tình cảm: Cái này không được, bỏ qua.】
【Nại Hà Bỉ Ngạn 9: Con trai thích cái gì nhỉ? xe thể thao? Tình Cảm nếu có tiền thì tặng xe thể thao đi.】
【Acc chuyên dùng để show chuyện tình cảm: Tặng rồi, mà em ấy không lái.】
【Vương miện dưa hấu: Hai người không phải muốn kết hôn sao? Vậy thì tặng nhẫn kim cương đi!.】
【Thang cốc có mộc: Tình Cảm và bà xã đều là con trai, tặng nhẫn kim cương gì chứ.】
【Oa oa Meo: Thế nhưng đâu có ai quy định con trai không thể đeo nhẫn kim cương đâu? Có thể che giấu bằng cách nạm kim cương ở mặt trong mà.】
Thẩm Trọng Thành rất có kiên nhẫn trả lời từng cái bình luận của những người đưa ra ý kiến, bởi vì nếu trả lời không được thì sẽ giảm thiểu số người đưa ra những ý tưởng trùng nhau, thế nhưng cách này cũng không có hiệu quả cho lắm, ở phần bình luận phía sau còn có người đưa ra ý tưởng tặng nhẫn kim cương, Thẩm Trọng Thành hết nói nổi rồi, không tính đến tình huống hiện giờ Tạ Dư An không thích hợp để đeo nhẫn kim cương ra ngoài, có tặng cũng không đeo được, chưa kể hai người cũng chưa có kết hôn, làm sao mà tặng nhẫn kim cương được?
Vì vậy mà Thẩm Trọng Thành cau mày, nhất trí trả lời mọi người rằng:【Không được, hiện giờ mới chỉ là năm đầu tiên, làm sao mà tặng nhẫn kim cương được? Tôi hiện tại sẽ không tặng đâu.】
"Trọng Thành, anh sao vậy?"
Thẩm Trọng Thành giấu Tạ Dư An việc chơi acc nhỏ, vì thế mà cậu bỗng nhiên lên tiếng khiến Thẩm Trọng Thành chưa có gõ xong chữ để trả lời các bạn trên mạng đã gửi đi luôn, anh cũng không rảnh quay lại xem thử mình đã đăng cái gì, chỉ là thoát khỏi acc nhỏ để chuyển sang acc chính, dùng giọng nói cực bình tĩnh để nói: "Không có gì. anh đang lướt weibo."
Ngoại trừ Thẩm Trọng Thành vẫn luôn cúi đầu chơi điện thoại thì những người khác đều ngẩng đầu xem TV, thế nhưng lực chú ý của Tạ Dư An vẫn đặt trên người Thẩm Trọng Thành một ít, thấy anh xem điện thoại còn nhíu mày liền theo bản năng hỏi một câu.
"Lông mày nó nhíu cao như vậy nhất định là thấy có người đang mắng cậu đó." Thẩm Tiêu Hồng bố thí cho Thẩm Trọng Thành một ánh mắt, sau đó lại tiếp tục xem TV rồi nói, "Woa, Miêu Tiểu Tư cứ lặp lại một dạng như này cứ như thật sự người đóng nhiều phim cùng lúc chính là cậu ấy."
Tạ Dư An lên tiếng: "Phải không? Đã có người mắng em rồi sao?"
"Có rồi." Tiền Xán cầm điện thoại search một chút rồi nói với Tạ Dư An, "Trên weibo đã có, thế nhưng không có nhiều bình luận lắm, còn TV thì không có bình luận chạy ngang màn hình cho nên cậu không thấy được."
Tạ Dư An nói: "Vậy cứ để cho bọn họ mắng đi, ngày mai đăng bài giải thích là được rồi."
Tạ Dư An cảm thấy không cần thiết phải đăng bài giải thích làm gì, bởi vì việc cậu vừa quay phim vừa đi học dường như cả đoàn phim đều biết, hơn nữa còn có người rất không thích sự tồn tại của Miêu Tiểu Tư cùng Vưu Hãn nữa, sợ rằng không cần cậu đi tìm Lạc Du thì cô ấy cũng sẽ chủ động đăng weibo nói rõ chuyện này.
"Cũng chỉ có thể như vậy." Tiền Xán cũng nói, "Thật ra Miêu Tiểu Tư không có tới hỏi tôi, thế nhưng tôi đã chủ động đi nói chuyện với cô ta, nếu như tổ quay phim có thể quay lại đoạn đó thì Dư An không cần phải giải thích. Nhưng tôi nghĩ cơ hội đó không lớn lắm bởi vì khi đó chúng tôi nói chuyện ở phòng trang điểm, mà lúc đó chỉ có hai người bọn tôi ở đó thôi."
"Có quay được." Thẩm Trọng Thành ngước mắt nhìn Tiền Xán, "Tôi bảo Tô Kinh Phong quay, đã đem đoạn đoạn đó đưa vào rồi."
Tiền Xán cười nói: "Vậy thì tốt rồi." Anh không biết cái người tên Tô Kinh Phong này có chỗ nào đặc biệt, chỉ là Thẩm Trọng Thành nếu đã nói quay được, lại còn cắt ghép đưa vào thì Miêu Tiểu Tư đừng nghĩ đến việc tiếp tục hất nước bẩn lên người Tạ Dư An nữa.
Có điều là Tiền Xán không biết nhưng Thẩm Tiêu Hồng lại biết, cô nghe vậy liền trêu chọc Tạ Dư An: "Ây dô, Dư An Nhi, Thành Thành nhà cậu thật đúng là bảo vệ cậu ghê thặc, Tiểu Hồng Nhi tôi đây hâm mộ ghê nơi, cậu nói xem có đúng hay không hả bác sĩ Trần?"
Bác sĩ Trần là Tiền Xán bị gọi tên không dám lên tiếng, anh cũng không dám ngang ngược giống như Thẩm Tiêu Hồng mà đi đối nghịch với Thẩm Trọng Thành, không thấy anh ở trước mặt Thẩm Trọng Thành không dám gọi Tạ Dư An là Dư An Nhi luôn hay sao?
Thẩm Trọng Thành giận dữ hỏi lại Thẩm Tiêu Hồng: "Thẩm Tiêu Hồng, bà đi theo giáo viên nào học tấu hài đó? Tui thích nghe cho nên nói thêm vài câu đi, đợi hôm nào đó tui mua mấy con *gà lôi sang đó cho bọn nó học hỏi một chút, ném ở nhà cũng có thể nghe mỗi ngày, rải nhiều gạo một chút khéo bọn nó nói so với bà còn vui hơn.
(* gà lôi còn có nghĩa chỉ gái đứng đường, này chắc anh Thành chọc bà Hồng vụ thích gạ trai)
Thẩm Tiêu Hồng: "...."
Ván này Thẩm Tiêu Hồng không nói lại Thẩm Trọng Thành, chỉ có thể ngậm miệng xem trò vui.
Đoạn nói chuyện mà Tiền Xán đã nhắc tới rất nhanh đã được, lúc anh và Miêu Tiểu Tư nói những lời này là khi buổi quay phim kết thúc, hai người đều đang ở phòng trang điểm tẩy trang, trong đám người Thẩm Tiêu Hồng, Bối Nghệ Hạm, Tiền Xán thì Miêu Tiểu Tư không muốn chạm mặt Tiền Xán nhất, bởi vì cô biết Tiền Xán và Tạ Dư An rất thân, sợ rằng Tiền Xán vạ mồm nói ra cái gì không nên nói rồi bị quay được.
Thế nhưng lúc này trời đã tối, Miêu Tiểu Tư có lẽ cho rằng tổ quay phim đã đi ăn cơm hết rồi, dù cho có không đi ăn thì phòng trang điểm đóng kín này cũng không có giấu được ai nữa, cho nên lần này thấy Tiền Xán đi vào cô cũng không có tránh.
Kết quả lúc Tiền Xán đi vào liền đi thẳng tới hướng của cô ta, giọng nói cũng ép trầm xuống, trực tiếp cười lạnh nói: "Tiểu Tư, lúc đầu tôi vốn nghĩ quan hệ của cô với Dư An Nhi cũng không tệ lắm, dù sao thì lần chụp poster các người cũng từng gặp mặt nhau."
Miêu Tiểu Tư không muốn nhiều lời, cũng biết là nhờ show giải trí cho nên danh tiếng của Tiền Xán hiện đang rất cao, cô cũng không muốn đụng vào anh, với cả không nằm chắc được Tiền Xán bây giờ nói những lời này là có ý gì liền mở miệng nói: "Cũng tạm."
Tiền Xán cười càng sâu rồi nói: "Nhưng xem ra hiện tại cô với Dư An Nhi hình như cũng không quen thuộc lắm, ngay cả việc cậu ấy đi học cũng không biết mà còn ở đây hỏi đoàn phim cả một ngày? Nhưng mà tôi với Dư An Nhi thân nhau lắm, sao cô không đến hỏi tôi?"
Tiền Xán bởi vì "gánh nặng thần tượng" mà đa số cảnh quay được anh toàn là vẻ mặt nghiêm túc, chỉ có khi ở cùng Tạ Dư An mới lộ ra bản chất ngây ngô thật sự, đến nỗi cp bác sĩ Trần Dư An Nhi luôn mãi hot mà không hề hạ nhiệt, mọi người cũng đều biết tính tình thật sự của Tiền Xán, còn nghĩ anh như vậy vô cùng đáng yêu.
Tuy nhiên vẻ mặt không cảm xúc ngày thường anh bày ra là cố tình giả vờ, thế nhưng vào lúc này dù cho anh có mỉm cười nhìn Miêu Tiểu Tư thì khi mọi người nhìn vào trong ánh mắt của anh cũng không hề nhìn ra chút ý cười nào.
Mà người bị anh gặn hỏi là Miêu Tiểu Tư cũng không nói được một lời, Tiền Xán cũng không có ý định chờ cô ta trả lời, ngoài cười nhưng trong không cười mà "ha ha" hai tiếng rồi đi khỏi phòng trang điểm.
Miêu Tiểu Tư nhìn hình ảnh Tiền Xán rời đi, nhếch miệng trở mặt bày ra bộ dạng không kiên nhẫn khinh thường người khác.
____ Những hình ảnh này đều bị quay được, còn bị cắt ghép vào show để phát sóng, Miêu Tiểu Tư căn bản là không biết góc độ chụp ảnh của Tô Kinh Phong còn rất ghê gớm cho nên mới dám ở sau lưng Tiền Xán làm ra vẻ mặt như thế.
Phần cuối của show là quay Lạc Du, là một đoạn nói chuyện giữa cô và phó đạo diễn, phó đạo diễn hỏi cô rằng 《 Từng gặp nhau 》 đã được quay rất thuận lời trong thời gian dự kiến, tiến độ vô cùng nhanh, có thể điều chính một chút để các diễn viên có thể hoàn thành sớm mà về nhà hay không, Lạc Du nhìn thoáng qua phía Tạ Dư An rồi nói với phó đạo diễn: "Tối thứ hai đừng xếp lịch quay đêm cho Tạ Dư An, chuyển đến cuối tuần đi, sáng thứ ba cậu ấy có tiết, quay tối thứ hai thì sang hôm sau làm sao mà dậy nổi?"
Lời nói của cô cùng đoạn nói chuyện của Tiền Xán và Miêu Tiểu Tư lúc nãy được biên tập cắt ghép lại cũng rất ra gì và này nọ.
Sự đảo ngược tình thế như này quá ngoạn mục, sau khi khán giả xem xong show đều đần mặt ra, sau đó lại nhịn không được mà chạy đến weibo của antifan mới xem được phân nửa đã đăng bài mắng Tạ Dư An đóng nhiều phim cùng lúc mà xỉ vả___ chính thức là cú vả mặt chết người, càng chưa nói là bị vả mặt nhanh đến như vậy.
Thật ra thì đa số người xem show giải trí là để hóng drama xem trò vui, nếu mà không có đấu đá hay tranh chấp thì không còn thú vị rồi, rất nhiều show giải trí rõ ràng không có chuyện gì còn cho người ta diễn một vỡ kịch lớn mà, cái show 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》 trước kia là bởi vì có mấy ông lớn của Ánh Quang và Thụy Phong tới thăm cho nên mọi người mới thấy hứng thú, về sau bọn họ đi rồi thì show này mỗi ngày đều là hài hòa tình cảm, cho dù có là thật đi nữa thì mọi người đều xem chán rồi, tiếp đó lại cảm thấy không đúng lắm, làm sao mà không có đấu đá nhau được chứ?
Lạc Du còn nói có người nhận nhiều phim cùng lúc, người đó rốt cuộc là ai?
Lúc xem nửa đoạn đầu thì tất cả mọi người đều cho rằng người đó chính là Tạ Dư An, kết quả khi xem đến cuối mới phát hiện là Miêu Tiểu Tư bày trò____ nhờ lần đảo ngược này mà tối nay lại có đề tài để nói rồi.
Thật ra thì tổ quay phim quay được rất nhiều cảnh Miêu Tiểu Tư hỏi người khác rằng Tạ Dư An đi đâu mà sao không đến đoàn phim, thế nhưng Thẩm Trọng Thành chỉ để Tô Kinh Phong cắt ra một đoạn ngắn khiến người ta hiểu lầm để phát sóng, chứ nếu mà cho phát sóng hết thì cũng thấy giống như là cố ý rồi.
Bây giờ nhìn lại thì phát sóng như vậy hiệu quả lại rất tốt.
Mà người từ lúc show bắt đầu vẫn canh giữ bên điện thoai để quan sát tình hình là Miêu Tiểu Tư hiện tại đều cứng cả người ở trên giường của mình.
Cô ước ao được nổi tiếng nhờ vào show giải trí giống như Tiền Xán, cho nên bình thường đều cầu nguyện bản thân có thể được xuất hiện trên màn ảnh nhiều một chút, thế nhưng hôm nay trước khi show được phát sóng thì cô lại mong rằng bản thân chưa từng kí qua bản hợp đồng show giải trí này, thế nhưng nguyện vọng của cô tổ quay phim không có thực hiện mà lại thực hiện niềm ao ước nổi tiếng của cô____ ngày hôm nay cô xuất hiện trên màn ảnh rất nhiều, hơn nữa chủ đề thảo luận của mọi người đều tập trung lên người cô.
Lúc 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》bắt đầu phát sóng Miêu Tiểu Tư thấy rất nhiều người mắng chửi Tạ Dư An đã rất tuyệt vọng rồi, thế nhưng cô không ngờ đoạn phía sau lại càng khiến cô tuyệt vọng hơn.
Miêu Tiểu Tư hiện tại không dám mở điện thoại lướt weibo xem dân mạng châm chọc mình như nào.
Thế nhưng điện thoại của cô không để chế độ im lặng cho nên mỗi khi trên weibo có thông báo là cô đều nghe được, Miêu Tiểu Tư nhặt điện thoại đã bị cô vứt sang một bên lên, chuẩn bị chỉnh thành chế độ im lặng thì lại phát hiện trên thanh thông báo nhắc nhở Vưu Hân đăng weibo mới_____ 【Vưu Hân: Dư An hôm nay lại không đến đoàn phim, cậu ấy bị bệnh đóng phim quá cực khổ, hôm nay suýt chút nữa té xỉu ở đoàn phim, cậu ấy đã được đưa đến bệnh viện rồi. [lau nước mắt].】