Lời này của Tiền Xán không phải là không có căn cứ mà nói lung tung.
Trải qua một khoảng thời gian quan sát núp lùm thì Tiền Xán phát hiện cái tài khoản "Tướng công của Tạ công tử" này có chút thú vị, phần thông tin cá nhân mặc dù để giới tính nữ, thế nhưng cách dùng từ của người này ở những bài đăng bình thường không có chút gì là nữ tính, lúc share hay đăng bài có liên quan đến Tạ Dư An cũng rất bình tĩnh, hoàn toàn không có kiểu yêu thương cuồng nhiệt của fan trung thành hết lòng với thần tượng mà là giống như fan qua đường của Tạ Dư An hơn.
Nhưng mà "cô nàng" chính xác là fan lâu năm của Tạ Dư An, sự kiện đẩy người đã qua ba tháng nhưng vẫn như trước mà không đổi tên tài khoản, thích Tạ Dư An cho nên mới mua áo sơ mi của cậu, ngay cả khi bị lừa gạt phải đi chửi người ta cũng giống kiểu mắng chửi mỉa mai không dùng từ thô tục của Thẩm Trọng Thành.
Thật sự là không giống fan nữ gì cả, thế nhưng nếu đem những hành động này đặt lên người Thẩm Trọng Thành thì hình như cũng không quá mâu thuẫn.
"Tôi xem một chút____" Bối Nghệ Hạm nghe thấy bọn họ nói chuyện cũng có chút ngạc nhiên cho nên lại gần để xem, tiếp đó nói, "Hình như đúng là.... có chút giống kiểu nói chuyện của ngài Thẩm."
Tiền Xán giống như bỗng nhiên tìm được đồng bọn, đôi mắt anh sáng lên rồi nói: "Cô cũng cảm thấy vậy đúng không?"
Nghe thấy Bối Nghệ Hạm và Tiền Xán đều nói như thế, Tạ Dư An cũng có chút nghi ngờ, hoặc cũng có thể là do Tiền Xán giật giây cho nên cậu mới thấy toàn bộ bài đăng từ trên xuống dưới của "Tướng công của Tạ công tử" đều hiện ra hình ảnh của Thẩm Trọng Thành, nhưng cuối cậu vẫn lựa chọn tin tưởng Thẩm Trọng Thành cho nên đã nói: "Thế nhưng Trọng Thành nói rằng anh ấy không có acc clone."
"Tôi cũng cảm thấy ông chủ Thẩm chắc sẽ không làm loại chuyện như này?" Tiền Xán im lặng suy nghĩ một chút, "Thế nhưng...."
"Hơn nữa__" Tạ Dư An cũng lên tiếng, cậu cầm điện thoại của mình mở ra trang weibo của "Núi lửa tiền;, tùy tiện lướt vài bài weibo rồi nói với Tiền Xán, "Tôi còn cảm thấy "Núi lửa tiền" rất giống anh này, cũng gọi tôi là Dư An Nhi giống anh, ha ha ha cái này chắc không phải là acc clone của anh đâu ha?"
Tiền Xán: "...."
"Tất nhiên là không phải, tôi cũng không có acc clone." Tiền Xán lập tức phủ nhận, "Tôi chơi một nick là đủ rồi."
"Cho nên là?" Tạ Dư An cười anh, "Cách nói giống nhau không có nghĩa là acc clone ha."
Tiền Xán nào dám chít chít nữa, chỉ đành gật đầu hùa theo Tạ Dư An: "Đúng đúng đúng..."
"Xán Nhi, anh có nhận được lời mời của lễ trao giải Ngân Hoa không?" Tạ Dư An hỏi Tiền Xán.
"Không có." Tiền Xán thành thật nói, "Chút danh tiếng của tôi tính là cái gì, tôi cũng không có tác phẩm điện ảnh truyền hình nào để đem ra cả."
Tiền Xán vẫn rất rõ bản thân mình, diễn xuất của anh xem như là ổn, thế nhưng những bộ phim trước kia anh tham gia nếu không phải tỉ xuất người xem không cao cũng không có ý nghĩa gì thì là diễn vai phụ của phụ của phụ không có chút nổi bật nào, bản thân anh cũng không phải là ngôi sao lưu lượng thì lễ trao giải Ngân Hoa làm sao có thể mời anh được chứ?
Cho nên Tiền Xán nói: "Tôi xem mọi người trên TV là được rồi."
Tạ Dư An mím môi, nói với anh: "Sau này anh nhất định có thể đi."
Tiền Xán cũng cười rồi nói: "Cái này thì nhất định rồi."
Bọn họ ở bên ngoài nói chuyện một lúc thì các thành viên trong đoàn phim cũng đã ăn được kha khá rồi, trước khi rời đi tất cả mọi người đều ôm lấy nhau nói lời tam biệt___Đương nhiên là Tạ Dư An sẽ không ôm Vưu Hãn, Tiền Xán và Bối Nghệ Hạm cũng không ôm gã, Vưu Hãn bị cô lập lại không thấy xấu hổ chút nào, vẫn như trước mà cười híp mắt nhìn mọi người.
Tiền Xán bị gã cười đến dựng hết lông tơ, trên đường trở về sau khi rời khách sạn anh nói với Tạ Dư An: "Vưu Hãn có phải là vì ở phòng 744 mà điên rồi không, sao tôi cảm thấy bây giờ gã rất khiến người ta sợ hãi vậy?"
Tạ Dư An hỏi anh: "Anh mới nãy không phải còn nói người ta lẳng lơ à?"
Tiền Xán thấp giọng nói: "Là quỷ lẳng lơ."
Tạ Dư An: "...."
Lúc đi đến cửa khách sạn, Tiền Xán nhìn xung quanh rồi nói: "Tôi về đây, cậu có thể tự về không đấy Chân?"
"Ừ." Tạ Dư An trả lời, "Tôi đón xe về."
Tiền Xán phất tay với Tạ Dư An: "Vậy cậu đi đường cẩn thận nhá."
"Anh cũng vậy."
Sau khi Tiền Xán rời đi, Tạ Dư An lấy điện thoại ta muốn gọi taxi, mà cách đó không xa Bối Nghệ Hạm cũng đang chờ xem. Thế nhưng cô chưa đợi được vài phút thì Quách Thanh Tâm đã từ trong màn mưa tới đón cô, Tạ Dư An nhìn bóng lưng hai người rời đi thì có chút ngẩn người, thế nhưng không ngờ giây kế tiếp điện thoại cậu lại rung lên.
Trên màn hình hiển thị tên: Tim.
_______Sao lại không nhớ gì hết nhỉ?
Tạ Dư An lúc đầu thấy có chút kỳ lạ cùng nghi hoặc, thế nhưng cậu rất nhanh đã phản ứng kịp là người nào đã đưa tới biệt danh này cho cậu____ hoặc có thể nói, người có thể chạm vào điện thoại của cậu để sửa tên là ai.
"Alo, cục cưng___" Quả đúng là vậy, Tạ Dư An vừa nhận cuộc gọi thì giọng nói khàn khàn quen thuộc của người đó liền truyền đến, "Tiệc ăn mừng kết thúc phim xong rồi à?"
Tạ Dư An trả lời anh: "Vâng, đã xong rồi."
Thẩm Trọng Thành nói tiếp: "Anh tới đón em."
Lúc đến khách sạn Thần Định là do Hồ Tiêu lái xe đưa cậu tới, bởi vì không biết bữa tiệc sẽ kéo dài đến đâu cho nên cậu đã để Hồ Tiêu về trước, nghĩ rằng lúc về tự mình đón xe quay về chung cư là được rồi. Hiện tại Tạ Dư An nghe Thẩm Trọng Thành nói muốn tới đón cậu thì liền nhớ lại biệt danh mà anh đã đổi thì có chút muốn cười, liền muốn trêu chọc anh: "Anh không phải ở trong lòng em hả? Sao có thể tới đón em?"
Nhưng mà rõ ràng là cái kiểu thả thính như vầy của Tạ Dư An không đấu lại được Thẩm Trọng Thành: "Trong lòng em không có anh, hiện tại anh muốn đón em vào trong lòng anh."
Tạ Dư An không đỡ nổi cái tình thoại quê mùa này của anh cho nên không tiếp tục nói đến vấn đề đó nữa mà cười nói: "Lái xe sang đây xa lắm, em tự gọi xe trở về là được rồi."
"Trời đang mưa đó, gọi xe gì chứ, anh lập tức tới ngay." Thẩm Trọng Thành tỏ ý không được nói thêm nữa, sau khi nghiêm túc nói xong những lời đó thì liền dịu dàng hỏi Tạ Dư An, "Hôm nay em thấy khỏe không? Còn nghẹt mũi không? Bên ngoài gió to lắm, em vào khách sạn đợi anh đi."
"Sao nhanh vậy?" Tạ Dư An vừa nói xong câu đó thì liền hắc xì một cái, cậu hít hít mũi, cảm thấy đúng là có chút lạnh cho nên trở lại gần cửa khách sạn đứng nhưng không đi vào trong, bởi vì cậu sợ bỏ lỡ xe của Thẩm Trọng Thành.
Thẩm Trọng Thành nhíu mày: "Em khịt mũi rồi kìa."
Tạ Dư An rất biết lắng nghe mà đổi giọng nói: "Vậy là sắp khỏe rồi á."
Thẩm Trọng Thành cười một tiếng: "Chắc em nghĩ về anh nhiều lắm nhỉ."
Tạ Dư An hỏi anh: "Nghĩ về anh là sẽ khỏi bệnh sao?"
Thẩm Trọng Thành nói tiếp tình thoại: "Ừa, cái này gọi là tâm lí trị liệu."
"Ừm, em nhớ đến anh, hình như đúng là có hiệu quả thật." Tạ Dư An phối hợp diễn với Thẩm Trọng Thành, rất tâm lí mà khen ngợi anh, "Cảm ơn anh nha bác sĩ Thẩm."
Thẩm Trọng Thành lại hỏi cậu: "Nếu so với bác sĩ Trần thì y thuật của ai giỏi hơn?"
Tạ Dư An nói: "Là bác sĩ Thẩm, bác sĩ Thẩm được chưa? Hài lòng chưa?"
"Em dữ với anh." Thẩm Trọng Thành phàn nàn.
"Đâu có đâu cục cưng." Tạ Dư An học theo cách nói chuyện của Thẩm Trọng Thành.
"Thật không?" Thẩm Trọng cười xùy một tiếng đem xe dừng trước cửa khách sạn, sau đó nói với Tạ Dư An không chịu nghe lời anh đi vào khách sạn, "Bây giờ em nói ba câu "em yêu anh nhất" làm phí thuốc mới có thể lên xe."
Tạ Dư An lắc đầu mở cửa xe ngồi xuống, hơi nâng cằm tỏ rõ uy quyền giống như Thẩm Trọng Thành: "Em không nói câu nào cũng lên được."
Thẩm Trọng Thành khởi động xe đưa Tạ Dư An rời khỏi khách sạn Thần Định, anh lắc đầu nói: "Cục cưng, ngày hôm qua em đâu phải là bộ dạng này."
Tạ Dư An không để ý chút nào mà phất tay nói: "Ngày hôm qua tất cả đều là mây khói, quá khứ qua rồi thì cứ để nó qua đi."
Thẩm Trọng Thành cười một tiếng rồi nói: "Những lời này mà em tự nói ra hay là nói với anh thì em chính là một gã cặn bã đấy."
"Tại sao?" Tạ Dư An theo phản xạ mà hỏi anh.
Thẩm Trọng Thành có trí nhớ tốt, lại thường hay cố tình gây sự, ỷ vào việc Tạ Dư An không biết "Tướng công của Tạ công tử" chính là acc clone của anh mà nói: "Ví dụ như cái tài khoản "Tướng công của Tạ công tử" kìa, em hôm qua theo dõi người ta, nếu như em thật sự có gì đó với cô nàng, hôm nay em nói rằng ngày hôm qua đều xem như mây khói thì cô ta phải đau lòng cỡ nào?"
Thế nhưng Tạ Dư An cũng học theo kiểu nói xàm của anh: "Ồ, vậy thì có lẽ ngày mai cô ấy với em sẽ nói chuyện yêu đương đấy, ngày mai không được thì ngày mốt, nếu như cả đời này cũng không được thì chúng ta chỉ có thể hẹn ước ở kiếp sau, trừ khi____"
Tạ Dư An cố ý kéo dài âm cuối để chờ Thẩm Trọng Thành hỏi cậu, mà Thẩm Trọng Thành đúng thật là hỏi: "Trừ khi sao?"
"Trừ khi cô ấy là acc clone của anh." Tạ Dư An cười nói.
Thẩm Trọng Thành: "...."
".... Nếu đúng là acc clone của anh thì sao? Thẩm Trọng Thành cảm thấy cần phải đổi một cái điện thoại khác để chơi nick "Tướng công của Tạ công tử".
Tạ Dư An hỏi lại anh: "Chắc là không có khả năng đâu ha?"
Thẩm Trọng Thành đang nghĩ xem nên nói cái gì để giảm bớt không khí ngột ngạt thì điện thoại của anh bỗng vang lên, là Tiền Trấn Xuyên gọi đến.
Cú điện thoại này tới rất đúng lúc, Thẩm Trọng Thành đang lái xe không thể nhận cuộc gọi cho nên Tạ Dư An thay anh nhận điện thoại: "Alo, Trấn Xuyên, tôi là Dư An, có chuyện gì không?"
"Là Dư An Nhi à? Thành Thành Nhi đâu?" Giọng nói của Tiền Trấn Xuyên nghe ra rất là phấn khởi, " cậu vừa mới quay xong 《 Từng gặp nhau 》 phải không, tôi và anh họ Lâm Lâm Nhi muốn tổ chức một bữa tiệc giành cho cậu để ăn mừng một chút."
Tạ Dư An mở loa ngoài, Thẩm Trọng Thành nghe được đống "Nhi" trong miệng Tiền Trấn Xuyên thì liền mắng anh ta: "Nói tiếng người."
"Thành Thành Nhi cũng ở đó hả, ông chở Dư An tới nhà của tui đi, chị Tiểu Hồng cũng ở đây này, chị ấy không về biệt thự của chị ấy mà tới đây mở tiệc cho Dư An đó." Tiền Trấn Xuyên không thuyết phục nổi Thẩm Trọng Thành liền nỗ lực chuyển hướng sang Tạ Dư An.
Thẩm Trọng Thành nói thẳng: "Hôm nay không đi, Dư An bị bệnh còn chưa khỏe, em ấy ở bữa tiệc ăn mừng kết thúc phim của Lạc Du cũng không có uống rượu."
"Mở tiệc cũng đâu phải cần uống rượu, Dư An bị bệnh thì húp cháo cũng được mà." Tiền Trấn Xuyên còn chưa từ bỏ ý định, "Dư An, tới nhà của tôi húp cháo nha, nhà của tôi có *cải muối cay á."
(*Cải muối cay)
Thẩm Trọng Thành hỏi anh ta: "Nhà ông thật sự có cải muối cay hả?"
"Tôi lập tức kêu người đi mua, chú Trần, chú tìm người mua hộ cháu một hộp cải muối cay về đây___" Tiền Trấn Xuyên hét lên gọi người sau đó liền nói, "Giờ thì có rồi."
"Ông rốt cuộc muốn...." Thẩm Trọng Thành cảm thấy có mùi mờ ám, Tiền Trấn Xuyên muốn anh mang theo Tạ Dư An tới nhà mình ý đồ quá rõ ràng.
Thế nhưng Tạ Dư An cảm thấy Tiền Trấn Xuyên đã mời mọc hết lòng như vậy rồi cho nên liền nói với Thẩm Trọng Thành: "Vậy thì đi ha?"
Tạ Dư An cũng đã lên tiếng thì Thẩm Trọng Thành đương nhiên là nghe theo, vì thế nên xoay tay lái đi về hướng biệt thự của Tiền Trấn Xuyên.
Nhưng mà Thẩm Trọng Thành không tin Tiền Trấn Xuyên chỉ đơn giản là muốn mở tiệc chúc mừng cho Tạ Dư An, cho nên sau khi đến được cổng biệt thự thì anh đều che Tạ Dư An ở phía sau, không muốn lần mở cửa này Tiền Trấn Xuyên lại bắn pháo màu lên người mình nữa. Thế nhưng lại ngoài dự đoán của Thẩm Trọng Thành là từ cửa đi vào đến khi nhìn thấy Tiền Trấn Xuyên thì trên đường vô cùng yên lặng, không có bất cứ chuyện gì xảy ra.