Manh Ái Thịt Yến Chi Tưởng Niệm Thiên

Chương 12: Chương 12: Kích Ái. Là Ngươi Làm Cho Ta Điên Cuồng. . .




CHƯƠNG 12: KÍCH ÁI. LÀ NGƯƠI LÀM CHO TA ĐIÊN CUỒNG. . .

Editor: Javiko

 

 “Tiểu Tư. . . Chỉ cần ngươi ở lại bên người ta thì ta làm gì cũng đáng giá. . .” Bạch Niệm Phàm chủ động hôn Tần Tư.

Tần Tư mừng rỡ như điên, đây rõ ràng là Bạch Niệm Phàm tất cả hoàn toàn tiếp nhận hắn! Nhục bổng phía dưới đã sớm nghẹn đến mau sung huyết nổ mạnh dựng thẳng, cọ cọ phân thân vừa mới phóng thích còn cương cứng của Bạch Niệm Phàm, bắt chước động tác tính giao nhanh chóng ở trên côn thịt Bạch Niệm Phàm tới tới lui lui ma sát hơn mười lần, dục vọng nghẹn đã lâu lập tức tiết ra chỗ phân thân hai người gắn bó.

 “Ca ca, ta vào được, được không?” Thân dưới của Tần Tư vẫn tiếp tục cọ nhục hành cùng viên cầu ẩm ướt của  Bạch Niệm Phàm, tinh hoàn căng tròn đánh vào phân thân Bạch Niệm Phàm khiến cả người y đều nổi lên da gà. Tình huống tên đã trên dây không thể không bắn này làm cho Bạch Niệm Phàm nuốt nước miếng, gian nan gật đầu: “Tiến, vào đi!”

Tần Tư nghe vậy một phen nhấc lên hai chân Bạch Niệm Phàm, nâng đến trên vai hắn, nhục bổng thô to thẳng tắp vuốt ve động khẩu non mềm ướt át, Tần Tư giữ lấy nhục bổng của mình, chậm rãi chen vào lỗ nhỏ mềm mại ấm áp kia.

 “Ân. . .” Hai người đồng loạt kêu rên ra tiếng, tiếp xúc nỏng bỏng như thế thật sự là quá kích thích! Tần Tư vốn đang ở trong thời kì trưởng thành tinh lực tràn đầy, được đến người âu yếm thỏa mãn kích thích thân thể làm cho hắn thật sự không thể nhịn xuống, lưng thẳng tắp liền vọt tới tận cùng bên trong Bạch Niệm Phàm, phù một tiếng, trơn dịch trong suốt lập lức bị chèn ra, phun ở tại địa phương ái ân của hai người.

“A! ! Đau! A ──” Nhục bổng của Tần Tư so với cây mát xa tình thú kia còn lớn hơn một vòng, Bạch Niệm Phàm lần đầu bị người ta sáp nhập mặc dù trong lòng có chuẩn bị cùng đã khuếch trương từ trước nhưng mà vẫn bị đau đến hô to.

 “Nhịn một chút, ca ca, ngươi thả lỏng chút đi! Thật chặt ! Ngươi sẽ chịu không nổi ! Chân thả lỏng! Ngoan, rất nhanh sẽ không đau !” Trán Tần Tư nhỏ xuống vài giọt mồ hôi lạnh, cúc động của Bạch Niệm Phàm gắt gao cắn lấy côn thịt của hắn, tuy hấp lực mạnh mẽ kia khiến hắn vừa sướng lại vừa đau, nhưng hắn vẫn là không muốn khiến Bạch Niệm Phàm bị thương, chỉ có thể chờ y hoàn toàn thích ứng chính mình.

Khóe mắt Bạch Niệm Phàm chảy xuống hai hang nước mắt, việc đến nước này y có hối hận cũng vô dụng! Cảm giác bị đệ đệ, bị đệ tử, bị nam nhân nhỏ hơn mình bảy tuổi, không, là nam hài xỏ xuyên qua vừa thẹn lại cực kì kích thích. Đó là một loại cấm kỵ , trầm luân , hắc ám , trắng trợn, lại thực chân thật.

Tần Tư cảm giác được Bạch Niệm Phàm thả lỏng hơn, lấy chìa khóa mở ra vòng tay, hai tay giữ chặt tay Bạch Niệm Phàm, mười ngón gắt gao vòng vào nhau: “Ta tự mình động, rất nhanh sẽ tốt hơn thôi! Những thứ khác ta có thể làm tốt thì việc này cũng vậy!”

“Ân. . .” Bạch Niệm Phàm hơi hơi mở chân, nâng mông lên, động tác mang tính chất cổ vũ như vậy cho Tần Tư thật lớn tin tưởng! Tần Tư hơi hơi rời khỏi một ít, lại chậm rãi đẩy vào, như thế lặp lại mấy lần, chờ sau khi tràng vách trở nên xốp mịn liền đem nhục bổng rút ra, ấn tay Bạch Niệm Phàm lại một lần nữa hung hăng đâm đi vào!

 “A! Bị kéo căng! Tiểu Tư! Nơi đó của ngươi. . . Thật lớn. . . Thật thô! Sẽ đem ta thao chết mất!” Bạch Niệm Phàm ngẩng đầu lên, nhìn địa phương hai người ân ái, mặt đỏ đến cơ hồ xuất ra máu.

“Ca ca, là ngươi khiến ta điên cuồng như thế!” Tần Tư nhìn sắc mặt vừa rồi còn bị đau đớn làm cho tái nhợt của Bạch Niệm Phàm khôi phục hồng nhuận, liền biết hắn đã thành công ! Kế tiếp chính là xem biểu hiện của mình! Từ nhỏ đến lớn hắn đều là đệ tử tốt vạn dặm mới tìm được một, chút chuyện nhỏ này làm sao có thể khiến cho ca ca thất vọng đâu?

Thời điểm Tần Tư đang muốn ra sức giao tranh, di động đầu giường lại không hợp hoàn cảnh “Đinh đương đinh đương” vang lên. Đó là tiếng chuông huynh đệ hai người đều rất quen thuộc.

Ý nghĩ vốn bị dục vọng cuốn đi của Bạch Niệm Phàm bỗng thanh tỉnh bảy tám phần, bất chấp tư thế xấu hổ của hai người muốn vươn tay đi tiếp điện thoại, hạ thân lại bị Tần Tư nặng nề sáp một cái.

“A!” Bạch Niệm Phàm rên rỉ ra tiếng, tay run lên, di động liền rơi xuống trong tay Tần Tư. Hắn để điện thoại ở đầu giường, mở chế độ loa ngoài, nhục bổng không ngừng nghỉ tại trong cúc động chậm rãi rút ra chọc vào . Bạch Niệm Phàm cắn mu bàn tay mình, phòng ngừa bản thân rên rỉ ra tiếng, khóe mắt bởi vì sợ hãi mà lóe ra nước mắt.

“Uy , Niệm Phàm, đang nghe sao? Ngươi dạo này thế nào? Mấy ngày nay gọi điện cho ngươi cũng thực khó khăn, có phải ở trường xảy ra chuyện gì không?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nữ bao hàm quan tâm cùng thầm oán.

“Tần ma ma! Ca ca đang dạy học cho ta! Mấy ngày nay y có chút bận! Nhưng giờ ta đã lên làm lớp trưởng ! Sau này khẳng định sẽ giúp ca ca phân ưu, như vậy lần sau y cũng có thời gian nghe điện thoại nhiều hơn! Ngươi nói đúng không, ca ca?” Tần Tư đối đầu kia điện thoại làm nũng , dưới thân lại hung hăng ấn xuống mông Bạch Niệm Phàm, mãnh lực rút ra chọc vào . Dương vật thô to đánh sâu vào nhục bích non mềm, khuếch trương lúc trước cùng kích thích *** tăng vọt làm cho tiểu huyệt của Bạch Niệm Phàm lấy sức mạnh trước nay chưa từng có co rút nuốt chặt căn nhục bổng kia, *** mỹ phát ra  thanh âm phốc xuy phốc xuy.

Bạch Niệm Phàm gắt gao cắn mu bàn tay, chỉ sợ bản thân không nhịn được thất thanh kêu lên, đau đớn lần đầu kết hợp sớm bị sợ hãi cùng với khoái cảm tê dại thay thể, dần dần khiến toàn bộ lý trí của y đều bị chôn vùi!

 “Niệm Phàm? Ngươi đứa nhỏ này, lúc nào cũng thích ngẩn người là sao? Tiểu Tư đang hỏi ngươi đấy! Ta nói cho ngươi a, hảo hảo chiếu cố tốt tiểu Tư, hắn còn là một đứa nhỏ, chúng ta cũng không ở bên người các ngươi, ngươi nên dành nhiều tâm tư hơn cho hắn!” Đầu kia điện thoại liên miên cằn nhằn không dứt.

Tần Tư dừng động tác, kéo xuống bàn tay Bạch Niệm Phàm, ý bảo y nói chuyện.

Bạch Niệm Phàm thở hổn hển, run miệng nói: “Mẹ, ngươi yên tâm, ta đây không phải đang phụ đạo cho hắn sao! Một thời gian nữa tiểu Tư sẽ được đại diện cho trường chúng ta tham dự cuộc thi toán học! Ân a!”

“A? Niệm Phàm ngươi sao vậy? Hơn nửa đêm rồi còn kêu cái gì?”

 

Mệt *ôm đầu*

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.