Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Chương 54: Chương 54: Bị buộc phục vụ (1)




Xe ở dừng lại ở khách sạn năm sao sang trọng, Tử Ca nhìn dòng chữ bắt mắt kia lòng dâng lên cảm giác chua xót. Đã lâu rồi cô chưa được đến những nơi này

Thang máy thẳng tắp đi đến tầng chót, Mộ Diễn nhìn Hạ Tử Ca, ánh mắt của anh từ trước đến nay vẫn lạnh nhạt, nhưng bây giờ lại rõ ràng lại mang theo sự hài hước. Tử Ca bỏ qua một bên không rảnh mà để ý anh, cô nhớ lại đã từng có lần cô và anh phát sinh chuyện ở trong thang máy khiến mặt cô đỏ lên.

Thang máy kéo lên, hai người cũng không mở miệng, không khí chật chội làm người ta hít thở không thông. Tử Ca cắn môi nhìn về phía Mộ Diễn, anh dựa vào thang máy nhắm mắt lại.

Dáng người cao to cùng bộ tây trang được cắt xén tinh xảo, cà vạt kéo xuống, lộ ra vẻ hấp dẫn, chiếu sáng khuôn mặt hoàn mỹ, chẳng qua là khí thế trên người lúc nào cũng lạnh, ai dựa vào quá gần sẽ chết vì lạnh, cảm giác có một loại áp lực vô hình.

Nhưng là, không thể phủ nhận , người đàn ông này có thể khiến tất cả phụ nữ trên đời điên cuồng.

"Muốn giống lần trước không? Ngay lúc đó cô rất phối hợp." Mộ Diễn ánh mắt đột nhiên mở ra, ánh mắt quấn quanh khiến cô không kịp thu hồi tầm mắt.

Tử Ca cắn răng, bỏ qua lời nói của anh, ngón tay lại đè lên cái nút ở trong thang máy. Này, thang máy sao mày đi chậm vậy.

Cô không thấy được người ở phía sau, Mộ Diễn nhìn chằm chằm bóng lưng cô có điều suy nghĩ. Cô gái này, rất giỏi ngụy trang, dáng vẻ ngụy trang khiến người ta chán ghét đến oán hận. Cô lại rất trực tiếp, tất cả các động tác của cô đều thể hiện tâm tình của bản thân mình, thậm chí không cần suy tư vẫn có thể hiểu rõ cô.

Người phụ nữ mâu thuẫn.

Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai trò hay sẽ diễn ra, anh rất mong đợi.

Tử Ca đè lại trái tim đang bay nhảy, nơi này từ đầu đều là do cô sai lầm chọn phải. Mộ Diễn đem áo khoác cỡi ra, tiện tay ném ở trên ghế sa lon, cởi ba nút áo sơ mi, lộ ra lồng ngực rắn chắc màu đồng.

"Đi tắm." Anh ngồi ở trên ghế sa lon ra lệnh, Tử Ca nhìn chằm chằm anh, nếu như ánh mắt có thể giết người, anh tin tưởng anh đã chết rất nhiều lần, "Bằng không, chúng ta cùng tắm"

"Không muốn." Tử Ca không chút nghĩ ngợi cự tuyệt.

Mộ Diễn chẳng qua là chỉ nhìn cô vội vã lên phòng tắm trên lầu hai.

Nằm ở trong bồn tắm hình tròn, Tử Ca suy nghĩ lung tung, trong khoảng thời gian này liên tiếp xảy ra những chuyện vượt qua phạm vi của mình. Rõ ràng hết thảy mọi chuyện đều là cô tự nguyện, lại mơ hồ lộ ra vẻ bất an, để cho cô cả người nóng nảy không dứt, rồi lại mất phương hướng. Cửa bị mở ra, người đàn ông mặc áo choàng tắm màu đen nghênh ngang đứng dựa vào cửa, cầm trong tay chiếc điện thoại không ngừng kêu, "Điện thoại của cô."

Tử Ca kinh ngạc không dứt, người đàn ông khóe miệng cười một cái, trên mặt hết sức yêu tà, Tử Ca không đứng dậy nghe điện thoại , cô mím môi không nhìn tới chỗ anh, chẳng qua chỉ đem thân thể của mình chìm xuống, để bồn tắm che giấu thân thể trần truồng của mình.

"Tôi không có thói quen nghe điện thoại của người khác." Chuông điện thoại di động bám riết không tha, Mộ Diễn cũng không có tiến lên.

Tử Ca cắn răng, từ trong bồn tắm đứng lên, thân thể nỡ rộ trước mặt anh, quyến rũ từng tế bào của anh. Mặc kệ anh mắt soi mói của anh cô cầm cái khăn bọc lấy thân thể mình tiến đến nhận điện thoại

"Tử Ca, bác trai đã về nhà." Thanh âm của Chung Nham tự nhiên truyền đến, chần chờ hỏi, "Em như thế nào rồi?."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.