Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Chương 32: Chương 32: Bỏ thuốc (1)




Quả nhiên, tất cả ánh mắt đều chuyển về phía cô, nhìn một ly rượu đảo lại, Hạ Tử Ca trên mặt cười có chút không nén được giận, bên bộ giao tiếp tửu lượng cũng rất tốt. Đó là nguyên nhân cô cùng Lý hà trốn ở một góc

Có vài người uống rượu nhiều mặt sẽ hồng, nhưng uống quá nhiều sắc mặt sẽ càng tái nhợt, không chịu nổi từng chén từng chén một để trước mặt mình, Hạ Tử Ca khóe miệng lễ phép nhưng trong lòng không khỏi tức giận.

"Hạ tiểu thư uống quá nhiều." Một người ngồi bên cạnh đột nhiên chen miệng vào. Hạ Tử Ca lệch đầu nhìn xem ai, hắn và Cô cũng không quen, dường như là Phó tổng Vương, 40 tuổi , hời hợt không kém, từng nhiều lần bị lão bà đến công ty làm loạn. Tử Ca đối với hắn không có cảm giác tốt, ánh mắt của hắn mang theo sự xảo trá, một cái nhìn cũng làm cho người ta phải phòng bị.

"Nếu như không ngại, Vương mỗ thay Hạ tiểu thư uống này chén."

Lời của hắn vừa rơi xuống, ánh mắt của mọi người cũng dần dần biến sắc, mang theo tỉnh ngộ nhìn về phía hai người. Tử Ca cảm thấy Cô cũng say, nhức đầu vô cùng.

Mộ Diễn mới vừa rồi còn lạnh nhạt bây giờ con ngươi trở nên âm lãnh , khuých hắc tròng mắt mang theo sự u ám trực tiếp hướng về phía Hạ Tử Ca, khóe miệng cười, nhưng hết lần này tới lần khác trong mắt lạnh lẽo cùng một tia khinh miệt đập tới mặt cô.

Giơ tay lên vuốt mi, không để ý tới căn phòng đang gợn sóng, Cô khẽ đẩy lưng ghế dựa, "Thật xin lỗi, tôi đi rửa tay."

Được rồi, Cô biết nhiều lần lấy cớ rửa tay để thoát nạn, nhưng cô có thể làm sao đây? Vốn cũng không phải là thâm giao với ai thì người khác hiểu lầm cái gì, dù sao Hạ Tử Ca cũng không có danh dự lâu rồi.

Lúc trở lại tất cả mọi người uống đều như nhau, Phó tổng đẩy tới một chén rượt, cô khẽ gật đầu coi như là đáp lễ.

Quầy rượu.

Từ chối không hết, Hạ Tử Ca đi theo đoàn người đi tới Quầy rượu, cảm giác ở quầy rượu chính là ăn chơi. Hạ Tử Ca nhìn đèn nê ông bắt mắt , không khí ở đây không hợp với cô.

Mộ Diễn cùng Thường Minh Tụ cùng nhau rời đi, lúc Mộ Diễn rời đi ánh mắt khinh miệt đặt trên người cô phảng phất như một tảng đá lớn đè trong lòng cô, khiến cô muốn nổ tung.

Hạ Tử Ca cũng không hiểu, rõ ràng đối mặt Mộ Diễn cô luôn có cảm giác mất khống chế.

Âm nhạc điếc tai nhức óc cùng ánh đèn lóe lên, khiến thân thể Tử Ca hoảng loạn, muốn ngất xỉu tại đây, Hạ Tử Ca khẽ nhìn quầy bar, nhìn những bóng dáng đung đưa trên sàn nhảy, thân thể mất khống chế bộc phát cảm giác mãnh liệt.

"Hạ tiểu thư, không thoải mái sao?"

Cố gắng mở mắt phân biệt người trước mắt, đưa vào mắt chính là Phó tổng Vương, khẽ buông lỏng tâm tình, Hạ Tử Ca nhẹ nói, "Không có sao, có thể uống nhiều quá, chỉ muốn ngủ một chút, Vương tổng, phiền ngài nói với mọi người một tiếng, tôi về trước."

Hạ Tử Ca chuẩn bị rời đi, "Hạ tiểu thư ở nơi nào? Tôi đưa cô trở về ."

Một cánh tay đặt lên eo của cô, Vương Chấn Xa trong đôi mắt toàn là đắc ý rơi vào người Tử Ca .

Hỏng bét!

Hạ Tử Ca ổn định thân thể, khóe miệng câu khởi lạnh lùng cười, đột ngột hỏi, "Vương tổng, ngài cho tôi đồ uống có vấn đề."

"Hạ tiểu thư, cô quá lo lắng, Vương mỗ bất quá là muốn đưa cô trở về mà thôi." Cánh tay lần nữa bò lên vòng eo Hạ Tử Ca , trong đôi mắt xấu xa nhìn một lượt không sót cái gì, Tử Ca trong lòng linh cảm không tốt, nội tâm dâng lên từng tia lạnh lẽo, thân thể càng ngày càng nóng. Hình ảnhThường Minh Tụ lúc mời cô đến đây rồi đột nhiên bỏ chạy hiện lên trong đầu Tử Ca .

Cô ta nói, chơi vui vẻ một đêm, coi như là lễ vật đưa tiễn cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.