Mạnh Mẽ Chiếm Đoạt: Cô Gái Chớ Càn Rỡ

Chương 6: Chương 6: Không thể trốn tránh (ba)




Thời điểm thang máy dừng ở tầng chót , anh cơ hồ không có ý muốn dừng lại liền đem cô kéo ra ngoài, còn chưa vào gian phòng, quần áo của cô đã bị cởi hơn một nửa.

Trên sàn gỗ toàn là quần áo của cô, còn có áo sơ mi của anh, một phòng kiều diễm.

Dấu môi nóng bỏng in lên thân thể trắng nõn của cô, bàn tay không chút nào thương tiếc lưu lại một vết bầm trên người cô, anh giống như một con thú điên cuồng, chiếm đoạt cô.

Anh bừng bừng khí thế chống đỡ hạ thân của mình, cô đã đủ ướt át, Mộ Diễn kéo hai chân cô ra chen lấn đi vào, vì cô quá chặt anh chỉ cắm được một nửa. Cái trán mịn mồ hôi chảy xuống.

Nhẹ nhàng vuốt ve, thân thể của cô căng thẳng quá mức, căn bản không tha cho vật to lớn kia của anh, Hạ Tử Ca khó nhịn hai tay níu lấy ga giường, hạ thân hơi nâng lên, mới nếm thử chuyện này. Thân thể nhạy cảm mềm mại, hết thảy đều dựa vào bản năng phản ứng.

Thân thể của cô bởi vì khẩn trương mà co rút lại, đẩy bàn tay của anh ra, "Ngoan, buông lỏng. . . . . ."

Mộ Diễn nhẹ giọng dụ dỗ, dù sao cũng là cao thủ tình trường, Tử Ca bị hắn tán tỉnh người mềm nhũn ra, khi Mộ Diễn tiến vào gặp một vật cản khiến anh sửng sốt, nhưng thân thể đã không khống chế nổi.

Đáng chết! Anh hiển nhiên không ngờ rằng cô lại là xử nữ. Nếu không Mộ Diễn cũng không đụng qua , tránh gặp phiền toái. Vậy mà, cô gái này, ứng phó khách thành thạo, như thế nào cũng không giống mới vào CK .

Làm sao có thể?

"A. . . . . . Không muốn. . . . . ." Mãnh liệt như vậy khiến Tử Ca không chịu nổi, ngón tay bấm vào sống lưng của anh, Cô rất muốn rất muốn cự tuyệt!

Điều này làm cho cô sợ, sợ mình bị hút vào.

"Không muốn? Thật?" Nam nhân giọng hạ thấp, mang theo mê hoặc, anh hơi rút lui thân thể, trêu chọc phía dưới, đốt lên dục vọng của cô.

"A . . . . ." Tử Ca khó chịu nhẹ xoay vòng eo, hai chân trắng nõn ôm lấy thắt lưng Mộ Diễn , tay của cô vuốt ve trên người anh, thân thể nâng lên, mê loạn hôn lên cổ anh.

Nhưng đáng chết là, động tác ngây ngô của cô khiến anh càng thêm hăng hái, không khống chế được nữa , anh cúi người tiến lên, một lần đụng đến chỗ sâu nhất của cô.

Hạ Tử Ca kiều mị cầu xin anh, nhưng cô muốn động tác của anh kịch liệt hơn nữa, giọng nói uyển chuyển mềm mại kích thích thú tính của anh.

Tiếng thở dốc của đàn ông hoà lẫn với tiếng rên rỉ của đàn bà ở trong phòng dây dưa. Cuối cùng cũng đến đỉnh điểm, cô mệt nhọc ngất đi.

Một đêm kích tình, tinh lực dồi dào của anh khiến Tử Ca sợ, anh không biết thoả mãn hết lần này đến lần khác muốn cô, dường như muốn đem cô ăn vào bụng mới cam tâm, hạ thân nóng rực đau nhức khiến cô biết anh đòi hỏi mình nhiều cỡ nào.

Mộ Diễn nhận được điện thoại, Hạ Tử Ca vẫn còn ở ngủ say, anh cầm điện thoại di động đứng ở bên cửa sổ nghe thuộc hạ hồi báo.

Hạ Tử Ca, là thiên kim tiểu thư của Hạ gia. Hai năm trước, bởi vì án kiện hối lộ, toàn bộ tài sản của Hạ gia liền đổi chủ, Chung Nham đón lấy tất cả, từ đó tài sản thuộc về tay hắn.

Chủ tịch Hạ Xương nguyên vì tội danh hối lộ nên phải ngồi tù.

Rất hiển nhiên, đây là có người ở sau lưng hành động. Trên thương trường tấm màn đen đếm không xuể, nếu như không phải là Hạ Xương Nguyên đắc tội với ai, sẽ không bị hại đến mức thê thảm như vậy.

Trên giường cô gái cực kỳ mệt mỏi, ngủ rất sâu, khuôn mặt trắng nõn hơi phiếm hônhf, phơi bày ra bên ngoài là bờ vai với những vết bầm tím, kết quả của đêm kích tình hôm qua.

Mộ Diễn ánh mắt hơi nheo lại, khó có người phụ nữ nào có thể khiến anh mất khống chế. Ngón tay cẩn thận sờ má cô, Hạ Tử Ca ưm một tiếng, gương mặt hướng về lòng bàn tay của hắn cọ cọ tiếp tục ngủ.

Anh bật cười, cô gái nhỏ nhưng lại hấp dẫn đến như vậy, thỉnh thoảng còn có thể đưa ra móng nhọn.

Vén rèm cửa sổ ra, từ nơi này nhìn, ánh đèn lấp lánh, thành phố buổi đêm thật là đẹp. Lòng người cũng mềm mại theo.

Cái bật lửa "Đinh" một tiếng ở trong đêm xẹt qua một tia ánh sáng, hít sâu một cái, Mộ Diễn ngồi trên ghế sa lon, cả người bảo phủ bởi khói mù, mông lung, thần sắc của anh lạnh nhạt bởi vì thế càng thêm lạnh như băng.

Đến bao lâu, anh chưa từng bị mê hoặc bởi mộ cô gái. Anh đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị, nghĩ muốn dạng đàn bà nào mà không có, mà bên cạnh anh quả thật cũng không thiếu bạn gái.

Vòng khói phun ra đang lúc nuốt vào, ánh mắt của anh đặt ở cô gái đang nằm trên giường, có lẽ, chỉ là bởi vì vẻ mặt có điểm tương tự.

Hơn nữa. . . . . .

Chung Nham sao?

Ánh mắt liếc về phía cô gái trên giường, Mộ Diễn khóe miệng lần nữa nhếch lên.

Thật thú vị!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.