Edit: hoahongdaoktx (wattpad)
“Ai nha, thật ra anh thất bại cũng có gì không tốt đâu.” Lý Áo bày ra vẻ mặt tươi cười giằng co với Quỷ Thượng.
“Xuống địa ngục đi! Làm thế quái nào tôi biết được cậu không đưa ra chủ ý để hại tôi chứ?” Quỷ Thượng vung tay lên, khi nắm đấm sắp trúng mặt Lý Áo thì Thương Vũ đứng bên ngăn lại kịp thời.
“Sẽ không đâu, cứ tin tưởng tôi, lần này đảm bảo anh sẽ thuần phục được con sói nhỏ kia.”
“Có quỷ mới tin.”
“Thật mà, tin tôi đi... chí ít anh hãy nghe tôi nói rõ đã chứ.”
Quỷ Thượng thỏa hiệp buông cổ áo cậu ta, nhưng đôi mắt phượng vẫn hung ác trừng sang.
Lý Áo e hèm rồi sửa sang lại vạt áo nhàu nhĩ, lên tiếng: “Là thế này, bây giờ tôi sẽ đưa ra chủ ý giúp anh, ừm... đè Nhã Nhân.”
Quả nhiên đúng như Lý Áo dự đoán, cậu ta vừa dứt lời, Quỷ Thượng liền sửng sốt.
“Thế nào, đủ hấp dẫn chưa? Tôi biết anh vẫn luôn nằm dưới...”
“Câm miệng!” Quỷ Thượng đỏ mặt tía tai cắt ngang, nhưng y lập tức phát hiện thái độ nóng nảy của mình thành ra giấu đầu lòi đuôi.
“Ai nha, việc gì phải để ý tới chuyện mà ai cũng biết như thế, có gì đáng xấu hổ đâu.” Lý Áo cười hắc hắc.
Quỷ Thượng chỉ cảm thấy nắm tay ngứa ngáy, y rất muốn tống một quyền thẳng vào bản mặt kia.
“Tôi nghĩ việc đó rất thích hợp với anh, thế bản thân anh muốn hoán đổi vị trí bao giờ chưa?”
“Cũng không hẳn, ừm, chỉ là...” phút chốc mặt Quỷ Thượng đỏ bừng, không khó nhận ra y đang rất phấn khích, nhưng tựa hồ sợ bị phát hiện, y lập tức bày ra vẻ tức giận: “Cậu cho là muốn đè tên Nhã Nhân kia dễ thế hả? Muốn làm như vậy thì trước đó đã bị hắn hung ác bạo cúc thành hướng dương rồi.”
“Quỷ Thượng à, ăn nói tế nhị chút được không, đừng làm vấy bẩn Hàn Sâm nhà tôi nha.” Đế Nhĩ ngồi chồm hổm phía sau Hàn Sâm, khoa trương dùng cả hai tay bịt tai người kia lại.
“Biến đi, anh nghĩ mình nói năng lịch sự lắm à?”
“Được rồi Quỷ Thượng, chuyện đó đương nhiên là tôi biết, thế nên tôi sẽ giới thiệu cho anh một thứ tốt, anh xem nè, ta da~” Lý Áo tỏ vẻ thần bí móc từ trong túi ra một viên kẹo nhỏ vuông vức.
Thương Vũ lập tức nhíu mày: “Đừng có dùng mấy thứ đó.”
Hắn bước tới định cướp viên kẹo, Lý Áo thấy thế nhanh chóng hô Đế Nhĩ: “Mau, rót rượu cho A Vũ.”
Đế Nhĩ hừ một tiếng nhanh nhẹn nhảy xuống, hắn cười hắc hắc tiến đến cạnh Thương Vũ, một tay giữ lấy hắn một tay lắc chai rượu.
Thương Vũ rất mâu thuẫn, vừa không muốn Đế Nhĩ thực hiện được ý đồ của mình lại vừa tham luyến vị rượu cay nồng, cuối cùng hắn chịu thua, không cướp kẹo của Lý Áo nữa.
“Lúc hôn môi Nhã Nhân thì anh lén ngậm thuốc, sau đó đẩy qua miệng hắn, không bao lâu hắn sẽ mềm mại nằm úp sấp, như vậy đã hiểu chưa?” Lý Áo cầm viên kẹo vừa giấu vào trong bụng khoe ra.
Quỷ Thượng nghiêng đầu, im lặng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó giật lấy viên kẹo.
“Nhất định tôi sẽ c.hịch chết hắn, đòi lại cả vốn lẫn gốc từ trước tới nay.” Đôi đồng tử màu trà lộ ra nét hung dữ, nhưng Quỷ Thượng không để ý trong mắt Lý Áo lúc này ánh lên vẻ gian trá.
“Hiện giờ hắn đang sắp xếp hồ sơ ở tầng hai ấy, anh có thể đến bất cứ lúc nào.”
“Được.”
“A, chờ chút!”
Không thích lằng nhằng, Quỷ Thượng đứng lên định rời đi thì Lý Áo kéo lại.
“Làm gì?”
“Trước khi hành sự thì mặc thứ này vào, tăng tình thú nha~ hắc hắc...”
Lý Áo đưa một cái túi cho Quỷ Thượng, lúc y nhìn kỹ thì phát hiện bên trong là đồ cosplay bác sĩ và nữ y tá.
***
Nhã Nhân oán hận sắp xếp đống hồ sơ chồng chất.
Ai~ nghe nói những người khác đều tụ tập đàn đúm ở tầng chín, vì sao mỗi hắn phải làm việc ở đây chứ?
Thực ra nhiệm vụ này là phần công tác của Lý Áo... Nếu không phải tên kia đưa ra một điều kiện trao đổi cực kỳ hấp dẫn thì sống chết hắn cũng chẳng chịu làm việc này.
Sắp xếp xong một tập hồ sơ, Nhã Nhân chỉnh điều hoà lên mức cao nhất, thế nhưng chẳng hiểu sao vẫn thấy lạnh, có thể là vì đêm nào cũng ôm lấy một cơ thể tựa như lò sưởi, vận động cho tới khi vã mồ hôi ra mới thôi...
Hắc hắc, cảm thấy lạnh vì mình đã bị chiều đến hư đi?
Ngay khi hắn đang chuẩn bị lấy xấp tài liệu tiếp theo thì cánh cửa phòng bật mở.
Nhã Nhân nhìn lên, bóng dáng người đàn ông vừa xuất hiện khiến hắn vô cùng vui sướng, nhưng cũng làm cho hắn há hốc mồm phát ngốc; vui sướng vì người đến chính là Quỷ Thượng mà hắn đã thích thật lâu, còn phát ngốc là vì y đang khoác chiếc áo blouse trắng, cổ đeo ống nghe bệnh, cặp kính gọng đen to chễm chệ trên khuôn mặt đẹp trai rắn rỏi.
Giấu sau kính là đôi mắt sắc bén đang nhìn Nhã Nhân chăm chú, khuôn mặt màu da bánh mật ửng hồng, nếu không phải biểu tình quá mức hung tợn, chắc chắn ai cũng nghĩ là y đang ngượng ngùng e thẹn.
“Quỷ... Quỷ thượng, vì... vì sao anh...” Mắt không chớp ngắm nhìn thân hình bác sĩ đẹp trai, Nhã Nhân kiềm chế không nổi phun ra hai dòng máu mũi.
“Câm miệng, cậu mặc cái này vào cho tôi!” Quỷ Thượng không dài dòng, hung hăng quẳng một cái túi trúng mặt Nhã Nhân.
Nhã Nhân chộp lấy, mở ra nhìn thì phát hiện bên trong là một bộ váy y tá ngắn ngủn màu hồng... Ô, còn có cả tất chân và một đôi giày cao gót.
“Anh muốn em mặc những thứ này ư?” Nhã Nhân ngây người nhìn Quỷ Thượng.
“Đúng, cậu không mặc tôi sẽ cho cậu ăn đòn.” Quỷ Thượng đe doạ giơ nắm đấm lên.
“...”
“Sao nào, cậu không chịu mặc hả?”
“Không... không có, Quỷ Thượng anh muốn vậy, em đây đương nhiên nguyện ý.” Nhã Nhân gật đầu, lập tức thay đồ.
Vốn tưởng rằng hắn sẽ không chịu, ai ngờ lại đồng ý luôn như vậy khiến Quỷ Thượng ngạc nhiên. Y nâng mắt, đôi đồng tử màu trà chăm chú nhìn Nhã Nhân cởi quần áo, làn da trắng nõn, cơ thể rắn chắc, từng đường cong dẻo dai dần hiện ra, đột nhiên trong đầu y hiện lên hình ảnh thân thể kia chui vào giữa đôi chân mình, mạnh mẽ chiếm đoạt thì nhịn không được đỏ mặt quay đi.
Lát sau, tiếng Nhã Nhân vang lên.
“Em xong rồi.”
Quỷ Thượng quay đầu, khi tầm mắt quét lên cơ thể Nhã Nhân thì y sững sờ.
Vẻ ngoài của hắn vốn trời sinh nhã nhặn ưa nhìn, khuôn mặt trắng nõn thanh tú, vóc dáng thon gầy, nhìn qua còn lầm tưởng là một cô gái xinh đẹp với dáng vẻ yếu ớt mềm mại. Mà hiện giờ, hắn đang mặc bộ váy ngắn màu hồng, lộ ra cặp chân thon dài mang tất và giày cao gót, mái tóc nâu mềm mại được vén gọn sau chiếc mũ y tá.
Thoạt nhìn vô cùng thích hợp.
Quỷ Thượng phải công nhận, Nhã Nhân như vậy khiến tim y đập nhanh mấy nhịp.
Ngay cả phía dưới cũng nóng rực khó nhịn muốn ngóc lên.
Đường nhìn chạm trúng tầm mắt hoa đào xinh đẹp, Quỷ Thượng ho khan vài tiếng, nỗ lực che giấu đáy lòng xao động, y nắm chặt viên kẹo trong tay, ngoắc Nhã Nhân đến gần.
Quỷ Thượng gọi Nhã Nhân bước tới, y lợi dụng cơ thể mét chín để áp đảo hắn, thế nhưng Nhã Nhân chẳng hề sợ hãi, trái lại đáy mắt còn mang vẻ mong chờ.
“Nhắm mắt lại.” Quỷ Thượng trầm giọng.
“Hả?”
“Tôi nói nhắm mắt lại.”
“Được, được.” Nhã Nhân ngoan ngoãn khép mắt, trái tim đập dữ dội.
Quỷ Thượng thở ra một hơi, mắt loé sáng – thời cơ đến rồi.
Bàn tay nắm chặt viên thuốc đã bị nhiệt độ cơ thể hoà tan một ít, hạ quyết tâm, Quỷ Thượng bỏ vào miệng, tay nâng mặt Nhã Nhân, sau đó y hôn lên môi hắn rồi lần mò cạy mở hàm răng.
Hiện giờ chỉ cần đẩy thuốc vào miệng Nhã Nhân là xong.
Quỷ Thượng tính toán kỹ, thế nhưng Nhã Nhân cứ bướng bỉnh ngậm chặt miệng khiến y có chút luống cuống; viên kẹo thuốc hòa tan trong miệng cực nhanh càng làm cho y hoảng loạn.
Quỷ Thượng cố gắng dùng toàn bộ sức lực, thật gian nan vất vả, tới lúc y sắp tuyệt vọng thì Nhã Nhân bỗng hé miệng ra...
Quỷ Thượng vui vẻ lập tức đẩy viên kẹo đã bị hoà tan sang miệng Nhã Nhân thì đột nhiên đầu lưỡi hắn tựa như con rắn tỉnh lại sau cơn dông, tấn công như vũ bão khiến Quỷ Thượng không kịp phản ứng, y bị ép nuốt xuống bụng toàn bộ dòng chất lỏng ngòn ngọt dinh dính kia.
Quỷ Thượng hoảng hốt vội tránh ra, nhưng tay Nhã Nhân lại đè chặt gáy y, làm nụ hôn càng sâu hơn...
***
Trong ký túc xá.
“Lý Áo, làm vậy có phải rất xấu bụng hay không?”
“Sẽ không đâu, anh xem bình thường tôi bị Quỷ Thượng đánh cũng không dám kêu ca phàn nàn nha, mà lần này chỉ là thử nghiệm thôi.”
“Ừm, nói cũng đúng, chỉ là cậu làm thế nào để đảm bảo Nhã Nhân không bị dính bẫy?”
“A, tôi nói với hắn, nếu Quỷ Thượng chủ động hôn thì mặc kệ thế nào cũng đừng để đầu lưỡi của y tiến vào, còn khi hắn hôn thì nhớ phải thật mãnh liệt vào.”
“Ha ha ha... cái này được.”
“Hắc hắc, anh hiểu tôi mà, Đế Nhĩ anh có muốn...”
“Đừng khách khí nha, tiểu Lý Áo.”
“Hắc hắc... ơ, mà A Vũ đâu rồi nhỉ?”
“Kia kìa.” Đế Nhĩ ngồi chồm hổm trên giường chỉ chỉ Thương Vũ dưới đất.
Lý Áo nhìn cái tên đang nốc rượu không ngừng – khuôn mặt nghiêm túc lúc này cười đến xán lạn.
“Ai~... lại say rồi.”
***
“Ưm... ưm....” bị hôn đến không thở nổi.
Con mẹ nó!
Đầu bị giữ chặt, khoang miệng bị cánh lưỡi xâm chiếm, đôi môi bị mút lấy rồi dằn vặt.
Vẫn là... con mẹ nó!
Định đẩy ra nhưng người kia cứ sống chết quấn lấy, hai phiến môi cứ dán chặt vào nhau không chịu tách rời.
Rốt cuộc có để cho người khác thở hay không.
“Tên khốn kiếp này.” Dùng sức đẩy ngã con bạch tuộc lớn đang bám dính trên người xuống sàn nhà, y rống to.
“Quỷ Thượng thật đáng ghét, là anh quyến rũ người ta trước mà~” Nam nhân mặc bộ váy ngắn mê người lên tiếng đùa giỡn, hắn giả vờ e thẹn ngượng ngùng ngồi lên.
“Hừ, cậu im miệng!” Quỷ Thượng lau mồm, chậc chậc lưỡi, trong miệng toàn là vị ngòn ngọt dinh dính, y thế mà nuốt sạch viên thuốc không chừa lại tí gì.
“Tốt nhất cậu thành thật khai ra, có phải cậu thông đồng với tên Lý Áo kia không? Thế nên mới biết trong miệng tôi có thứ gì đó muốn đẩy sang cho cậu.”
Đối mặt với thái độ hung hăng chất vấn của Quỷ Thượng, Nhã Nhân rất thản nhiên.
“À, chỉ là trao đổi điều kiện thôi mà.”
“Mẹ kiếp, các người thế mà tính kế đưa tôi vào tròng.”
“Hắc hắc, ai kêu anh bình thường hay bắt nạt tiểu Lý Áo như thế.”
“Xuống địa ngục đi...”
Quỷ Thượng phẫn nộ, hai gò má đỏ bừng, y biết không bao lâu viên thuốc kia sẽ có tác dụng, vậy thì trước đó, nhất định y phải... đánh chết Nhã Nhân.
“Oa!”
Bóng dáng người đàn ông trước mắt khẽ chuyển động, cẳng chân dài quét tới, Nhã Nhân hoảng hốt kêu lên rồi chật vật tránh né một đòn có nguy cơ khiến hắn gãy xương sườn.
“Cậu tránh cái gì?” Nói xong, Quỷ Thượng nhanh nhẹn tống thêm một quyền, nhưng Nhã Nhân lại tránh được.
“Không tránh thì khó giữ được cái mạng nhỏ này nha.” Nhã Nhân sợ hãi nhìn nắm đấm của Quỷ Thượng nện trúng tủ đựng hồ sơ, tấm gỗ mỏng lập tức thủng một lỗ.
“Đi chết đi!” Lời nói vừa dứt, một cước lại lia qua.
Nhã Nhân cứ lủi quanh tránh đòn, Quỷ Thượng tung liên hoàn cước đều trúng tủ, từng ngăn từng ngăn sập xuống khiến công tác khổ cực cả đêm của Nhã Nhân quẳng xuống sông xuống biển.
Nhưng hiện giờ Nhã Nhân không để ý.
Ai da~ thật nhức đầu, hắn không muốn đánh Quỷ Thương vì sợ làm y bị thương, y sẽ vài ngày chẳng chịu để ý tới hắn, thế nhưng không đánh thì mạng nhỏ này khó giữ.
Nhã Nhân bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn nên cứ như chuột chạy vòng quanh trốn mèo, chỉ là hồ sơ sổ sách chồng chất, hơn nữa lại bị rơi đầy trên nền nhà, rất nhanh, Nhã Nhân bị Quỷ Thượng dồn vào góc phòng.
Bác sĩ cao to hung ác đang giơ nắm đấm, y tá váy ngắn xỏ giày cao gót quyến rũ liều mạng lùi vào góc tường.
“Y tá nhỏ, chờ bị đánh thành đầu heo đi.”
Quỷ Thượng cười ha hả, dồn toàn bộ sức mạnh vào nắm đấm, bụng nghĩ phen này tên kia nhất định gãy mũi, tuy nhiên nắm đấm vốn đang mạnh mẽ vung ra đột nhiên mềm nhũn, y trơ mắt nhìn cánh tay mình chuyển hướng từ người Nhã Nhân xuống sàn nhà...
“Phịch” Quỷ Thượng ngã xuống.
Ồ, là thuốc phát huy công hiệu.
Liếc nhìn Quỷ Thượng, Nhã Nhân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hắn quyết định lần tới sẽ yêu cầu Tuyết Lạc Y mua loại thuốc có tác dụng nhanh hơn.
“Thực sự là sợ muốn chết...” Hắn bước tới ngồi xổm bên cạnh Quỷ Thượng, gương mặt nhã nhặn tươi cười, nhìn qua có chút xấu xa.
“Xuống địa ngục đi!” Sắc mặt Quỷ Thượng trắng bệch, y không ngờ thời khắc mấu chốt lại như thế.
Mắt phượng hung ác trừng Nhã Nhân, nhưng Quỷ Thượng lại trông thấy một cảnh tượng kinh hoàng... Trong chiếc váy ngắn quyến rũ không hề có nội y, thứ đáng lẽ phải ngủ yên trong lớp lông thế mà đang dữ tợn kiêu ngạo chỉ thẳng vào mặt y.
“Cậu...”
“Hả?” Nhã Nhân nhìn theo tầm mắt Quỷ Thượng, hắn lập tức nở nụ cười đen tối: “Sao lại nhìn chằm chằm vào chỗ ấy của người ta thế? Quỷ Thượng anh không chờ được nữa ư?”
“Ai... ai muốn của khỉ đó chứ.” Cả khuôn mặt tuấn tú đỏ hồng.
“Đừng thẹn thùng mà, em lập tức cho anh nè.” Nhã Nhân cười khanh khách.
Nhân lúc Quỷ Thượng đang xụi lơ, Nhã Nhân ngồi khóa trên bụng, sau đó lột đồ của y. Rất nhanh, ngoại trừ tấm áo blouse, ống nghe bệnh và cặp kính, thì toàn thân không còn sót lại thứ gì.
“Oa, thân hình bác sĩ Quỷ Thượng thật hấp dẫn.” Nhã Nhân sung sướng kêu lên, khuôn mặt trắng nõn ửng hồng, mắt nhìn chằm chằm nửa thân trần của Quỷ Thượng, dáng vẻ cứ như chó đói lâu ngày vớ được miếng xương.
“Con mẹ cậu!”
“Ai nha~ sao bác sĩ lại mắng y tá nhỏ đáng yêu như thế chứ?”
“Y tá nhỏ con mẹ cậu!”
“Bác sĩ thật đáng ghét, anh như vậy sẽ làm người ta bị tổn thương đó nha.”
Nhã Nhân giả vờ e thẹn, sau đó đột nhiên từ mèo hoá thành sói, móng vuốt du ngoạn khắp nơi trên thân thể Quỷ Thượng.
Bàn tay lướt qua từng đường cong cơ thể, vuốt ve lên làn da khỏe mạnh màu bánh mật. Sau đó đầu ngón tay chăm chú xoa nắn đầu ngực hồng, miệng lưỡi ra sức trêu đùa, mút lấy rồi cảm nhận cơ thể dưới thân không ngừng run rẩy, bụng dưới của Nhã Nhân nóng lên.
Hắn ngắm nhìn đôi môi mỏng, rồi say mê hôn lên.
Quỷ Thượng bất lực nhìn hắn làm loạn trên người mà tức giận suýt phun máu, khi y thấy mặt Nhã Nhân phấn khích ửng hồng nhìn chăm chú vào nơi nào đó thì trong đầu dâng lên dự cảm xấu.
Quỷ Thượng thấy Nhã Nhân xoay người, cúi xuống, đôi môi mỏng hé ra ngậm lấy thứ đó của mình.
“Ưm...”
“Hắc hắc, rất thoải mái sao?” Nhã Nhân nói, cố ý dùng đầu lưỡi khiêu khích mà tách cái khe nhỏ trên đỉnh ra.
“Khốn kiếp...” Quỷ Thượng thở gấp.
Y cảm thụ thật rõ đầu lưỡi của Nhã Nhân đang đảo quanh, mút lấy đỉnh chóp, như muốn hút toàn bộ tinh lực của y ra.
“Ư... ưm...”
Nhưng trước khi Quỷ Thượng đạt tới cao trào thì Nhã Nhân bỗng dừng lại, y mơ màng liếc đôi mắt giăng kín sương mù qua thì thấy hắn đang nắm lấy vật cứng dính đầy nước miếng cười gian xảo.
“Cmn sao cậu dừng lại?” Đỏ bừng mặt, Quỷ Thượng oán hận trừng mắt.
Nhã Nhân là đàn ông, nhất định hiểu rõ trước cao trào bị chặn lại sẽ khó chịu biết bao nhiêu, xem ra... hắn thật sự cố ý.
“Anh rất muốn bắn ư?”
“Cậu, cậu... tôi... cậu hỏi thừa.” Gương mặt Quỷ Thượng sắp nhỏ ra máu.
“Được nha, nhưng mà...” Nhã Nhân cười hì hì, phía dưới của hắn dán sát vào mặt Quỷ Thượng: “...anh cũng giúp tôi đi.”
“Cái gì?” Quỷ Thượng trợn tròn mắt, vật khủng bố cứ đung đưa qua lại ngay trước mặt vô cùng dọa người: “Tôi không làm.”
“Anh không chịu thì em cũng không giúp, chốc nữa em bắn xong cũng không giúp đâu nha.” Nhã Nhân bướng bỉnh uy hiếp.
“Khốn kiếp, cậu thật đê tiện.”
“Đúng vậy, có phải anh mới quen biết người ta đâu mà!”
“...”
“Thế nào? Trao đổi điều kiện đi, em giúp anh anh giúp em!”
“...”
***
Thường thì lý trí đàn ông khó thắng nổi dục vọng... Khi Nhã Nhân nâng tính khí đang dâng trào ghé vào miệng mình thì Quỷ Thượng đau khổ nghĩ.
Tởm muốn chết.
Thật muốn cắn đứt cái của khỉ này.
Khoang miệng tràn ngập hương vị nam tính nồng đậm, lại còn đẩy đẩy tựa như thúc giục, Quỷ Thượng không cam lòng, y có xúc động muốn cắn phập một cái, nhưng chính nửa dưới của mình cũng đang nằm trong miệng tên kia nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, đành phải thuận theo mà liếm láp.
Đầu lưỡi ma sát với vật nóng tạo ra tiếng động vô cùng khiêu gợi, Quỷ Thượng nổi da gà, miệng lưỡi cố gắng liếm mút để kết thúc nhanh cái việc làm y khó xử này. Nam nhân trên người có kỹ xảo vô cùng tốt, hắn không ngừng trêu chọc gợi khoái cảm, khiến y muốn bùng nổ.
“Ưm... a...” Nhả vật nóng còn chưa được giải phóng ra, cơ thể Quỷ Thượng run rẩy, không bao lâu liền bắn ra trong miệng của Nhã Nhân.
Nuốt sạch không chừa lại một giọt nào, Nhã Nhân xoay người oán hận nhìn Quỷ Thượng đang thở hổn hển sau cao trào.
“Bác sĩ, anh làm không tốt, người ta còn chưa có bắn, thế nhưng tóc và mặt mũi đều dính đầy t.inh d.ịch của anh rồi.”
Thấy y tá Nhã Nhân thẹn thùng trách móc, Quỷ Thượng thiếu chút nữa phun máu.
“Cmn cậu đừng biến thái như thế có được không?”
“Nào có, bác sĩ anh thật xấu nha.”
“Đừng có kêu ông đây là bác sĩ!”
“Vậy gọi là tiểu Thượng Thượng nhé?”
“Cút đi!”
“Tiểu Thượng Thượng...”
Nhã Nhân mỉm cười, phía dưới thân càng thêm rục rịch.
Lúc Nhã Nhân lấy từ trong túi áo ra một cái ống tiêm, Quỷ Thượng ngoại trừ tự hỏi hắn giấu vào đấy từ bao giờ thì trong đầu còn nảy ra một cảm giác sắp gặp tai hoạ.
“Ha ha... để y tá nhỏ giúp anh tiêm cái này vào mông nha.”
Cmn! Thực sự là biến thái mà.
“Dừng tay, cái tên biến thái này...”
Quỷ Thượng hung ác trừng mắt, nam nhân kia đang nâng đôi chân y lên hai vai hắn, gương mặt trắng nõn ưa nhìn bày ra biểu tình thèm nhỏ dãi ngắm nghía phía dưới của y, tay cầm ống tiêm.
“Quỷ Thượng~ chỗ này thật đẹp, màu da rõ ràng, còn có cái bông cúc nhỏ hồng hào nữa...” Nhã Nhân giả bộ trêu chọc cầm ống tiêm ấn ấn vào miệng huyệt.
“Mẹ nó... Mẹ nó... Mẹ nó...” Mắt phượng lọt vào mảnh sương mù, Quỷ Thượng tức giận mắng chửi, cả đôi vai cũng run run.
Nếu chân tay có thể hoạt động, y sẽ giết Nhã Nhân ngay lập tức.
Nhưng mà, Quỷ Thượng còn chả có cơ hội tiếp tục chửi bậy nữa, mũi tiêm nhọn đột nhiên đâm vào miệng huyệt làm y suýt kêu thành tiếng.
“Phắc, cậu định làm gì?”
“Bôi trơn thôi mà, nếu không sẽ bị thương mất.” Nhã Nhân cười, đôi mắt một khắc cũng không rời khỏi nơi bí ẩn của người kia, vô cùng chuyên chú với động tác trên tay.
Đưa ống tiêm vào cái miệng nhỏ tròn trịa bóng loáng rồi từ từ đẩy toàn bộ dịch bôi trơn vào, xong xuôi, Nhã Nhân rút ống ra rồi thay thế bằng ngón tay, chất lỏng theo kẽ hở chảy ra ngoài.
“Bác sĩ, bên trong anh thật nóng...” Nhã Nhân nháy mắt với Quỷ Thượng, ngón tay bắt đầu quấy đảo.
“Cậu... cậu biến thái vừa thôi.”
“Ai nha, bởi vì đối tượng là anh nên em nhịn không được, anh cũng biết em rất thích anh, yêu anh mà.” Lời Nhã Nhân vừa thốt ra khiến mặt Quỷ Thượng lập tức đỏ bừng.
“Câm miệng lại!”
“Xấu hổ sao, thật đáng yêu.”
Ngón tay Nhã Nhân không ngừng quấy nhiễu, đôi môi cắn mút từng tấc da thịt trên cơ thể Quỷ Thượng, đầu ngực bị trêu chọc đến sưng đỏ, còn có xương quai xanh, vùng bụng dưới, và vật mềm nhũn lúc nãy đã đạt cao trào – chỗ nào cũng không bỏ qua.
Cơ thể nam tính dưới thân tản ra mùi vị vô cùng quyến rũ, mỗi khi Nhã Nhân thưởng thức đều nhịn không được muốn tỉ mỉ nhấm nháp, cứ ăn một lần lại một lần.
Cái miệng nhỏ phía dưới mút chặt lấy ngón tay hắn, phía trên lần nữa ngóc dậy phấn khích bừng bừng, dục vọng bụng dưới của Nhã Nhân căng trướng sắp nổ tung, không thể nhẫn nhịn.
Rút ngón tay ra, vật nóng bỏng thô to của hắn chặn lên miệng nhỏ ướt át, cọ sát qua lại.
“Quỷ Thượng~ nói muốn đi, em sẽ cho anh.” Gò má hắn ửng hồng, đôi mắt hoa đào nhìn Quỷ Thượng quyến rũ chớp chớp.
“Cho mẹ cậu ấy!” Liều mạng kiềm chế dục vọng, Quỷ Thượng miễn cưỡng nhếch khoé môi, bày ra vẻ kiêu ngạo.
“Ai da, anh không ngoan chút nào...” Hắn hơi thất vọng mỉm cười, nhưng sau đó nụ cười càng sâu khiến cho ai kia phải rùng mình: “Cho nên đêm nay anh có khóc lóc cầu xin em cũng sẽ không bỏ qua đâu, chúng ta huề nha.”
“Phắc, cậu... a...” Còn chưa kịp nói xong, Quỷ Thượng đã bị động tác thẳng lưng thúc lên của Nhã Nhân làm cho rên rỉ.
Vật khủng bố chui sâu vào vách tường mềm mại ấm nóng, ngay cả hai quả trứng cũng bị va chạm, Nhã Nhân nhịn không được thở ra một hơi thoả mãn.
Hai bắp đùi Quỷ Thượng bị Nhã Nhân mở rộng hết mức, thắt lưng cứ như sắp gãy, nơi hai người kết hợp bại lộ trong không khí, bày ra trước mắt, tuy rằng không phải lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng mỗi lần đều khiến Quỷ Thượng xấu hổ toàn thân đỏ bừng.
Tính khí rất nhanh bắt nhịp cùng với động tác đưa đẩy mạnh mẽ của thắt lưng, mãnh liệt ra vào công kích vách tường mềm mại, chất bôi trơn trong suốt dần chảy ra.
“A... ưm... a...”
Bị Nhã Nhân dùng rất nhiều phương thức huấn luyện không cho y kìm nén âm thanh, bởi vậy Quỷ Thượng hoàn toàn buông xuôi mặc cho tiếng rên rỉ trêu chọc người tràn ra khoé miệng.
Nhã Nhân nghe được âm thanh ngọt ngào kia thì càng không kiềm chế được – động tác đưa đẩy càng mãnh liệt, đâm sâu tới tận cùng.
Y tá điên cuồng xâm phạm bác sĩ, cảnh tượng có chút quỷ dị, nhưng rất hài hoà, tiếng da thịt cọ sát, tiếng thở dốc không ngừng vang lên khiến người ta mặt đỏ tai hồng.
Trời đất bỗng xoay chuyển, nửa người Quỷ Thượng bị ấn lên tường, phía dưới vẫn bị mạnh mẽ chiếm đoạt.
“A...a...” động tác cứ như chạy nước rút, Quỷ Thượng lần nữa bắn ra, văng trên bụng hai người.
Nhã Nhân cũng giải phóng cùng lúc, gương mặt ửng hồng, chất lỏng phun trào trong cơ thể Quỷ Thượng rồi nhỏ ra dưới miệng huyệt đã sưng đỏ.
“Quỷ Thượng, em rất thích anh.”
Nhã Nhân hôn lung tung rồi tiến đến gần đôi môi Quỷ Thượng, hiếm thấy y không chửi bậy theo thói quen, mà dường như nguyện ý đáp lại nụ hôn của hắn.
Chỉ vậy thôi cũng khiến tâm hồn Nhã Nhân lập tức bay lên mây rồi.
Kết thúc nụ hôn dài ướt át, Nhã Nhân ngẩng đầu, cười hì hì: “Chúng ta làm lại lần nữa nha.”
“Cái gì, cậu đùa hả?”
Nhã Nhân mỉm cười xán lạn.
“Nhưng mà lần này người ta muốn bắn lên mặt anh nha!”
_ TOÀN VĂN HOÀN _