Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày

Chương 914: Chương 914: Chúng ta gặp mặt đi (4)




Chương 914: Chúng ta gặp mặt đi (4)

 

 

 

Hứa Ôn Noãn ngẩng người, cô thật sự có một ngày có thể thật sự vượt qua đoạn tình cảm này.

 

Khi bạn thật sự có thể vượt qua, khi nhìn lại mới biết, thật sự cũng không có gì khó khăn như bạn nghĩ.

 

Nghĩ tới đây, Hứa Ôn Noãn vẫn cười cười.

 

. . . . .

 

Buổi chiều lúc đi làm, Hứa Ôn Noãn nhận được điện thoại của chuyển phát nhanh nói là cô có một gói hàng đặt trong hộp thư dưới lầu.

 

Rời khỏi nhà cha mẹ, lái xe trở lại nhà mình, Hứa Ôn Noãn dừng xe xong liền ghé vào thùng thư.

 

Gói hàng chỉ viết tên của cô, ngoài ra, cũng không còn thông tin gì khác.

 

Gần đây Hứa Ôn Noãn không có mua sắm online, trong lòng cô cảm thấy kỳ lạ, nên lên đến nhà liền mở gói hàng ra.

 

Bên trong là những đồ chơi nhỏ từ trong game được làm handmade số lượng có hạn, vì vậy thật sự rất khó tìm.

 

Nhìn thấy những thứ này, không cần suy nghĩ nhiều cô liền có thể đoán được là do ai gửi đến.

 

Quả đúng như cô nghĩ, trên tay cô lại đụng trúng một tấm card, trên đó có một dòng chữ: “Bảo Bảo sợ bảo vệ ta, giáng sinh vui vẻ. Linh Độ.”

 

Mấy đồ chơi này cô từng nói với Linh Độ là cô rất muốn lấy được.

 

Ngay lúc đó Linh Độ cũng không nhận lời cô nhưng bây giờ chúng đều xuất hiện trước mặt cô.

 

Hứa Ôn Noãn lại cảm thấy ấm áp từ trong tim lan tràn ra.

 

Cô nhìn chằm chằm mấy đồ chơi kia, không chớp mắt một lúc lâu, nỗi nhớ và mong muốn gặp mặt Linh Độ từ tối hôm qua lại trở nên càng mãnh liệt hơn.

 

Tắm nước nóng, bò lên giường, Hứa Ôn Noãn cầm điện thoại di động mở game lên, tìm Linh Độ: “Tôi nhận được quà giáng sinh của anh gửi rồi!”

 

Linh Độ online, hình như đang đánh trận nên không trả lời cô.

 

Hứa Ôn Noãn lại nhắn tiếp: “Cảm ơn, tôi rất thích.” Sau đó liền nhập trận, vào xem Linh Độ chơi.

 

Sau khi đánh xong, Hứa Ôn Noãn liền mở khung chat quả nhiên thấy hắn trả lời: “Thích thì tốt!”

 

Hứa Ôn Noãn: “Những đồ này đều rất khó tìm, làm sao mà anh có được?”

 

“May mắn, vừa đánh liền thắng!” Linh Độ trả lời.

 

“Thật sao….”

 

“…”

 

Hai người nói chuyện câu được câu mất, cho đến lúc 12h Hứa Ôn Noãn lại để điện thoại di động xuống.

 

Có thể trong đầu của cô đều nghĩ đến Linh Độ  nên lăn qua lộn lại rất lâu, cũng không ngủ được, mở mắt ra, cô lại nhìn những đồ chơi được bày ra trên tủ đầu giường, Hứa Ôn Noãn lấy lại tinh thần, cuối cùng cũng ngồi dậy tựa trên đầu giường, mở game bắt đầu chơi.

 

Lúc gần ba giờ, Hứa Ôn Noãn lại không mở game nữa mà lẳng lặng chờ đến ba giờ đúng, cô liền nhận được tin nhắn truyện cười của Linh Độ gửi tới.

 

Hứa Ôn Noãn đọc thật lâu xong, lại cười hì hì, lại thấy một tin nhắn của Linh Độ gửi tới: “Sao còn chưa ngủ?”

 

Hứa Ôn Noãn không trả lời, nìn chằm chằm ngoài cửa sổ, nghiêm túc cẩn thận suy nghĩ một lúc lâu, như thật sự quyết tâm quyết định chuyện gì, liền cầm điện thoại di động lên lần nữa, đánh tin nhắn gửi qua: “Linh Độ, tết nguyên đán tôi được nghỉ một tuần, muốn đi du lịch, vì học Đại học ở Thượng Hải nên có thể là sẽ đến Thượng Hải trước còn họp mặt bạn bè, không phải anh ở Thượng Hải sao? Có thời gian thì chúng ta gặp mặt đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.