Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày

Chương 638: Chương 638: Gặp Ba Lần, Yêu Tha Thiết Ba Lần (8)




Dây chuyền kia chính là sợi dây chuyền hắn đố kỵ với tên nhóc kia mà giật dứt, sau đó hắn lại cực kỳ ảo não, đi hết tiệm vàng bạc đá quý này đến tiệm kim cương châu báu khác để sửa lại.

Tiền kia, là hắn bảo cô viết tâm sự của mình lên để nó lưu hành, mọi người đều sẽ biết nỗi buồn của cô. Lúc đó hắn ra cửa hàng tiện lợi tìm không thấy, còn cho là cô vốn không viết gì, nhưng bây giờ nhìn lại, là cô không dùng tờ tiền này.

Thì ra cô chính là Tiểu Phiền Toái mà hắn tìm kiếm bấy lâu nay.

Thì ra trong thư, người cô luôn miệng gọi là anh ấy, là hắn, người hắn luôn miệng nói cô ấy, chính là cô.

Thì ra, trong cuộc đời hắn, ba lần yêu, đều là mỗi lần yêu đều yêu đến tha thiết sâu đậm, chỉ có mình cô.

Thì ra, giờ hắn mới tỉnh ngộ. . .

Chẳng trách hắn gặp Tiểu Phiền Toái lần đầu tiên, hắn liền bắt đầu không phải là chính mình.

Chẳng trách sau khi gặp phải Tần Chỉ Ái, cô chẳng cần làm gì, hắn cũng vô thanh vô tức mà yêu cô.

Chẳng trách dù cô và Tiểu Phiền Toái khí chất không giống nhau, giọng nói và tướng mạo cũng không giống, nhưng hắn luôn cảm thấy hai người họ chính là một người.

Chẳng trách, nhiều chuyện hắn không hiểu như vậy, nghĩ đến phát điên cũng không thể nghĩ ra. . .

Lúc này hắn đã hiểu, hiểu tất cả.

Tiểu Làm Tình cũng được, Tiểu Phiền Toái cũng được, sau đó là Tiểu Thư Ký, quay tới quay lui cũng không thể thoát khỏi ba chữ Tần Chỉ Ái.

. . . . . .

Cố Dư Sinh không biết mình đã ngây người nhìn tờ tiền giấy kia bao lâu, kinh ngạc bao lâu, mãi đến khi điện thoại di động trong túi hắn reo lên, khiến hắn run cả người, hắn mới có thể lấy lại được thần trí.

Lấy điện thoại di động ra, là tin nhắn của Tiểu Vương gửi tới.

“Cố tổng, tôi kéo thư ký Tần ra ăn cơm ở gần nhà cô ấy mà lại quên mang theo tiền nên cô ấy đã trả tiền rồi.”

“Cố tổng, tôi không thể kéo dài thời gian thêm được nữa, anh đã làm xong chuyện muốn làm chưa?”

“Cố tổng, thư ký Tần đã về nhà rồi.”

“Cố tổng…”

Cố Dư Sinh trả lời “ừ” một cái, cất điện thoại di động, nhét lại dây chuyền và tiền vào túi đỏ, buộc chặt như cũ, sau đó lại để mọi thứ ngay ngắn như lúc đầu, sau đó mới kéo dây kéo đóng vali lại, để về vị trí cũ, sau đó đứng lên nhìn một vòng phòng của Tần Chỉ Ái lần nữa, thấy không có gì bất thường, không để lại bất kỳ kẽ hở nào, mới cất bước ra khỏi phòng.

Trước khi ra khỏi phòng, Cố Dư Sinh quay đầu lại, nhìn về đôi vớ của người đàn ông kia trên ghế salon.

Hắn nhìn chằm chằm một lúc lâu, mới cất bước rời đi.

Trở lại xe, hắn sững sờ chưa được mấy phút liền có một chiếc taxi dừng ở tiểu khu, Tần Chỉ Ái xuống xe, trả tiền, mới vào tiểu khu.

Mãi đến khi ánh đèn phòng Tần Chỉ Ái sáng lên, Cố Dư Sinh mới khởi động xe, từ từ đạp chân ga rời đi.

Trở lại biệt thự, Cố Dư Sinh lại đọc lại những lá thư mà Tiểu A đã gửi cho hắn lại một lần.

Thì ra sau lưng hắn có một cô bé yêu hắn điên cuồng, nồng cháy, liều lĩnh, dùng hết tuổi thanh xuân và sức lực của bản thân để yêu hắn mà không cần được đáp lại.

Nhưng hắn thì sao chứ?

Tám năm trước vì giấc mơ của mình mà từ bỏ tình yêu của cô.

Năm năm trước lãng quên cô.

Một năm trước dùng thân phận của người phụ nữ khác đến bên cạnh hắn, hắn lại vì tín ngưỡng của bản thân mà lại bỏ lỡ cô lần nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.