Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày

Chương 1069: Chương 1069: Một cô gái yêu hắn, nhưng hắn lại không biết gì. (9)




Chương 1069: Một cô gái yêu hắn, nhưng hắn lại không biết gì. (9)

 

 

 

Ngày đó cô ấy tới, có thể nói là thương tích đầy người, mặt cô ấy sưng, môi cũng rách, cánh tay đầy máu.”

 

“Tôi rất sợ, trấn an cô ấy một lúc lâu, cô ấy mới đem kể lại mọi chuyện những năm qua đã xảy ra kể cho tôi nghe.”

 

“Mãi đến tận hơn mười năm sau, tôi mới biết, tên Lâm Mặc đó đúng là một tên mặt người dạ thú, đánh phụ nữ không thương tiếc….” Trương Lâm nghiến răng nghiến lợi, vô cùng tức giận.

 

Cuống họng Tần Gia Ngôn có chút đau, khiến hắn muốn nuốt một ngụm nước bọt nhưng lại không thể nào nuốt trôi được, cả người lại trở nên khó chịu.

 

“Tôi nói chuyện với Tô Tình, nói cô ấy ly hôn đi, coi như cách đó không được thì trốn nhà đi, không cần phải ngày ngày sống trong địa ngục trần gian đó nữa, cô nghe nói như thế thì chỉ bụm mặt khóc to, cô ấy nói vì cô ấy ở lại Lâm gia một ngày, mới có thể ở lại Bắc Kinh một ngày, còn có thể nhin thấy cậu sống một cuộc sống hạnh phúc…”

 

“Có thể bây giờ cô ấy nhìn thấy cậu, biết cậu sống tốt, nhưng cô ấy không đi được nữa rồi.”

 

Lúc trước hắn đến tìm cô, cô từ chối hắn, hắn cho rằng là do cô tuyệt tình, nhưng hôm nay nghĩ lại hình như chuyện không phải như vậy, chỉ có thể bức thiết hỏi: “Tại sao?”

 

“Tần tiên sinh, là cậu khiến Tô Tình có thai đúng không?”

 

Tần Gia Ngôn gật đầu.

 

“Sau đêm hôm đó, Tô Tình trở về nhà họ Lâm, muốn ly hôn, Lâm gia thật vất vả mới tìm được cô ấy làm lá chắn, sao có thể dễ dàng để cô ấy đi như vậy được, họ cãi nhau với Tô Tình, mẹ của Lâm Mặc lại có những bức ảnh mà camera đã quay lại hai người ở trước cửa nhà họ.”

 

“Cậu chính là uy hiếp lớn nhất của Tô Tình, cho dù trước đó cô ấy có bao nhiêu kiên quyết muốn ly hôn, đến lúc đó đều phải từ bỏ. Cô ấy thật sự sợ Lâm gia truyền trong giới thương nhân biết, cô ấy biết thành công ngày hôm nay của cậu không dễ dàng gì mà có được cho nên cô ấy không muốn vì mình mà cậu phải mất hết tất cả, danh tiếng bị hủy hoại.”

 

“Ngày đó cô ấy khóc lóc kể lể với tôi rất nhiều, đến cuối cùng, cô ấy nói, chị Lâm, chị nói xem bây giờ em phải làm gì bây giờ? Hắn ta cứ đánh em, em sợ lại động đến đến đứa bé trong bụng.”

 

Trương Lâm nói đến đây, vành mắt đỏ lên: “Đã đến nước này, cô ấy lại chẳng lo cho bản thân mình mà lại lo cho con của cậu.”

 

“Tôi lại không có tiền không có quyền, có thể giúp cô ấy kiểu gì chứ? Tôi nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể nghĩ đến cậu, tôi khuyên cô ấy đi thương lượng với cậu, đây chính là cách duy nhất có thể cứu cô ấy, cũng tốt cho đứa bé trong bụng cô ấy.”

 

“Cô ấy rất do dự, cuối cùng vẫn bị những lời nói của tôi làm lung lay, quyết tâm đi Bắc Kinh.

 

“Tôi thường xuyên gọi điện thoại cho cô ấy, biết cô ấy đi khám thai đụng phải cậu, sau đó theo cậu cả ngày, cuối cùng cũng có thể nói chuyện riêng với cậu,… tôi cho rằng cô ấy sẽ nói chuyện với cậu nhưng không biết tại sao cô ấy dùng hết dũng khí để gọi cậu lại nhưng vẫn không nói gì.”

 

“Mãi đến ngày hôm trước tôi mới biết, cô ấy ở trước mặt tôi tuy tỏ ra rất quyết tâm nhưng kỳ thực trong lòng cô ấy chưa từng muốn đến tìm cậu.”

 

“Bởi vì cô ấy không có đủ can đảm, cô ấy không biết nhưng bức ảnh kia có thể làm ảnh hưởng đến cậu như thế nào, cô ấy không dám mạo hiểm kéo cậu xuống bùn.”

 

“Lúc cô ấy ở Bắc Kinh, dù có biểu hiện tốt như vậy nhưng tôi vừa rời đi hai ngày, cô ấy đã không ở đó nữa. . .

 

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.