Những người phụ nữ ngồi xung quanh nghe thấy như thế liền không nhịn
được đỏ mặt cúi đầu, những người đàn ông bình thường trịnh trọng cũng
nhìn những người phụ nữ xung quanh bằng ánh mắt xem thường.
Trong
màn hình lớn, người phụ nữ kia lại rên rỉ dồn dập. Lương Đậu Khấu bỗng
nhiên cúi đầu, giống như là cực kỳ xấu hổ, sốt ruột chạy xuống hậu
trường.
Lúc đi ngang qua nhân viên phục vụ cũng đang đứng đơ ra
như trời trồng, Lương Đậu Khấu quăng micro vào tay hắn ta, lại dậm chân
trách cứ: “Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Người nào lại độc ác như
vậy? Còn không mau mau đi gọi nhân viên kỹ thuật tắt ngay cho tôi?”
Câu nói này như một tiếng sét lớn đánh ngang tai nhân viên phục vụ khiến hắn tỉnh ra, sau đó lại chạy ra phía sau sân khấu.
Thật khó khăn mới có thể sắp xếp một màn kịch như vậy, nhưng làm gì thì làm, cũng phải tắt video trước rồi hãy vạch trần người phụ nữ trong video đó là ai.
Lương Đậu Khấu thấy nhân viên ở còn chưa đến phòng thiết
bị, giả vờ lơ đãng quay đầu, sau đó lại nhìn lướt qua màn hình lớn, còn
chưa nhìn rõ người phụ nữ trong màn hình là ai, đã có người nói: “Ồ?
Người phụ nữ này thật quen mặt, hình như là tôi quen cô ấy…”
“Cô nói vậy xong tôi cũng thấy quen quen, hình như vừa nãy tôi còn gặp cô ta…” lại một âm thanh khác vang lên.
Còn chưa tới ba giây, đã có người nói với Lương Đậu Khấu: “Lương tiểu thư,
người phụ nữ trong video kia không phải là quản lý của cô sao?”
“Đúng đúng đúng, tôi nhớ ra rồi, cô ta tên là Chu Tịnh, lúc nãy còn ngồi bên cạnh tôi nữa.”
“Thì ra là người quản lý của Lương tiểu thư sao, sao lại có thể chọn loại tiện nhân không biết xấu hổ này làm quản lý chứ?”
. . . . . .
Trong tai Lương Đậu Khấu không ngừng truyền đến những lời chỉ trách khiến trong đầu cô trở nên trống rỗng.
Các người nói hưu nói vượn gì đó? Sao có thể là Chu Tịnh được chứ?
Lương Đậu Khấu dùng sức quay người, bắt mình phải nhìn về phía màn ảnh lớn.
Người phụ nữ kia có tấm lưng trần trơn bóng, qua khoảng mười mấy giây, họ lại thay đổi tư thế, mặt của cô ta đúng lúc hiện lên màn hình, vì động
tình mà khuôn mặt người phụ nữ ửng hồng, môi khẽ nhếch, mắt mê ly, trên
cổ còn đeo dây chuyền, Lương Đậu Khấu nhìn qua liền có thể nhận ra đó
chính là người mà mọi người đang bàn tán bên dưới, trong video cặp nam
phu dâm phụ kia lại không có Tần Chỉ Ái trong đó mà lại là người quản lý của cô, Chu Tịnh!
Tại sao lại như vậy?
Mắt Lương Đậu Khấu
trừng to nhất có thể, cô giống như bị điểm huyệt vậy, chỉ ngây ngốc nhìn chằm chằm màn hình, chưa đầy nửa phút, lại từ từ quay đầu nhìn về phía
bà của ông.
Tại thọ tám mươi tuổi lại có những chuyện này xảy ra, sắc mặt của Cố lão gia khó coi đến nỗi khiến người ta phải sợ hãi.
Ngồi bên cạnh ông là Cố Dư Sinh cũng như vậy.
Lương Đậu Khấu nhìn chằm chằm Cố Dư Sinh mấy giây, sau đó mới từ từ nhìn
xuống mặt bàn, cô nhìn thấy trên bàn, tay hắn đang nắm một bàn tay nho
nhỏ khác.