- Không cần ngươi ở rể, ta gả cho ngươi! Dù sao Mi gia cũng không chấp nhận ta, ta lại kéo ngươi vào hố lửa kia làm gì? Ta muốn gả vào Tôn gia ngươi.
Ặc ... Tôn Vũ lau mồ hôi một cái, lại nói:
- Ta không thể tiếp nhận hôn nhân không có tình cảm, không làm! Kiên quyết không làm.
- Tình cảm thì có thể bồi dưỡng
Mi Trinh thản nhiên nói:
- Dù sao nam lấy nữ gả, đều là cha mẹ làm chủ, thế gian này có mấy đôi phu thê là có cảm tình?
- Ặc ... Bắc Bình đã có một vị cô nương chờ ta lấy, ta đã đáp ứng chữa khỏi bệnh cùng nàng thành thân!
Tôn Vũ vội lấy em gái ngoan ra làm bia đỡ đạn.
Không nghĩ đã như vậy Mi Trinh còn nói tiếp, nàng nghiêm túc nói:
- Không sao, nhường nàng làm lớn, ta làm tiểu thiếp cũng được, chỉ cần ngươi thành chồng của ta, có thể chứng minh võ tướng kỹ của ta không phải phế vật, có thể chứng minh ta là một nữ nhân hữu dụng, có thể trở lại Từ Châu chứng minh cho những người khinh thường ta xem, bất luận thân phận địa vị gì ta cũng có thể tiếp nhận.
Ta ngất nha, ngươi nữ nhân này vì tranh thắng, quả thật là bất chấp tất cả nha, Tôn Vũ cảm giác được mình cũng không còn lời gì để nói nữa. Thế giới này nữ sang nam hèn, cũng làm cho nữ nhân thế giới này hiếu thắng giống nam nhân, không chấp nhận người khác nói các nàng là phế vật ... Điều này có lẽ chính là áp lực tinh thần do thân mang địa vị xã hội cùng trách nhiệm xã hội nhất định phải thừa nhận đi, ở trong thế giới nam mạnh nữ hèn, người nam nhân nào chịu được người khác nói hắn là phế vật?
- Khăn vàng vây thành, bây giờ làm sao có thời giờ suy nghĩ mấy thứ này. Tôn Vũ tiếp tục trốn tránh.
Mi Trinh không chút thay đổi, mỉm cười nói:
- Ban ngày ta thấy Tôn tướng quân chiến đấu với Từ Hoảng, ngươi mặc dù đánh không lại nàng, nhưng có thể toàn thân trở ra, nếu ... có võ tướng kỹ "Vượng phu" của ta giúp ngươi cải biến thể chất, muốn đánh thắng Từ Hoảng kia cũng không phải là việc khó, chỉ cần ngươi lấy ta, tự nhiên có thể giải vây khăn vàng.
Những lời này nói được Tôn Vũ tim đập thình thịch, đây quả là cách tốt đề cao thực lực của mình, nói không chừng quả thật có thể đánh bại Từ Hoảng, khiến mình chen thân trong hàng ngũ võ tướng đỉnh cao. Nhưng mà ... Lợi dụng nữ nhân để đề cao thực lực của mình, hành vi như vậy... một nam nhân tư cách ngời ngời như ta làm sao có thể làm thế được?
- Không được, ta không thể quyết định chuyện này qua loa như vậy, ta phải cẩn thận ngẫm lại
Tôn Vũ sử dụng Thái cực sự đưa đẩy, quyết định sử dụng kéo dài thời gian.
Mi Trinh nhướng mày, trầm giọng nói:
- Tôn tướng quân không thích ta đến như vậy sao? Chẳng lẽ bởi vì ta bộ dạng rất xấu? Vóc người rất kém cỏi? Không tri thư đạt lễ? Không lọt vào mắt xanh của Tôn tướng quân được?
- Ặc ... Cũng không phải mà ... Chỉ là ... Ta đến từ một sơn thôn nhỏ gọi là Bắc Kinh, hôn nhân chỗ chúng ta, nhất định phải có tình cảm làm cơ sở, khụ khụ! Càng không thể lợi dụng nữ nhân để khiến mình trở nên cường đại, làm như vậy sẽ bị vạn người phỉ nhổ.
Tôn Vũ kiên trì nói.
Mi Trinh nghe xong, bình tĩnh như cũ nói:
- Tình cảm cơ sở chúng ta sẽ có, khi ta ở trên tường thành thấy Tôn tướng quân đại chiến tướng địch, ta liền đã thích ngươi rồi. Về phần lợi dụng ... Ta cả gan hỏi một câu, chỗ các người gọi là Bắc Kinh kia, có nữ nhân lợi dụng nam nhân hay không?
Trong lòng Tôn Vũ thầm nghĩ: Nữ nhân lợi dụng nam nhân nhiều quá đi chứ, đời sau thịnh hành nhất chính là gả cho nam nhân thực lực cường đại, sau đó lợi dụng vị thế nam nhân, kiếm tiền, chim sẻ biến thành phương hoàng, vân vân.
Hắn nhịn không được đổ mồ hôi một phen nói:
- Thế giới kia của chúng ta đúng là có một số nữ nhân gả cho nam nhân cường đại, vì tiền, quyền, thanh danh hoặc là cái gì khác của nam nhân kia, để mình mưu lợi, nữ nhân như vậy, ngươi cũng không nên học.
Mi Trinh không hề để ý lời "Không nên học" gì đó hắn nói phía sau, lựa chọn không đếm xỉa, nàng trầm giọng nói:
- Chỉ cần loại hôn nhân này có tồn tại là được, Tôn tướng quân, ta cũng muốn dùng lý do này gả cho ngươi! Ta muốn lợi dụng nam nhân cường đại ngươi, để chứng minh võ tướng kỹ của ta là hữu dụng, chứng minh ta không phải là nữ nhân phế vật, lý do này đã rất đủ rồi chứ, nếu sơn thôn các người cũng có hôn nhân như vậy, sao ta lại không thể?
Ta ngất mất, lý do như vậy không thể nói ra được. Tôn Vũ đổ mồ hôi, nào có nữ nhân nói rõ "Ta muốn lợi dụng ngươi, cho nên gả cho ngươi" như vậy chứ? Hắn nhịn không được cả giận hừ một tiếng nói:
- Mi cô nương, ta còn tưởng rằng ngươi là cô gái tri thư đạt lễ, không ngờ ngươi lại làm đến mức này, thật có lỗi, lý do như vậy, ta tuyệt đối không đáp ứng lấy ngươi.
Tôn Vũ phẫn nộ mà đứng lên, xoay người định trở về phòng nghỉ ngơi, không ngờ vừa mới động bước, đột nhiên dưới chân mềm nhũn, bổ nhào xuống đất.
- Ơ? Ta đâu có mệt tới mức này đâu. Tôn Vũ kinh hãi, hắn hiểu biết về tình cảm mặc dù rất kém cỏi, nhưng chỉ số thông minh cũng không thấp, lập tức hiểu được, cả giận nói: - Mi cô nương, ngươi không ngờ bỏ thuốc ở trong trà.
- Phải, ta hạ nhuyễn cân tán ở trong trà, là hôm nay mượn danh nghĩa của ngươi tìm Vũ tướng quân xin được. Mi Trinh bình tĩnh đáp, mặt của nàng ở trong ánh trăng thoạt nhìn hết sức kiên định:
- Ta muốn ngươi lấy ta, nếu ngươi không chịu, ta liền dùng sức mạnh, gạo nấu thành cơm, là cách giải quyết vấn đề nam nữ như một.
Ngất nha, đại tỷ, ngươi làm ngược mà? Gạo nấu thành cơm là chiêu nam nhân dùng để đối phó nữ nhân nha, Tôn Vũ quả thật dở khóc dở cười, hắn cố gắng lết trên đất mấy cái, nhưng bổ nhào về phía trước mới phát hiện toàn thân bủn rủn vô lực, ngay cả muốn giơ cánh tay lên một chút cũng khó khăn.
Mi Trinh đi tới đỡ Tôn Vũ dậy, dìu Tôn Vũ từng bước vào trong phòng nhỏ, ném Tôn Vũ lên giường.
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi đừng tới đây! - Tôn Vũ vội đem lời nói yêu thích nhất của các nữ nhân trước khi bị phi lễ trong phim truyền hình nhiều tập lấy ra nói một lượt.
Mi Trinh đâu quản hắn nhiều như vậy, nàng đỏ mặt cởi bỏ quần áo của Tôn Vũ, lộ ra lồng ngực hơi có vẻ gầy yếu của hắn. Tố chất thân thể khoa học gia quả nhiên không ra gì, cơ ngực cũng chưa được hai khối. Mi Trinh đỏ mặt lại kéo quần Tôn Vũ xuống, khi cả người hắn bị cởi đến trần truồng, Mi Trinh cũng nhịn không được nữa mặt đỏ bừng không dám nhìn hắn.
Ta hận ... chẳng lẽ ta thật sẽ bị nữ nhân làm việc đó? Trong lòng Tôn Vũ thở dài một tiếng, thầm nghĩ: Được rồi, ta là nam nhân, nếu ta không dậy nổi phản ứng sinh lý, ngươi muốn OOXX ta cũng không có cửa. Định lực, ngay bây giờ cần định lực!
Tôn Vũ âm thầm may mắn, phân thân của mình thành thành thật thật mà rũ cụp xuống, cũng không có tranh khí mà dựng lên. Dưới loại tình huống này nàng làm mình cũng không có biện pháp, ha ha!
Mới vừa nghĩ tới đây, Mi Trinh đứng ở trước mặt đột nhiên đưa tay cỡi quần áo của nàng, chỉ nghe một tiếng xoạt vang lên, một bộ quần áo rơi xuống đất, ánh trăng từ cửa sổ rọi vào, thân hình mỹ lệ của nàng được ánh trăng chiếu rọi hiện ra một chữ S hoàn mỹ, mặc dù không có ánh đèn không nhìn rõ lắm, nhưng da thịt được ánh trăng chiếu qua xinh đẹp giống như ngân gấm, nữ nhân trong nữ nhân ...
Tôn Vũ nhịn không được nhìn đến ngẩn ngơ, đúng lúc này, hắn bi ai phát hiện, huynh đệ tốt rũ cụp kia của mình đã không chịu nổi mà ngóc đầu dậy, kiếm chỉ trời xanh, mạnh mẽ mà dựng lên.
Thảm rồi! Ta thua rồi!
Trong sạch của ca sẽ triệt để xong đời rồi, nam nhân quả nhiên vô dụng, còn nói cái gì định lực, định lực đi chết đi. Tôn Vũ bi ai mà thầm nghĩ: thân thể trong sạch của ta sẽ xong rồi. Được rồi, nhắm mắt lại nhẩm số Pi, 3.141592654 ... Ha ha, mềm xuống, mềm xuống rồi, ta thắng!
Trong ngực đột nhiên ấm áp, thân hình mềm nhẵn của Mi Trinh kia nhào vào trong lòng Tôn Vũ, đụng chạm mềm mại khiến trong lòng Tôn Vũ rung động, hương vị nữ nhân thơm ngào ngạt chui vào mũi của hắn ... số Pi một tiếng "Phựt" bay ra ngoài chín tầng mây, vật ngu xuẩn nào đó lại ngóc đầu lên.