Vệt nước mắt trên mặt Mi Trinh chưa tiêu, ánh lục trên người nàng nhấp nhoáng nói:
- Ta tới thử xem ngươi có phải nghiêm túc hay không.
Hai chữ "Vượng phu" màu lục lại lần nữa nhảy lên đỉnh đầu Mi Trinh, nàng ngay cả tâm chết đều có, còn đâu ra tâm tư che bộ đội ** của mình, lúc này bộ ngực sữa cao nhất của nàng tất cả đều bạo lộ ở trước mặt Tôn Vũ, hai khỏa anh đào màu hồng phấn trên đỉnh núi khẽ run run, Tôn Vũ nhìn đến miệng đắng lưỡi khô.
Mi Trinh đưa tay vừa chỉ, ánh lục lại lần nữa bọc Tôn Vũ vào giữa.
Trong lòng Tôn Vũ mặc niệm: Nàng là thiếp của ta, không sai, ta đồng ý rồi, mình phải chắc chắn chuyện này.
Lần này ánh lục không còn bị bắn ngược trở về, mà vèo một tiếng chui vào trong cơ thể Tôn Vũ, ánh lục trên người Mi Trinh giống như bị Tôn Vũ hút lấy, chui vào người hắn từng luồng từng luồng, cuối cùng, ngay cả hai chữ "Vượng phu" trên đầu Mi Trinh, cũng hóa thành ánh sáng vỡ vụn, bị hút vào trong miệng Tôn Vũ.
Tôn Vũ chỉ cảm thấy có một lực lượng thần bí đang tắm gân tẩy tủy cho mình, NM01 ghé vào lỗ tai hắn báo cáo không ngừng:
- Bắp thịt bộc phát tính tăng trưởng ... Kiểm tra đo lường được không phải là tốc độ tăng trưởng cơ bắp bình thường ... dung lượng đại não tăng lên ... mạch máu khuếch trương ... cơ năng trái tim không phải tăng lên bình thường ... Cường hóa xương cốt ... không phải bình thường ... không phải bình thường... vượt qua chỉ tiêu thân thể đàn ông trưởng thành bình thường ... vượt qua người giữ kỷ lục nhiều hạng thế giới... đã mất số liệu có thể tham khảo ...
Tôn Vũ đột nhiên cảm giác lực lượng bị nhuyễn cân tán làm biến mất lại quay trở về, hóa ra thân thể của hắn trở nên mạnh mẽ, đồng dạng liều lượng thuốc dĩ nhiên là mất đi hiệu quả, tâm niệm hắn vừa động, giơ tay phải lên. Tay phải đã không còn giống tay phải mình dùng trước kia, tay trước kia là tay của một khoa học gia tiêu chuẩn, nhỏ bé yếu ớt, vô lực, nếu không phải dựa vào công năng hoạt tính hóa tế bào của NM01, muốn huy động đại chùy căn bản không có khả năng.
Tay phải bây giờ biến thành xinh đẹp hoàn mỹ, không hề gầy yếu nữa, nhưng không hiện thô, bắp thịt trên toàn bộ cánh tay hoàn mỹ vô hạ giống như thịt trên người báo săn. Lại nhìn tay trái, cũng là cơ bắp hoàn mỹ, eo, ngực, bụng, chân ... toàn thân đều tràn đầy lực lượng.
Tôn Vũ thoáng cái từ trên giường nhảy xuống, hắn cảm giác được mình thân nhẹ như yến, đầu óc cũng thanh tỉnh vô cùng ... quả nhiên, "Vượng phu" là một loại võ tướng kỹ cải thiện thể chất nam nhân trên căn bản, có thể làm cho nam nhân trở nên cường đại.
Nhưng mà ... Mình bây giờ nhiều nhất cũng chỉ là một người thường thân thể tố chất mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Đụng phải các nữ nhân biết võ tướng kỹ, vẫn khó địch. Đó cũng là nguyên nhân Mi Trinh bị người ta cho là phế vật, mặc dù "Vượng phu" rất cường đại, nhưng nam nhân tiếp nhận "Vượng phu" rồi không có võ tướng kỹ, vẫn chỉ là mạng một tên lính quèn.
Nhưng Tôn Vũ bất đồng, hắn còn có người máy Nano.
- NM01, bây giờ thử hoạt tính hóa tế bào của ta lần nữa
Tôn Vũ hưng phấn mà ra lệnh.
Khi ánh đỏ "Cự lực" từ trên đầu Tôn Vũ phóng lên, Tôn Vũ rõ ràng cảm thấy biến hóa của mình. Hắn trở nên mạnh mẽ, quả thật trở nên mạnh mẽ. Công năng hoạt tính hóa tế bào của NM01, nói cho cùng chỉ là một loại công năng phụ trợ cường hóa, trình độ hoạt tính hóa của tế bào, cùng thể chất bản thân Tôn Vũ quan hệ mật thiết, trước kia thể chất Tôn Vũ chỉ là thể chất của người yếu đuối bình thường, sau khi được NM01 hoạt tính hóa, một quyền có thể đánh ngã cây nhỏ, trên chiến trường có thể múa đại chùy rất nhanh.
Nhưng tế bào Tôn Vũ bây giờ trở nên càng ưu tú hơn, tiềm lực bộc phát ra sau khi hoạt tính hóa cũng càng thêm khổng lồ. Hắn nhịn không được nện một quyền xuống đất, chỉ nghe một tiếng bình thật lớn, mặt đất lát đá xanh không ngờ bị một quyền Tôn Vũ đánh ra một hố lớn, đây cường đại hơn mình trước kia không biết bao nhiêu lần.
Tôn Vũ đi đến bên giường, một phen nhấc lên đại cung ba thạch của mình, kéo nhẹ, một tiếng "băng" không ngờ kéo đại cung gãy thành hai đoạn, dùng lực cánh tay bây giờ, hoàn toàn có thể đào thải cung ba thạch rồi, xem ra sử dụng đại cung năm thạch, thậm chí có thể suy nghĩ sử dụng đại cung sáu thạch, bảy thạch trở lên ... nhưng đại cung vượt qua năm thạch hẳn là không ai tạo, xem ra còn phải tự tìm thợ tạo cung tạo mới một phen.
Trở nên mạnh mẽ, quả thật trở nên mạnh mẽ! Tôn Vũ có điểm kích động, đi vào trong thời kì Tam quốc, gặp qua quá nhiều danh thần mãnh tướng, khiến Tôn Vũ cảm nhận được sâu sắc tầm quan trọng nhờ có lực lượng. Nhưng Tôn Vũ vẫn bồi hồi ở đẳng cấp màu lam cùng màu đỏ tìm không được cách đề cao thực lực, thế nên hết sức buồn rầu, bây giờ thực lực tăng vọt ... Tôn Vũ chỉ cảm thấy trong lòng mừng rỡ, nếu bây giờ không phải là nửa đêm, hắn thậm chí nhịn không được muốn cười to hai tiếng vui vẻ.
Nhưng Tôn Vũ không hề cười, Mi Trinh lại nở nụ cười!
Cười đến khóc, khóc đến cười, trên mặt thuần mỹ kia của nàng, có hai dòng lệ cuồn cuộn chảy xuống, lẩm bẩm:
- Trở nên mạnh mẽ, nam nhân của ta trở nên mạnh mẽ ... ha ha ... ta không phải là phế vật, võ tướng kỹ của ta cũng không phải là võ tướng kỹ tệ nhất thiên hạ ... ta không phải là phế vật ...
Tôn Vũ lúc này mới nhớ tới công thần Mi Trinh này, hắn xoay đầu lại có chút ngượng ngùng, nói với Mi Trinh:
- Mặc dù ta không biết quan hệ giữa hai người chúng ta bây giờ đến tột cùng tính là gì ... nhưng ... ta chân thành cảm tạ ngươi, võ tướng kỹ của ngươi đối với ta mà nói, là võ tướng kỹ hữu dụng nhất thiên hạ, ngươi mới không phải là phế vật! Ta sẽ cùng ngươi trở về Từ Châu, ở trước mặt tất cả mọi người chứng minh điểm này.
Mi Trinh khóc đến cười, cười đến khóc, nàng thả xuống tảng đá lớn trong lòng, chỉ cảm thấy tinh thần buông lỏng, ngã trên giường Tôn Vũ, liền ngủ say.
Oa, ngươi cứ cả người ** như vậy, ngã xuống giường ta ngủ, ngươi khiến nam nhân như ta làm sao chịu nổi? Tôn Vũ đổ mồ hôi một phen. Hắn từ góc giường kéo chăn qua, phủ nhẹ lên thân thể ** của Mi Trinh.
Nữ nhân này chiếm giường của ta ... Tôn Vũ nghĩ thầm: Nữ nhân này bây giờ là thiếp của ta, theo đạo lý ta cùng nàng ngủ một giường lớn không thành vấn đề nhỉ? Nhưng một mỹ nhân như vậy ngủ trần ở bên cạnh ta, ta có thể bình tĩnh được không? Lỡ như thú tính bộc phát rồi ... kiên trì vừa rồi của ta, tất cả đều hóa thành nước, ài! Vẫn là tìm địa phương khác qua đêm thôi.
Tôn Vũ đi vào trong sân, ngẩng đầu nhìn thoáng qua ánh trăng sáng trên trời, chỉ cảm thấy trong lòng từ từ bình thản dần.
Luyện quyền? Luyện chùy? Tìm thứ gì luyện thử? Trong lòng Tôn Vũ thầm nghĩ: Bây giờ lực lương, tốc độ, tính mềm dẻo của ta đều đề cao toàn diện, lại cầm đại chùy cồng kềnh múa may hình như có chút hạ thân phận, thương chính là vua trăm binh khí, ta vẫn nên luyện thương đi!
Hắn trở về trong phòng, cầm một cây chổi đi ra, theo tay vung lên, cán chổi kia liền phát ra tiếng gió vù vù, liền như thần trợ giúp xuyên qua màn đêm đen kịt, tốc độ kia nhanh đến nổi chính Tôn Vũ giật nảy mình.
Tốt, nếu bây giờ ta có thể đâm thương nhanh như vậy, như vậy ta có thể trong nháy mắt đâm ra vô số thương hay không? Trong lòng Tôn Vũ vừa động, hai tay vung lên, xoạt xoạt xoạt liền đâm mấy thương, chỉ thấy không trung bị hắn đâm thành từng vùng bóng chổi chi chít, quả thực nước giội không vào.
Ta quả thật trở nên cường đại rồi! Trong lòng Tôn Vũ dậy lên ngàn cơn sóng lớn!
______________
Nhật ký khoa học gia:
Nếu ta cho ngươi biết, ta chỉ là một khoa học gia vô dục vô cầu, chưa từng có dã tâm. Ta nghĩ ngươi nhất định không tin, trên thực tế bản thân cũng không tin. Thứ dã tâm này, bình thường cùng thực lực có quan hệ trực tiếp, khi thực lực một người không đủ, dã tâm của hắn cũng sẽ không lớn. Mà khi thực lực một người trở nên mạnh mẽ, dã tâm sẽ theo thực lực cùng bành trướng, biến hóa!
Ta bây giờ đã ở vào hoàn cảnh như vậy!
Khi Mi Trinh bức hôn ta, ta là không muốn. Nhưng khi ta hưởng thụ được phúc lợi võ tướng kỹ của nàng mang lại cho ta, trong lòng của ta không ngờ thầm dâng lên một vòng may mắn, may ta lấy nàng, không tặng nàng cho nam nhân khác.
Đêm hôm đó lúc ta đang luyện thương pháp, đột nhiên phát hiện mình cũng là một người rất ích kỷ, rất tư lợi. Bởi vì ta vừa luyện thương pháp vừa suy nghĩ: giả thiết sau này lại phát hiện trên thế giới có nữ nhân có võ tướng kỹ là "Vượng phu", ta nhất định phải liều một cái giá lớn đoạt nàng vào tay, cho dù nàng yêu ta hay không, cho dù ta yêu nàng hay không. Dù là dùng thủ đoạn cưỡng bức, ta cũng phải biến nàng thành nữ nhân của ta, sau đó khiến kỹ năng "Vượng phu" của nàng cho ta sử dụng!
Ta vì ý nghĩ tà ác này cảm thấy tự trách , nó gần như hoàn toàn phá vỡ tinh thần trọng nghĩa cùng giá trị quan ta tự cho là đúng, ta lần đầu tiên cảm thấy sức hấp dẫn của lực lượng với nam nhân to lớn như thế. Ta quyết định chôn ý nghĩ tà ác này thật sâu trong nội tâm, vĩnh viễn cũng không muốn đụng vào nó.
Nhưng ta biết ta chưa hẳn có thể làm được! Khống chế tham vọng, là vấn đề khó khăn lớn nhất của loài người.
Vì an ủi nội tâm tự cho là chính nghĩa này của mình, ta quyết định đem hết toàn lực trợ giúp Mi Trinh, đi Từ Châu ra mặt cho nàng, chứng minh nàng là một người hữu dụng! Đây là cách duy nhất đối kháng với cảm giác bứt rứt của bản thân, ta phải làm chút gì đó cho nàng.