Ngày thứ hai sau khi Tống Ẩm Ca hay còn gọi là Tống Đại Mãnh xuyên không đến, đã bóc hoàng bảng người khác không dám bóc, gả cho Tàn Vương không ai dám gả, lại còn làm ra loại chuyện không ai dám làm.....chọc giận Tàn Vương ngay đêm động phòng hoa chúc!
Trong mắt người ngoài, nàng chính là Nhàn Vương Phi ôn nhu, thiện lương.
Trong mắt Hoàng đế, nàng thật sự là hảo nhi tức hiếu thuận, hiền huệ.
Trong mắt ý trung nhân, nàng là hảo cô nương, hảo Vương Phi
Vậy mà đối với Tàn Vương nàng chỉ là nữ nhân thô lỗ, thấp kém, dã man, hư vinh, xú nữ nhân!
Hắn nói: Một ngày Bổn vương còn chưa chấp nhận ngươi, ngươi vĩnh viễn cũng chỉ là hạ nhân bưng trà rót nước cho Bổn vương! Đời này Bổn vương cũng sẽ không chạm vào ngươi!
Thế nhưng...
“Tống Đại Mãnh, cái tên này không thích hợp với nàng, sau này gọi là Ẩm Ca có được hay không?”
“Ta thô lỗ, thấp kém! Dã man, hư vinh...”
“Kẻ nào? Kẻ nào dám nói như vậy? Bổn vương đánh chết hắn!”
Sau này Tống Ẩm Ca mới ngộ ra được một đạo lý:
Không phải tất cả những người cần xe lăn đều tàn phế, hắn rất có thể nhẹ nhàng như chim yến, bất luận so với kẻ nào cũng đều nhanh nhẹn hơn. Không phải tất cả những người mang mặt nạ đều xấu xí, hắn rất có thể nghiêng nước nghiêng thành, phong hoa tuyệt đại!