Chương 26
Đây. . . . . .Đây chẳng phải là nữ quỷ ngốc thiên nhiên nhìn thấy khi tiến vào cổ mộ kia sao?!
Chẳng lẽ độ oán của tôi đã thất bại, tiện đà bị nàng nhập vào người?
Tôi sững sờ tại chỗ, trong đầu hỗn loạn tất cả suy nghĩ đều rối rắm thành một đoàn, không ngừng hồi tưởng tình cảnh ngay lúc đó.
Dựa theo lý luận của thuật phong quỷ đến xem, lúc đầu nữ quỷ này bị tôi châm sau lưng ba ngọn minh hỏa, cũng đã hiện ra trạng thái dần dần biến mất, căn bản không có khả năng quay trở về nhân gian, nhưng hôm nay hết thảy trước mắt nói cho tôi biết, độ oán của tôi quả thật đã thất bại, hơn nữa bại thê thảm không dám nhìn.
Nếu tôi đoán không lầm, trong mộ đạo kia khiến tôi sinh ra ảo giác, trước cửa sắt thừa dịp tôi hôn mê quát tên tôi, đều là nữ quỷ này, tôi rất có khả năng chính là lúc đó bị nàng kêu tên sau đó nhập vào người.
Tôi khẽ cắn môi một lần nửa thẳng người dậy, trong lòng vô cùng hối hận khi ấy chưa xác định độ oán thành công đã rồi đi, thế nên cho nữ quỷ này cơ hội cắn ngược lại.
Nữ quỷ kia sau khi tôi dứng đậy chỉ thoáng quét mắt liếc một cái, tóc đen dài như thác nước cư nhiên bắt đầu chậm rãi di chuyển.
Tôi theo hướng tóc nàng di chuyển nhìn lại, phát hiện mục tiêu chính là Đao Phong đứng phía dưới tùy thời dẫn dắt thi vương lọt vào thòng lọng của Đao Phong.
Mắt thấy thi vương sắp xông vào bẫy, Đao Phong tập trung tinh thần hoàn toàn không cách nào chú ý tới những thứ khác, càng miễn bàn đến loại y căn bản nhìn không thấy này.
Tóc dài đen như mực của nữ quỷ giống như vật thể sống, mấp máy bò về hướng Đao Phong, quấn lên mắt cá chân y, từng chút từng chút hướng phía trên bò lên.
Đao Phong rất nhanh nhận thấy được biến hóa của thân thể, tôi nhìn thấy y kinh dị cúi đầu nhìn lướt qua, sau đó cố gắng cất bước, nhưng vô luận thế nào cũng không thể động đậy, cả người đứng đờ tại chỗ, trơ mắt nhìn thi vương hướng mình vọt tới.
Trong mắt những người khác, có khả năng cho rằng Đao Phong xảy ra đã xảy ra trạng huống hoặc bị thi vương dọa mất mật quên chạy, nhưng tôi nhìn được, y hoàn toàn bị mái tóc dày này gắt gao cuốn lấy thân thể không thể di chuyển.
Tiếp tục như vậy không chỉ Đao Phong, mọi người ở đây e rằng đều sẽ bị nữ quỷ này còn có cả thi vương hùa nhau giết chết.
Nghĩ vậy, trán tôi chảy mồ hôi lạnh, vội vàng lấy bật lửa ra, nhanh chóng tự hỏi biện pháp có thể, chỉ cần chế phục nữ quỷ này, chuyện khác giao cho Đao Phong là được, nhưng vấn đề hiện tại là, tôi nên làm thế nào đối phó nữ quỷ xinh đẹp này đây, độ oán bình thường không có hiệu quả với nàng, đây chỉ có thể dùng thuật phong quỷ cấp cao hơn.
Tình thế phía dưới cửa động như lửa cháy tới lông mày, tôi hoảng sợ luống cuống tay chân, trên người mồ hôi lạnh mồ hôi nóng đều chảy cả, cầm bật lửa đứng phía sau nữ quỷ không biết phải làm thế nào đối phó nàng, bật lửa màu trắng bạc cơ hồ khiến tôi chảy thành nước.
Không thể để Đao Phong xảy ra chuyện, chúng ta phải sống sót rời khỏi đây. . . . . . Tôi trở về bồi tội với mẹ, còn phải nỗ lực kiếm tiền nuôi hai ông bà già họ. . . . .
Trong lúc thoáng qua đó, trong đầu tôi như đèn kéo quân hiện lên đủ loại hình ảnh, có khuôn mặt lạnh lùng của Đao Phong, có ông chú trêu đùa hèn mọn, có Kỷ Tuyền tư thế oai hùng hiên ngang, có cha mẹ và ông nội cùng quây quần hòa thuận, còn có vạn quỷ dữ tợn xấu xí, anh nhi huyết nhục mơ hồ kia, cùng . . . . . . Cổ ngôn tràn ngập tinh diệu 《 Phong Quỷ Cổ Thuật 》kia. . . . . .
Tay trái nhiễm minh hỏa run rẩy duỗi về sau lưng nữ quỷ, tôi mở to hai mắt, trước mắt hiện ra chữ bằng bút lông đen dày đặc trên sách, đáy lòng tựa hồ có một thanh âm đang không ngừng nói cho tôi biết, cứ làm như vậy, cứ như vậy, nắm giữ nó, nó liền thuộc về ngươi.
“Túng quỷ. . . . . .” Tôi yên lặng nhớ kỹ hai chữ này khắc vào lòng, trong tai từng trận ù ù, thể xác và tinh thần đều cảm nhận được một luồng nóng lạnh luân phiên xao động, phảng phất như toàn bộ sự vật chung quanh đều đã không còn tồn tại nữa, trong trời đất chỉ còn lại có tôi và cô gái tóc dài như thác yêu mỹ như tiên này.
Khoảnh khắc chạm vào nữ quỷ, tay trái truyền đến đau nhức tê buốt, ngón tay đột nhiên chảy máu không ngừng, tôi chẳng quan tâm, một lòng một dạ vẽ trên lưng nữ quỷ bức phong quỷ trận đồ hiện trong trong trí nhớ, chậm rãi, khiến nó cùng nữ quỷ hóa thành một thể, huyết nhục giao hòa. . . . . .
Chờ tôi phục hồi lại tinh thần, lại nhìn về phía dưới cửa động, Đao Phong đang cùng người phụ nữ tóc đen mỗi người chiếm cứ một bên, dây thép mềm dẻo trong tay toàn bộ quấn quanh người thi vương, thi vương nọ đứng chính giữa, bị dây thép vững vàng giam cầm, nhất thời không biết nên từ bên nào xuống tay.
Mà nữ quỷ đứng ở cửa động thì dường như chưa từng xuất hiện, biến mất sạch sẽ, tôi cúi đầu nhìn tay trái mình, phát hiện trên ngón trỏ có thêm mấy hoa văn màu đen quỷ dị, hoa văn này và máu của tôi xen lẫn vào nhau, mơ hồ có dấu vết của phong quỷ trận đồ, rồi lại không hoàn toàn tương tự, thoạt nhìn lại yêu mị như nữ quỷ kia.
Tôi lấy tay chà lau, thấy thật sự chùi không xong cũng đành phải từ bỏ, nghĩ thầm mang thứ như con gái vậy ra ngoài, không chừng sẽ bị người khác xem như biến thái, quả thực nhục mặt tôi, chờ tôi trở về Bắc Kinh nhất định phải bảo lão Sở nghĩ biện pháp làm nó biến, làm không xong cũng phải tìm thứ gì đó che lên.
“Thằng nhóc thối cậu tư xuân cái gì, còn không mau sang đây giúp một tay!” Ông chú chửi một câu đánh thức tôi, tôi ngẩn người, vội vàng nhấc xẻng công binh qua hỗ trợ đẩy đất, trong lòng nhịn không được tự hỏi, nữ quỷ kia có phải đã thật sự biến mất rồi không, ngàn vạn lần đừng chạy đến quấy phá nữa.
Từng lớp đất ẩm hắt lên người thi vương, dần dần chôn nó thành một khối tượng đất, tôi cùng ông chú đẩy toàn bộ gò đất xuống, cảm thấy không đủ lại ở chung quanh đào chút đất tiếp tục rắc, mãi đến khi thi vương hoàn toàn bị bao phủ trong đất bùn, mới dừng tay ngồi xổm xuống cửa động nhìn xuống.
Thi vương đứng tại chỗ không hề nhúc nhích, Đao Phong cùng người phụ nữ tóc đen buông dây thép trên tay ra, đều lui về sau mấy thước, tôi và ông chú liếc nhau, tất cả đồng thanh nói: “Đã chết?”
Ông chú niệm xong hai chữ này lập tức giả vờ vả miệng mình, nói: “Không đúng không đúng, vốn là đã chết, nhưng mà sao giờ bất động rồi? Có khi nào đất nơi này có có tác dụng diệt thi không?”
“Khẳng định không phải, tôi nghĩ có khả năng trước đó nó quá nóng, hiện giờ rơi vào đất mát, nên không muốn nhúc nhích nữa.” Tôi nâng cằm, vừa trừng mắt nhìn tượng đất phía dưới kia vừa nói.
“Nóng cái đầu quỷ cậu, đó là axit chứ không phải lửa. . . . . . .” Ông chú nói rồi ngừng lại, tự mình cúi đầu bắt đầu lẩm bẩm, “Hỏa công. . . . . . Cũng vẫn có thể coi như là một biện pháp tốt, axit chỉ có thể lột da thi vương, lửa lại có thể đốt nó thành ngọn đuốc, chỉ cần vận dụng thỏa đáng. . . . . .”
Tôi nhìn vẻ mặt bí hiểm khó dò của ông chú, biết ông chú cực kỳ trâu bò này lại muốn làm ra chiêu độc địa gì nữa đây.
Chỉ vừa nói đôi câu, thi vương đội một thân bùn đất nặng nề kia, lần thứ hai hoạt động lại, nó cất bước phóng nhanh về phía người phụ nữ tóc đen kia, người phụ nữ kia mất dây thép, chỉ có thể liều mạng chạy thoát thân, trong lúc bị đuổi theo, cũng dừng lại so công phu quyền cước với thi vương vài chiêu.
Thi vương bấy giờ đã không còn axit hộ thân, chỉ là một khối thi thể hoạt động tương đối nhanh nhạy, khí lực so với xác sống khác lớn hơn mà thôi, người phụ nữ tóc đen lúc chống lại thi vương, thỉnh thoảng sẽ vì chênh lệch sức mạnh chịu chút thiệt thòi, nhưng cũng không ngăn được cô ta tránh né chạy trốn.
Ông chú thấy thế cục chưa xuất hiện hỗn loạn, vội vàng túm ba lô xuống, lấy ra dầu hỏa cùng vài thanh dao xếp quân dụng, nói: “Đừng lo, tôi dùng vải quấn xong đám dao này châm dầu hỏa, muốn chế phụ thi vương kia, phải xem mấy con dao này nhanh hay không nữa.”
Tôi nhìn thấy động tác của ông chú, mơ hồ đoán ra ông ấy muốn làm gì, không nhịn được luống cuống tay chân giúp đỡ.
Vài phút sau, ba con dao quấn đầu dầu hỏa nằm trong tay chúng tôi, ông chúng cầm một con, gật đầu với tôi, sau đó dũng cảm quên mình nhảy xuống, tôi thấy ông chú anh dũng như thế, hiển nhiên không cam lòng bị bỏ lại, cũng thả người nhảy xuống theo.
Hai chúng tôi thừa dịp vòng đến phía sau thi vương đang dây dưa cùng người phụ nữ tóc đen, ông chú khoát tay ra ám hiệu với Đao Phong, sau đó xung phong vọt tới, đưa tay ở sau lưng thi vương dùng sức đâm, dao sắc bén kia liền mang theo vải vụn quấn đầy dầu hỏa chui vào trong cơ thể thi vương.
Thi vương nhận thấy được bất thường, cánh tay vung lên, suýt nữa đánh bay đầu ông chú, hoàn hảo ông chú tránh cực nhanh, lại có Đao Phong ở sau bọc hậu, cư nhiên không chịu chút thương tích nào.
Đao Phong sau khi ông chú né tránh, lập tức bay lên một cước đá về hướng mặt thi vương, một cước này trầm ổn hữu lực thế như chẻ tre, lại như cũ bị thi vương dễ dàng cản lại, có thể thấy được thi vương kia quả nhiên sức lớn vô cùng, người thường căn bản không lay chuyển được nửa phần.
Tôi nhìn hai con dao trên tay mình, ở kẽ hở người phụ nữ tóc đen cùng Đao Phong ngăn cản thi vương chạy tới đâm đao thứ hai, thi vương kia có kinh nghiệm bị đâm lần hai, hành động trở nên càng thêm cẩn thận, hoàn toàn không cho tôi tới gần.
Đao Phong thấy tôi vô lực để làm, khẽ quát một tiếng: “Ném sang đây!”
Nghe vậy, tôi đem con dao thứ ba quấn vải vụn châm dầu, vung tay ném nó qua.
Đao Phong thân thủ nhanh nhạy, đem con dao châm lửa đâm vào ngực thi vương xong, lại dùng lực vặn một chút, trực tiếp khiến con dao kia đâm vào sâu bên trong cơ thể thi vương, cùng hai con dao khác ghép lại.
Ba con dao quấn dầu hỏa thiêu đốt trong cơ thể, thi vương nhúc nhích vài cái cơ thể liền sinh ra biến hóa, ngọn lửa hung mãnh ngoan cố nọ từ bên trong bùng cháy ra ngoài, cho đến cuối cùng hoàn toàn bao bọc lấy thi vương, biến nó thành một quả cầu lửa di động.
Bên trong huyệt động u ám nháy mắt bị ánh lửa ngút trời này chiếu sáng, mọi người nín thở ngưng thần, nhìn xác chết kia từ từ đốt thành tro tàn, cũng lẳng lặng chờ đợi một khắc thi vương ngã xuống đất không dậy nổi kia.
“Cẩn thận!” Tôi đang chăm chú nhìn, bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm trầm thấp của Đao Phong, vừa muốn quay đầu nhìn, cánh tay liền cảm thấy một trận đau đớn, tôi vô thức đưa ta lần tìm, nhưng lại mò được một mảnh sắt hình thoi tinh xảo.
Không kịp hỏi đây là thứ gì, xa xa lại có người phát ra một tiếng hét thảm, tôi quay đầu lại, phát hiện hai người ngoại quốc vẫn trốn trong góc tối giờ phút này cũng treo ở cửa đạo động, xem bộ dáng là lúc chuẩn bị chuồn êm thì bị Kỷ Tuyền phát hiện, mới trúng đạn bị thương.
Mà người phụ nữ tóc đen kia đã sớm chẳng biết tung tích.
Không kịp đuổi theo ba người kia, Đao Phong chạy đến bên cạnh tôi, vẻ mặt cuống cuồng bắt lấy cánh tay tôi, nhổ miếng sắt hình thoi kia, nói: “Cởi quần áo ra, mau.”
Tôi kỳ quái nhìn y, tâm nói chẳng phải bị một mảnh sắt thương tổn thôi sao, không đến mức tích cực như vậy chứ.
Lúc này ông chú và Kỷ Tuyền đã đi tới, ông chú nhìn thấy miếng sắt trên tay Đao Phong, sắc mặt cũng trầm xuống: “Tiểu Sở, nghe lời cậu ấy cởi quần áo, ám khí kia khả năng có độc!”
Nghe ông chú nói xong, tôi không dám chậm trễ, lập tức hai ba cái cởi sạch quần áo, Đao Phong dùng đèn pin mắt sói chiếu cánh tay tôi, liền nhìn thấy chung quanh vết thương cách bả vai rất gần kia, đã hoàn thành biến thành màu tím bầm.