[Mãnh Quỷ Hệ Liệt] Bộ 2 Cổ Thuật Phong Quỷ

Chương 99: Chương 99




Chương 99

“Đây là tình huống gì, có quỷ xuất hiện?” Chú nhìn thấy động tác quỷ dị của đám nhện, trán toát mồ hôi lạnh, dường như cũng đã nhận ra không khí khác thường, không nhịn được hơi kinh hoàng thấp giọng nói: “Chết cả rồi?”

Tôi gật đầu, sau đó lùi một bước, phán đoán sơ bộ thực lực của đối phương, sau đó khoát tay nói: “Đi, đi mau, thứ đang tới rất lợi hại, tôi chưa chắc có khả năng.”

Nói rồi, tôi thấy họ đều xoay đầu sang kinh ngạc nhìn về phía tôi, liền vội nói: “Đám nhện này đều là chịu âm khí xâm nhập chết bất đắc kỳ tử, tôi có thể cảm giác được thứ kia đã qua tới, mọi người đi trước, tôi bọc hậu, nếu có gì ngoài ý muốn mọi người đừng quay đầu lại, chỉ chú ý đi về phía trước thôi.”

Tôi ngoài miệng nói trấn định, trong lòng kỳ thật không hề nắm chắc, từ sức mạnh vừa rồi khiến lũ nhện đồng loạt chết bất đắc kỳ tử đến xem, thứ lần này xuất hiện thực lực rất có khả năng vượt xa tôi, âm khí đột ngột toát ra kia quá mức mãnh liệt, chỉ sợ người thường sau khi tiếp cận căn bản không sống quá ba giây.

Nếu chỉ có mình tôi, tôi còn có thể lựa chọn cứng đối cứng dò xét hư thật về đối phương, nhưng bây giờ mang theo một đám người như vậy, lựa chọn duy nhất chính là đánh du kích, chú nói rất đúng, chúng tôi là tới trộm mộ, không phải đến cứu vớt thế giới, đụng phải thứ gì nguy hiểm tránh được thì cứ tránh, phiền toái không nên dây vào ai cũng không muốn rước lấy.

Đại khái là cảm giác nguy cơ mãnh liệt đã nhắc nhớ mọi người, Đao Phong nhìn tôi hai giây, sau đó quyết đoán dẫn đầu tiếp tục tiến về phía trước, những người còn lại nhìn tôi một chút, lập tức chạy theo sát Đao Phong.

Tôi đi sau cùng, nhìn vài ánh đèn sáng cách tôi càng ngày càng xa, không khỏi thở sâu, gọi Tiểu Hải ra, sau đó từ bên hông rút con dao xếp, động tác nhanh chóng cắt một đường máu trên cánh tay.

Máu người sống đối với ác quỷ mà nói là vũ khí lực sát thương cực mạnh, hơn nữa bi kịch là chưa từng ăn nằm cùng phụ nữ như tôi, máu chảy ra thuộc máu thuần dương, vừa vặn khắc chế âm khí của ác quỷ, hơn nữa thuật pháp của quỷ sư, tiêu diệt một con quỷ không thành vấn đề.

Nhưng đó là dưới tình huống bình thường, Phong Quỷ thuật phối hợp máu thuần dương có thể phát huy hiệu quả lớn nhất, mà chiếu theo tình huống trước mắt đến xem, Phong Quỷ thuật của tôi rất có khả năng không tạo thành thương tổn được cho ác quỷ, bởi vì nơi này là địa cung của Địa Nhũ Vương, Địa Chi Cực che giấu bí ẩn trường sinh bất tử rất có thể ngay dưới chân chúng tôi, ác quỷ bò lên từ rãnh sâu đã ở đây chẳng biết bao nhiêu năm, sợ rằng đã sớm lây nhiễm sức mạnh của Địa Chi Cực, nếu không làm sao có âm khí mạnh mẽ như thế.

Song chỉ cần có thể trì hoãn đối phương, để chú họ an toàn rời khỏi khu vực này, tôi chắc chắn sẽ đuổi kịp họ. Muốn vào Địa Chi Cực, đầu tiên phải cam đoan toàn bộ chúng tôi còn sống.

Rưới máu tươi trên tay vào dưới chân, đại khái hình thành một trận đồ, tôi lấy ra một tờ giấy trắng, châm minh hỏa, sau đó đặt tờ giấy kia ở trung tâm trận đồ, nhìn giấy trắng nọ biến thành hình dạng người nhỏ, lơ lửng bốc cháy trên huyết trận.

Tiểu Hải dường như cũng đã cảm nhận được âm khí mãnh liệt tràn ngập chung quanh, vẻ mặt cẩn thận đứng bên cạnh tôi, mơ hồ có thể thấy móng tay dài mảnh vọt ra vài phần.

Sau khi làm công tác chuẩn bị sẵn sàng, tôi lui về phía sau vài bước, mang Tiểu Hải đứng ở chỗ cách trận người giấy vài mét, chờ đối phương hiện thân.

Trong độ oán thuật pháp khá cao, mục đích của trận người giấy chính là để thu hút sự chú ý của ác quỷ, khiến mục tiêu của nó chuyển dời đến cơ thể người giấy, sau đó, tôi sẽ có thể tiến hành chuyển đổi trận người giấy này, biến thành một loại thuật pháp khác trong Phong Quỷ thuật, Phong Quỷ thuật —— Niệm.

Mục đích của Niệm cũng không phải khiến ác quỷ hồn phi phách tán, mà là giam cầm, có người giấy khéo léo này, ác quỷ kia vĩnh viễn sẽ không ra được vòng tròn tôi thiết hạ, tôi hoàn toàn có thể giam nó trong thông đạo này, để nó xoay quanh tại chỗ không tìm được phương hướng.

Nếu như tiêu diệt một con ác quỷ cấp khá cao cần hao phí lượng lớn thọ mệnh và tinh lực, vậy vây khốn nó thì chỉ cần một phần mười, hiện giờ mới vừa vào địa cung, để đảm bảo về sau, tôi không thể hao phí nhiều ở đây, sau này đường còn dài, Túng Quỷ ấn một ngày chưa được giải trừ, tôi nhất định phải tính toán cẩn thận mọi bề.

Đang nghĩ ngợi, huyết trận phía trước rốt cuộc đã xuất hiện biến hóa.

Trong thông đạo này tối tăm âm trầm, sau khi có ánh sáng của minh hỏa thì càng mờ mờ tỏ tỏ, thay đổi khó dò. Thứ bò lên từ rãnh sâu thân hình thấp bé, như nằm rạp trên mặt đất, nó dừng động tác trước huyết trận, sau đó chậm rãi đứng thẳng người, cách vòng lửa màu tím thẫm cùng tôi nhìn nhau.

Xuyên qua ánh sáng mơ hồ, tôi nhìn ra cái bóng kia đại khái là một người đàn ông, nó vừa tiếp xúc với mép huyết trận, nhiệt độ chung quanh nháy mắt giảm xuống. Việc này khiến tôi phải âm thầm kinh hãi, nghĩ nếu nó cường đại đến mức coi thường minh hỏa và người giấy đi thẳng sang đây mưu sát tôi, tôi nên quay đầu bỏ chạy hay gọi Tiểu Hải ra liều mạng ngươi chết ta sống với nó?

Tiểu Hải làm quỷ nô của tôi, lúc này cũng nhận thấy được đối thủ rất mạnh, cơ bản có thể giết chết chủ nhân nàng, vì vậy nàng nhẹ nhàng đi về phía trước một bước, mười móng tay không còn giữ lại mà vọt ra, tóc dài đen như mực bay múa vờn quanh, hỗn hợp quỷ khí dày đặc quấn quanh người.

Tôi nhìn nàng, lại quay đầu tiếp tục nhìn chòng chọc người đàn ông kia, liền nhìn thấy đối phương chần chừ trước huyết trận một lát, động tác trì trệ bước lên tiến về phía tôi. Khi nó đi vào vị trí người giấy đứng ở huyết trận, tôi mới chợt thấy rõ, tên kia toàn thân cao thấp đều bị sương mù màu đen dày đặc bao phủ, cơ hồ nhìn không rõ được hình dạng thật, chứng tỏ đạo hạnh của nó không chỉ đơn giản cao hơn tôi và Tiểu Hải, nó căn bản đã vượt khỏi phạm trù quỷ quái.

Tôi sững sờ tại chỗ, nhìn đám sương đen kia bao vây lấy một cái bóng quỷ, vô thức mắng một câu mẹ kiếp, thầm nói đây rốt cuộc là thứ gì, sao nó lại ở chốn này? Bình thường mà nói thứ trâu bò này sẽ chỉ xuất hiện phút cuối, nhưng thứ này rõ ràng chỉ dùng để thủ vệ, vậy nó đã tồn tại trước khi Vu Điền cổ thành bị diệt, hay là sau khi bị diệt bị người ta xếp đặt ở đây?

Theo lý thuyết, một con quỷ chỉ cần tập hợp lệ khí, oán khí, sát khí vào người, cơ bản có thể tới cấp bậc của Tiểu Hải, mà tên trước mặt này, chẳng biết khi còn sống đến tột cùng có bao nhiêu oan khuất, bị bao nhiêu ngược đãi, mới có quỷ khí nghịch thiên như thế.

Bị hơi thở rét lạnh phả vào mặt làm cho khiếp sợ, tôi căng thẳng siết chặt tay, chỉ hy vọng trận người giấy sẽ không bị đánh bại dễ dàng, như vậy tôi còn có đường cứu vãn.

Có lẽ ông trời có mắt, ngay khi tôi một thân mồ hôi lạnh chuẩn bị sẵn sàng quay đầu chạy trốn, tôi phát hiện đám sương đen kia lại cứ do dự quanh người giấy, dường như không rõ người giấy kia rốt cuộc là thứ gì. Điều này làm tôi không nhịn được bắt đầu đoán, có phải thứ càng trâu bò trí tuệ càng thấp? Hay nói người này vì quá mức nghịch thiên, ý thức bản thân đã mờ mịt không chịu nổi, chỉ còn giữ lại tính công kích trong người?

Từ điểm này, trong đầu tôi đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, nếu tên này thật có thể bị trận người giấy đơn giản lừa gạt, đã nói lên ý thức phân biệt của nó cũng không mạnh, vậy chỉ cần tôi bắt nó vào trong vòng tròn, lại dùng Niệm phong trụ phạm vi hoạt động của nó, có thể hoàn toàn vây nó ở đây, đến lúc đó nếu không có ngoại lực nào khác can dự vào, lộ trình sau đó của chúng tôi sẽ không cần lo phải đụng tới nó nữa, cũng sẽ không xảy ra tình huống chết bất đắc kỳ tử như đàn nhện.

Tính toán xong hết thảy, tôi rút tờ giấy vẽ đầy phù chú ra, kéo minh hỏa lên, quay về phía đám sương đen lẩm nhẩm một tiếng Tham Lang, nhất thời, bốn con ác quỷ hình dáng khác nhau xuất hiện bên cạnh Tiểu Hải.

Tôi phất tay, bảo bốn con ác quỷ đi thu hút sự chú ý của sương đen, sau đó mang theo Tiểu Hải đi về phía trước, vừa đi vừa cố ý nhớ kỹ địa hình nơi này, cân nhắc nên xây dựng huyết trận ở nơi này thế nào mới có thể hình thành bẫy không gì phá nổi.

Bốn con ác quỷ đi thu hút sự chú ý kia dưới lời dặn của tôi một mực duy trì khoảng cách nhất định với sương đen, chúng tôi cứ thế mang theo con ác quỷ gần như nghịch thiên kia, luẩn quẩn thành vòng trong thông đạo này.

Dùng câu không phúc hậu mà nói, đơn giản giống như dắt chó đi dạo vậy.

Ước chừng khoảng mười lăm phút, tôi đã nghiên cứu kết cấu bên này thấu đáo, phần sau của thông đạo này, mấy ngã rẽ hình thành một tuần hoàn, hơi không chú ý sẽ lạc đường.

Tôi để bốn con ác quỷ dẫn sương đen vào đó, còn mình thì từ bên ngoài bọc đánh, chuẩn bị dùng trận người giấy lấp kín cửa ra, vĩnh viễn giam con ác quỷ nghịch thiên này ở đây.

Ai ngờ ngay khi tôi vừa mới lập xuống trận người giấy thứ ba, đột nhiên cảm thấy hai mắt trận bày phía trước xuất hiện biến hóa, biến hóa kia cực kỳ quỷ dị, cảm giác giống như có người lấy xuống người giấy tôi vừa đặt xong vậy.

Lòng tôi trầm xuống, cắn răng bắt đầu chạy về như điên, tôi phải đối phó trận pháp này trước khi bốn con ác quỷ bị sương đen kia tiêu diệt, nếu không chờ bốn con ác quỷ biến mất, mục tiêu kế tiếp của thứ kia sẽ là tôi. Mà trận người giấy này chỉ dùng để đối phó quỷ quái, các sinh vật khác hoàn toàn không có tác dụng, nếu có động vật tương tự như nhện làm rơi, vậy hậu quả không thể lường được.

Vội vàng chạy tới trận người giấy đã bày trước đó, tôi kinh ngạc phát hiện giấy trắng vốn lập trên huyết trận giờ phút này đã bị vo thành một cục ném bên cạnh, từ hình dạng cục giấy đó đến xem, muốn phá hỏng tuyệt đối không phải động vật bình thường, đó phải là con người, còn là một người sống muốn đẩy tôi vào chỗ chết.

Đáy lòng dâng lên một cảm giác tàn nhẫn, tôi nhanh chóng nắm siết tay nhìn quanh bốn phía, muốn tìm dấu vết người nọ lưu lại, may ra giết chết đối phương trước khi bị gây trở ngại. Nhưng chung quanh đen nghịt, hoàn toàn không nhìn ra sự tồn tại của ai khác, khiến tôi không khỏi nghi hoặc, làm ra chuyện này rốt cuộc là ai? Chú và Đao Phong họ đã sớm đi trước, không có khả năng còn ở đây, huống hồ tôi rất hiểu họ, hiểu họ căn bản không thể làm ra loại chuyện này được.

Một lần nữa bố trí lại trận người giấy, tôi vừa mang Tiểu Hải bước nhanh về phía trước, vừa suy tư, chẳng lẽ Rio thừa dịp đám Đao Phong không chú ý, chuồn về ám toán tôi? Trong tiểu đội này của chúng tôi, chỉ có gã là nhân tố nguy hiểm nhất. Song cũng có khả năng là thằng oắt Hạng Văn kia, dù sao mục đích thật sự của hắn chúng tôi đến giờ vẫn chưa rõ ràng lắm.

Tôi nhanh chóng tự hỏi trong đầu, nhớ lại địa điểm đặt người giấy đầu tiên, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại dự cảm không tốt.

“Mẹ nó.” Tôi dừng bước, thầm mắng một tiếng, mắt nhìn Tiểu Hải bên cạnh, sau đó xoay người chạy về con đường đã đến.

Khi ở gần trận người giấy thứ hai, tôi quả nhiên nhìn thấy một bóng người bên huyết trận minh hỏa, người nọ dáng vóc yểu điệu, rõ ràng là một cô gái, bởi vì lực chú ý dồn trên người giấy, giờ phút này cô ta không hề thấy tôi.

Tôi thấy cô ta đã đưa tay đến trên người giấy muốn phá hư mắt tận, vội vàng chạy tới bắt lấy cổ tay cô ta.

Cô gái kia bị tôi đột ngột bắt lấy, cơ thể run lên, tiếp theo xoay đầu sang, một đôi thủy mâu lạnh lùng nhìn tôi.

“Không ngờ là cô. . .” Nhìn thấy mặt cô ta, tôi thoáng sửng sốt, lập tức kịp phản ứng, càng cẩn thận nắm chặt cổ tay cô ta, hạ giọng nói: “Cô rốt cuộc là ai.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.