Mảnh Vá Tình Yêu Tuổi Trung Niên

Chương 149: Chương 149: Chương 148




Ọe!

.

Thời Duyệt trẻ tuổi khỏe mạnh, tố chất tâm lý cũng tốt, trải qua chuyện đáng sợ như vậy, chỉ cần hoạt động một lát đã nhanh chóng trở lại bình thường.

Nhìn đồng hồ, chín giờ sáng, bụng đã đói đến mức kêu ùng ục.

Gọi nhà hàng khách sạn mang bốn món một canh lên phòng, còn đặc biệt dặn dùng bát cơm lớn nhất.

Sau khi đồ ăn đến, Thời Duyệt bưng bát ăn cực nhanh, cuốn bay một lượt mới chậm lại một chút, hỏi Hứa Ấu Diên sao không ăn.

Hứa Ấu Diên uống một ngụm nước còn cảm thấy buồn nôn, thật sự khâm phục sức ăn của Thời Duyệt, lắc đầu nói:

“Chị không muốn ăn. Sức ăn của em thật sự là lớn nhất trong số tất cả các cô gái trẻ chị từng gặp, cho dù trao đổi chất nhanh, nhưng ăn kiểu này em cũng không thể gầy vậy chứ, đồ ăn vào người đi đâu hết rồi?”

Thời Duyệt: “Cao thêm, gan lớn hơn, tóc dài ra.”

Thời Duyệt tiếp tục ăn, Hứa Ấu Diên nắm tinh thể truy cập trong tay, nhớ lại toàn bộ mô tả của Thời Duyệt về trải nghiệm trong trò chơi thử nghiệm, nội tâm vẫn bị cảm giác hoang mang rõ rệt chiếm cứ.

“Chị nói xem.” Thời Duyệt ăn đến hơi khó thở, có chút trống rỗng, “Mục đích của Lưu béo là muốn lặng lẽ lấy được càng nhiều thông tin thật mà người chơi không hề cảm nhận được khi ở trong trò chơi, vì sao còn muốn niêm phong trò chơi này? Không thể rời khỏi trò chơi, ai còn dám chơi? Sau khi đưa ra thị trường nhất định sẽ xảy ra sai sót đúng không? SQUALL cũng sẽ bị đánh sập ngay lập tức, không phải sao?”

Hứa Ấu Diên nói: “Đây chỉ là trò chơi thử nghiệm, hoặc nói đúng hơn là mô-đun thử nghiệm, cuối cùng nó sẽ âm thầm sáp nhập vào Tái Tạo Vũ Trụ, thậm chí là trò chơi khác. Thí nghiệm hiện tại chủ yếu là bóp méo trí nhớ đề lừa gạt đại não, vượt qua sự phòng vệ của tiềm thức đại não, lặng lẽ thu thập và buôn bán thông tin của người chơi, thu về món lợi kếch xù.”

Thời Duyệt: “Mặc dù buôn bán thông tin là món lợi rất kếch xù, nhưng chỉ là một góc của tảng băng lợi ích.”

“Đúng, chỉ cần có thể lừa gạt đại não của người chơi, đào móc thông tin riêng tư mới là mở đầu, dẫn dắt hành vi của người chơi ngoài thế giới thực mới là mục đích thật sự. Số lượng người chơi Tái Tạo Vũ Trụ lớn vô cùng, trải khắp toàn thế giới. Một khi hành vi của người chơi ở thế giới thực bị dẫn dắt, thậm chí bị thao túng...”

Hai người nhìn nhau, tất cả đều không cần nói.

“Có lẽ chúng ta vẫn lạc quan quá rồi.” Hứa Ấu Diên trầm tư một lát, phát hiện suy nghĩ của mình vẫn quá nông cạn quá đơn giản.

Cô nắm chặt tinh thể truy cập: “Dường như, trò chơi thử nghiệm không có lối thoát này, mới là phiên bản cuối cùng Lưu Phong muốn.”

Thời Duyệt: “Là sao.”

“Món lợi kếch xù là thứ thương nhân Lưu Phong theo đuổi, dẫn dắt hành vi của người chơi ở thế giới thực có lẽ là điều đảng phái chính trị đứng sau ủng hộ hắn theo đuổi, chỉ là xét từ các đặc điểm của trò chơi hologram, dường như điều cuối cùng họ muốn là nắm giữ bước ngoặt của nền văn minh nhân loại.”

“Bước ngoặt của nền văn minh nhân loại...”

Lời Hứa Ấu Diên nói khiến Thời Duyệt cũng bắt đầu cảm thấy lạnh sống lưng.

Trên thực tế, bước ngoặt của nền văn minh nhân loại đã được manh nha từ lâu.

Chiếc máy tính điện tử đầu tiên ra đời năm 1946, đánh dấu sự khởi đầu của một kỷ nguyên mới trong nền văn minh nhân loại.

Đó là một kỷ nguyên chưa từng có, một kỷ nguyên mà loài người trước đây không thể tưởng tượng đến.

Theo sự phổ cập toàn diện của internet tốc độ cao cũng như sự ra đời và nhanh chóng gây sốt của trò chơi hologram, càng ngày càng có nhiều người trầm mê trong thế giới ảo, họ có thể sinh hoạt, yêu đương, kiếm tiền,... ở thế giới trên mạng, chỉ cần cơ thể gốc còn sống, họ sẽ luôn có thể tồn tại trong trò chơi.

Thế giới mạng mới là nơi con người thật sự thuộc về, con người cuối cùng cũng sẽ đi vào vòng vây của thế giới số, điều ấy được quyết định bởi đặc điểm và nhu cầu phổ biến của con người — những ngôn luận tương tự đã xuất hiện từ mười năm trước, cũng được vô số người tôn sùng thành thánh kinh.

Các nhà xã hội học nổi tiếng và các nhà lãnh đạo có quan điểm bất đồng ở rất nhiều phương diện quanh mệnh đề to lớn về vận mệnh loài người nói trên, thậm chí tranh cãi không hồi kết, chỉ có một điều được nhất trí, đó chính là loài người cuối cùng sẽ bỏ rơi cơ thể gốc yếu ớt, tất cả đều được số hóa, hoàn toàn nhập vào thế giới số.

Khoa học công nghệ phát triển nhanh hơn rất nhiều so với người thường nghĩ, “thế giới số” đã được rất nhiều người táo bạo mô tả trong những tiểu thuyết khoa học viễn tưởng từ hàng chục năm trước, chỉ là mọi người luôn cảm thấy nó vẫn ở tương lai, xa không thể chạm.

Nhưng nó không hề xa vời với những người nắm rõ nền khoa học công nghệ tuyến đầu.

Có người dự đoán, hai trăm năm sau, nền văn minh nhân loại sẽ trở thành nền văn minh số. Đây là nhận định bảo thủ, có khả năng sẽ được thực hiện sớm trong thế kỷ này.

Cũng có người trực tiếp chỉ ra rằng, trò chơi hologram chính là một cột mốc quan trọng báo hiệu nền văn minh số sắp đến.

Bánh xe lịch sử không bao giờ dừng lại vì sự khủng hoảng của bất kì quần thể nào. Giống như thời đại hàng hải, giống như thời đại ngoài không gian, ai có thể đến thời đại số trước, người đó có thể chiếm được ưu thế.

Đó chính là mục đích của Lưu Phong và đảng phái chính trị đứng sau hắn. Điều họ muốn không chỉ đơn giản là “ưu thế“. Điều họ muốn là sự kiểm soát tuyệt đối.

Suy cho cùng, Lưu Phong và đảng phái phía sau màn chẳng qua là những người theo chủ nghĩa đầu cơ xem mạng người như cỏ rác.

Hứa Ấu Diên càng hiểu sâu sắc hơn điều Tiểu Kha từng nói:

“Thế giới này có lẽ sắp gặp sự thay đổi lớn. Không biết được sống trong thời đại này rốt cuộc là may mắn hay là bi ai của em.”

Hứa Ấu Diên nhớ lại vài chuyện cũ.

Năm đó khi Tái Tạo Vũ Trụ được nhìn nhận chung là không lạc quan, tuyệt đối chỉ là một dự án đốt tiền, cuối cùng người thuyết phục được tất cả cổ đông miễn cưỡng bắt nhịp ủng hộ phát triển trò chơi này, thật ra chính là Lưu Phong.

Hứa Ấu Diên đã từng cho rằng Lưu Phong là Bá Nhạc của mình, chính nhờ sự ủng hộ của Lưu Phong, Tái Tạo Vũ Trụ mới có cơ hội tỏa sáng sau này.

Lần đầu tiên Tái Tạo Vũ Trụ leo lên top 1 bảng xếp hạng doanh thu, Lưu Phong tự mình đưa Hứa Ấu Diên về nhà, ở trên xe, Lưu Phong hỏi cô:

“Cô có biết vì sao lúc đầu tôi ủng hộ cô không? Vì sao tôi không ngại đánh nhau với các cổ đông mấy trận vì Tái Tạo Vũ Trụ.”

Hứa Ấu Diên biết “đánh nhau” trong lời hắn nói là cãi nhau. Trong thế giới tư bản, tiền là tất cả, không ai muốn lấy tiền của mình tùy tiện mạo hiểm, trừ khi có ánh mắt tinh tường, nhìn thấy điểm sáng ở một viên ngọc thô chưa được mài giũa nào đó, có khả năng kiếm tiền mới có thể hành động.

Hứa Ấu Diên đã nói như vậy.

Lưu Phong cười ha hả, hai mắt híp lại thành một đường nhỏ, không thể thấy rõ ánh mắt của hắn.

Lưu Phong nói: “Mặc dù tôi cũng từng cảm thấy trò chơi hologram sẽ không bước vào giai đoạn hoàn thiện trước năm 2050, cũng từng không cảm thấy cô có đủ tố chất ấy, chỉ là sau đó tôi phát hiện mình sai rồi. Mặc dù cô kiệm lời, cũng không thích chơi trội, nhưng cô là người đã đưa sự thay đổi đến sớm.”

“Nó sẽ thay đổi cô, thay đổi SQUALL, thay đổi toàn bộ ngành sản xuất game, thậm chí thay đổi cả thế giới.” Lưu Phong nói, “Ấu Diên, cô là người đã tạo ra bước ngoặt này, tên của cô sẽ được lịch sử ghi nhớ, vô số người của thế hệ tương lai sẽ biết ơn cô đã tạo ra trò chơi hologram, mang thêm ý nghĩa cho cuộc sống của họ. Tôi tin chắc rằng cô là nhân tài thay đổi thế giới, vì thế, khi tôi phát hiện ra điều này, dù cho cả thế giới phản đối, tôi vẫn sẽ đứng về phía cô. Cô phải luôn nhớ, có bất kì khó khăn nào cũng hãy tìm tôi trước, biết chưa?”

Lưu Phong quả thật rất coi trọng Hứa Ấu Diên, dù cô vẫn còn trẻ như vậy, đã thất bại rất nhiều lần trước khi lên vị trí dẫn đầu bảng xếp hạng doanh số, nhưng Lưu Phong vẫn để cô tự do điều khiển toàn bộ dự án.

Hứa Ấu Diên đã từng cảm ơn bản thân, cũng cảm ơn Lưu Phong từ nội tâm, vì thế trong những cuộc thảo luận liên quan đến công việc, Hứa Ấu Diên luôn luôn dùng toàn bộ tâm huyết của mình.

Khi Tái Tạo Vũ Trụ và sự ra đời của các trò chơi càn quét cả nước, thậm chí gây sốt ở cả nước ngoài, Lưu Phong từng hỏi Hứa Ấu Diên một vấn đề.

“Cô cảm thấy điểm hấp dẫn nhất của trò chơi hologram là gì, vì sao có nhiều người muốn chơi trò chơi hologram như vậy?”

“Cảm giác chân thực.” Hứa Ấu Diên nói, “Điều tôi vẫn luôn theo đuổi chính là cảm giác chân thực của nó.”

“Vậy cô đã bao giờ nghĩ đến việc làm thế nào để trò chơi có cảm giác chân thực nhất chưa?”

Hứa Ấu Diên trả lời rất nhanh: “Để những người chơi trong game có cảm giác mình đang ở thế giới thực.”

Lưu Phong cười ha ha: “Nói thì dễ, muốn làm được lại rất khó.”

Hứa Ấu Diên vuốt cằm, nói: “Thật ra tôi có vài ý tưởng và phương án, đã viết nháp, có thể hoàn thiện trong một tuần.”

“Tốt, vậy tôi đợi cô.”

Phương án và luận án học thuật Hứa Ấu Diên đưa ra năm đó là một sự kết hợp, bắt đầu từ các đặc điểm của trò chơi hologram và tế bào thần kinh, phân tích cách để trò chơi hologram có thể làm người chơi tin vào bối cảnh trò chơi, để toàn bộ thể xác và tinh thần nhập vào trong trò chơi.

Giờ đây nhớ lại, dường như thí nghiệm của Lưu Phong đã tham khảo không ít từ phương án năm đó.

Nghĩ đến điểm này, Hứa Ấu Diên cảm thấy vừa ghê tởm vừa tội lỗi.

Để hoàn thiện phương án, cô đã đi sớm về tối tìm đọc vô số tài liệu, đó là tâm huyết cô bắt đầu tích lũy từ thời cấp ba, mục đích chỉ là để hoàn thiện trò chơi hologram, là vì trò chơi! Không ngờ Lưu Phong lại có thể dùng nó để lừa gạt người chơi, lấy cắp thông tin riêng tư của người chơi, thậm chí làm hại tính mạng người khác.

Hứa Ấu Diên thật sự tức giận đến nỗi không ăn được gì.

Thời Duyệt rốt cuộc cũng no, thật sự một mình ăn hết bốn món ăn một bát canh đến đáy, đứng dậy khẽ vươn vươn vai, xoa xoa mặt, luyện luyện quai hàm nhức mỏi.

Cuộc trò chuyện vừa rồi làm Thời Duyệt cũng hơi nơm nớp, nhưng vẫn điều chỉnh lại tâm trạng rất nhanh, cần ăn thì phải ăn.

“Em cũng hơi quá rồi.” Hứa Ấu Diên nhìn bàn ăn bị quét sạch trước mặt, không khỏi lo lắng, “Em đừng ăn uống quá độ, không tốt cho dạ dày.”

“Em suýt bỏ mạng trong trò chơi, có thể sống sót ra ngoài mà không được ăn nhiều chút sao? Ngộ nhỡ lạnh thật thì hoàn toàn không có cơ hội để ăn rồi.”

Hứa Ấu Diên “chậc” một tiếng nặng nề: “Có thể đừng nói những lời không may này không? Em phải sống, sống khỏe mạnh cho chị. Dù chị phải liều cái mạng già này cũng sẽ không để em bị làm sao.”

“Gì thế Hứa Ấu Diên, vừa nhấn mạnh không được nói những lời không may, vừa ở kia sống sống chết chết.” Thời Duyệt nhào vào giống một con báo nhỏ, nắm chặt hai tay chị, “Chúng ta đều phải sống khỏe mạnh, kẻ đáng chết là Lưu Phong.”

**

Sau ba ngày thảo luận sôi nổi, tin người chơi Phòng Bí Mật bị lật xe trong lúc chơi dần hạ nhiệt, báo cáo của cảnh sát được đưa ra lại làm dấy lên một làn sóng đánh dẹp SQUALL, sau đó chuyện này nhanh chóng phai nhạt trong tầm nhìn của mọi người.

Lại qua hai ngày, ở quán game có một người chơi phát điên, suýt đập phá quầy của chủ quán.

May mắn là ở quán game có không ít tuyển thủ trò chơi hologram chuyên nghiệp, nhanh chóng hợp sức khống chế người nọ.

Từ khi chip cảm biến cơ thể ra đời, tuyển thủ trò chơi hologram chuyên nghiệp càng ngày càng chú trọng hơn đến việc rèn luyện thân thể, dần dần đến gần vận động viên chuyên nghiệp, ai ai cũng là người to khỏe, ba người liền ấn chặt người chơi nổi điên kia.

Sau đó cảnh sát đến điều giải, người chơi bằng lòng đền bù tổn thất cho chủ quán, dù sao cũng là kinh doanh, dĩ hòa vi quý, chủ quán chấp nhận bồi thường, song cũng không đủ.

Chỉ là người trong giới truyền thông lại nhạy cảm nghe phong thanh đến, tranh nhau đưa tin về chuyện này, cũng lan truyền rộng rãi trên mạng.

Có người xưng là người chứng kiến, người chơi phát điên kia có vẻ không tỉnh táo trước khi đập phá cửa hàng, còn gắn tinh thể truy cập, vẫn ở trong trò chơi một cách thật thật ảo ảo.

Chuyện này lập tức kéo sự việc người chơi Phòng Bí Mật bị lật xe trước đó cùng lên hot search một lần nữa.

Ngay sau đó, người chơi phát điên nhận phỏng vấn, được làm mờ khuôn mặt và biến giọng xuất hiện trên màn hình, lấy tinh thể truy cập trò chơi, ống kính quay cận cảnh, là tinh thể truy cập Tái Tạo Vũ Trụ.

Người chơi kể lại chi tiết chuyện mình bị kẹt trong Tái Tạo Vũ Trụ không ra được, do đó sinh ra ảo giác, rất chân thực và đáng sợ, nhất thời khiến người ta cảm thấy bàng hoàng.

Có người chỉ trích người chơi này là diễn viên, là tay chân N-COUNT mời đến, để hắt nước bẩn vào SQUALL.

Ngay khi dư luận khôi phục một phần trung lập đối với SQUALL, một tài khoản V lớn triệu người theo dõi post một đoạn video từ camera giám sát, đúng là hình ảnh giám sát của vụ việc người chơi Phòng Bí Mật lật xe trước đó.

Trong video giám sát có thể thấy rõ ràng, một người đổi tinh thể truy cập của nữ chủ xe từ Tái Tạo Vũ Trụ sang Phòng Bí Mật, hơn nữa còn xuống xe, để mặc sự sống chết của nữ chủ xe.

Việc này dẫn đến sóng to gió lớn, tin tức xã hội vốn đã dần hạ nhiệt lại trở thành điểm nóng, nhiều hot search lên bảng cùng một lúc.

Không cần cộng đồng mạng tốn sức đào bới, tài khoản V lớn đã cung cấp toàn bộ hồ sơ về kẻ xuống xe sau khi đánh tráo, kẻ này đúng là một trưởng nhóm thuộc phòng vận hành của SQUALL, họ Liêu.

Sự thật SQUALL không quan tâm đến mạng người còn đổ tội cho Phòng Bí Mật đã rõ ràng.

Đã có bằng chứng thực tế, các fans couple Nguyệt Viên* vốn ôm một bụng tức lập tức công chiếm các trang chủ và nền tảng lớn của SQUALL cũng như Tái Tạo Vũ Trụ, lôi tất cả mười tám đời tổ tông Lưu Phong ra ân cần hỏi thăm, thậm chí còn bới ra lịch sử Lưu Phong bắt cá hai tay cặp bồ nhí, léng phéng với chị dâu.

*Nguyệt Viên là trăng tròn, đọc giống Duyệt Diên.

Diêm Dung đứng lên rất đúng lúc, tài khoản V lớn đăng một video, lên án hành vi phạm tội của SQUALL. Lưu lượng cực lớn của Diêm Dung nhanh chóng làm chuyện này bùng nổ, trong số fans của Diêm Dung có một nửa là fans trung thành, idol chỉ đâu sẽ đánh đó, lập tức hợp thành một chiến tuyến với fans couple Nguyệt Viên, dùng áp lực dư luận nặng nề gần như khiến SQUALL tắm trong máu.

Chuyện này rất lâu vẫn chưa kết thúc.

Sau cuộc tắm máu trên các trang chủ và nền tảng lớn của SQUALL, số người dùng tích cực và doanh thu lại chạm đến mức thấp nhất chưa từng có, đồng thời những người chơi Tái Tạo Vũ Trụ lâu năm đều đứng dậy, có điều mọi người cũng không phàn nàn về SQUALL, mà là đều bỏ đá xuống giếng.

Hàng chục nghìn người yêu cầu SQUALL trả lại Tái Tạo Vũ Trụ cho Hứa Ấu Diên. Khi Hứa Ấu Diên vẫn ở SQUALL, Tái Tạo Vũ Trụ không ngừng đột phá và phát triển tích cực, là tình yêu, là ánh trăng sáng trong lòng vô số người chơi. Ngay khi cô ấy đi, Tái Tạo Vũ Trụ càng ngày càng lừa gạt nạp tiền, chưa kể cách chơi mới và bản đồ mới thật sự vớ vẩn. Không có Hứa Ấu Diên, Tái Tạo Vũ Trụ không thể được gọi là Tái Tạo Vũ Trụ, yêu cầu Lưu Phong đừng vì lợi ích mà phá hủy kinh điển.

Phong trào hàng chục nghìn người cùng nhau yêu cầu đã khơi gợi sự hoài niệm của biết bao người chơi, mọi người dồn dập chia sẻ về niềm bất ngờ khi mới vào Tái Tạo Vũ Trụ năm đó, chia sẻ các bối cảnh và cách chơi thuở mới đầu, nhớ lại rất nhiều anh chị em trên giang hồ đã không được gặp lại.

Kể từ đó, Hứa Ấu Diên và sự cố vật phẩm khiến cô phải rời khỏi SQUALL thậm chí suýt vào tù cũng bị lật lại một lần nữa.

Có người cẩn thận sắp xếp lại các manh mối thời gian trong sự cố vật phẩm khi đó, một lần nữa nhấn mạnh, sự cố vật phẩm xảy ra vào thời điểm mẹ của Hứa Ấu Diên đang bệnh nặng, cô ấy đã xin nghỉ ở cùng gia đình suốt thời gian đó, sao có thể chuẩn bị sự kiện nuốt tiền? Nếu nói muốn cuốn tiền, vậy chạy về nhà cũ làm gì, đáng lẽ phải chạy thẳng ra nước ngoài mới đúng, còn có thể dại dột quay lại, chờ bị cảnh sát bắt?

Có bằng chứng gì có thể chứng minh Hứa Ấu Diên lên kế hoạch cho toàn bộ sự việc?

Cô ấy là người tạo ra Tái Tạo Vũ Trụ không sai, nhưng cả dự án vẫn còn những nhóm kỹ thuật nhóm nội dung khác, cùng với rất nhiều người có quyền truy cập vào mô-đun chính. Số người có trình độ ngang bằng có thể làm ra sự cố vật phẩm khi đó, một đôi tay cũng không đếm hết. Cớ sao lại bắt Hứa Ấu Diên, ấn đầu cô ấy bắt thừa nhận là chủ mưu của sự cố vật phẩm? Không phải vì cô ấy ở quê nhà chịu tang sao? Thừa dịp người thân người ta qua đời, bắt người ta gánh tội, Lưu béo thật chẳng ra gì.

Bài đăng này được chia sẻ hơn hai mươi nghìn lần, được nhấn thích một trăm nghìn lần, nhưng đến ngày thứ hai lại bị xóa, biến mất không dấu vết.

Nhất định là bàn tay độc ác phía sau SQUALL bị chọc trúng chỗ đau mới xóa đi, thủ đoạn xấu xa này không khác gì cách Hứa Ấu Diên bị vu oan lúc trước.

Vì thế, tiếng mắng chửi Lưu Phong càng vang to hơn.

Chiều ngày thứ hai sau khi dư luận trên mạng bùng nổ, cảnh sát đã can thiệp điều tra.

......

Khi Lưu Phong đi ra từ cục cảnh sát, trợ lý và tài xế đã đỗ xe ngoài cửa đợi một lúc lâu.

Lưu Phong ưỡn cái bụng tròn trịa, lau mồ hôi nhễ nhại trên mặt, cởi khuy áo sơ mi bên trong áo vest, ôi chao thở dài nói:

“Hôm nay đấy, nóng lên nhanh quá. Năm nào cũng nóng hơn năm trước, muốn ăn kem phết.”

Trợ lý mở cửa xe, nói trong lúc đợi hắn lên: “Tổng giám đốc Lưu, anh thật sự không thể ăn nữa.”

Lưu Phong cười ha hả với cô ấy: “Được rồi, không ăn thì không ăn, nghe lời cô.”

Khi chuẩn bị lên xe, qua cửa sổ của cục cảnh sát, Lưu Phong nhìn thấy cục trưởng cầm tách trà trên tay, đang nhìn hắn.

Lưu Phong cười híp mắt vẫy tay với cục trưởng, tỏ ý người nọ không cần lo lắng.

Khuôn mặt như được dao khắc của cục trưởng mang theo khí chất không giận mà uy, giống như người sáp trong bảo tàng tượng sáp kinh dị.

Sau khi Lưu Phong vẫy tay với mình, cục trưởng đóng cửa sổ.

Lưu Phong đang định ngồi lên xe, chợt một túi ni lông chứa đầy những thứ không sạch sẽ bay đến, đập trúng giữa đầu hắn. Túi ni lông phát ra tiếng vỡ, không chỉ đổ đầy chất bẩn vào đầu hắn, ngay cả trợ lý của hắn cũng bị bắn đầy mặt.

Trợ lý sững sờ, tài xế chỉ vào một bóng đen trên tầng thượng của cục cảnh sát: “Là người kia ném! Lại dám ra tay ở cục cảnh sát, cũng quá can đảm!”

Lưu Phong “hầy” một tiếng nói: “Quên đi quên đi, đều là trẻ con, muốn ra mặt vì thần tượng mà thôi. Đúng lúc giúp tôi hạ nhiệt, không sao đâu, đừng nổi giận vì việc nhỏ.”

“Nhưng tổng giám đốc Lưu...”

“Cho tôi tờ giấy lau. Lát nữa tôi còn phải mua quà cho chị nhà đây, vậy cũng tốt. Tiểu Phỉ à, mua quà giúp tôi nhé, tôi cũng không muốn làm người khác ngạt thở.”

Trợ lý nhìn đăm đăm: “Vâng...”

Lưu Phong bình tĩnh thản nhiên ngồi lên xe, người vừa ném chất bẩn từ tầng thượng kia chạy đến mặt đầy mồ hôi, qua hai dãy nhà, nhận được một tin nhắn, dựa theo chỉ dẫn của tin nhắn chạy đến phía sau một khu dân cư, lấy một phong bì dày dưới thềm đá, vui vẻ chạy đi.

Tầng 18 của khu dân cư, A Thấu rời khỏi kính viễn vọng, năm ngón tay luồn vào mái tóc dày trên trán, vén tóc mái vướng víu ra sau.

“Lưu Phong này có tố chất tâm lý tốt đấy.” A Thấu nói với Tiểu Quất phía sau, “Vậy cũng không tức giận? Có vẻ không dễ đối phó.”

A Thấu nói xong, không ai đáp lại.

Cô quay đầu nhìn, Tiểu Quất đang đưa lưng về phía cô, nhanh tay gõ bàn phím, đôi mắt to cũng không chớp, cả người giống như một con mèo phấn khích.

“Ta bắt được ngươi rồi.”

Nhập dòng chữ này, gửi đi.

Khuôn mặt gần như không có biểu cảm, nhưng Tiểu Quất đã phấn khích sắp ngồi không yên.

Cô đã tìm được, rốt cuộc đã tìm được kẻ kia.

Nhân vật linh hồn số một trong đội ngũ hacker ẩn nấp phía sau Lưu Phong, cô đã bắt được kẻ này.

“:)”

Đối phương trả lời bằng một mặt cười.

Trong lòng Tiểu Quất run lên, có linh cảm chẳng lành.

Mặt cười kia biến thành hai cái, bốn cái, tám cái...

Mặt cười nhanh chóng được sao chép và xâm chiếm toàn bộ màn hình máy tính, hơn nữa không có dấu hiệu ngừng lại, càng lúc càng nhiều, chi chít dày đặc.

Tiểu Quất “đ*t” một tiếng, vung ghế đập thẳng máy tính.

Tia lửa tóe lên, A Thấu đang uống nước lùi về sau một bước.

“Làm gì thế, sợ muốn chết.”

Bị giết ngược còn bị trêu chọc, Tiểu Quất đen mặt quay đầu nhìn A Thấu:

“Đùa cợt thì thôi, còn uống vụng nước cam của tôi?”

“Hả? Tôi thấy cậu vẫn không uống, còn tưởng cậu không thích, muốn giải quyết hộ cậu thôi.”

“Trả cho tôi!”

A Thấu nâng nước cam lên cao, chênh lệch chiều cao khiến Tiểu Quất thấp hơn hoàn toàn không thể với tới, tức giận nhảy lên hai lần, vẫn không với tới. A Thấu cười ha ha:

“Uống nước cam làm gì, cậu vẫn là em bé nhà trẻ hả? Uống rượu với tôi đi.”

Cơn tức vì bị giết ngược vẫn lấp kín trong ngực, Tiểu Quất giẫm vào chân A Thấu, không chỉ giẫm, còn nghiến một vòng.

A Thấu đau đến kêu rên, Tiểu Quất lấy áo khoác, vén tóc dài ra khỏi áo khoác nói:

“Vị trí của chúng ta bị phát hiện rồi, không chừng sẽ có người theo dõi đến đây ngay lập tức. Tôi khuyên cậu vẫn nên đi nhanh lên.”

Tiểu Quất đẩy cửa rời đi, A Thấu tháo kính viễn vọng, cầm túi lập tức đi theo.

“Vị trí của cậu còn có thể bị phát hiện?”

“Có gì lạ, giới hacker vẫn còn rất nhiều cao thủ, rất nhiều.”

“Trên thế giới còn có hacker giỏi hơn cậu sao? Thật ra tôi rất muốn mở mang tầm mắt đấy.”

“Bớt nịnh đi, phải đền nước cam thì vẫn phải đền.”

“Tôi cũng chưa uống được mấy ngụm, trả cho cậu.”

Tiểu Quất lườm cô ấy: “Cậu uống hết đi, còn mặt mũi trả cho tôi?”

“Vẫn chưa hết mà, đừng lãng phí.”

“Ọe!”

“Ọe cái gì mà ọe, hôn cũng hôn rồi, còn để ý chuyện này.”

Sau lưng Tiểu Quất cứng đờ, A Thấu khá đắc ý, cảm thấy bản thân lại chiếm ưu thế thêm một lần, không ngờ một giây sau bàn chân đau dữ dội, cô không khỏi kêu thành tiếng.

“Sao cậu giẫm mạnh thế!” A Thấu ôm chân đỡ tường đứng, hai mắt rưng rưng — đau thật đấy.

“Giẫm mạnh đấy.” Tiểu Quất “hừ” một tiếng, bước nhanh rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.