Không ai tìm cô.
.
Thời Duyệt khiếu nại với quản lý chung cư, nói có người liên tục gõ cửa nhà mình lúc nửa đêm, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sinh hoạt hàng ngày của cô. Trong lúc báo cảnh sát, cô muốn quản lý chung cư mở camera giám sát, xem rốt cuộc là ai đang giả thần giả quỷ.
Camera giám sát không thể tùy tiện công khai, quản lý mong Thời Duyệt sẽ cho họ ít thời gian, nhất định sẽ phản hồi cho cô kết quả điều tra.
Đợi hai ngày, vẫn chưa thấy gì từ phía quản lý chung cư, Thời Duyệt trực tiếp đến sở cảnh sát kéo cảnh sát đến buộc quản lý phải mở camera, quản lý mới đồng ý để Thời Duyệt xem cùng.
Thời Duyệt đi theo quản lý chung cư và cảnh sát lần lượt đến phòng giám sát, quản lý lặng lẽ nhìn Thời Duyệt, nhỏ giọng thì thầm gì đó với cảnh sát.
Cảnh sát và quản lý cùng nhìn lén Thời Duyệt, bị Thời Duyệt bắt gặp.
“Trạng thái tinh thần của tôi rất tốt.” Thời Duyệt cũng không tức giận, lúc này cần giữ bình tĩnh tuyệt đối mới có thể làm lời nói của mình đáng tin hơn, cô điềm tĩnh nói, “Không chỉ một mình tôi, bạn gái của tôi cũng nghe thấy. Chuyện này quả thật đã quấy nhiễu chúng tôi, mong các anh có thể hỗ trợ giải quyết.”
“Được rồi được rồi, cô Thời, trước đó cô nói cô phát hiện tiếng gõ cửa vào lúc 3 giờ 15 phút sáng hai ngày thứ ba và thứ năm, đúng không.” Quản lý tòa nhà hỏi.
“Không phải tiếng gõ cửa, mà là tiếng bấm chuông và tiếng đập cửa điên cuồng.”
Quản lý: “Nhưng chúng tôi đã hỏi hàng xóm của cô, anh Từ cùng tầng, anh Từ không nghe thấy bất cứ tiếng động gì.”
“Tôi thấy thế này. Khoảng cách từ cửa nhà anh Từ đến cửa nhà tôi là hơn hai mươi mét, hơn nữa hiệu quả cách âm khá tốt. Sự việc xảy ra đúng vào thời điểm ngủ sâu, anh Từ không nghe thấy, tôi nghĩ cũng là chuyện rất bình thường.”
Thời Duyệt nói rất hợp tình hợp lý cũng không thể hiện tuyệt đối gì, quản lý chung cư khẽ cười, không tiếp tục tranh cãi với Thời Duyệt, mở tất cả lưu trữ camera giám sát đến thời gian theo như Thời Duyệt nói. Từ cổng chung cư cho đến tầng 1 tòa nhà, lại đến cửa vào tầng 28, tất cả đều được mở.
Thời Duyệt và cảnh sát cùng chứng kiến một màn gặp ma.
Thật sự không có ai xuất hiện.
Thời Duyệt im lặng đứng tại chỗ, nhận ánh mắt chất vấn của quản lý chung cư lẫn cảnh sát.
“Hacker có thể điều khiển chuông cửa từ xa không?” Trên đường về nhà Thời Duyệt hỏi Tiểu Quất và A Thấu trong nhóm Wechat.
“Không phải chuyện khó.” Đã nghe Thời Duyệt nhắc đến mấy ngày, Tiểu Quất trả lời, “Nhưng tiếng gõ cửa vang lên trong hoàn cảnh không có ai cũng rất kỳ lạ, cậu có chắc là video không bị động tay động chân không?”
“Tôi không thể xác định.”
“Tôi sẽ kiểm tra thử bộ nhớ camera giám sát ở chung cư giúp cậu. Nếu bị chỉnh sửa thì chắc chắn sẽ có dấu vết.”
“Được.” Thời Duyệt nói, “Nhờ cậu.”
Về đến nhà mở cửa, Hứa Ấu Diên liền chạy ra đón, dường như đã đợi cô rất lâu: “Thế nào?”
Thời Duyệt kể cho chị về tình hình phía quản lý chung cư.
“Em còn tưởng Lưu Phong có trò hề gì mới lạ, lại là trò giả thần giả quỷ cũ rích.” Thời Duyệt tu nước, Hứa Ấu Diên an ủi:
“Trận chung kết Phòng Bí Mật vừa kết thúc, doanh thu lại tăng vọt một đợt, tất cả đạo cụ của Phòng Bí Mật trên Caps đều được xào giá lên trời, tháng này Phòng Bí Mật dẫn đầu chắc chắn không cần lo rồi. Lưu Phong ra tay hack không thành công, lúc này nhất định đang cực kỳ tức giận.”
Thời Duyệt nhếch miệng, muốn nở một nụ cười thật tươi với Hứa Ấu Diên, nhưng không biết vì sao, cô không thể nào thật lòng cảm thấy vui vẻ.
“Đúng rồi, em còn nhớ chị từng kể với em, trò chơi đầu tiên chị Lộc bảo chị làm là trò chơi tình yêu không?”
“Ừ, vẫn nhớ đó.”
“Hình thức hẹn hò trong Phòng Bí Mật hiện giờ chính là hình thức trò chơi tình yêu hoàn hảo nhất, chị cần gì phải tiếp tục làm một trò chơi cùng loại cạnh tranh với em? Đấy còn không phải là tay trái đánh tay phải sao? Thật ra chị đã muốn nói từ lâu, so với làm việc cho chị Lộc, không bằng làm việc cho em.” Hứa Ấu Diên nói, “Chúng ta cường cường kết hợp, không chỉ làm trò chơi tình yêu, mà còn có thể làm lại Tái Tạo Vũ Trụ, thậm chí làm một phiên bản nâng cấp. Tất cả các chi tiết của Tái Tạo Vũ Trụ đều ở trong đầu chị, cho dù nó bị cướp đi, chị vẫn có thể xây dựng lại một vũ trụ khác.”
Ý của Hứa Ấu Diên rất rõ ràng, chị sẽ bàn với Thương Lộc, lấy dự án do chính tay chị làm, đưa đến N-COUNT tiếp tục thực hiện.
Bao gồm “Thế Giới Mỹ Thực Huyễn Tưởng”, hai hạng mục đang thử nghiệm nội bộ nữa cũng sẽ được nhập vào N-COUNT.
Hứa Ấu Diên muốn nắm tay Thời Duyệt cùng tiến lên, tập trung toàn bộ sức mạnh, vậy mới có khả năng chống lại, thậm chí là lật đổ SQUALL.
Thời Duyệt suy nghĩ một lát, nói: “Trước tiên có thể làm một phiên bản kết hợp giữa Thế Giới Mỹ Thực Huyễn Tưởng và Phòng Bí Mật, thêm mấy phụ bản mới có liên quan đến đồ ăn, hình thức hẹn hò của Phòng Bí Mật cộng thêm trải nghiệm tinh tế của Mỹ Thực Huyễn Tưởng, em tin sẽ làm rất nhiều người chơi mê mệt.'
Ăn nhịp với nhau, hai người hào hứng thảo luận rất nhiều chi tiết, mãi đến hơn 1 giờ đêm mới chợp mắt.
Ôm Hứa Ấu Diên chìm vào giấc ngủ, làm mảnh ghép hoàn hảo.
Thời Duyệt dụi vào gáy Hứa Ấu Diên, hạnh phúc thảnh thơi.
Phía quản lý chung cư không thể đưa ra bằng chứng về hành vi quấy rối, kết quả điều tra của Tiểu Quất cho thấy camera giám sát của quản lý chung cư cũng không có dấu vết bị giở trò, video là thật.
“Vậy tôi và Hứa Ấu Diên đều gặp ảo giác sao?” Nghe kết quả này, Thời Duyệt không thể nhịn cười.
“Tôi nghĩ hay là cậu canh một đêm xem rốt cuộc là có chuyện gì, nhìn tận mắt mới có thể phân tích. Nếu không chịu nổi thì thuê mấy người canh trước cửa nhà cậu, ghi hình từ đầu đến cuối cũng được.”
Tiểu Quất nói cũng có lý, Thời Duyệt định tự mình canh một đêm.
Kết quả là hai đêm cô canh giữ đều không có gì xảy ra, đến ngày thứ ba không canh, tiếng chuông và tiếng gõ cửa điên cuồng lại xuất hiện.
Lại thêm hai tuần bị gõ cửa lúc nửa đêm, cô phát hiện đối phương chỉ quấy rối mình, cũng không gây hại nặng hơn, mục đích còn không phải là muốn cô hoảng loạn sao?
Dù chỉ đơn giản là cảnh cáo hay có mục đích, Thời Duyệt định sẽ làm ngơ, mua hai đôi tai nghe cách âm, kiểm tra thử, hiệu quả cách âm không tệ, chia cho Hứa Ấu Diên một đôi. Đeo tai nghe lên, thế giới trở nên yên tĩnh.
Rốt cuộc có thể ngủ yên.
Ngủ thoải mái hai đêm, sáng sớm ngày thứ ba đến công ty, giám đốc Hoàng tìm Thời Duyệt, hỏi chuyện Hứa Ấu Diên muốn vào N-COUNT có phải thật không?
Thời Duyệt nói: “Không phải Hứa Ấu Diên muốn vào N-COUNT, là Phòng Bí Mật và Thế Giới Mỹ Thực Huyễn Tưởng có dự án kết hợp. Sao thế, có vấn đề gì?”
“Tổng giám đốc Thời, trước mặt tôi cô đừng che giấu.”
“Tôi che giấu cái gì? Là bản thân hai trò chơi kết hợp.”
“Đây chỉ là mở đầu, là bước đầu tiên để cô thăm dò cổ đông và các quản lý cấp cao của N-COUNT, đúng không?”
Thời Duyệt nhướn mày, không trực tiếp trả lời.
“Xem ra tôi đã đoán đúng. Hầy, cô suy nghĩ kỹ rồi?” Giám đốc Hoàng hạ giọng nói, “Điều tôi nghĩ đến các cổ đông cũng có thể nghĩ đến, tất cả mọi người đều không ngốc. Chuyện này làm mấy vị cổ đông rất bất bình, giữa các nhân viên cũng không ngừng truyền những lời đồn vô căn cứ. Đây là việc vô cùng mạo hiểm. Sếp Thời, cô vẫn nên...”
“Vợ anh thế nào rồi?” Thời Duyệt ngắt lời anh ta, ném một câu hỏi.
Giám đốc Hoàng thoáng sững sờ, trả lời: “Rất tốt. Được rồi, coi như tôi lắm lời, cô tự quyết định vậy.”
Giám đốc Hoàng đi khỏi, Thời Duyệt đứng một mình trên hành lang dài, đồng hồ đeo tay không ngừng đẩy thông báo, rất nhiều việc đang đợi cô ký tên và quyết định.
Đương nhiên Thời Duyệt hiểu nỗi lo của Lão Hoàng.
Công ty là do cô sáng lập, nhưng từ trước đến nay không chỉ có mình cô là cổ đông. N-COUNT có rất nhiều chiến lược, kế hoạch và các hạng mục đã quyết định từ lâu, Hứa Ấu Diên cứ thế gia nhập ắt sẽ ảnh hưởng đến dòng tài chính, liên quan đến việc phân bổ lại các nguồn lực.
Quan trọng hơn là, mọi người đều biết mối quan hệ giữa cô và Hứa Ấu Diên, một khi Hứa Ấu Diên gia nhập N-COUNT, N-COUNT sẽ trở thành một doanh nghiệp gia đình do vợ vợ điều hành, đây không phải sự chuyển hướng bình thường.
Phải nói thế nào để thu phục các cổ đông, lại phải làm thế nào để giải thích với các quản lý cấp cao?
Thời Duyệt không thể không cân nhắc rất nhiều vấn đề.
Nhưng cô thật sự không nỡ nói với Hứa Ấu Diên một tiếng “không“.
Cô không bao giờ muốn Hứa Ấu Diên thất vọng.
Hứa Ấu Diên không thúc giục cô, nhưng bản thân Thời Duyệt cảm thấy không thoải mái, hiếm khi không muốn về nhà, gọi cho Tiểu Quất hỏi cô ấy đang làm gì, tối ra ngoài ăn một bữa cùng A Thấu.
Tiểu Quất: “Tôi đi được.”
“Hả? A Thấu đâu rồi?”
Tiểu Quất hỏi lại Thời Duyệt tối gặp ở đâu, gặp rồi nói.
“Vẫn là chỗ cũ, izakaya.”
“Được, khoảng một tiếng nữa tôi sẽ đến.”
Thời Duyệt đến izakaya sớm thuê phòng riêng, định vừa uống rượu vừa đợi Tiểu Quất.
Tiểu Quất đến, mặc một chiếc áo hoodie, hai tay đút trong túi, “soạt” một tiếng ngồi xuống đối diện Thời Duyệt, trong mũ áo còn đội mũ lưỡi trai, vành mũ đè xuống rất thấp, tóc dài rủ xuống từ trong mũ, xõa xuống vai.
Bàn tay cầm ly rượu ngừng lại, Thời Duyệt nhìn khuôn mặt Tiểu Quất một lúc lâu, đưa tay vén vành mũ của cô ấy.
Tiểu Quất nghiêng đầu, né tránh.
Nhưng Thời Duyệt vẫn thấy rõ.
“Mắt cậu làm sao thế.” Thời Duyệt giữ chặt tay cô ấy, “Có chuyện gì xảy ra?”
Tiểu Quất kêu một tiếng, bàn tay đưa ra cũng rụt về.
Lúc này Thời Duyệt mới phát hiện bàn tay Tiểu Quất giấu trong ống tay áo bị băng bó.
“Vết thương này là do tôi không cẩn thận gây ra.” Nếu vừa gặp đã bị phát hiện, Tiểu Quất cũng chẳng buồn che giấu, lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt sưng húp rõ ràng đã khóc.
“Sao vậy?” Lúc đầu Thời Duyệt còn tưởng rằng Lưu Phong phát rồ đến cả Tiểu Quất cũng không tha, nhưng cẩn thận nghĩ lại, nếu là Lưu Phong làm, chắc chắn Tiểu Quất đã liên lạc với cô từ sớm.
Chẳng lẽ...
“Không sao, nói chuyện của cậu đi, cậu tìm tôi làm gì.”
Thời Duyệt: “Là A Thấu?”
Tiểu Quất ngừng thở, cúi đầu im lặng rất lâu, mới uống một hớp nước, nói: “Đừng trách cậu ấy, là vấn đề của chính tôi.”
Thời Duyệt: “Cậu có muốn nói không?”
Tiểu Quất lắc đầu: “Đừng lo, tôi cũng là người lớn, sẽ giải quyết được chuyện giữa tôi và cậu ấy. Nhưng cậu đấy, hiếm khi tan làm lại không chạy về với Lão Hứa nhà cậu, tìm tôi đến đây uống rượu. Vẫn là chuyện chuông cửa lần trước sao?”
Thời Duyệt khẽ gật đầu, rồi lại lắc đầu.
“Vậy là chuyện liên quan đến Lão Hứa. Không phải cậu nghe lời chị ấy răm rắp, chỉ ước gì có thể mang cả thế giới đến đặt trước mặt chị ấy hả, sao thế, còn có chuyện cậu không muốn làm?”
Thời Duyệt nói với Tiểu Quất về ý tưởng muốn đưa dự án gia nhập N-COUNT của Hứa Ấu Diên, Tiểu Quất “ngao” một tiếng:
“Đây cũng gọi là chuyện? Cậu là chủ của N-COUNT, cậu và Lão Hứa sẽ sống với nhau cả đời, hai người là một thể chung lợi ích, những người khác chỉ là bạn hợp tác tạm thời. Hơn nữa, Lão Hứa có thể vào N-COUNT sẽ mang đến rất nhiều thay đổi có lợi cho N-COUNT. Khỏi cần nói, chỉ riêng mảng sản xuất trò chơi, mỗi phút lại như hổ mọc thêm cánh. Trong số các nhà sản xuất trong ngành hiện nay, có mấy người được trình độ hơn Hứa Ấu Diên? Ngay cả công ty nhỏ như của Thương Lộc, có thể làm ra trò chơi gây sốt như Mỹ Thực Huyễn Tưởng, có không? Thậm chí có thể sánh bằng, cũng chưa chắc đã lấy được một người.”
“Những người phản đối đều đứng trên lập trường của mình, cậu nên biết rằng có vài người vẫn mang góc nhìn thiển cận. Thời Duyệt, cậu trở nên đắn đo như vậy từ khi nào? Cậu nên đi trước tất cả mọi người, quyết định hướng gió, mà không phải hoài nghi bản thân vì ít chuyện nhỏ nhặt.”
Tiểu Quất luôn là người giỏi ăn nói, sau khi trò chuyện với cô ấy, tâm trạng Thời Duyệt thoải mái hơn không ít, cảm thấy bước chân kiên định, nỗi lo vấp ngã nhỏ hơn rất nhiều.
Thật ra trong lòng cô hiểu rõ Hứa Ấu Diên giỏi như thế nào, chỉ là muốn có người đứng cùng chiến tuyến với mình, ủng hộ mình mà thôi.
Dự án kết hợp giữa Thế Giới Mỹ Thực Huyễn Tưởng và Phòng Bí Mật do Hứa Ấu Diên tự mình phụ trách, nhanh chóng được ra mắt.
Thái độ cứng rắn của Thời Duyệt làm rất nhiều cổ đông và quản lý cấp cao muốn phát biểu ý kiến bất đồng đều im lặng, điều khiến Thời Duyệt phấn khởi hơn chính là, lần kết hợp này vô cùng thành công, được tán thưởng rộng rãi và hàng đống tiền bày ra trước mắt, lấy sự thật vả mặt luôn là phong cách của Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên dùng một năm rưỡi để trở lại đỉnh cao của sự nghiệp, lần vùng dậy này thậm chí còn có giá trị lớn hơn so với khi mới làm ra Tái Tạo Vũ Trụ mười năm trước, nghĩa là thành công của cô không phải tình cờ, mà tuyệt đối là thực lực.
Hứa Ấu Diên từ từ hòa nhập vào N-COUNT, ngay sau dự án kết hợp lại nhanh chóng có kế hoạch mới.
Mỗi một bước tiến lên phía trước của cô đều đâu ra đấy, khiến người ta không thể không khâm phục.
Phía Thương Lộc đã đồng ý để Hứa Ấu Diên mang Thế Giới Mỹ Thực Huyễn Tưởng đến N-COUNT, ngày Hứa Ấu Diên chính thức gia nhập công ty N-COUNT, Thời Duyệt âm thầm thở phào.
Từ nay về sau cô và Hứa Ấu Diên sẽ thật sự kề vai sát cánh tiến lên phía trước cùng nhau.
Có Hứa Ấu Diên hộ tống, Thời Duyệt có thể nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Trước kia cô phải tham gia đủ các cuộc họp và phê duyệt, dành rất nhiều tinh thần và sức lực cho công việc. Vì tuổi trẻ, kinh nghiệm có hạn, Thời Duyệt luôn thận trọng khi tiến lên phía trước, đôi khi cũng sẽ nghi ngờ quyết định của mình có chính xác hay không.
Còn Hứa Ấu Diên lại có ưu thế rất lớn về kinh nghiệm, chị đã tự mình trải qua, thậm chí tự tay xử lý tất cả những sự kiện lớn, ngay cả họp cũng không cần họp, mà trực tiếp giải quyết,
Sức mạnh của Thời Duyệt cộng với kinh nghiệm của Hứa Ấu Diên, sự kết hợp của hai người không có một vết hổng.
Năm 2036, N-COUNT lớn mạnh vô cùng, đuổi kịp và vượt qua SQUALL ở tất cả mọi phương diện.
Sự nghiệp đi đến thời kỳ đỉnh cao và ổn định, Thời Duyệt đã bận rộn nhiều năm quyết định cho phép mình nghỉ ngơi một thời gian, kéo Hứa Ấu Diên ra đảo nghỉ dưỡng.
“Em thì thoải mái rồi, chị còn cả đống việc phải làm đây.” Hứa Ấu Diên hơi bất đắc dĩ ấn đầu cô: “Chúng ta đều đi, công ty có chuyện thì phải làm sao đây?”
“Công ty cũng đâu phải chỉ có hai chúng ta, Lão Hoàng Lão Hà đều ở đó, sợ gì.”
Thời Duyệt nhõng nhẽo mấy ngày Hứa Ấu Diên mới miễn cưỡng đồng ý, cùng lên kế hoạch cho chuyến du lịch 7 ngày 6 đêm trên đảo.
Trước khi lên đường lại nhận được lời mời gọi video từ Tiểu Quất, khi Thời Duyệt nhận, Hứa Ấu Diên xách va-li xuống, Thời Duyệt kẹp điện thoại giữa mặt và vai, vừa chuyển hành lý giúp chị vừa hỏi Tiểu Quất có chuyện gì.
“Cậu đi đâu vậy?”
“Tôi và Hứa Ấu Diên định đi nghỉ.” Thời Duyệt mở giá nâng hành lý ở cốp sau xe taxi, đẩy va-li lên.
“Bây giờ xuất phát?”
“Ừ, đúng vậy.” Thời Duyệt nhận ra Tiểu Quất muốn nói lại thôi, vừa ngồi lên xe vừa hỏi, “Có phải cậu muốn nói gì với tôi?”
Hứa Ấu Diên thoáng tò mò nhìn qua, Thời Duyệt nói hai tiếng “Tiểu Quất” bằng khẩu hình.
Tiểu Quất ngồi trên thảm trong phòng ngủ, tựa lưng vào giường.
Bên ngoài có người mở cửa đi vào, dép lê ma sát với sàn gỗ, tiếng bước chân càng lúc càng gần.
Trong phòng rất tối, không bật đèn, một con mèo đen lặng lẽ đi đến cửa phòng ngủ. Nếu không phải nhìn thấy đôi mắt màu hổ phách, Tiểu Quất hoàn toàn không phát hiện ra nó.
Mèo đen được chủ nhân của tiếng bước chân ôm lên, A Thấu mặc chiếc áo len rộng màu đen, tóc buộc cao gọn gàng, ống tay áo được xắn lên, để lộ cánh tay rắn chắc đẹp đẽ.
Những ngón tay thon dài mạnh mẽ bế lưng con mèo, nụ cười vẫn trước sau như một.
“Gọi điện cho ai đấy?” A Thấu đi đến, Tiểu Quất đưa điện thoại đến trước mặt cô ấy, trên màn hình là khuôn mặt của Thời Duyệt.
“Yo, anh Duyệt, dạo này bận gì thế.” A Thấu khuỵu gối xuống trước điện thoại, vừa vuốt mèo vừa hỏi thăm Thời Duyệt.
Thời Duyệt: “Như cũ.”
“Từ khi Lão Hứa đến N-COUNT gánh nặng của cậu hẳn là giảm đi rất nhiều nhỉ.” A Thấu vuốt đầu con mèo, giữ nó từ đầu đến đuôi, con mèo kia yên lặng trong vòng tay cô ấy, không hề rời đi, cũng không phát ra bất cứ âm thanh gì, khá thích thú.
“Đúng vậy, chị ấy căn bản là người cuồng công việc, lần này nếu không phải tôi đòi dai, bà chị già người ta cũng không muốn nghỉ. Tiểu Quất.” Thời Duyệt gọi Tiểu Quất, Tiểu Quất không lên tiếng.
“Cậu ấy đang dỗi tôi đấy.” A Thấu nói thay Tiểu Quất, “Có khi là muốn cậu ra mặt hộ cậu ấy.”
“Hai cậu sao thế?”
“Chút chuyện nhỏ, không sao đâu, cậu yên tâm đi chơi đi.”
Thời Duyệt hé môi còn muốn nói gì, A Thấu đã trực tiếp ngắt video.
Thời Duyệt: “...”
“Cặp đôi trẻ giận dỗi.” Hứa Ấu Diên đã đặt điểm đến, xe taxi từ từ chạy đi, “Muốn em xử lý công bằng?”
Thời Duyệt gật đầu.
“Trước kia chị Lộc nhờ em nghĩ kế giúp, không phải em đã nói không nên xen vào chuyện giữa các cặp đôi sao. Cho dù em đứng bên lập trường của ai để giúp, thì khi người ta làm lành rồi em đều không phải người trong hay ngoài cuộc.”
“Em không nói là muốn xen vào.” Thời Duyệt cầm chặt điện thoại, “Chỉ là...”
“Chỉ là sao?”
Thời Duyệt nhìn những đám mây như bông đón gió ngoài cửa xe, không nói lời kế tiếp.
Đến bến tàu trên đảo, xe của khách sạn tới đón hai cô.
Trước kia Thời Duyệt không phải người thích đi nghỉ dưỡng, cô luôn cảm thấy mình tràn đầy tinh thần và sức lực, dù mệt mỏi, cũng chỉ cần ngủ một giấc là có thể hồi phục thể lực. Thế nhưng khi gặp Hứa Ấu Diên còn liều mạng hơn mình, cô có cảm giác lo lắng khi bạn gái bị công việc chiếm giữ, cần một kỳ nghỉ đề tìm quan hệ thân mật trở về.
Đến phòng khách sạn, mở cửa biệt thự trên nước, hơi lạnh lập tức hòa tan mồ hôi trên người.
Bước qua sàn nhà kính tròn, Thời Duyệt nhìn thấy một con cá đuối bơi chậm rì rì qua.
Sóng nước trắng phản chiếu lên tường phòng, nhấp nha nhấp nháy, khiến Thời Duyệt khẽ đau mắt.
Hứa Ấu Diên vừa đi vừa cởi đồ chống nắng, bên trong là áo tắm gợi cảm. Thời Duyệt nhìn lưng chị hô “ay yo”, không khỏi khen ngợi Hứa Ấu Diên bận thì bận, nhưng không bao giờ lơ là việc quản lý cơ thể, người càng tập càng đẹp, cơ bắp cũng vô cùng ưa nhìn.
Hứa Ấu Diên quay đầu cười với cô, mở một cánh cửa khác, bên ngoài chính là đường trượt dẫn xuống biển.
“Đi không?” Hứa Ấu Diên hất tóc dài ra sau.
“Đi!” Thời Duyệt nhanh chóng thay đồ bơi, ôm Hứa Ấu Diên trượt từ đường ống xuống dòng biển mát lạnh cùng nhau, ôm hôn trên những đàn cá...
Vui chơi cho đến khi mặt trời xuống núi, Thời Duyệt đói đến nỗi bụng kêu ùng ục mới về phòng trong sự nài ép lôi kéo của Hứa Ấu Diên, gọi dịch vụ spa tại phòng, tận hưởng mát xa thoải mái rồi nhiệt tình ăn nhiệt tình uống, Thời Duyệt thiếp đi từ lúc nào không hay.
Sáng hôm sau tỉnh lại, bên ngoài là biển xanh trời trong, Hứa Ấu Diên đang ngồi bên bàn trang điểm đối diện giường thoa kem chống nắng.
“Chào buổi sáng tình yêu.” Thời Duyệt híp mắt, lấy điện thoại xem.
Đây là thói quen cô vẫn luôn duy trì, việc đầu tiên mỗi sáng thức dậy là lấy điện thoại mở hộp thư công việc và hệ thống làm việc chung, xem tất cả các thông báo liên quan đến công việc, việc quan trọng sẽ lập tức xử lý, việc nhỏ hơn sẽ chuyển đến danh sách cần làm, đến công ty sẽ lần lượt giải quyết sau.
Khi nhìn đến màn hình điện thoại, Thời Duyệt ngây ngẩn.
“Không có mạng sao?”
Nhưng khi kiểm tra các trang web, tất cả đều bình thường.
Không có e-mail liên quan đến công việc, không có danh sách công việc cần làm trong hệ thống làm việc chung.
Thời Duyệt ngồi dậy, kiểm tra đi kiểm tra lại nhiều lần, kết quả nhận được vẫn vậy.
Không ai tìm cô.