Nhìn chiếc [Kim Cương] đã khởi động xong trạng thái chiến đấu, bao bọc trong lồng năng lượng màu lam, [Apollo] quay đầu lại, trong máy khuếch âm truyền đến giọng nói lạnh lùng của Rheinhardt: " Không nghĩ tới trong cái Liên bang Leray hèn yếu lại xuất hiện một chiến sĩ robot làm cho ta phải kinh ngạc như vậy!"
Trong khi nói chuyện, thân hình [Apollo] chợt lóe lên, trong nháy mắt tới trước mặt chiếc [Ma thú] rách nát đánh ra một quyền.
Đây là kỹ thuật cận chiến tiêu chuẩn của robot-- Trùng Quyền! (trùng- xông lên)
Loại quyền kích (tấn công bằng tay) này là một trong năm loại kỹ thuật chiến đấu xuyên suốt từ cấp thấp đến cấp cao nhất của kỹ thuật điều khiển robot, là cơ sở đơn giản nhất và cũng khó khăn nhất!
Nói nó đơn giản, là bởi mỗi một chiến sĩ robot khi học tập điều khiển và chiến đấu robot thì đều phải học loại chiến đấu cơ sở này. Nói nó khó khăn, là bởi kể cả là chiến sĩ robot đỉnh cấp cũng không dám khoe khoang bản thân mình đã hoàn toàn nắm vững loại kỹ thuật này!
Khởi động robot, đột kích, xuất quyền - ba bước này thoạt nhìn như hết sức đơn giản. Thế nhưng nếu muốn chân chính nắm vững loại kỹ thuật chiến đấu này, không có đủ tốc độ tay cần thiết thì không cách nào phát huy uy lực chân chính của nó.
Uy lực của loại quyền pháp này trong tay cao thủ, so với kiểu đánh khô cứng như đá của đám "gà" (thái điểu) thì hoàn toàn khác biệt (mãi mới hiểu-nb).
Cao thủ, có thể lợi dụng đến cả động cơ robot, các khớp nối cùng từng phần động năng khi đột kích. Sau đó đem tốc độ, quán tính, trọng lượng và hơn mười khớp nối toàn thân của robot phối hợp với lực lượng sinh ra, trong khi đột tiến tốc độ cao, tập trung vào đầu mũi của một quyền này. Cuối cùng, khi chạm đến thân thể địch nhân thì bộc phát trong nháy mắt!
Muốn đạt đến loại trình độ này, không những yêu cầu phải có đủ tốc độ tay để tại thời điểm phát động trong nháy mắt tập hợp tất cả lực lượng của robot mà còn có cả yêu cầu nghiêm ngặt đối với thời điểm xuất quyền.
Rheinhardt hầu như đã thuyết minh hoàn hảo cho các ý quan trọng của Trùng Quyền!
Dưới bàn tay của chiến sĩ robot cấp chín với tốc độ tay vượt quá năm mươi nhịp trên giây này, các khớp nối trên thân thể [Apollo] giống như đang lưu động, lực lượng theo cách mắt thường có thể thấy được truyền đi và tập hợp lại, tay phải ma sát với không khí phát ra một ngọn lửa, như một quả đạn đạo đánh tới [Ma Thú] rách nát.
Vừa mới từ trên mặt đất đứng lên, [Ma Thú] chỉ kịp cuộn tròn thân thể, dùng hai tay bảo vệ ngực và đầu. Chợt nghe một tiếng nổ "Bùm" một cái, [Ma Thú] thế mà đã bị một quyền mạnh mẽ đánh văng, sau khi hai chân robot kéo lê trên mặt đất thành hai vệt ngắn thì bay người ngã lăn trên mặt đất vài vòng rồi mới dừng lại.
Bên cạnh, Bonnie và O'Sullivan đã bị một quyền mãnh liệt này hoàn toàn dọa sợ ngây người, sự sợ hãi cùng cảm giác vô lực tự nhiên nảy sinh ở trong lòng. Mặc dù đã từng có vô số lần được chứng kiến Rheinhardt xuất thủ, thế nhưng cho đến tận khi cùng hắn trở thành địch nhân, hai người mới phát hiện ra rằng một chiến sĩ robot cấp chín đáng sợ đến mức nào.
Với cùng một kỹ thuật điều khiển robot, hắn luôn nhanh hơn ngươi, động tác của hắn luôn mạnh mẽ hơn ngươi, tốc độ tay hơn năm mươi nhịp mỗi giây có thể bảo đảm động tác của hắn luôn luôn hoàn mỹ hơn so với ngươi. Có thể ngươi sẽ nỗ lực chống cự, thế nhưng, sự thật là hắn từ đầu tới cuối vẫn nhanh hơn ngươi, lực lượng của hắn vẫn áp chế ngươi. Từng chút từng chút gia tăng áp lực lên người ngươi, rồi cuối cùng đè nén ngươi đến hoàn toàn sụp đổ.
Hơn nữa Bonnie và O'Sullivan đều khiếp sợ phát hiện, tốc độ tay của Rheinhardt, tuyệt đối không chỉ là năm mươi nhịp mỗi giây như chiến sĩ cấp chín, hắn rất có khả năng đã đột phá năm mươi ba nhịp, thậm chí đến năm mươi lăm nhịp mỗi giây.
Sự áp đảo của tốc độ tay đối với Rheinhardt đồng nghĩa với ưu thế áp đảo của hắn.
Nơi đây, còn ai có thể đánh bại hắn?
Khi thấy [Apollo] di chuyển thân hình, lần thứ hai phát động công kích về phía chiếc [Ma thú] còn chưa kịp đứng lên, Bonnie cắn răng một cái, [Kim cương] ra tay như chớp. Hai chân liên hoàn, nghiêng người đá về phía [Apollo].
"Hừ!"
Rheinhardt tức giận hừ một tiếng, [Apollo] giơ cao gối chân phải chặn lại đòn công kích của [Kim Cương]. Ngay khi hai chiếc robot đồng thời dừng lại trong nháy mắt, [Apollo] xoay người lại, không đợi chân phải chạm đất, chân trái đang trụ trên mặt đất đột nhiên quét ngược chiều kim đồng hồ đá vào thân [Kim Cương]. Sau đó một tiếng kim loại va chạm vang lên, [Kim Cương] đang định quay người né tránh thì bị một bàn chân mạnh mẽ đạp cho ngã xuống đất.
Một đòn chân này nhanh gọn đến nỗi thậm chí Bonnie còn chưa kịp thực hiện bất kỳ động tác tiếp theo nào.
Đây là ưu thế áp đảo của chiến sĩ robot cấp chín đối với chiến sĩ robot cấp tám, cấp bảy. Không phải [Kim Cương] không muốn tránh né, không muốn thực hiện động tác xoay người tránh ra sau khi tấn công , mà là không có cơ hội thi triển trước mặt [Apollo].
Kỹ thuật điều khiển robot của Rheinhardt thực sự là quá nhanh rồi.
Ngay khi [Kim Cương] ngã xuống trong nháy mắt, [Apollo] không dừng lại chút nào. Thừa lúc một chân đang giẫm lên tay trái [Kim Cương], chân kia liền hung hăng hướng về khoang điều khiển giẫm lên.
"Rắc" một tiếng, cánh tay phải [Kim Cương] bảo vệ tại khoang điều khiển trong lúc cấp bách đã bị một chân đạp thành biến dạng.
"Chạy mau"
Trong lúc nguy cấp, bên tai Bonnie vang lên tiếng của mập mạp, lập tức chỉ nghe vang lên "Oanh" một tiếng, trước mắt sáng ngời, [Apollo] đang đạp trên người đã bị [Ma thú] rách nát lướt ngang đụng văng ra ngoài.
Vừa mới đứng dậy, Bonnie chăm chú nhìn lại, cách đó không xa là [Ma thú] và [Apollo] đang quấn lấy nhau. Hai chiếc robot đều dùng tốc độ nhanh nhất, ngươi một quyền ta một cước tranh đấu, trong lúc đánh nhau chỉ có thể thấy hai vệt ảo ảnh.
Nhưng làm cho Bonnie khó có thể tin vào mắt mình là trong lúc giao đấu động tác của [Ma thú] rách nát thế mà lại cùng với [Apollo] ngang nhau không phân cao thấp.
"Tốc độ tay của tên mập mạp chết bầm này rốt cuộc là bao nhiêu?" Bonnie gắt gao cắn môi, mặt đất đang chấn động, nàng nhìn ra xa. Một mảng ánh sáng chớp lên, mấy trăm chiếc [Kim Cương] đã tiến hành gia tốc xong và đang chạy về phía bên này.
"Mẹ nó, cô vẫn còn chưa chạy đi à!" Mập mạp đang luống cuống tay chân thì lại nhìn thấy Bonnie vẫn còn đang ngẩn ngơ, nhịn không được cất giọng la hét.
Nghe thấy tiếng hét của mập mạp, mặt Bonnie bỗng nhiên đỏ lên, chẳng biết tại sao mà trong lòng không có một chút nào chống lại ý tứ của hắn.
"Mập mạp chết bầm!" Nàng thầm mắng một tiếng trong lòng, cắn răng dẫm chân, [Kim Cương] liền như một con linh miêu lao nhanh về phía lùm cây gần đó. (text thiếu, tìm không ra, bịa tạm - nb)
Trừng mắt nhìn Bonnie dần dần biến mất trong rừng cây, bản thân mình lại bị mập mạp cuốn lấy gắt gao, Rheinhardt nghiến răng, nghẹn họng đến mặt đỏ bừng.
"Keng keng keng!" Trong tiếng kim loại va chạm, [Apollo] và [Ma thú] lao vào nhau, âm thanh giao kích của tay chân robot như gió táp mưa sa vang lên không dứt.
Rheinhardt đã thực sự tức giận, tốc độ tay của hắn bỗng nhiên tăng lên đến cực hạn là năm mươi bốn nhịp mỗi giây, [Apollo] triển khai công kích như thuỷ triều về phía [Ma thú]. Thế nhưng, tuy rằng [Ma thú] đang chật vật không chịu nỗi, nhưng cuối cùng vẫn có thể hoá giải từng đợt công kích.
Rheinhardt càng đánh càng cảm thấy kinh ngạc, ở trước mặt hắn, động tác của [Ma thú] đã hoàn toàn không phù hợp với quy tắc tiêu chuẩn của điều khiển robot. Một số động tác còn không hợp lý đến nỗi không thể tưởng tượng được, thế nhưng, những động tác này dưới sự thao tác của [Ma thú] vẫn có hiệu quả một cách kỳ lạ.
Có rất nhiều lần, [Ma thú] lộ ra sơ hở, nhưng khi [Apollo] nhìn lại, chỗ sơ hở đó lại biến mất, bộ pháp không mấy nhanh nhẹn kia dường như có khả năng tiên đoán được, luôn chặn lại trước khiến cho mỗi đòn công kích của [Apollo] không mang lại chút hiệu quả nào.
Mà làm cho Rheinhardt cảm thấy uất ức chính là cái con [Ma thú] này luôn luôn trưng bày ra dáng vẻ hèn mọn vô sỉ như từ trong xương cốt.
Tấn công cũng thế, phòng ngự cũng vậy, [Ma thú] luôn luôn muốn dùng mọi biện pháp tiếp cận rồi vừa kéo vừa ôm, giống như kỹ nữ nhìn thấy khách làng chơi lắm tiền. Động tác dâm đãng hạ tiện làm cho người ta phẫn nộ, đồng thời lại dây dưa lằng nhằng không dứt làm cho Rheinhardt không phát huy được ưu thế của tốc độ tay.
Bất kể [Apollo] có ưu thế ra sao, đến lúc mấu chốt, [Ma thú] lúc nào cũng có thể lăn lộn tránh thoát. Không quản chật vật thế nào, vừa quay người liền quấn lên, giống như một sợi dây leo (藤蔓, đằng mạn) đốt không cháy chặt không đứt khiến người phát điên.
Thân hình [Apollo] chợt loé lên, né qua một chiêu cong môi ưỡn ngực ôm ấp của [Ma thú] rách nát, xoay người đá cực nhanh vào sau lưng [Ma thú].
Dường như [Ma thú] đã sớm biết [Apollo] sẽ có chiêu này. Khi cú ôm thất bại, [Ma thú] chân trước co như hình cung (cung bộ) rùn thấp người tránh thoát, sau đó xoay người lại đồng thời cong lưng hướng về phía trên đùi [Apollo] ôm đến, bộ dáng như thấy chỗ nào là ôm chỗ đó, mà đã ôm được rồi thì quyết không buông tay.
Rheinhardt giận quá hoá cười, cứ thế bị [Ma thú] cuốn lấy. Bonnie sớm đã thành công chạy trốn không thấy tăm tích. Lấy địa vị đặc thù của Bonnie trong Thần thoại quân đoàn mà nói, hắn tuyệt đối không có khả năng giết chết nàng trước mặt tất cả chiến sĩ, như vậy sẽ làm cho quân đoàn với sĩ khí vốn đã không yên lại càng thêm hỗn loạn.
Toàn bộ đều là tại tên mập mạp đáng hận này làm ra, Rheinhardt cười nhạt:
"Ta cho ngươi quấn đủ thì thôi!"
[Apollo] nhảy lên, xoay người, tay như đao chém về phía cổ [Ma thú].
Nếu Bonnie đã chạy thoát, nàng sẽ mang đến ảnh hưởng như thế nào thì đó cũng là chuyện về sau. Đối với Rheinhardt thì việc quan trọng nhất bây giờ là phải tiêu diệt tên mập mạp làm hắn căm thù đến tận xương tuỷ trước mặt này đã. Đến lúc này, Rheinhardt đã không còn nóng nảy nữa, qua vài phút nữa là các chiến sĩ của Thần thoại quân đoàn sẽ ùn ùn kéo đến đem chiếc [Ma thú] này bao phủ hoàn toàn.
"Ông đây liều mạng với ngươi!"
Ngay khi Rheinhardt vừa mới thay đổi ý nghĩ, [Ma thú] rách nát vẫn luôn quấn chết không thôi kia bỗng nhiên đổi tính, sau khi cúi đầu né tránh đòn tay của [Apollo], máy thông tin liền vang lên tiếng điên tiết của mập mạp. Trong tiếng kêu gào như thú rống, [Ma thú] giang tay ôm về phía [Apollo], trên ngực lấp lánh ánh sáng của pháo năng lượng như chứng tỏ mập mạp đang có ý đồ đồng quy vu tận.
Rheinhardt giật mình một cái, co người lui ra, hắn không biết tên mập mạp có vẻ mặt hèn mọn bỉ ổi này đang lên cơn điên gì mà nói liều mạng là liều mạng ngay, lại kiên cường mạnh mẽ đến như vậy. Trong lúc đang lo sợ không yên, hắn lại thấy chiếc [Ma thú] rách nát đột nhiên co giò chạy trốn, giống như một con chuột chũi đang phô trương thanh thế, im lặng không tiếng động mà chuồn ra xa ngoài năm mươi mét.
Lại bị xoắn đểu rồi! [Apollo] đã bị cái thứ đồng nát giảo hoạt kia vứt "đẹp" lại đằng sau!
Mập mạp đang run rẩy, tập trung hầu như toàn bộ tốc độ tay cho việc chạy trốn. Hắn không thể không trốn, không nói đến việc rất nhiều chiến sĩ Thần thoại quân đoàn đang sắp đến đây, chỉ riêng khoảng thời gian cận chiến kịch liệt vừa rồi đã vắt kiệt sức của hắn. Mà thứ có thể miễn cưỡng đối phó với ưu thế áp đảo về tốc độ tay của Rheinhardt, "Thập Bát La Hán Quyền", cũng đã được sử dụng đến hết mức!
La Hán Quyền chính là quyền pháp kinh điển của cổ Trung Hoa, chú trọng ra tay như tên bắn, thu tay nhẹ như tơ (xuất thủ tự tiễn, thu thủ như miên), nhất chiêu đắc thủ, liên hoàn tiến kích. Khi thi triển luôn luôn ở thế nghiêng người tấn công địch ở chính giữa, quyền trước vừa ra quyền sau đã tiếp đến, hỗ trợ cho nhau liên miên bất tuyệt.
Trong bảy mươi hai tuyệt kỹ thì bộ quyền pháp này là chiêu thức duy nhất mà mập mạp có thể sử dụng với tốc độ tay hiện tại để đối phó với Rheinhardt.
Khi giao chiến với Rheinhardt, mập mạp mới biết bản thân mình cùng chiến sĩ robot cấp chín có chênh lệch rất lớn về tốc độ tay. Loại chênh lệch này được Rheinhardt chuyển hoá thành sức chiến đấu đã khiến cho hắn cảm thụ được một sự kinh khủng.
Đó là một cảm giác nghẹt thở!
[Apollo] căn bản không cho hắn bất cứ cơ hội nào. Chiến đấu luôn tiếp diễn với sự chống đỡ hết sức của hắn, nếu như không phải tính liên miên không dứt của La Hán quyền có thể bổ trợ cho sự thiếu hụt của tốc độ tay, nếu như không phải là Rheinhardt không thích ứng với võ học robot, thì chỉ sợ bản thân hắn đã sớm bị đánh thành thịt nát rồi.
Quy tắc điều khiển robot trải qua trăm nghìn năm tinh luyện chắt lọc ở trong tay Rheinhardt biểu hiện chuẩn xác như là dao giải phẫu, cộng thêm tổ hợp các động tác cận chiến được sáng tạo bởi sức tưởng tượng thiên tài cùng với kinh nghiệm chiến đấu phong phú của hắn, mập mạp quả thực không còn lòng tin tiếp tục chiến đấu nữa.
Vả lại, đối với mập mạp mà nói thì chạy trốn còn quan trọng hơn so với giết địch. Đánh không lại bỏ chạy đã trở thành bản năng hạng nhất của hắn.
O'Sullivan ở bên cạnh chỉ thấy mắt hoa lên, hai chiếc robot đã tiếp nối nhau trước sau chui vào rừng cây.
Trên đỉnh núi một mảnh yên tĩnh.
O'Sullivan mừng như điên trong lòng, hắn không nghĩ tới sau khi bị [Ma thú] cuốn lấy đánh loạn lên thì Rheinhardt lại quên mất bản thân hắn.
Hắn liều mạng di chuyển thân thể, phía trước vài mét chính là một con dốc thoai thoải, chỉ cần mình lăn xuống dưới, tìm một chỗ ẩn nấp thì có thể giữ được tính mạng. Dù cho một người có không sợ chết đến mấy, khi một lần nữa nắm giữ tính mạng vốn đã không thuộc quyền kiểm soát của mình thì sẽ càng thêm quý trọng.
Hai mét, một mét. O'Sullivan chậm chạp bò đi một cách khó khăn, cuối cùng cũng đến cạnh con dốc thoải. Hắn thở dài một hơi, quay đầu lại nhìn về phía rừng cây nơi [Ma thú] cùng với [Apollo] biến mất lúc trước.
Trong đồng tử của hắn xuất hiện một đoàn ánh sáng đang lớn dần, đỏ thẫm như máu.
"Ầm" Một quả đạn pháo năng lượng từ trong rừng bắn ra, đem O'Sullivan nổ thành một đống máu thịt hỗn loạn.
[Apollo] đang chạy như bay lộn một vòng hạ xuống đất, Rheinhardt nhếch mép cười gằn. Để cho kẻ phản bội mình từ trên thiên đường rơi xuống địa ngục, hắn thậm chí còn không lãng phí một phút giây nào.