Đây là chiến dịch đầu tiên mà Phỉ Quân của Điền Hành Kiện chân chính bước lên vũ đài chiến tranh vũ trụ. Chúng ta có thể ở tại đây mà phân tích về tràng chiến dịch này, chính là bởi vì chúng ta đã biết được kết quả. Thế nhưng, tôi luôn nghĩ, nếu như tôi ở trong cái thời đại kia, nếu như tôi là một người tham gia chiến dịch Long Bow, cho dù tôi có thể đồng thời ở cả hai bộ chỉ huy của hai phe Phỉ Minh và Tây Ước, sợ rằng tôi cũng không thể phá vỡ được màn sương mù chiến tranh dày đặc này.
Khi hạm đội Phỉ Dương và hạm đội đế quốc Binalter tiếp xúc lần đầu tiên trên tuyến đường bay vũ trụ từ Lam Thạch tinh đến tinh cầu Thorcress, khi tàu tuần dương Karlsruhe (ca sờ ru e) của đế quốc Binalter bị thương nặng đến tê liệt bởi đợt tấn công đầu tiên...
Tôi không biết được, có một hạm đội Leray thần bí đang từ từ thoát khỏi tinh vân mà bọn họ đã ẩn nấp được mấy tháng, bắt đầu lại gần điểm Bước nhảy từ tinh hệ Bermuda thông tới tinh hệ Long Bow.
Tôi không biết được, sau khi tiễn Humphrey đi, Mikami Yujin đang nhìn vào bản đồ tác chiến vũ trụ của ông ta, phác thảo ra một kế hoạch tác chiến khổng lồ.
Tôi không biết được, ở tuyến đường bay Tự Do Mars, tập đoàn hạm đội số 12 Trenock đang cố gắng đột phá sự bao vây của hạm đội Sous, xoay mình tiến về tuyến đường bay chính Đông Nam.
Tôi lại càng không biết được, nơi mà Chamberlain đang lãnh binh gia nhập, chiến cuộc ở Reske đã tới thời điểm khẩn yếu nhất. Mà bộ chỉ huy liên quân của Fischella vốn được lệnh đông xuất tinh hệ Newton, kiềm chế Tây Ước ở tinh hệ Bermuda, vậy mà lại do dự bất tiến ở điểm Bước nhảy tinh hệ Newton, tính toán ngồi đợi sóng yên bể lặng (*).
(*nguyên văn: 涛升云灭, đào thăng vân diệt, tương tự: đào sinh vân diệt, nghĩa: sóng to nổi lên rồi biến mất, mình không tìm thấy nghĩa cụ thể, theo ý hiểu là đang chờ đợi cho đợt sóng to này chìm xuống rồi mới ra tay, lại nhớ tới từ "chìm xuồng")
Toàn bộ cuộc chiến, vào tháng 9 năm 2063, đang giống như một tấm lưới lớn được dệt vừa mảnh lại vừa chắc.
Mỗi một mắt lưới, mỗi một sợi dây thừng trên tấm lưới đều nối liền với nhau, ràng buộc lẫn nhau. Chiến cuộc ở tinh vực Đông Nam đang thu hút ánh mắt của cả thế giới loài người. Thắng bại ở đây liên lụy tới Trenock, cũng liên lụy tới Tinh hà Carleston.
Bởi vậy, bỏ đi tất cả các kết quả đã biết, tôi vô cùng ngưỡng mộ Margaret và Douglas, hai người Phỉ Dương này dưới tình huống hoàn toàn không biết nội tình mà đã dốc lòng ủng hộ tướng quân Điền Hành Kiện. Sự cơ trí của bọn họ đã lưu lại đoạn truyền thuyết này trên lịch sử quân sự của nhân loại.
Phỉ Minh cuối cùng có thể chiến thắng được trong cuộc chiến tranh này, tôi cho rằng, bước ngoặt chính là ở lúc này.
Tôi chỉ có một lý do.
Đó chính là, ngày đó, Phỉ Quân, đã đi lên sân khấu của cuộc chiến tranh."
------------------------- {{ Phá tan lao tù }}. Tác giả: Alexander Elson
Rất ít người biết, nhiều năm sau, khi Margaret nhìn thấy đoạn lời nói trong cuốn sách này thì liền đỏ hồng cả mặt mà lải nhải đến nửa ngày, sau đó ném cuốn sách đi.
Trên thực tế, khi chiến dịch bắt đầu, Margaret vẫn không tin tưởng mập mạp.
Nàng đích xác đã dùng quyền hạn và mật mã của mình để gửi tin tức cho Douglas. Thế nhưng, đó là bởi vì nàng không tin Douglas sẽ đồng ý với bản kế hoạch tác chiến của mập mạp. Nàng bất quá chỉ là muốn thông qua cái tin tức này mà nói cho Douglas về sự tồn tại của mình và Phỉ Quân mà thôi.
"Hạm đội của ta ở không vực tọa độ 32405.17889.90950.4 phát động tập kích vào tàu chỉ huy hạm đội hoàng gia cấp Tượng của Binalter, sau khi tập kích thành công, hạm đội Phỉ Dương hãy dùng tốc độ cao nhất chuyển hướng, cùng hạm đội của ta nội ứng ngoại hợp, nhất cử đánh tan kẻ địch."
Những lời này hầu như chính là toàn bộ nội dung trong kế hoạch tác của chiến mập mạp.
Không có lời giải thích nào đơn giản và rõ ràng hơn cái này được nữa rồi.
Ngoại trừ yêu cầu tương đối cụ thể về đội hình của tập đoàn hạm đội sô 19 khi đi qua khu loạn thạch ra, cái kế hoạch đơn giản này của mập mạp hầu như không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với chiến thuật chiến lược ban đầu của Douglas.
Tập kích! Tóm lại, chính là hai chữ này.
Thế nhưng, dùng cách gì để tập kích?!
Margaret không rõ, Douglas cũng không rõ.
Khu loạn thạch chính là địa điểm mai phục của Phỉ Quân? Thượng đế chứng giám! Đó bất quá chỉ là một vành đai tiểu hành tinh liếc mắt là có thể nhìn xuyên qua a. Khoảng không vực này là địa điểm không có khả năng bố trí mai phục nhất trên lịch sử chiến tranh vũ trụ loài người!
Tuy rằng thân đang ở Phỉ Quân, thế nhưng Margaret vẫn không nhìn thấu được đội ngũ này. Mặc dù có tố chất rèn giũa quân sự vượt xa thường nhân, nàng cũng không thể phác họa ra được toàn bộ kế hoạch tập kích của Phỉ Quân. Nàng chỉ biết rằng, cửa sổ mạn tàu của tất cả các chiến hạm trong Phỉ QUân đều đã được đóng kín hoàn toàn. Máy đẩy ion cũng không hề khởi động. Nàng còn biết rằng, sau khi nàng đem kế hoạch tác chiến của mập mạp gửi đi cho Douglas, một người luôn luôn cẩn thận như Douglas vậy mà lại đáp ứng.
Tàu sân bay vũ trụ Athéna, giờ phút này đang được vây quanh chặt chẽ bởi đàn chiến hạm dài liên miên mấy trăm km vuông.
Trong bộ chỉ huy cầu hạm của tàu sân bay, đèn đuốc sáng trưng.
Douglas đang đứng ở trước đài giả lập điện tử, chắp tay sau lưng, cau mày. Ở trước mặt hắn, tham mưu trưởng Bàng Minh Giản đang kết hợp với tình hình chiến cuộc trước mắt, dùng cần điều khiển mà giả lập kế hoạch tác chiến bước tiếp theo mà bộ tham mưu vừa đệ trình.
Mà trên màn hình ảo chính của đài điều khiển chính diện đài chỉ huy, hạm đội tiên phong vốn đang giao thủ của song phương đang chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Mượn ưu thế về địa hình để giành trước phát động tiến công, hai phân hạm đội Phỉ Dương đang chiếm được thượng phong. Bốn chiêc tàu chiến đấu, mười chiến tàu tuần dương, cùng với mười sáu chiếc tàu khu trục cao tốc đang giống như hai con cự long sắp thành hai hàng trái phải, một bên xuyên qua tinh vân dầy đặc, một bên nã pháo vào hạm đội tiên phong của đế quốc Binalter đang triển khai không ra được trận hình.
Douglas không để ý đến tình hình chiến đấu trên màn hình. Đó bất quá chỉ là màn thăm dò lẫn nhau ban đầu của hắn và Humphrey mà thôi. Lúc này, hắn đang tập trung nghe tham mưu trưởng Bàng Minh Giản báo cáo.
Báo cáo đang đi đến đoạn cuối.
"... Sau khi giai đoạn 1 kết thúc, hai phân hạm đội B2D1 và B2D2 của hạm đội A3 chúng ta sẽ rút lui về quãng bay số 9. Hai hạm đội A2 và A4 của ta đã tiến vào trận địa ngăn chặn của giai đoạn chiến dịch thứ hai. Phỏng chừng sơ bộ, chúng ta ít nhất có thể ngăn cản kẻ địch một tuần ở đây."
"Một tuần?!" Douglas thầm nhắc trong lòng, hơi nhướn mày, nghe Bàng Minh Giản nói tiếp.
" Mặt khác... Khu vực chướng ngại và tuyến đường bay xung quanh tinh cầu Thorcress đã hoàn toàn được khống chế. Dựa vào địa hình tại đó mà xem, cho dù hạm đội Jaban có tiếp viện cho tinh hệ Long Bow, muốn đi đường vòng giáp công từ phía sau cũng cần ít nhất hai tháng thì mới có thể đột phá được khu vực chướng ngại."
Với thân hình cao lớn và tướng mạo anh tuấn, tham mưu trưởng Bàng Minh Giản đã báo cáo xong kế hoạch tác chiến, liền bỏ cần điều khiển trong tay xuống.
Douglas gật đầu, nhìn màn hình điện tử trên đài giả lập điện tử mà trầm ngâm không nói.
Bàng Minh Giản do dự đến nửa ngày, đột nhiên nói: "Tướng quân Douglas... Tôi không cho rằng chúng ta phải cần Phỉ Quân hiệp trợ. Huống hồ, tôi cũng không cho rằng kế hoạch tác chiến của bọn họ có khả năng thành công."
Đang tập trung suy tư về kế hoạch tác chiến, Douglas không khỏi sửng sốt mà ngẩng đầu lên.
Hắn không nghĩ tới, Bàng Minh Giản lại đột nhiên nhắc tới Phỉ Quân khi báo cáo kế hoạch tác chiến, xem dáng dấp thì dường như đã nghẹn từ rất lâu rồi.
Douglas thầm cười khổ một tiếng, nói thật, không chỉ riêng Bàng Minh Giản không tin vào cái kế hoạch tác chiến kia của mập mạp, ngay cả chính hắn cũng có chín phần hoài nghi đối với cái kế hoạch kia. Cái địa điểm mai phục kia... Thực sự quá mức không thể tưởng tượng nổi rồi. Nếu như không phải đã từng hợp tác với mập mạp ở Mosky Gatralan, nếu như không phải đã từng tận mắt thấy bản lĩnh lật tay làm mây úp tay làm mưa của mập mạp, hắn hoàn không thể tin được bản kế hoạch tác chiến này của mập mạp.
Cho dù cuối cùng đã đồng ý với kế hoạch, trên thực tế, trong lòng hắn cũng chỉ tin phân nửa.
Thấy Bàng Minh Giản nhìn chăm chú vào mình, Douglas nói: "Bàng tham mưu trưởng, ta không có ý định giao điểm thắng bại then chốt trong trận chiến này vào tay Phỉ Quân...."
Bàng Minh Giản liền thở phào nhẹ nhõm, hắn sắp bị cái kế hoạch không có khả năng thực thi kia làm cho nghẹn đến phát điên rồi, đang muốn nói, đã thấy Douglas hơi khoát tay chặn lại, nói tiếp: "Ta hiểu, bản kế hoạch tác chiến kia của Điền tướng quân thoạt nhìn rất khó mà tin. Có điều, dưới tình huống không ảnh hưởng đến chiến thuật chiến lược ban đầu của chúng ta, việc này cũng không trở ngại chúng ta phối hợp với hạm đội Phỉ Quân."
" Mặt khác... Ngươi quá coi thường Humphrey rồi." Douglas đầu mày khóa chặt, đem đầu đề chuyển dời tới chiến cuộc trước mắt: "Vừa rồi ngươi nói giai đoạn 2 có thể cầm cự được hạm đội đế quốc Binalter ít nhất một tuần. Ta có thể nói cho ngươi, đó tuyệt đối là không có khả năng. Trừ phi chúng ta liều mạng dốc sạch các chiến hạm của chúng ta tại đây. Bằng không, thời gian chúng ta có thể cầm cự được sẽ không vượt quá bốn mươi tám tiếng đồng hồ!"
" Bốn mươi tám tiếng đồng hồ?" Trên khuôn mặt vuông vắn của Bàng Minh Giản, đôi lông mày rậm đã nhíu chặt lại.
"Đúng, bốn mươi tám tiếng đồng hồ!" Douglas nhàn nhạt cầm lấy cần điều khiển, chỉ vào một khoanh tròn màu hồng trên bản đồ tinh hệ: "Lựa chọn nơi này làm chiến trường chính cho giai đoạn chiến dịch thứ 2 cũng không sai, có điều, bộ tham mưu đã dự đoán sai về thủ đoạn của Humphrey. Phải biết rằng, hạm đội Phi Linh và Phi Vũ đã được gia tộc Humphrey khống chế mấy trăm năm. Phong cách chiến đấu của bọn hắn chính là dựa theo tính cách của vị sĩ quan chỉ huy của bọn hắn."
Cần điều khiển di động giữa một vành đai hành tinh bất quy tắc màu trắng và một hành tinh màu đất vàng ở cách đó không xa, ngữ khí của Douglas đang mang theo sự chắc chắn không thể nghi ngờ: "Humphrey đánh trận linh hoạt đa dạng, trên phương diện chỉ huy chi tiết có thể nói là xuất thần nhập hóa. Mặc dù ở cái địa phương này, chúng ta có thể chiếm được địa lợi, thế nhưng cũng không thể chống cự được sự tiến công của hắn. Ngươi có tin không, ở nơi này, hắn sẽ đem tất cả binh lực có trong tay hắn đều đưa hết lên! Thậm chí không quá bốn mươi tám tiếng đồng hồ, hắn đã có thể ép chúng ta ra khỏi cái quãng đường bay này."
"Đưa hết lên?!" Bàng Minh Giản mở to hai mắt ra nhìn, nhìn cần điều khiển trong tay Douglas đem ký hiệu chiến hạm màu xanh lam đại diện cho đế quốc Binalter vẽ thành một hình tam giác trên bản đồ điện tử.
" Humphrey là một con cáo già, cũng là một con sói đói!" Buông cần điều khiển ra, Douglas nhìn Bàng Minh Giản giờ phút này đã trở nên ngây dại, nói từng chữ: "Phong cách chiến thuật của hắn không chỉ giảo hoạt mà còn hung ác độc địa! Hai hạm đội dưới tay hắn có thể không phải là hạm đội cực mạnh của đế quốc Binalter, có điều luận về tấn công, bọn hắn tuyệt đối chính là một thanh lưỡi lê sắc bén nhất trong các lưỡi lê tấn công của đế quốc Binalter!"
Sau khi trầm mặc hồi lâu, Bàng Minh Giản hỏi: "Vậy kế hoạch tác chiến của chung ta là..."
"Không cần phải sửa chữa. Sự xuất hiện của bọn hắn nguyên bản đã nằm ở ngoài kế hoạch. Tập đoàn hạm đội 19 tuyệt đối không phải là đối thủ của hai hạm đội hoàng gia cấp Tượng Binalter. Ta chưa bao giờ có hi vọng xa vời rằng có thể ngăn cản Humphrey được quá một tuần ở trên tuyến đường bay này..." Douglas dừng ở trên tấm bản đồ tinh hệ trên đài giả lập, dùng bút điện tử vẽ lên mấy vòng tròn và mũi tên ở mấy địa điểm khác trên tuyến đường bay, đột nhiên, hắn hung hăng nện một đấm xuống đài giả lập, sắc mặt xanh xám: ".... Ta không cam tâm!"
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
" Douglas có lẽ sẽ chẳng cam tâm đâu!"
Trên tàu chỉ huy của hạm đội Phi Vũ, tàu sân bay vũ trụ {Phi Vũ}, Humphrey hơi ngả lưng ở trên ghế nằm mềm mại, nhìn bản đồ tinh hệ đang treo trên đỉnh đầu mà thở dài một cách sâu kín.
Với dáng người thướt tha, nữ sĩ quan phụ tá số 1 rót rượu Baldur Whiskey màu vàng kim vào trong ly rượu với băng đá, đưa cho Humphrey, hoang mang nói: "Công tước đại nhân, hắn vì sao lại không cam lòng.... Lẽ nào, hắn còn có cơ hội thắng ngài sao?"
" Chiến tranh không phải lúc nào cũng dùng thắng bại để so sánh." Humphrey mỉm cười, bàn tay nhận chén rượu thuận thế giơ lên, mu bàn tay lướt nhẹ qua khuôn mặt mềm mại của viên nữ sĩ quan phụ tá: "Còn nhớ ta đã từng kể qua với ngươi về cuộc thi đấu giữa ta và Douglas không?"
" Nhớ." Khuôn mặt của nữ sĩ quan phụ tá liền nổi lên hai rặng mây đỏ, đôi mắt màu lam long lanh như ngấn nước.
"Đừng có dụ dỗ ta." Tay kia của Humphrey huơ lên một cái trong hư không, cầm ra một đóa hoa hồng màu xanh lam, ngửi ngửi một chút rồi đưa cho nữ sĩ quan phụ tá đang vui mừng không hiểu, cười nói: "Ban đầu, hắn sở dĩ có thể thắng được ta, là bởi vì ở phia sau ta có ba trung đoàn thiết giáp đang đuổi theo. Mà lần này, hắn cũng ở trong phần giữa bụng của chúng ta. Trong tinh hệ Long Bow Salerga, hắn cũng không có quân bạn có thể uy hiếp đến chúng ta."
" Thế nhưng... Công tước đại nhân, ngài không cảm thấy rằng, bắt nạt hắn như vậy là không đẹp sao?" Nữ sĩ quan phụ tá cười cười mà ngồi xuống bên cạnh Humphrey, nhẹ nhàng nghiêng đầu, khiến cho mái tóc vàng như sóng cuộn rủ xuống bên đầu vai, khẽ cười nói.
Humphrey tựa hồ đã quen với sự càn quấy trêu chọc của vị nữ sĩ quan phụ tá thân cận này. Hắn lắc ly rượu trong tay mỉm cười nói: "Trên thế giới này, nguyên bản đều không có chuyện công bằng tuyệt đối. Chỉ có kẻ yếu mới đi cầu xin công bằng. Kẻ mạnh thông thường đều là ỷ thế hiếp người. Muốn trách, cũng chỉ có thể trách số mệnh của hắn không tốt. Ai bảo hắn vừa mới hạ được tinh hệ Long Bow thì lại gặp được chúng ta đến tinh vực Trung Ương Leray?"
" Đây là số mệnh?" Nữ sĩ quan phụ tá nhìn bản đồ tinh hệ.
"Đúng vậy, đây là số mệnh." Humphrey uống hết rượu trong ly, nhắm hai mắt lại: "Mệnh lệnh, hạm đội dùng đội hình đường ray tiến lên, hạm đội tiên phong gia tăng mức độ tấn công. Tất cả các chiến hạm chuẩn bị chiến đấu, trong vòng ba tiếng đồng hồ phải đến được quãng đường bay số 9."
Douglas, lần này ngươi không nên cản ở trước mặt ta! Rời khỏi tuyến đường bay này, dùng chiến thuật du kích thì thất bại của ngươi sẽ được vãn hồi đi đôi chút. Thế nhưng bây giờ ngươi hối hận thì đã muộn rồi.
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
Đàn chiến hạm phân biệt sơn ký hiệu của Phỉ Dương và Binalter đang một tiến một lùi ở trong hư không.
Đột kích, chia cắt, mai phục, bọc đánh, bắn đồng loạt, cuốn lấy bắn giết... Những con cự thú bằng sắt thép mà con người chế tạo ta này đã đem sự giết chóc biến thành nghệ thuật. Bọn chúng đang di động một cách tao nhã, bọn chúng đang bắn ra những luồng sáng sáng lạn.
Trên tuyến đường bay từ Lam Thạch tinh đến tình cầu Thorcress, hầu như mỗi một km đều nằm đầy xác chiến hạm.
Tháng 9 năm 2063, thời gian đang mau chóng trôi qua dưới ngọn lửa chiến tranh.
Khi chiến đấu tiến vào ngày thứ ba, Bàng Minh Giản rốt cục đã hiểu rõ điều Douglas nói.
Y như lời của Douglas, Humphrey chỉ dùng bốn mươi tám tiếng đồng hồ đã hoàn thành xong đợt đẩy quân giai đoạn chiến dịch trong thứ hai.
Giai đoạn chiến dịch thứ hai được triển khai ở giữa hai hành tinh.
Dựa lưng vào hằng tinh, hạm đội Phỉ Dương đưa vào tròn hai hạm đội cấp A, trấn giữa nút cổ chai của thông đạo. Mà ở bên sườn của một hành tinh, bị vành đai thiên thạch, ánh hằng tinh và đá ngầm trọng lực quấy nhiễu, hạm đội Binalter thì lại chia hai hạm đội hoàng gia làm hai đội hình đột kích trái phải.
Ngay từ đầu trận chiến, hạm đội Phỉ Dương đã cảm nhận được áp lực tấn công khiến cho người ta hít thở không thông của hạm đội Binalter. Dưới sự chỉ huy của Humphrey, hạm đội Phi Linh và Phi Vũ lấy hình chữ V trong trận hình hình thoi để đột phá, hoàn toàn không để ý đến các chiến hạm ở bên cánh của trận hình bên mình đã biến thành một chuỗi các quả cầu lửa bùng cháy trong bầu trời đêm trong đợt tập kích hỏa lực ngập trời ngập đất của Phỉ Dương, chỉ hung tợn cắm đầu đột tiến với tốc độ cao, vứt bỏ đống xác chiến hạm của phe mình ở đằng sau.
Bàng Minh Giản không thể không thừa nhận, trước trận địa ngăn chặn thiên nhiên hẹp như cổ chai này, chiến thuật của Humphrey chính là thực dụng nhất.
Với sự hi sinh nhìn như vô cùng thảm thiết, đổi lấy được, lại là ưu thế về thời gian và không gian.
Mặc dù địa hình bất lợi, hắn vẫn còn đem ưu thế về số lượng của Binalter phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Từ sự đột tiến cao tốc của tàu khu trục đến thực thi áp chế hỏa lực giữa trận hình chính, từ hành động vu hồi của tàu tuần dương đến sự tham gia quyết đoán của máy bay chiến đấu từ tàu sân bay, toàn bộ động tác chiến thuật liền mạch mà chính xác.
Nếu như không phải Douglas dụng binh cẩn thận, đã sớm chuẩn bị binh lực dự bị, nếu như không phải hắn liếc mắt đã xem thấu được sách lược chia cắt bằng tàu khu trục cao tốc của Humphrey, quyết đoán đưa nhóm tàu tuần dương dự bị ngăn chặn hai cánh, không thì hai hạm đội Phỉ Dương nghênh chiến thiếu chút nữa đã bị chia cắt tiêu diệt.
Chỉ dùng không đến ba mươi giờ đồng hồ, Humphrey đã chỉ huy hạm đội Phi Linh Phi Vũ hoàn thành hội hợp hình chữ V. Mà khi cái chữ V này biến thành một trận hình đột kích hình tam giác thật lớn, thọc sâu vào trong nút chai, ưu thế hỏa lực của trận địa ngăn chặn Phỉ Dương đã không còn tồn tại được nữa.
Sau khi tiếp tục chống cự hơn mười giờ đồng hồ, giai đoạn chiến dịch thứ hai cuối cùng kết thúc với chiến thắng của hạm đội Phỉ Dương, tổn hại 1 so với 2, thế nhưng lại bị mất đi 80% cứ điểm chiến lược, đồng thời bị ép lui về phía sau.
Không đợi tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương thở gấp ra một hơi, Humphrey lập tức tấn công trận địa ngăn chặn trong giai đoạn 3.
Hạm đội Phỉ Dương chỉ có thể tiếp tục chống cự dưới sự chỉ huy của Douglas.
Khói lửa trong tinh không lại một lần nữa bùng cháy.
Humphrey giống như một thanh kiếm sắc, hai hạm đội hoàng gia cấp Tượng trong tay hắn có thế tiến công cực kỳ sắc bén. Bất kể đối thủ có chiếm được địa thế có lợi đến mức nào, phòng ngự cẩn thận đến mức nào, bọn hắn luôn có thể lợi dụng sự phối hợp lưu loát cùng với sự hung hãn chưa từng có để lần lượt đục lỗ trên phòng tuyến của có lợi.
Mà Douglas, thì lại giống như một tấm chắn vững vàng. Ưu thế địa lý của Phỉ Dương đã được hắn lợi dụng vô cùng sâu sắc. Đối mặt với sự đột kích, chia cắt và bọc đánh của hạm đội đế quốc Binalter, hắn không chỉ hóa giả mà còn thường xuyên nắm được cơ hội thoáng qua trong chớp mắt mà phát động phản kích. Đủ loại mai phục và đánh lén, càng là dùng đến xuất thần nhập hóa. Cho dù là Humphrey cũng không dám đuổi đánh đến cùng.
Tiết tấu tiến lùi của song phương tựa hồ đã biến thành một sự ăn ý. Phòng tuyến của Phỉ Dương cũng không phải là vững như bàn thạch, mà Binalter cũng không phải thế như chẻ tre.
Có điều, theo tiến trình chiến đấu, thế cân bằng này tựa hồ đã có nguy cơ nghiêng sang một bên.
*******SPECIAL KIND OF HERO*******
Liên tiếp mấy ngày, Margaret cũng không được ngủ một giấc yên ổn.
Chiến đấu đang tiến hành ngay dưới mí mắt của nàng. Tàu điều tra của Phỉ Quân đang quay lại từng chi tiết của cuộc giao chiến giữa song phương. Thậm chí có thể nói rằng, bây giờ nó còn hiểu rõ về tình thế của chiến trường còn hơn cả Douglas và Humphrey.
Margaret xem ra, tình thế đối với tập đoàn hạm đội số 19 Phỉ Dương mà nói, vô cùng bất lợi. Mặc dù trong chiến đấu ở mấy giai đoạn trước, Douglas đã bảo tồn được thực lực, lại đạt được kết quả tổn hại 1 so với 2. Thế nhưng, đến lúc này, ưu thế của đế quốc Binalter vẫn còn rất rõ ràng. Mà theo từng bước lui về phía sau của Douglas, trận địa ngăn chặn và không gian di chuyển chiến lược của tập đoàn hạm đội số 19 đã càng ngày càng ít đi rồi.
Humphrey cùng với hạm đội hoàng gia cấp Tượng dưới tay hắn cũng không phải là chỉ có tiếng. Sức chiến đấu của bọn hắn còn hung hãn hơn xa tưởng tượng.
Hỏa lực và sức phòng ngự của tàu chiến đấu lớp {Cự Lãng} (sóng lớn, huge wave) của bọn hắn mạnh mẽ không hề kém gì tàu chiến đấu lớp {Unicorn}, trong quyết đấu chính diện của trận hình chính tàu chiến đấu, không hề bị rơi xuống hạ phong một chút nào.
Mà tàu tuần dương lớp {Ca Tụng} của bọn hắn, hình thể thon dài, tốc độ cực nhanh, thích hợp tấn công tập thể. Ở trong chiến đấu, bọn chúng có thể hoàn thành nhiệm vụ trợ giúp tác chiến và bọc đánh vu hồi phạm vi rộng trong thời gian rất ngắn.
Còn cả tàu khu trục cao tốc lớp {Sa Lang} (sói sa mạc) của bọn hắn nữa, hỏa lực mạnh mẽ, phối hợp ăn ý, số lượng biên chế trong hạm đội còn cao hơn cả tàu khu trục lớp {Ấu Sư} (cub, sư tử con) của hạm đội cấp A Phỉ Dương với biên chế 40-60 chiếc.
Quan trọng hơn chính là, bọn hắn có một đám quân nhân đế quốc được huấn luyện thuần nhất và một gã sĩ quan chỉ huy lâm trận chỉ huy đến xuất thần nhập hóa!
Humphrey đang từng chút từng chút tích góp ưu thế. Đợi đến khi ưu thế này biến thành thế thắng, cho dù các binh sĩ của hạm đội Phỉ Dương đều có ý chí chiến đấu cứng như sắt thép thì cũng sẽ bị tan vỡ.
Mập mạp thực sự sẽ phát động tập kích vào một hạm đội như vậy?!
Dãy tiến trình chiến đấu trên máy tính chỉ huy đang đỏ dần từng đoạn từng đoạn một. Trên rada, chiến trường giao chiến của song phương cũng cách hạm đội Phỉ Quân càng ngày càng gần.
Margaret bất kể thế nào cũng nghĩ không ra được.
Phải biết rằng, đối với cái hạm đội Phỉ Quân nho nhỏ này mà nói, đang trong đánh nhau trong tinh không kia chính là hai gã khổng lồ không gì sánh được. Đừng nói là đem mũi mâu nhắm vào Phỉ Quân, cho dù chỉ là bị bọn hắn lan đến một chút, hạm đội Phỉ Quân cũng khó tránh khỏi kết cục thịt nát xương tan.
Thế nhưng... Margaret ngẩng đầu, cái gã mập mạp kia lại giống như đã tính trước mọi việc, hiện đang ngủ gà ngủ gật ở trên ghế chỉ huy. Đầu hắn đang nghiêng sang bên phải, miệng khẽ nhếch, khóe miệng vẫn còn treo một giọt nước dãi trong suốt lóng lánh.... Không riêng gì hắn, toàn bộ hạm đội Phỉ Quân đều vẫn duy trì một bầu không khí ung dung bình tĩnh. Tựa như bọn họ đều không rõ một chút nào, rằng thứ mà bọn họ đang phải thực thi, chính là một kế hoạch điên cuồng đến mức nào!
Một tiếng điện tử lanh lảnh đã làm cho mập mạp đang ngủ say phải giật mình tỉnh giấc.
Hắn như phản xạ có điều kiện mà ngồi thẳng người dậy, ngay ngắn nghiêm chính, trong ánh mắt mơ màng buồn ngủ lại là một vẻ sợ hãi mờ mịt.
" Hạm đội Tàng Phong phát tới tin tức...." Cúi đầu bước nhanh tới trước mặt mập mạp, Phương Hương đột nhiên dừng bước, lẳng lặng nhìn màn hình máy tính chỉ huy ở trước mặt mập mạp mà run cả người.
Mập mạp ngơ ngác nhìn Phương Hương, tựa hồ phải thật gắng sức mới tỉnh táo lại được. Hắn nhìn về phía đài chỉ huy. Trên rada, vô số điểm sáng màu đỏ đang lại gần phía mình, ở phía sau các điểm sáng màu đỏ này, chính là các điểm sáng màu xanh lục như sóng triều.
"Oa!" Mập mạp giật mình một cái, quay đầu sang một cách kinh hoảng.
Phương Hương đã đứng ở trước mặt mình. Phía sau nàng chính là gã Karl đầu to hiện đã ngừng lại việc giả lập, là Margaret đang từ từ đứng dậy, là tất cả các quan binh Phỉ Quân đang nhìn chăm chú vào mình, ánh mắt chớp động.
Mập mạp đang run rẩy, bắt lấy ống nói, mở kênh chỉ huy hạm đội.
Thanh âm của hắn mang theo một chút chần chừ, vang lên trên mỗi một chiến hạm vắng lặng của Phỉ Quân: "Chúng ta, phải liều mạng với bọn hắn rồi sao?"
"Liều mạng!!!!!"
Trả lời hắn, chính là tiếng hò hét điên cuồng đủ để bao phủ toàn bộ vũ trụ.