Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 82: Q.6 - Chương 82: Mưa gió bấp bênh




Tinh cầu Mars, khói lửa khắp nơi.

Không ai có thể ngờ được, cái thế giới dựa vào lề lối của lưu phái để duy trì hình thức xã hội đặc biệt mấy nghìn năm này một khi bộc phát chiến tranh, vậy mà lại thảm khốc đến như vậy.

Thế cục, mau chóng chuyển biến xấu tới mức khiến cho người ta không thể chịu đựng nổi.

Ba đại lưu phái hỗn chiến,đem toàn bộ tinh hệ Mars biến thành một chiến trường chém giết thật lớn. Thông đạo Cảng Tự Do Mars hoàn toàn bị phong tỏa, đoàn buôn (thương đoàn), tàu buôn lậu, đội tàu vận tải Tự Do đều thi nhau chạy trốn. Lượng hàng hóa xuất nhập ở bến cảng đã giảm xuống 99%! Một số gần như bị cắt đứt.

Đối với những người dân ở trên cái tinh cầu khô kiệt này mà nói, không có sự nhập vào cung cấp không ngừng của thực phẩm, năng lượng cùng các nhu yếu phẩm sinh hoạt khác, căn bản là không thể tiếp tục sinh sống được. Sự bùng nổ của chiến tranh, đã cắt đứt hệ thống cân bằng môi trường công cộng, các hệ thống cung cấp như năng lượng điện, nước dùng,... ở rất nhiều nơi. Mà sự cắt đứt của nhập khẩu hàng hóa, lại càng dẫn đến việc giá cả của các mặt hàng nhu yếu phẩm sinh hoạt như thực phẩm, nước uống,... tăng cao.

Trong thành thị quần hùng cắt cứ, rất nhiều chỗ đã bị các bên giao chiến làm cho trở thành phế tích. Mỗi một con đường đều đang diễn ra chiến đấu kịch liệt. Hàng vạn người dân vô tội bị chết trong lửa đạn trút xuống liên miên không hề có hạn chế.

Khi chiến tranh diễn tiến đến ngày thứ tư, toàn bộ thế giới Tự Do, đã trở thành một thế giới của côn đồ.

Trên cái tinh cầu này, ai cũng không chỉ biết ăn.

Khi dân chúng không thể nhận được các nhu yếu phẩm sinh hoạt mà bắt đầu bí quá hóa liều, thì luật rừng của thế giới Tự Do, lý niệm cá lớn nuốt cá bé khắc cốt minh tâm trong lòng dân chúng, đã bắt đầu phát huy tác dụng. Nhân số tử vong tăng đột biến. Trên đường phố, cướp bóc, cưỡng hiếp, sát nhân, phóng hỏa --- đám người mất đi lý trí đã trở thành những tên côn đồ. Bọn họ lấy gia đình, tổ chức, quê hương, bạn bè để hình thành từng đoàn người, đi cướp bóc những vật chất sinh hoạt hữu hạn, đại khai sát giới.

Từng cửa hàng tổng hợp bị cướp sạch không còn, từng toà nhà cao tầng bị cho một mồi lửa.

Đứng ở trên mái nhà bao quát ra cả thành phố, bất kể là thành Trung Tâm, hay là cảng Bộ Binh, cảng Tiên Long, cảng Bering, cảng Oslo, cảng Thames, cảng Lille, những cảng thành thị quan trọng này, nơi chốn đều bốc lên khói đặc cuồn cuộn lửa cháy hừng hực. Tiếng súng, tiếng kêu thảm thiết, tiếng than khóc không dứt bên tai.

Chưa từng ai nghĩ đến, phản ứng dây chuyền của cuộc chiến tranh thế giới Tự Do, vậy mà lại khủng bố như vậy.

Tình huống mà xã hội chủ lưu loài người trải qua mấy năm chiến tranh mới có thể xuất hiện, trong thế giới này, lại chỉ cần bốn ngày!

Đây là một tràng hạo kiếp.

Bất quá, đối với ba đại lưu phái mà nói, tình thế thế nhưng vẫn còn đang trong tầm khống chế có thể chấp nhận được.

Sau khi trải qua hỗn chiến ban đầu, sự hình thành của các khu khống chế thực sự, sự chiến đấu lẫn nhau của của ba đại lưu phái, đã tự nhiên mà bắt đầu giảm bớt độ ác liệt.

Trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi, ai cũng không muốn liều thực lực của mình đi làm một cú sạch sành sanh để cho lưu phái khác chiếm tiện nghi. Không ai ngu cả! Thế cục chiến tranh chân vạc tuy rằng khó có thể nắm bắt, thế nhưng, lại có một sự ổn định tự nhiên.

Chiến đấu vẫn đang tiếp tục, đối với các khu công nghiệp trọng điểm, các con đường giao thông và cảng khẩu quan trong, sự tranh đoạt vẫn như cũ là một tấc không nhường. Chiến đấu quy mô nhỏ bộc phát không ngừng, thảm liệt mà tàn khốc, thế nhưng với quyết chiến chủ lựa quy mô lớn, vậy mà lại rất cẩn thận.

Ba đại lưu phái đều đang cẩn thận tìm kiếm cơ hội giải quyết dứt khoát.

Mà ánh mắt của bọn họ, vẫn không hề rời khỏi thành Trung Tâm. Ai cũng đều biết, ở đó mới là then chốt của cuộc thắng bại!

Thành Trung Tâm Cảng Tự Do Mars, to gấp mấy chục lần các thành thị cảng khẩu khác. Thành như tên, đây chính là trung tâm của Mars. Ở đây tập trung hơn 70% lượng của cải của tuyến đường bay Tự Do Mars, lại càng tập trung hơn 60% ngành chế tạo công nghiệp.

Trong chiến tranh hiện đại, nhân tố quyết định thắng bại, quan trọng nhất chính là cung ứng hậu cần. Mà thành Trung Tâm, hiển nhiên chính là căn cứ dự trữ vật chất lớn nhất. Khu công nghiệp ở phía bắc, khu cảng và kho hàng ở phía đông, chính là những nơi phải nắm được trong tay.

Kẻ có thành Trung Tâm giành được cả thiên hạ.

Đây chính là thiết luật mà mọi người không thể nghi ngờ.

Trong căn cứ Thái Lưu nằm ở cảng Thames, một tràng lộn xộn. Trong trường huấn luyện, hai đại đội robot đang tập hợp. Các robot tư nhân đủ loại kiểu dáng cao thấp đang hỗn tạp lại cùng với nhau, cố gắng giữ vững trận hình chỉnh tề. Ở bên cạnh chúng, mấy trăm nhân viên vũ trang Thái Lưu đang vận chuyển từng hòm đạn dược kiểu cũ phân phối cho robot.

Những nhân viên vũ trang này, đại đa số cũng không có tiếp thu qua huấn luyện quân sự chính quy gì. Trong số đó, rất nhiều bất quá chỉ là du côn lưu manh tạm thời cầm súng, dựng cổ áo khoác lệch súng đi làm việc, trong miệng thì không ngừng chửi bậy! Chỉ có mấy trăm tay lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ đang khẩn cấp tập hợp ở phía xa hơn kia, mới có thể có chút dáng dấp của quân đội. Bọn hắn chính là chủ lực của Thái Lưu.

Trong phòng chỉ huy được bao quanh bởi dày đặc những tấm thiết giáp bằng kim loại và bê tông cường độ cao đặt ngầm sâu trăm mét, cũng là một cảnh tượng lộn xộn y như vậy. Trước đài điều khiển Thiên Võng kiểu cũ loại nhỏ, hơn mười người đang bận rộn. Tiếng gọi và tiếng gõ bàn phí liên tiếp cộng hưởng vào với nhau.

Nói là Thiên Võng, bất quá chỉ là hệ thống điều khiển trung ương bị đào thải. Tác dụng có được, cũng chỉ là tập hợp tình hình chiến tranh, thông tin chỉ huy, hơn một chút nữa là khả năng chống quấy nhiễu. Về phần các công năng như thực hiện giám sát chiến trường, rada, ngụy trang điện tử cùng quản lý chiến khu, tên lửa, phối hợp khoảng không,... căn bản là không có.

Lưu phái, dù sao cũng không phải là chính phủ của quốc gia có chủ quyền. Vũ trang của lưu phái, cũng không phải quân đội chính quy.

Trước sa bàn điện tử của phòng chỉ huy, Cooper dạo bước qua lại, chính là đang sứt đầu mẻ trán.

Trong ba đại lưu phái, hiện nay ở vào hạ phong, chính là Thái Lưu.

Ngày 31 tháng 5, để tranh đoạt quyền khống chế đối với khu vực 9 của khu công nghiệp bắc bộ thành Trung Tâm, tiểu đoàn thiết giáp số 1 của đoàn lính đánh thuê Đấu Ngưu Sĩ Thái Lưu đã chiến đấu kịch liệt với thất doanh của Phá Quân doanh Phá Sơn Lưu suốt hai mươi sáu tiếng đồng hồ, tuy rằng cuối cùng dưới sự tiếp viện đã miễn cưỡng chiếm được khu 9, tiêu diệt gần nửa địch nhân trước mặt, thế nhưng, tiểu đoàn thiết giáp số 1 cũng đã bị đánh cho tàn phế rồi.

Mà vào ngày 2 tháng 6, trong cuộc đánh lén của Tuyệt Sát Lưu vào một cây cầu quan trọng ở quãng 3 phía Tây đường vành đai 5 thành Trung Tâm thuộc khống chế của Thái Lưu, một đại đội thiết giáp do Thái Lưu phái người đóng quân tiến hành phòng ngự đã toàn quân bị diệt. Mà cái đại đội thiết giáp này, trong đó có một nửa, chính là các đệ tử hạch tâm mà Thái Lưu vừa mới phái xuống đội vũ trang cấp dưới để xây dựng hệ thống chỉ huy cơ sở.

Khiến cho Cooper cảm thấy vô lực chính là, vật tư tiếp tế của Thái Lưu vận chuyển về căn cứ Mắt Ác Ma, vậy mà lại bị cướp đoạt mất ở tinh hệ PT-8911 ngay gần trong gang tấc!

Nghĩ đến đây, Cooper liền hận không thể xé xác Stearman.

Năng lượng, thực phẩm, linh kiện chiến hạm, vũ khí đạn dược,... các vật tư mà hai chiếc chiến hạm vận tải cỡ lớn kia chuyên chở, đều là tiếp tế để duy trì nửa năm vận hành của căn cứ chính Mắt Ác Ma! Cũng là một phần ba vật tư dự trữ của Thái Lưu hiện nay!

Do chiến tranh lưu phái ở Mars, đội thuyền vận tải có can đảm đỗ lại ở cảng Mars đã không còn thấy bóng dáng. Hiện tại, các đại lưu phái đều chỉ có thể dựa vào hạm đội vũ trang của chính mình, đi tìm kiếm tiếp tế ở các xưởng tàu Tự Do cách mấy điểm Bước Nhảy. Chỉ có ở đó, mới còn có thể nhìn thấy đội chiến hạm vận tải lui tới mua bán.

Thế nên, cảng khẩu và hạm đội vũ trang, chính là con đường sinh mệnh của các đại lưu phái. Để bảo đảm sức chiến đấu của Mắt Ác Ma, tránh bị thiếu thốn tiếp tế dẫn đến tuyến đường bay thất thủ, từ đó nguồn cung cấp vật tư bị ngừng, Cooper mới cắn răng ép ra đống vật tư trong tay này, để duy trì căn cứ Mắt Ác Ma vận hành một cách bình thường.

Ai mà biết được, số vật tư này, vậy mà lại bị đoạt mất! Nếu như không thể thu hoạch được đủ vật tư trong thời gian ngắn, dựa theo số vật tư dự trữ và mức độ tiêu hao hiện tại, Thái Lưu không bao lâu sau sẽ đạn tận lương tuyệt!

Nếu như đây là cú đả kích trầm trọng thứ nhất mà Thái Lưu gặp phải mà nói, như vậy, khiến cho Cooper lúc này rối bời đến đi đi lại lại không ngừng chính là, Tây Ước mà hắn vẫn coi như là chỗ dựa vững chắc, vậy mà lại cắt đứt tin tức rồi!

Cooper từ nhiều năm trước, đã cùng tổ chức tình báo của đế quốc Binalter có liên hệ mật thiết.

Tổ chức tình báo của đế quốc Binalter trải rộng khắp cả xã hội loài người. Đây là một cái lưới lớn. Đối với tuyến đường bay Tự Do Mars lân cận thông đạo Leray, bọn họ tự nhiên là sẽ không bỏ qua. Song phương sau khi tiếp xúc, đã bắt đầu hợp tác bộ phận. Trên phương diện mậu dịch cùng vật tư khan hiếm, Binalter liền cung ứng cho Thái Lưu, mà Thái Lưu, thì lại tiến hành phối hợp trong một kế hoạch nghiên cứu của Binalter.

Đó là một kế hoạch nghiên robot mới!

Nghiên cứu, không riêng gì robot kiểu mới, mà còn bao gồm cả người điều khiển những robot kiểu mới này!

Nhiều năm qua, Thái Lưu ddax bí mật cung cấp cho đế quốc Binalter tổng cộng gần hai trăm vật thí nghiệm --- tất cả đều là các cơ sĩ trải qua huấn luyện điều khiển robot một thời gian dài nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân mà mất đi năng lực điều khiển!

Trong đó, bao gồm mười Kỵ Sĩ robot và sáu Thống Lĩnh robot! Nhóm đưa đi cuối cùng, chính là Monroe!

Cái kế hoạch nghiên cứu này, sau nhiều năm thu nhặt các dấu hiệu, Cooper đại thể đã rõ ràng bí ẩn trong đó ---- Binalter chính là đang muốn đi trên con đường cũ, hệ thống điều khiển tinh thần!

Hệ thống điều khiển robot, vẫn luôn là thứ quan trọng nhất trong việc phát triển nghiên cứu robot.

Từ thời đại Trái Đất cổ, hệ thống điều khiển phụ trợ có thể bắt được tín hiệu điểm nhìn và sóng não của người thao tác, cũng đã xuất hiện rồi. Thế nhưng, não người, dù sao cũng không phải máy móc. Sự khác nhau về tín hiệu sóng não của mỗi người và các trạng thái tâm lý, tư duy khác nhau của bọn họ, đều đã hạn chế sự phát triển trở thành hệ thống điều khiển chủ yếu của hệ thống điều khiển phụ trợ này.

Huống hồ, robot cùng Tank - loại vũ khí thiết giáp xa xưa này có sự khác nhau về bản chất. Sự nâng cao về tốc độ cùng với sự thay đổi về phương thức và hoàn cảnh tác chiến, yêu cầu đối với sự chính xác khi điều khiển ngày càng cao, với trình độ khoa học kỹ thuật ngay thời đó, chính là không cách nào thúc đẩy hệ thống điều khiển tinh thần đạt tới yêu cầu như vậy.

Bởi vậy, hình thức điều khiển tổ hợp kinh điển bằng cần điều khiển vạn năng và bàn phím phụ trợ, liền giống như bánh lái của xe bay, đã tiếp tục được duy trì.

Mà nghiên cứu của nhân loại về hệ thống điều khiển robot, cũng chia thành hai con đường. Một cái chính là lấy hệ thống điều khiển bằng tay làm chính, phụ trợ bằng máy tính và hệ thống điều khiển sinh vật bắt điểm nhìn và sóng não. Mà một con đường khác, chính là hệ thống điều khiển tinh thần mà vô số nhà khoa học đâng cần mẫn truy cầu.

Hai nghìn năm trước, theo sự phát triển của trình độ khoa học kỹ thuật, lý giải càng sâu sắc hơn về đại não của cơ thể người, hệ thống điều khiển tinh thần thích hợp ứng dụng cho robot, rốt cục đã được nghiên cứu và phát triển ra. Loại hệ thống này, thông qua thiết bị đặc thù mãnh mẽ bắt lấy tín hiệu não người, lại loại bỏ tất cả các quấy nhiễu, xác suất chuẩn xác vô hạn tiếp cận 100%. Hơn nữa, phản ứng trong nháy mắt hầu như không có trì hoãn. Robot, hoàn toàn trở thành một cái thân thể khác của con người!

Sự xuất hiện của bộ hệ thống này, đã được dự đoán là phát minh vĩ đại nhất của nhân loại lúc đó. Nó không chỉ có thể ứng dụng cho robot, mà còn có thể ứng dụng cho máy bay, chiến hạm, cùng vô số lĩnh vực chế tạo khác. Thế nhưng, không bao lâu sau, bộ hệ thống này lại xảy ra vấn đề --- Nó có thương tổn trí mạng đối với não người! Não người, không đủ để duy trì điều khiển tinh thần thời gian dài, não bộ của hàng nghìn người thí nghiệm giai đoạn đầu bị thương tổn, từ đó mà tử vong hoặc là trở thành người thực vật.

Đối với vấn đề thương tổn của não người, hai nghìn năm qua vẫn chưa thể giải quyết. Robot, cũng đi lên một con đường khác, cuối cùng biến thành tình trạng như hiện tại, cũng vì vậy mà đã tạo nên các lưu phái robot.

Nghiên cứu bí mật này của Binalter, chính là hệ thống điều khiển tinh thần. Một khi nghiên cứu thành công, với phản ứng trong nháy mắt của hệ thống tinh thần, đủ để cho một chiến sĩ robot cấp sáu bình thường trở thành một chiến sĩ robot cấp mười hai thậm chí cấp mười ba! Tốc độ tay, chính là khoảng cách khó có thể vượt qua được! Dùng hệ thống điều khiển tinh thần vũ trang cho một sư đoàn thiết giáp, chính là có thể quét ngang toàn bộ vũ trụ!

Kỹ thuật điều khiển tinh thần này, rất nhiều quốc gia và các phòng nghiên cứu độc lập đều đang nghiên cứu, đây cũng không phải là kế hoạch tội ác tuyệt đối không thể công khai gì. Thế nhưng, Cooper lại biết, nghiên cứu hệ thống điều khiển tinh thần của Binalter, trọng điểm, cũng không nằm ở bản thân hệ thống.

Phương hướng mà bọn họ nghiên cứu chính là --- Người cải tạo!

Nếu hệ thống điều khiển không thể giải quyết tổn hại đối với não người, vậy thì liền đem con người trở nên không thể bị thương tổn!

Cái nghiên cứu khiến cho người ta hãi hùng này đem sọ của người thí nghiệm đi lột hết toàn bộ, sau đó lợi dụng y học hiện đại cùng kỹ thuật máy móc điện tử, đem máy tính và não người, cùng với một thiết bị cường hóa kim loại đặc biệt cùng và thiết bị kết nối hệ thống đi kết hợp với nhau -- Đó hầu như đã không thể xưng là người nữa rồi!

Nghiên cứu như vậy, một khi bại lộ, lập tức chính là ngày diệt vong của Thái Lưu. Không riêng gì là sự phản bội đối với lưu phái robot, đó cũng là sự phản bội đối với toàn thể loài người!

Cooper vốn vốn tưởng rằng, có được quan hệ hợp tác bí mật này, đế quốc Binalter chính là bất luận thể nào cũng sẽ ủng hộ cho mình. Thế nhưng ai mà biết được, khai chiến tới nay, người liên hệ của đế quốc Binalter không chỉ không có biểu thị sự ủng hộ, mà ngay cả các tin hiệu mình liên tiếp đánh đi, cũng là như đá chìm đáy biển.

Hiện tại. Thái Lưu chỉ chiếm lĩnh được cảng Thames, phân nửa cảng Tiên Long cùng với một bộ phận nhỏ của cảng Bộ Binh. Mà trong cuộc tranh đấu ở thành Trung Tâm, Thái Lưu đã bị Tuyệt Sát cùng Phá Sơn hai đại lưu phái này hoàn toàn áp chế rồi. Ngoại trừ khu công nghiệp bắc bộ vẫn còn có một khối lãnh địa nhỏ cùng với hai đại khu liên tiếp nhau ra, các bộ đội khác, đã bị gạt bỏ ra khỏi khu vực thành Trung Tâm.

Tiếp tục như vậy nữa, Thái Lưu sẽ trở thành kẻ thứ nhất bị đào thải!

Đang lúc bàng hoàng vô kế, bỗng nhiên, cửa phòng chỉ huy bỗng nhiên bị đẩy ra. Nakagawa Daiki đang cầm theo một phần văn kiện điện tử, khuôn mặt bình tĩnh mà đi về phía Cooper.

Cooper dừng bước, yên lặng nhìn Nakagawa Daiki, người vẫn luôn cố gắng liên hệ cùng với Binalter.

" Liên hệ được rồi! Là người ủng hộ của chúng ta, đế quốc Binalter, sẽ phái người tới hiệp trợ!"

" Không có bộ đội, Chỉ có một người!" Nakagawa Daiki nói.

" Một người? !" Cooper không thể tin được vào tai mình.

"Đúng thế. Một người, một vật thí nghiệm!" Nakagawa Daiki giơ bản ghi chép thông tin trên cánh tay lên, chậm rãi nói: "Bọn họ, bất quá chỉ là tiếp tục thí nghiệm của bọn họ!"

*****************************

Mập mạp chuyên chú nhìn vào một đội quân robot bất minh thân phận trên màn hình máy theo dõi chuyển động.

Từ một trăm chiếc tăng đến gần nghìn chiếc. còn có bộ binh gần một trung đoàn. Những chiếc robot toàn thân màu đỏ này từ đầu đến cuối vẫn quanh quẩn ở sát biên giới thị trấn Genel. Cùng robot Phỉ Quân bố phòng, vẫn duy trì khoảng cách hơn ba mươi km.

Mặc dù ở giữa nhóm robot này và phân quán Thái Lưu, vẫn còn có một khu vực phòng thủ do các đoàn buôn nhỏ bản địa thị trấn Genel liên hợp lại với nhau, lại dùng tiền mời tới lính đánh thuê mà tạo thành. Thế nhưng, mập mạp biết, đội quân này, chính là hướng về phía mình mà tới!

Thế lực ẩn giấu ở cái tinh cầu này của Tây Ước, rốt cục đã xuất thủ rồi. Mà gã mập mạp khiêng cờ hiệu Phỉ Minh giả danh lừa bịp mình này, chính là đứng mũi chịu sào.

" Đối phương có một trung đoàn thiết giáp cùng một trung đoàn bộ binh. Với trạng thái hiện nay của bọn họ, hẳn là sẽ hạ thủ đối với liên minh đoàn buôn." Markevitch đứng ở bên cạnh mập mạp báo cáo nói: "Tôi đã quan sát qua hành động của bọn họ, sạch sẽ lưu loát, tiểu đội robot trong khi di chuyển hình thành trận hình cố định một cách tự nhiên, cự ly bảo trì tiêu chuẩn. Rất hiển nhiên, bọn họ đã trải qua huấn luyện quân sự trường kỳ mà nghiêm ngặt."

" Như vậy..." Mập mạp tiếp tục quan sát trên máy theo dõi, ánh mắt, liền dừng lại trên khẩu pháo giữa ngực cùng với mấy khẩu nữa đang mọc khắp toàn thân của robot màu đỏ , thuận miệng hỏi: "Đề xuất của ngươi là gì?"

"Né tránh mũi nhọn!" Markevitch trả lời rất thẳng thắn. Là sĩ quan chỉ huy của lực lượng thiết giáp mặt đất Phỉ Quân, lực lượng hiện có trong tay hắn, lại thêm bảy mươi chiếc robot từng nhóm chạy tới từ tàu Audrey ở bến cảng, tổng cộng không quá một trăm hai mươi robot.

Mà các cơ sĩ Thái Lưu cùng Huyễn Ảnh Lưu vừa mới nhét vào biên chế kia, còn lâu mới đạt được yêu cầu tác chiến. Huống hồ, robot của bọn họ phần lớn đều là robot tư nhân, cũng không đủ năng lực tác chiến ---- ban đầu trên đại lộ số 1, tràng hỗn chiến robot diễn ra kia, trong con mắt của hắn, càng giống như là một trò cười hơn.

Chiến tranh, không phải trò chơi! Mà địch nhân đối mặt lúc này, hiển nhiên là không đơn giản như vậy. Né tránh mũi nhọn, chính là lựa chọn lý trí nhất của một sĩ quan chỉ huy.

Mập mạp trầm mặc nửa ngày, hỏi: "Nếu như phải đánh thì sao?"

" Huyết chiến! Tiêu diệt từng bộ phận!" Markevitch trả lời, so với lúc nãy càng chắc nịch thẳng thắn hơn. Đối với tình thế địch đông ta ít, hắn thậm chí còn không hỏi một câu vì sao.

Bắt đầu từ khi cái gã mập mạp này phát ra mệnh lệnh đầu tiên ở trên tàu {Rose Brand}, hắn đã không bao giờ còn hoài nghi một câu nói nào của vị anh hùng Liên Bang này nữa. Đó chính là sự sùng bái và phục tùng thành kính nhất. Mà ở trong căn cứ Râu Đỏ, khi mập mạp chỉ vào pho tượng hải tặc đúc bằng kim loại mà mặc sức cười to, sự sùng bái và phục tùng này, đã biến thành một sự phó thác sinh tử.

Trong con mắt của người ngoài, Leray đã sắp xong đời rồi. Mà mấy trăm binh sĩ này, lại muốn thông qua viêc khống chế thế giới Tự Do Mars để khiến cho Leray khởi tử hồi sinh, đó không khác là người si nói mộng.

Nhìn thế nào, đây đều là một câu chuyện cười. Thế nhưng, trong suy nghĩ của Markevitch cùng với tất cả các chiến sĩ Leray, bọn họ vẫn còn một tia hi vọng. Nếu như nói đây là một truyện cười, như vậy, bọn họ chính là bị cái chuyện cười như Don Quijote này mà tụ tập lại cùng với nhau! Bọn họ bởi vì mình là một nhân vật trong cái chuyện cười này, mà cảm thấy kiêu ngạo không gì sánh được!

Coi như là thất bại, cho dù chết, bọn họ cũng không làm cho liệt tổ liệt tông trên mảnh đất Leray kia thất vọng!

Càng khiến cho bọn họ kiêu ngạo chính là, Phỉ Quân hiện tại, chính là một lực lượng đứng đầu vừa đoàn kết vừa dũng mãnh.

Người chưa từng ở trong căn cứ hải tặc Râu Đỏ, sẽ không biết bọn họ đã phải chịu rèn luyện như thế nào, điều khiển robot như thế nào, có quyết tâm như thế nào --- ngón tay của mập mạp chỉ đi đâu, đừng nói là hơn một nghìn chiếc robot ở trước mặt này, coi như là mười nghìn chiếc, bọn họ cũng sẽ phát động xung phong y như thế.

Mập mạp chăm chú nhìn vào hình ảnh trên thiết bị theo dõi, hồi tưởng về đủ loại chuyện đã từng xảy ra từ trước tới nay, trong lúc nhất thời, đủ loại ý niệm trong đầu ùn ùn kéo đến.

Đế quốc Sous đã chiếm đóng tinh hệ Long Bow của Salerga, cách thời gian bọn họ hội hợp với đế quốc Jaban và đế quốc Deseyker rồi đồng thời phát động tổng tiến công vào điểm Bước Nhảy tinh vực Trung Ương Leray, đã không còn nhiều nữa rồi.

Thứ mà Leray phải đối mặt, chính là tan vỡ!

Thế cục ác liệt đến mức này, ngoại trừ đưa binh mạo hiểm, mình đã nghĩ không ra được biện pháp nhanh hơn nữa.

Sỉ nhục Cooper phế bỏ Monroe đâm chết Gandhi, đột nhiên thích liền chín quán kích động cơn sóng lưu phái, lo lắng hết lòng khổ tâm lập kế, không phải chính là để cho ngày hôm nay sao?

Đây là một trận đánh ác liệt, một cuộc chiến đầu mình không thể né tránh cũng không thể thua được. Coi như là cắm đinh, cũng phải cho cắm mình ở trên cái lỗ hổng thị trấn Genel của bàn cờ loạn này, một tấc không nhường!

Đồng Minh Hỗ Trợ Lưu Phái, đã ở trước mắt bao người. Những lưu phái nhỏ xã đoàn nhỏ đang lo sợ bất an trong cái loạn cục này, đều đang quan vọng, đang chờ đợi. Lúc này, bọn họ giống như là từng dòng suối bị chặn lại, bị dồn ép, khô cạn dưới ánh nắng chói chang. Một khi bọn họ xác định được Đồng minh Hỗ trợ Lưu phái chính là lối ra, bọn họ sẽ thông qua cái lỗ hổng này mà tụ tập lại, trở thành Hoàng Hà cuồn cuộn không thể ngăn cản!

Việc mình cần làm hiện tại, chính là đánh thắng trận chiến này!

Thua, mình chỉ có thể chản nản xám xịt mà rút khỏi Cảng Tự Do Mars.

Thắng, mình mới có tư cách để tiến hành bước tiếp theo!

Máy theo dõi chuyển động đang điều tiết, phóng đại từng chút. Ánh mắt của mập mạp, đang cẩn thận xem kĩ từng chi tiết của robot màu đỏ.

Ngực, đầu, cánh tay và tứ chi. Khóe miệng của mập mạp, lập tức nổi lên một nét cười dâm đãng.

Nếu như nói về sự thông hiểu đối với robot, kỹ sư máy móc có thể thông thạo hơn được Điền Hành Kiện ở trên thế giới này, đã ít nay càng thêm ít. Nhất là sau khi nghiên cứu tập nhật ký làm việc của Kaspar, tạo nghệ của mập mạp trên phương diện máy móc, đã đạt tới một trình độ không thể tưởng tượng nổi. Một kẻ xuất thân từ binh sĩ sửa chữa máy móc như hắn, đối với tất cả các tri thức về máy móc điện tử liền như hổ đói, đó chính là căn bản để bảo mệnh của hắn!

Tuy rằng không có thiết bị quét kết cấu của {Logic}, thế nhưng, quan sát gần như vậy, cũng đã đủ để cho mập mạp biết được rất nhiều thứ rồi.

Những chiếc robot màu đỏ này, hiển nhiên không phải là loại robot quân dụng của quốc gia nào đó. Giống như những lưu phái kia, chúng chính là robot tư nhân lợi dụng các tài nguyên có thể thu thập được của thế giới này mà cải tiến thành, chỉ bất quá là càng tiên tiến hơn một chút mà thôi. Pháo của chúng thuộc về loại pháo hỗn hợp kim loại cò năng lượng. Loại pháo hỗn hợp này, có lượng đạn và lực sát thương hữu hạn. Lồng năng lượng cũng là phỏng chế, sử dụng chính là máy phân tán năng lượng của chiến hạm phổ thông dùng cho thiết bị nén mạch động cơ làm lồng bảo vệ thăm dò.

So với việc các lưu phái robot vẫn còn đang sử dụng vũ khí bắn đạn kiểu cũ, thì những chiếc robot này, đều đã sở hữu đầy đủ hết các năng lực tấn công tầm xa như tầm bắn, độ chính xác và sức phá hoại cao hơn một cấp. Trong tiến công tập thể, loại năng lực này, sẽ được phóng đại lên mấy lần. Chí ít, các robot tư nhân phổ thông chính là hoàn toàn không thể chống đỡ được.

Bất quá, robot như vậy, mập mạp cũng không để vào mắt. Nếu như dùng tiêu chuẩn của robot quân dụng để bình xét mà nói, những chiếc robot này, bất quá chỉ có trình độ của robot Leray đời thứ 6 --- Đây vẫn còn là dưới tình huống tăng thêm điểm cho năng lực cận chiến của nó mà tiến hành bình xét.

Mập mạp thích ý mà lấy tay gãi gãi cái bụng. ***, thế này thì tốt rồi! Ai mà biết được, trên cái tinh cầu này, lại có một trăm hai mươi chiếc robot đời thứ tám được phân phối theo tiêu chuẩn quân sự chứ!

{Hoành Đao} nói là kết tinh tâm huyết của mập mạp, tuyệt đối không quá đáng.

Ban đầu, để tạo ra lực lượng thiết giáp mặt đất cho Phỉ Quân, mập mạp ngay từ đầu, đã quyết định lựa chọn những thứ tốt nhất có thể tìm được. Bởi vậy, ánh mắt của hắn đầu tiền liền tập trung ở trên robot {Đọa Lạc Thiên Sứ} (Fallen Angel, thiền thần sa ngã) hình người mà Barbarossa đã mua về để lắp ráp cho việc cướp bóc.

{Đọa Lạc Thiên Sứ}, chính là sản phẩm kinh điển của công ty robot Long Ưng Cảng Tự Do Mars. Tốc độ nhanh, sức bật mạnh, có được tính phối hợp cực kì ưu việt. Quan trong nhất chính là, loại robot này có khả cải tiến cực lớn. Ban đầu để mua được số {Đọa Lạc Thiên Sứ} này, là fan hâm mộ của robot Long Ưng, Barbarossa cũng đã dùng không ít tiền. AI mà biết được mới dùng được hai tháng, lại thuận tay tiện nghi cho cái gã mập mạp tu hú chiếm tổ này.

Cải tiến của mập mạp đối với {Đọa Lạc Thiên Sứ}, chính là đi theo lộ tuyến của {Thần Tứ}. Nói cách khác, tên trộm béo này đã trộm về thiết kế kinh điển của {Thần Tứ}, rồi ghép lên người {Đọa Lạc Thiên Sứ}.

Hệ thống treo giảm xóc trục nối phức hợp, máy gia tốc động cơ mạch nhân, trục quay bánh xe một nhánh thẳng, đệm phòng hộ hình sợi giả da thịt, máy đẩy phụ trợ kiểu nén ba điểm mới xuất hiện của robot đời thứ mười --- chỉ cần có thể bắt chước được, mập mạp một chút cũng không bỏ qua. Trải qua điều chỉnh mang tính thích ứng, rồi ghép lên người {Đọa Lạc Thiên Sứ}.

(chỗ này may mà có kinh nghiệm tra từ, không thì tịt )

Thiết kế máy móc hiện đại, quan trọng nhất chính là ý tưởng! Mấy thứ này sáng tạo tuy rằng gian nan, thế nhưng, khi mập mạp bắt chước ra, lại là dễ dàng khoái trá.

Đương nhiên, những thứ vô cùng tinh vi, thiết bị mà dựa vào ổ thổ phỉ không thể nào chế tạo được, ví dụ như ra da, máy quét, hệ thống điều khiển phụ trợ sinh vật, cùng với một số thiết kế thiếu tài liệu, mập mạp chỉ có thể nhịn đau mà bỏ qua. Vì thế mà hắn đã thổn thức thật lâu. Nếu là ở trong quốc nội Leray, những thứ này bất quá chỉ là tốn nhiều chút thời gian mà thôi.

Mà bộ phận động cơ then chốt nhất, bởi vì không phù hợp với thiết kế động cơ của {Thần Tư}, ngoại trừ tham khảo máy gia tốc động cơ ra, mập mạp dứt khoát bắt đầu lại từ đầu, lấy nhật ký làm việc của Kaspar là chỉ dẫn, lại thêm nghiên cứu lĩnh ngộ của bản thân đối với các loại robot, một lần nữa thiết kế ra một cái động cơ.

Cái động cơ này, cũng là nơi then chốt nhất [Hoàng Đao]! Động lực mà nó cung cấp, đủ để cho loại robot tư nhân kiểu nhanh nhẹn như {Đọa Lạc Thiên Sứ} biến thành một con mãnh thú hung hãn!

Bởi vậy, tuy rằng đã bị sự hạn chế của hoàn cảnh chế tạo và tài liệu thiết bị, thế nhưng khi [Hoàng Đao] định hình cuối cùng, cho vào đo lường kiểm tra để bình xét, cũng đã vững vàng đứng ở đỉnh cao của robot quân dụng đời thứ tám.

Robot đỉnh cấp đời thứ tám đánh nhau với robot đời thứ sáu được cải tiến hữu hạn từ robot tư nhân --- chỉ cần nghĩ đến, mập mạp nhịn không được mà phổng hết cả mũi. Ý nghĩ la khóc om sòm lăn lộn chửi bậy nhổ nước bọt ban đầu khi thấy nhiều robot như vậy kia, sớm đã bị ném tới chín tầng mây. Số lượng nhiều thì làm cái gì, số lượng mấy con "nòng nọc" cũng nhiều đấy nha!

Cuồng tình dục xông giang hồ, quan trọng chính là.... sức khỏe!

Huống hồ, trong tay mình, vẫn còn đang nắm giữ con át chủ bài mà thế giới này bây giờ tuyệt đối không có!

Nếu muốn cho những lưu phái đang bàng hoàng của thế giới Tự Do của đều tập trung ánh mắt lại nơi đây, vậy thì nhất định phải giành được một cuộc thắng lợi khiến cho người ta không thể dời đi ánh mắt.

Tiêu diệt toàn bộ đối thủ! Thắng lợi như vậy, mới đủ oanh động!

Mở hệ thống giả lập (thôi diễn) trên máy tính robot, gã mập cười đến độ nước miếng rớt xuống như mưa.

"Nguy hiểm cái mẹ ấy!"

****************************

"Kẻ hèn nhát, luôn luôn có thể tìm thấy lí do cho mình."

"Khi tội ác đột phá phòng tuyến tâm lý, một người cao thượng tới đâu, cũng sẽ trở thành ác ma."

" Ích kỷ, chính là một trong những bản tính bỉ ổi nhất của con người. Khi những kẻ ích kỷ tìm thấy được đầy đủ lý do, thì bộ mặt của bọn hắn, còn thánh khiết hơn cả Thánh nữ."

Thủ đô Ludritte Leray, một người tộc Japo, đang thành kính mà quỳ gối ở trong chiếc lều vải thấp bé lọt gió ở bên đường, vừa quỳ lạy, vừa đọc Thánh kinh của người Japo --- {{Cứu rỗi}}.

Bên ngoài chiếc lều vải, hàng vạn người tuần hành đang di chuyển, ồn ã rầm rĩ. Xa xa, tiếng còi cảnh sát thỉnh thoảng lại vang lên.

Tiếng lầm rầm đọc kinh, vẫn đang tiếp tục.

"Thần nói, tội ác của con người, đến từ dục vọng vô chừng mực của chính bản thân. Khi sự tham lam không bị ràng buộc tràn ngập khắp thế giới, thì thế giới, sẽ bị phá hủy. Con người, sẽ tự giết lẫn nhau trong vực sâu của dục vọng, dùng dao sắc và máu tươi của mình, tự ném mình lên tế đàn."

" Thế giới mới, đang sắp đến."

Tuần hành diễn ra ở thủ đô Leray, đã lan rộng tới tất cả các thành phố trên tinh cầu thủ đô.

Đảng không cầm quyền đang cực lực dẫn dắt dân chúng phát tiết sự thất vọng và phẫn nộ của bọn họ, dẫn dăt sự hèn nhát của bọn họ, tô vẽ thành một sự chính nghĩa.

Mà ở Lucerne, ở Millok.

Tất cả các thành phố đều vẫn đang im lặng.

Mọi người ở trong các thành phố đã trải qua thừa thãi chiến hỏa này, đang lạnh lùng nhìn những người biểu tình đang nhân danh chính nghĩa để yêu cầu hòa bình trên TV. Bọn họ không hiểu, những người ở thủ đô chưa từng trải qua chiến hỏa kia, ban đầu chính là dõng dạc như vậy, vì sao hiện tại, vậy mà lại thay đổi lập trường một cách không hề có dấu hiệu như thế.

Chỉ là bởi vì chiến tranh sắp rơi xuống trên đầu bọn họ sao?

Làn sóng phản chiến, dưới sự ngụy trang của chính nghĩa, càng ngày càng nghiêm trọng. Ở trong tính cách của con người, sự bỉ ổi được thả ra, cũng đã bắt đầu sinh ra nổi loạn.

Mặc dù ngay từ đầu tham dự tuần hành, còn có chút che giấu, còn có chút lo sợ bất an. Thế nhừng, khi một cá thể dung hòa vào trong quần thể mấy chục vạn người, thì sự tình ban đầu vẫn còn cảm thấy xấu hổ, trong những lời nói dối liên tiếp, đã biến thành chân lý có thể dùng để bảo vệ sinh mệnh.

Dưới tấm biển thông báo danh sách các liệt sĩ đang cuộn lên từng cuộn ở đầu đường, bọn họ điên cuồng tấn công những người biểu tình chủ trương ủng hộ Tổng Thống kháng chiến tới cùng. Bọn họ đã đem sự sợ hãi trong nội tâm, biến thành sự gia tăng thô bạo cho người khác.

Ngày 4 tháng 6 năm 2063.

Thế cục thủ đô Leray chuyển biến xấu. Sau khi phát biểu trên truyền hình quốc gia, Tổng Thống Hamilton đã tuyên bố chế độ quản lý quân sự, giải tán người biểu tình.

Cùng ngày, ba đảng liên hợp lấy Hội Cộng Tiến dẫn đầu, đã triển khai hội nghị, nhất trí yêu cầu sớm cử hành tuyển cử Quốc hội và tổng tuyển cử Tổng Thống.

Ngày 5 tháng 6 năm 2063.

Chính phủ bù nhìn do Jaban nâng đỡ tuyên bố bảy bang lớn của tinh vực Bermuda thoát ly Liên Bang Leray.

Cùng với đó, đế quốc Jaban, đế quốc Deseyker, đế quốc Sous đồng thời tuyên bố tối hậu thư đối với Leray, yêu cầu Leray lập tức ngừng chống cự, mở ra thông đạo Leray, bầu lại chính phủ. Để tăng mạnh sức thuyết phục của thông điệp, hai hạm đội hỗn hợp của đế quốc Jaban và đế quốc Deseyker, đã đồng thời phát công kích mang tính cảnh cáo vào điểm Bước Nhảy phía đông và phía tây của tinh vực Trung Ương Leray.

Ngày 6 tháng 6 năm 2063.

Đảng không cầm quyền liệt kê từng tội danh của Hamilton, lần thứ hai phát động mít-tinh yêu cầu ngành Tư pháp độc lập lập án điều tra chuyện Tổng Thống Hamilton tham ô quân phí, lại đệ trình quốc hội cáo buộc các tội không làm tròn trách nhiệm, phạm tội ác chiến tranh, tội phản nhân loại đối với Hamilton

Mặc dù yêu cầu của đảng không cầm quyền đã lập tức bị các nghị sĩ phủ quyết, thế nhưng đảng không cầm quyền cũng đã thành công đẩy Hamilton lên đầu sóng ngọn gió.

Đêm cùng ngày, vài đội bộ binh lục quân phân biệt tập kết ở thành phố Yashinka và khu vực phía đông phía tây thành phố Ludritte đã được điều động một cách bất thường.

Leray, mưa gió bấp bênh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.