Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 45: Q.3 - Chương 45: Nút thắt cởi không ra?






Đối với đồ cơ giới, vô luận là robot hay là ôtô bay đều là đam mê từ thuở nhỏ của Điền Hành Kiện, ngày trước hắn chui sang trại huấn luyện duy tu quân khí, trừ nguyên nhân sợ chết ra thì quan trọng hơn chính là đam mê. Bây giờ nhìn thấy một chiếc robot dân dụng được cải tiến rất tuyệt như thế kia, hắn liền mê tít, chiếc [ Sello ] kia mặc dù còn có rất nhiều thiếu sót, nhưng một số chi tiết vẫn rất đáng giá tham khảo.

Christina nhìn gã kỹ sư mới đến xin việc kia một lúc lâu, cẩn thận quan sát vị trí ánh mắt của của anh ta, cuối cùng nàng chợt mỉm cười, quay lại gật đầu với trưởng phòng nhân sự.

Khi viên trưởng phòng đi tới bên cạnh mập mạp thì ông ta không khỏi sửng sốt, bởi vì lúc này cái gã mập mạp kia đang loay hoay tìm kiếm thứ gì đó ở chân sau của chiếc [ Sello ], nhưng chỗ đó thì có cái quái gì mà tìm chứ? Ông ta bèn ho khan một tiếng, nhắc nhở cho mập mạp biết rằng có người đứng ở bên cạnh đó.

Mập mạp đang cố gắng làm rõ xem chiếc robot này có được lắp đặt đầu dò của lồng phòng ngự năng lượng, đối với hắn, nếu như có thể lắp đầu dò lồng năng lượng ở vị trí giữa hai chân sau thì thật sự là một chuyện rất tinh diệu, chẳng những có thể tiến hành bảo vệ vùng bụng dưới một cách hữu hiệu, hơn nữa vị trí đó còn là góc chết mà kẻ địch không thể bắn trúng.

Mà không biết chiếc robot hình thú này là đực hay là cái đây, nếu là đực thì lắp đầu dò ở đó là quá đẹp rồi, bất quá là hơi có chút thể hiện mà thôi.

Nghe thấy một tiếng ho khan, mập mạp vội quay đầu lại liền thấy một người đàn ông trung niên đang đứng bên cạnh nhìn mình một cách khó xử. Mập mạp quét ánh mắt nghi ngờ về phía cô nàng tiếp đãi viên Christina, nhưng lại thấy cô ta đang cúi đầu bận rộn trứ làm gì đó, chẳng biết đến bao giờ mới chịu ngẩng đầu lên đây.

Thấy mập mạp ngơ ngác gãi đầu gãi tai, người đàn ông kia bèn lên tiếng trước, đưa tay nói:“Xin chào, tôi tên là Jose, trưởng phòng nhân sự bộ phận duy tu, nghe nói cậu là kỹ sư tới xin việc phải không?” Mập mạp rốt cục cũng hiểu ra, vội vàng toét miệng cười, bắt tay trưởng phòng Jose, nói:“Đúng đúng, là tôi, là tôi.”

Jose liếc nhìn Christina một cái rồi cười nói với mập mạp:“Mời đi theo tôi, chúng ta vào trong phòng nói chuyện.” Mập mạp gật đầu, đi theo ông ta.

Ngồi xuống ghế, Jose chăm chú đọc hồ sơ của mập mạp, trong phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh, chỉ còn tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ kiểu cổ trên tường cùng tiếng lật giở hồ sơ. Xuyên qua cửa sổ phòng làm việc là có thể nhìn thấy xưởng duy tu rộng lớn, mập mạp ngồi ở trên ghế salon quay đầu nhìn những người công nhân bận rộn, đột nhiên cảm thấy có chút mê mang, một gã béo ú chỉ biết ăn với ngủ như hắn tại sao lại đi đầu quân, tại sao lại tham gia chiến tranh, tại sao lại lấy thân phận của Trương Nguyên để đến nơi này? Đời người, vĩnh viễn vẫn không biết vận mệnh sẽ đem mình đặt vào chỗ nào nữa.

Tốc độ xem xét của Jose rất nhanh, kiểm tra xong xuôi, ông ta đưa trả lại hồ sơ cho, nói:“Tài liệu rất chi tiết, rất tốt.” Ông ta đứng dậy rót một chén trà cho Điền Hành Kiện, đặt ở trên bàn trà, nói:“Mới vừa rồi tôi thấy cậu có vẻ rất hứng thú với chiếc [ Sello ]?”

Mập mạp xấu hổ nhận lấy tách trà, cười cười nói:“Chiếc robot đó được cải tiến rất tốt, tôi rất thích.”

Jose kinh ngạc nói:“Vậy sao? Trong cả dãy robot dưới đại sảnh, [ Sello ] đâu phải là chiếc tốt nhất, hơn nữa loại robỏ này cũng đã có tuổi rồi, sở thích của cậu cũng đặc biệt nhỉ!”

Mập mạp cười nói:“Từ tính năng mà nói thì đúng là nó không phải là tốt nhất, nhưng ý đồ cải tiến lại tốt hơn những chiếc bên cạnh.”

Jose hứng thú hỏi:” Thế ư? Tại sao cậu lại nói vậy?”

Mập mạp thầm thấy không thoải mái trong lòng, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:“Lựa chọn động cơ rất hợp lý, mặc dù có xung đột với hệ thống thăng bằng điện tử, nhưng thực ra hệ thống cân bằng cơ giới lại càng có thể phát huy tốt hơn khả năng chạy nước đại của loại robot hình thú này.”

Jose vỗ tay cười nói:“Lời ít ý nhiều, thật hiếm có một kỹ sư sơ cấp như cậu, chỉ bằng mấy câu nói này thì mấy cuộc kiểm tra sau có thể miễn được rồi.” Ông ta lấy ra một bản hợp đồng đưa cho mập mạp, nói:“Mặc dù không cần cuộc kiểm tra, nhưng thời gian thử việc thì vẫn phải có. Cậu thử đọc qua bản hợp đồng này, nếu như không có vấn đề gì thì chỉ việc ký tên, thế là chúng ta đã thành đồng sự rồi.”

Điền Hành Kiện mặc dù biết với năng lực của mình thì xin vào công ty này là rất dễ dàng, nhưng cũng không ngờ mọi việc lại nhanh như vậy, nhất thời có chút sững sờ. Jose nhìn vẻ mặt mập mạp, thầm nghĩ:“Thằng béo này, nếu không phải tiểu thư Christina nhìn trúng ngươi thì ngươi tưởng vào công ty này đơn giản vậy thôi sao.” Ông ta đặt hợp đồng trước mặt mập mạp, cười nói:“Cậu cứ từ từ xem cho kỹ, xem xong rồi hẵng ký.”

Mập mạp cầm hợp đồng lên đọc một lượt, cũng không phát hiện ra có điều khoản nào có dấu hiệu phải bán thân làm nô, cuối cùng ký xuống hai chữ Trương Nguyên, thầm nghĩ:“Kỳ thật cũng chẳng cần đọc, coi như là bán thân thì cũng la bán Trương Nguyên, liên quan mịa gì đến mình.”

Jose nhận lại bản hợp đồng rồi nhanh chóng sắp xếp chỗ ở cho mập mạp, sau đó liền giảng giải một số chế độ đãi ngộ cơ bản của công ty. Theo như lời ông ta thì chỉ cần có năng lực phù hợp tiêu chuẩn, sau một tháng thử việc là có thể trở thành nhân viên chánh thức, tiền lương và phúc lợi đãi ngộ tăng lên gần mười lần.

Mập mạp cũng không vì tiền lương gấp mười mà hưng phấn, hắn thầm nghĩ:”Éo mịa, nói cách khác một tháng này bản đại gia chỉ có thể được nhận một phần mười tiền lương,*** quá đen tối, thời gian thử việc, tưởng ông mày đây là cái gì mà đòi dùng thử hả?”

Jose không nhìn thấy nét mừng rỡ trên mặt mập mạp thì tưởng rằng hắn rất biết trấn tĩnh, lập tức khẽ mỉm cười, nhấc điện thoại sai người đưa mập mạp tới khu tạp thể nhận phòng.

Người đưa mập mạp tới khu tập thể là một người hạ đẳng tên là Lachmon, vóc người cao to lực lưỡng, mặt đầy râu ria, thoạt nhìn có vẻ rất nghe lời Jose, hắn nhanh chóng dẫn Điền Hành Kiện tới khu nhà tập thể của công ty.

Khung cảnh của khu tập thể này có thể nói là rất tốt, ở giữa các dãy nhà có một khu vườn nhỏ, cây cối xanh tốt, cành lá sum xuê, không khí trong lành, căn phòng của mập mạp nằm ở tầng ba của dãy nhà nằm xa nhất, cách xa những tiếng ồn của công xưởng.

Mở cửa phòng, Lachmon giúp mập mạp cất gọn hành lý, căn phòng này có một phòng khách lớn và một phòng ngủ, là loại chuyên để bố trí cho các kỹ sư, thiết bị và vật dụng trong phòng đều rất đẹp, TV, máy tính, phòng bếp tự động, cái gì cần có đều có đủ.

Lachmon vừa giúp dọn dẹp phòng vừa cười hỏi:“Ngài là Trương tiên sinh sao, thiên thần chào đón ngài.” Đây là một câu ám hiệu, mập mạp lập tức phản ứng, hắn thuận miệng đáp:“Ấy ấy, thiên thần không chào đón tôi, chân thần mới chào đón tôi.”

Vẻ mặt tươi cười đích của Lachmon nghiêm túc hẳn lại, hắn ra dấu im lặng, dỏng tai nghe ngóng xung quanh, cuối cùng quay mắt về phía mập mạp, nói:“Thiên vương cái địa hổ.”

“Bảo tháp trấn hà yêu!”

“Ngươi khai hay là không khai!”

“Chết cũng không khai!”

Trả lời ám hiệu xong, mập mạp liền bị Lachmon ôm chầm lấy, mập mạp trong lòng không ngừng chửi rủa:“*** Russell, cái kiểu ám hiệu của Trái Đất cổ từ mấy ngàn năm trước mà ông cũng moi ra dùng được, tôi chịu ông rồi đấy!”

*******************

Bóng đêm dần phủ xuống.

An Lôi bước ra khỏi phòng làm việc, lặng lẽ ngồi xuống một chiếc ghế đá bên cạnh đài phun nước, nhìn những tia nước đang không ngừng biến hóa thành đủ các hình dáng, đủ mọi màu sắc, phối hợp với âm nhạc càng làm cho đài phun nước được phủ thêm một lớp áo ngoài hoa mỹ, mông lung.

Trong thời buổi loạn lạc này, bản thân àng đã chứng kiến không biết bao nhiêu cảnh sinh ly tử biệt.

Nhưng nàng không ngờ hắn lại đi tới một nơi nguy hiểm như vậy, mà còn không để lại lấy một lời, tại sao hắn lại đi bỏ đi vào lúc này chứ?

Cái gã nhát chết này, chẳng phải là vì không dám gặp mình nên mới bỏ chạy sao?

Hắn...... Ta...... Mễ Lan

Một đống nút thắt cởi không ra?

Chỉ cần hắn có thể còn sống trứ trở về, chỉ cần có thời gian, có lẽ, những nút thắt này cũng có thể mở ra được.

Đài phun nước đã ngừng hoạt động, An Lôi đứng dạy đi về phòng làm việc của mình, nàng cần phải hoàn thành bản kế hoạch liên lạc còn đang dang dở kia.

Vô luận kết cục có như thế nào đi nữa thì lúc này đây, nàng và hắn vẫn phải cùng nhau chiến đấu.

“Đồ ngốc......” An Lôi thấp giọng thì thầm:“Ngươi phải sống sót trở về cho ta......”

***********************

Hôm nay là ngàyĐiền Hành Kiện bắt đầu sự nghiệp kỹ sư cơ giới của mình. Có lẽ là do Lachmon đã thông báo cho những thành viên Tự Do Chiến Tuyến còn lại nên mập mạp phát hiện ra những người này khi gặp hắn ngoài sự cung kính tiêu chuẩn dành cho một người thượng đẳng ra còn có một phần thân thiết.

Việc làm ăn của công ty Thánh Kỵ Sĩ rất phát đạt, do số quý tộc và nhà giàu ở Tanvir có thể nói là nhiều kinh khủng, thế nên các loại robot tư nhân và ôtô bay cao cấp đâu đâu cũng có

Robot hình thú như [ Godzilla ]-[ Thiểm Điện Hổ ]-[ Nộ Hùng ]

Robot hình người như [ Cụ Phong ]-[ Vũ Giả ]-[ Liệt Hỏa ]-[ Paladin ]-[ Torxel ]

Mập mạp thậm chí còn nhìn thấy một chiếc robot hình trùng [ Thất Sắc Đường Lang ] phiên bản hạn chế sản xuất năm 2041.

Chiến tranh ngày nay, phương thức chiến đấu của robot quân dụng đang dần dung hợp với kiểu đánh nhau của robot tư nhân, thế nên những robot cao cấp ở đây đều rất có giá trị tham khảo, mập mạp thậm chí còn cảm thấy nếu như robot tư nhân được lắp thêm pháo năng lượng cùng các thiết bị quân dụng thì việc cải tiến hẳn là sẽ dễ dàng hơn so với phải xử lý robot quân dụng.

Chỉ có điều, thiết kế của robot tư nhân đều bị hạn chế sử dụng pháo năng lượng, hơn nữa về vật liệu sản xuất mà nói, robot tư nhân và robot quân dụng cũng khác nhau một trời một vực, kết cấu và chất lượng của robot quân dụng đều là cực kỳ ổn định vững chắc, nhưng nếu như robot tư nhân mà cũng đạt tới mức độ như vậy thì mấy cái trung tâm duy tu đã phải đóng cửa treo niêu từ sớm rồi.

Jose rất chú ý quan sát biểu hiện của tay kỹ sư mới tới này.

Mặc dù Christina tỏ vẻ rất hứng thú với người này, nhưng người chủ động bỏ qua kì kiểm tra dù sao cũng chính là lão, nếu gã kỹ sư này chỉ được cái mồm mép xuông thì lão vỗ mông ngựa không trúng lại trúng phải đùi ngựa thì toi.

Nhưng cũng may là biểu hiện của Trương Nguyên lại làm cho lão phải vui mừng, cực kỳ vui mừng!

Công ty Thánh Kỵ Sĩ chia các kỹ sư thành mười tổ, tuy nhiên việc sắp xếp cũng không phải chỉ dựa vào bằng cấp mà là dùng tiêu chuẩn riêng của công ty, chủ yếu là căn cứ vào năng lực, nhất là độ thành thạo với robot và khả năng giải quyết các vấn đề kỹ thuật khó.

Nhân số nhiều nhất đương nhiên là tổ mười, đại bộ phận đều là kỹ sư sơ cấp hoặc là cấp một, thường là các học viên mới tốt nghiệp đang trong giai đoạn thực tế, thời gian tiếp xúc với robot của bọn họ thật sự quá ít, mà kinh nghiệm đối với một kỹ sư lại cực kỳ quan trọng, thậm chí khi đi xin việc còn quan trọng hơn cả tấm bằng kỹ sư cao cấp, bởi vì thi nâng cấp chỉ cần lý luận, nhưng nếu không có kinh nghiệm thì ngay cả những vấn đề đơn giản cũng chưa chắc đã xử lý được.

Kể từ khi nhìn thấy Trương Nguyên cẩn thận nghiên cứu chiếc [ Sello ], Jose đã nhận ra, tài nghệ của tay kỹ sư này nhất định không thể chỉ là sơ cấp, ít nhất cũng phải là cấp ba, cấp bốn gì đó, thời buổi này số kỹ sư có kinh nghiệm nhưng không thích đi thi nâng cấp không phải là ít. Thân là trưởng phòng nhân sự, Jose đương nhiên là phải biết không thể trông mặt mà bắt hình dong, có khi một cô nàng mảnh dẻ yếu đuối lại là một cao thủ cái tiến robot không chừng

Ánh mắt của Jose rất đúng, nhìn mập mạp đứng trước bệ duy tu trong ngày đầu tiên đi làm, lão mơ hồ có thể cảm thấy cái gã béo này sẽ mang đến cho mình tin vui.

Chỉ cần năm phút đồng hồ, Jose đã xác định được phán đoán của mình là chính xác, với tốc độ thao tác của Trương Nguyên, hai ngày nữa nhất định sẽ điều y đến tổ 9.

Nhưng khi tới xế chiều, đọc qua sổ ghi chép công việc của Trương Nguyên, Jose liền nhận ra, người này ít nhất phải được đưa vào tổ 6, trong thời gian mấy giờ vừa qua, lượng công việc mà hắn hoàn thành đã gấp ba lần những người cùng tổ.

Đến giờ tan việc, nhìn vấn đề của một chiếc robot được Trương Nguyên tiện tay xử lý thêm, Jose đã phải có chút đứng ngồi không yên, bởi vì vấn đề của chiếc robot [ Đột Kích Sỹ Binh ] kia là khi phải hoạt động với công suất lớn trong thời gian dài thì động cơ sẽ rung lắc phát ra thanh âm quá lớn, làm robot mất ổn định, vấn đề này tổ kỹ thuật còn đang thảo luận tìm hướng giải quyết, vậy mà gã béo này đã xử lý xong một cách rất đơn giản, hắn chỉ cần đổi một đoạn ống lọc khí, khiến đường ống thẳng thành ống cong, tăng thêm một đường dẫn là xong.

Sáng sớm ngày thứ hai, Christina, giám đốc công ty Thánh Kỵ Sĩ nhận được một tập báo cáo cùng một bản hợp đồng mới dành cho Trương Nguyên từ trưởng phòng Jose, điều kiện đãi ngộ trong bản hợp đồng này cao gấp năm lần so với bản cũ, đồng thời còn hủy bỏ cả thời gian thử việc.

“Có được một nhân tài như vậy vào đúng thời kỳ quan trọng này, không thể không nói đây đúng là sự may mắn của Thánh Kỵ Sĩ.” Giám đốc ẩn thân Christina đọc đến đây bỗng chợt mỉm cười .

Nàng ta nhanh chóng ký tên phê duyệt bản báo cáo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.