Mạo Bài Đại Anh Hùng

Chương 43: Q.4 - Chương 43: Thời thế tạo anh hùng






Ba vị dẫn đạo giả phá vây rất thuận lợi, bởi vì toàn bộ Gatralan đã chìm trong hỗn loạn, hệ thống Thiên Võng tê liệt cùng với đủ loại tin tức vả mồm nhau bôm bốp làm mỗi một binh sĩ, một một quan viên, mỗi một người dân thường đều chẳng hiểu nổi chuyện gì đang xảy ra. Mấy ngàn thành viên của Tự Do Chiến Tuyến dựa vào sự che chắn của nguồn gây nhiễu khổng lồ của Abnosker và rada dẫn đường, lại thêm việc mập mạp đã thu hút hầu hết sự chú ý của đối phương, kết quả là chỉ mất không tới hai giờ đã thuận lợi tiến vào khu dân nghèo ở phía đông Tanvir.

Vừa tiến vào khu dân nghèo, Tự Do Chiến Tuyến đã giống như một một giọt nước lẫn vào biển rộng, nhanh chóng hào tan vào, phân tán ra rồi biến mất tăm mất tích.

“Có hai việc chúng ta phải lập tức thực hiện!” Trở lại căn cứ, Tandara nhìn hai người đồng chí, giơ hai ngón tay lên,“Thứ nhất, chúng ta phải lập tức dựa theo kế hoạch của sứ giả, phát động khởi nghĩa. Lần này khởi nghĩa chia làm hai giai đoạn, giai đoạn một là từ tối thành sáng, dựa vào khu dân nghèo để tập hợp lực lượng, bắt đầu công tác tuyên truyền. Giai đoạn hai là bạo động vũ trang quy mô lớn, thành lập quân đội và chính quyền của chúng ta!...... Thứ hai, chúng ta phải lập tức liên lạc với Algafarl, lúc này chúng ta rất cần sự chỉ đạo của ngài ấy, bởi vì từ nay về sau, những gì chúng ta làm không còn là tập kích, mà là chiếm lĩnh!”

“Ta lập tức đi liên lạc với Algafarl!” Yaquin xoa xoa tay, hưng phấn nói,“Đây là cơ hội ngàn năm có một. Bây giờ ngay cả James cũng đã rơi vào tay chúng ta, hơn nữa có Liên bang Leray ủng hộ, chúng ta nhất định có thể thành công!”

**********************************

“Tướng quân, quân địch có hành động khác thường, đây là báo cáo.” Trưởng phòng tham mưu số 6 – thượng tá Patt đặt một bản báo cáo xuống trước mặt Russell. Thông qua tin tức tình báo và phân tích số liệu, Phòng 6 phát hiện ra vài điểm nghi vấn trên chiến trường đông bộ Lucerne.

“Uhm!” Russell vừa mở báo vừa nói,“Nói thử đi xem nào.”

“So với hai ngày trước, mật độ tấn công của Gatralan giảm xuống rõ rệt, còn cường độ tấn công điện tử lại tăng cao đột biến. Sự bất thường này cho thấy bọn chúng đang chuyển bị cho một kế hoạch tấn công mới, nhưng theo số liệu thu được từ vài cuộc va chạm nhỏ gần đây, chúng tôi phát hiện hệ thống phòng ngự của địch đã giảm xuống hai mươi phần trăm. Đây là một điểm rất khả nghi, hơn nữa, chúng tôi vừa mới nhận được báo cáo, Lieb Scott đã bắt đầu thu hẹp lại tuyến phòng ngự.”

“Thu hẹp phòng ngự?” Russell kinh ngạc nói,“Lão muốn cho chúng ta quay đầu lại nuốt gọn đám lính đổ bộ đường không của lão sao?”

“Tôi nghĩ đây hắn phải ẩn chứa một cạm bẩy!” Patt nói,“Có thể bọn chúng đang dẫn dụ chúng ta có phán đoán sai lầm, hòng chuẩn bị cho cuộc đổ bộ đường không thứ hai chăng?”

Russell trầm ngâm một lúc lâu, quả quyết nói:“Không đúng! Lúc đáng lẽ nên tiến hành phản công trên diện rộng thì lại đột nhiên giảm cường độ tấn công, đây không phải là ý đồ của bọn họ, mà là binh lực không đủ!” Ông ta đứng bật dậy, bước tới trước bản đồ điện tử,“Hạm đội tàu vận tải khởi hành muộn ba ngày kia, nhất định đã mang đi một bộ phận binh lực, tình hình quốc nội Gatralan ắt có biến động!”

“Quốc nội Gatralan?” Patt cảm thấy mình không theo kịp nổi lối suy nghĩ sếp, gã vẫn không hiểu nổi tại sao Russell thoắt cái đã đẩy trọng tâm về quốc nội Gatralan, hơn nữa còn đưa ra một kết luận kỳ quái như vậy.

“Ngươi có biết phiên hiệu của những đạp quân đang bị vây nhốt trong East Valley và núi Amazone là gì không?”Russell chỉ và bản đồ:“Lục quân Gatralan, sư đoàn bộ binh số 1, số 2, số 11, số 12, Sư đoàn thiết giáp số 21, số 22, đây đều là những sư đoàn đi theo James đoạt ngôi vị hoàng đế. Hơn nữa hai sư đoàn thiết giáp chủ chốt cùng tám sư đoàn bộ binh hàng đầu, đây là cái gì? Đây là bản mạng, là máu huyết của James, lão ta tuyệt đối sẽ không cho phép có kẻ nào dám dùng những đội quân này làm mồi nhử, cũng sẽ không cho phép để bọn họ lâm vào khốn cảnh!”

“Bây giờ, Lieb Scott dám co cụm phòng ngự lại khi những đơn vị này đang bị vây khốn, như vậy chỉ có thể có một lý do, đó chính là quốc nội Gatralan xảy ra biến cố, bọn họ khong nhận được tăng viện, hoặc là...... Lieb Scott cũng đã không cần nhìn sắc mặt James để chỉ huy chiến đấu nữa, lão đang trì hoãn thời gian, tranh thủ lợi ích!”

“Vậy hẳn là chúng ta phải lập tức thiết lập lại kế hoạch tác chiến, tranh thủ tiến hành phản công?” Patt hưng phấn đến nỗi hai mắt phát sáng lên.

“Từ từ đã nào! Nếu Lieb Scott đã bắt đầu thu hẹp phòng tuyến, vậy cũng có nghĩa là chiến lược lừa gạt của lão đã đạt được mục đích, nếu chúng ta vội vã tấn công thì lại chính là điều mà lão hy vọng. Bây giờ, chúng ta cần có kế hoạch, nhưng là kế hoạch làm thế nào để có thể nuốt gọn đám đế quốc quân bị mắc kẹt kia!”

“Russell, mau nhìn xem, đây là tin tức vừa mới nhận được!” Cửa phòng làm việc bị đẩy mạnh ra, Bernadotte sải bước đi vào, ở phía sau ông ta là Hamid đang thở hổn hển.

“Gatralan chính biến!”

Russell vội giật lấy bản báo cáo mà tổng bộ Tự Do Chiến Tuyến ở Mosky vừa gửi tới trong tay Bernadotte, hai mắt lướt qua lướt lại. Một người luôn bình tĩnh như ông ta mà cũng không khỏi biến sắc, nói với Hamid:“Lập tức gọi điện cho Văn phòng Tổng thống và Bộ Tổng Tư lệnh...... Mau lên!”

Hamid dù đang thở không ra hơi cũng chẳng nói hai lời, quay đầu chạy đi luôn. Russell hưng phấn nói:“Thằng ranh này, chơi được lắm!”

Patt ngạc nhiên hỏi:“Tướng quân, ai chơi được vậy?”

“Còn có thể là ai chứ, là thằng béo của ngươi đấy.”

Người vừa nói chính là Bernadotte, ông ta vươn tay lấy chai rượu vang Bermuda thượng hạng sản xuất năm 1988 ra từ trong tủ rượu, tự rót cho mình một chén, lại lấy từ hộp xì gà La Habana của Russell ra một điếu, châm lửa rít một hơi dài, mỉm cười nói với Patt:“Cái gã bị khai trừ ấy.”

Patt ngây cả ra:“Điền trung úy?”

Bernadotte cười ha hả, nói:“Đúng, chính là hắn!”

Patt vẫn không thể tin nổi:“Cuộc chính biến lần này ở Gatralan là do cậu ta phát động ?”

Bernadotte cười nói:“Chính biến không phải do hắn phát động, nhưng hắn lại làm được chuyện mà ngươi nằm mơ cũng không được, người này, bắt sống James!”

Patt giống như bị sét đánh, hai mắt trợn tròn:“Cậu ta bắt được hoàng đế Gatralan?”

Russell khẽ lắc đầu, ánh mắt vừa vui mừng lại vừa ảo não:“Ta đem mấu chốt của cuộc chiến đặt ở quốc nội Gatralan, nhưng không ngờ Lieb Scott cũng có tính toán giống như vậy. Bây giờ là lúc xem ai có thể đoạt được lợi ích lớn nhất ở Lucerne, ai có thể giành được lợi ích lớn nhất ở Gatralan trước khi quốc tế nhúng tay vào.”

“Tướng...... Tướng quân, đã kết nối được điện thoại.”.

Russell và Bernadotte nhìn nhau cười một tiếng, nhanh chóng đi tới phòng họp, để lại một mình Patt vẫn còn đang sốc:“Trờ ạ, thằng ranh này lại bắt được cả một gã hoàng đế!”

**********************************

“Đúng vậy, thưa ngài Tổng thống. Bây giờ chiến cuộc ở Lucerne đã không còn trọng yếu nữa, điều quan trọng bây giờ là làm thế nào lợi dụng cuộc chính ở Gatralan lần này thu được lợi ích lớn nhất cho chúng ta!”

Russell hít một hơi thật sâu:“Chúng ta phải thay đổi toàn bộ sách lược chiến tranh. Nội loạn của Gatralan đã đem lại cho chúng ta một cơ hội rất lớn. Chiến cuộc Lucerne có thể để sang một bên, chúng ta cần phải lợi dụng cơ hội này phát động các nước đồng minh khống chế Đế quốc Deseyker, đồng thời tập trung binh lực, đột phá điểm không gian khiêu dược tới tinh hệ Small Pyreness!”

“Đột phá, tức là thắng lợi!”

Trong phòng họp hoàn toàn yên tĩnh.

Russell xiết chặt nắm tay, về việc lợi dụng các thế lực chống đối để làm rung chuyển thế cục như thế nào, ông ta đã thầm tính toán vô số lần, thế nhưng, chỉ mấy phút đồng hồ trước, ông ta căn bản không thể nào vạch ra được một kế hoạch như vậy, bởi vì có nằm mơ thì cũng không ai ngờ được Điền Hành Kiện lại thừa nước đục thả câu, bắt sống hoàng đế Gatralan.

Cái tin vui này có thể nói là quá lớn, lớn đến nỗi làm cho không ai có thể đón nhận ngay nổi, chỉ cần nhìn ánh mắt sáng rực cùng thân thể run run của Hamilton và Mikhailovich là có thể biết tin tức này đã làm bọn họ chấn động đến mức nào!

Mất đi hoàng đế, toàn bộ Gatralan sẽ trở thành một đống cát rời hỗn loạn, vô luận là Stephen hay là Reinhardt, trước khi có được James thì bọn họ đều chỉ là một đám phản loạn, không có vốn liếng và thân phận chính trị hợp pháp để đàm phán với Liên bang Leray.

Nếu bọn họ muốn chứng minh tính hợp pháp của mình thì phải có được James, vô luận còn sống hay là đã chết. Thế nhưng điều buồn cười nhất chính là, cái mấu chốt này bây giờ lại đang nằm trong tay Liên bang Leray.

Cho nên, một khi các hạm đội vũ trụ của Leray đột phá được vào Small Pyeness, kết quả của cuộc chiến tranh này sẽ được định đoạt, Đế quốc Deseyker cũng không thể nào tiếp tục kiềm chế Liên bang Leray, mà Leray lại có thể tùy ý lựa chọn lập ra một chính quyền bù nhìn, cũng có thể thừa cơ chiếm lĩnh Mosky, biến James thành một con rối ngoan ngoãn.

Quan trọng hơn chính là, tin tức này có thể làm cho tất cả những kẻ thức thời đều phải biết im lặng mà giữ mạng. Lúc này, bất cứ ai dám đòi dừng cuộc chiến tranh vệ quốc đã chiếm được ưu thế tuyệt đối này lại thì đều chỉ có thể được miêu ta bằng mộttừ, đó chính là phản bội!

“Cho nên...... Chúng ta có thể tùy ý phát biểu thanh minh, cũng có thể làm cho những kẻ kêu gào đòi ngừng bắn kia phải câm mồm!” Trên màn hình, Hamilton rõ ràng đang cố hít thở thật sâu,“Nhưng lần này, các vị cũng không thể che giấu Điền Tướng quân được nữa, chúng ta cần phải có một anh hùng!”

“Điền tướng quân?” Mikailovich, Russell và Bernadotte nhìn nhau cười khổ, một gã như vậy đột nhiên trở thành anh hùng Liên bang, trở thành một vị tướng quân, hậu quả sẽ như thế nào thật sự khó mà đoán trước được!

Nhưng ai có thể còn để cho hắn trốn trong góc tối nữa đây?

Chuyện lớn như thế này, đối với Liên bang Leray mà nói thì vừa là cơ hội, lại cũng là thử thách.

Nếu muốn có thể tùy ý phát biểu thanh minh, nếu muốn làm cho Hội nghị Tối cao cùng các phe phái phản đối phải ngậm miệng, nếu muốn khiến cho Phỉ Minh càng thêm yên tâm tăng cường ủng hộ, làm cho các quốc gia Tây Ước đều không thể làm gì, vậy thì phải làm cho tất cả mọi người biết, Liên bang Leray đã dựa vào một tiểu phân đội biệt kích, không chế cao điểm thành công!

Đến lúc này, cái tên béo có dùng máy soi cũng không tìm ra được một điểm nào có vẻ giống anh hùng kia làm sao có thể không làm tiêu điểm được đây?

“Được rồi!” Ba vị tướng quân đành đáp ứng yêu cầu của Tổng thống.

Russell nói:“Trước khi đột phá được vào Small Pyreness, tôi sẽ lệnh cho Tự Do Chiến Tuyến dốc sức bảo đảm an toàn cho Điền Hành Kiện và James. Bất quá, chúng ta vẫn phải phái người tiếp ứng bọn họ, cho nên, tôi đề nghị mang theo cả phóng viên chiến trường, nếu đã làm thì phải làm lớn, làm thật dứt khoát!”

“Nhưng có một điều kiện.” Mikhailovich cười nói,“Tuyệt đối không được truyền hình trực tiếp, tất cả phim ảnh phải được gửi về, thông qua các đơn vị chuyên nghiệp tiến hành biên tập. Tôi thật sự không cách nào tưởng tượng nổi, nếu như phát trực tiếp thì cái gã ấy sẽ làm chúng ta mất mặt đến cỡ nào đâu!”

**********************************

“Bùm!” Lại thêm một chiếc [ Thánh Khải 22] bị hỏa lực hung mãnh bắn cho thành một quả cầu lửa.

Hai chiếc [ Mãnh Thú II ] bị chọc giận đến phát điên cả người, bởi vì đây đã là chiếc [ Thánh Khải 22] thứ ba bị văng miểng chết oan trong quá trình truy đuổi [ Kim Cương ] rồi.

Gã điều khiển [ Kim Cương ] vừa giảo hoạt lại vừa hèn hạ kia lợi dụng sự ngăn trở của các lớp lưới thép, thong dong thoát khỏi tay thợ săn giống như một con hồ ly thành tinh. [ Mãnh Thú II ] cuồng nộ khai hỏa, thế nhưng đổi lại chỉ là giúp [ Kim Cương ] xử lý mấy chiếc robot hạng nhẹ bị hắn thộp cổ giơ ra trước họng pháo.

Cái con tinh tinh khốn kiếp này dùng những tư thế bẩn bựa nhất chơi đùa giữa bầy robot, nhìn nó không giống như là đang chiến đấu mà cứ giống như là một đứa trẻ con mới có được một món đồ chơi thú vị. Tuy giống trẻ con, nhưng nó hạ thủ còn độc hơn so với [ Cuồng Long ], mỗi khi nó chui được vào giữa đám robot nào đó là sẽ có một trận hỗn loạn, sau đó là mấy chiếc robot ngục ngã vì bị nó tháo rã thành một mớ linh kiện, mà ngay cả khi nó đang chạy trối chết cũng sẽ thuận tay tháo đi một hai con chip hoặc là một tấm PCB.

Khả năng phá hoại của [ Kim Cương ] so với chiếc [ Cuồng Long ] khi nãy có thể nói là còn đáng sợ hơn rất nhiều.

Garanes đã hoàn toàn tuyệt vọng, cả một trung đoàn mà căn bản không cách nào chống cự được sự tấn công của đám [ Cuồng Long ] ở phía sau cùng đám robot hỗn tạp ngáng đường này. Lúc này, binh lực của hắn đang tụt dần về không với tốc độ như một cục nước đá để giữ trưa hè.

“Tự do phá vây!”

Tình thế càng ngày càng nghiêm trọng, Garanes chỉ còn biết hạ mệnh lệnh cuối cùng. Hắn hiểu rõ, trừ khi Stephen đưa vào đây Sư đoàn 39 và 108, còn không thì đừng mong cướp được James ra khỏi nơi này. Đám robot hỗn tạp cũng với bọn [ Cuồng Long ] thực sự đã làm thay đổi toàn bộ kế hoạch.

Không nghi ngờ gì nữa, Bruce chắc chắn đã thất bại rồi. mà trước khi có được James, cho dù Stephen có đánh bại được tất cả mọi đối thủ thì cũng không thể có được hoàng quyền chân chính.

Binh lính của Garanes giống như được lệnh đặc xá, vội vàng vắt chân lên cổ mà chạy tứ tán.

Dưới sự bảo vệ của trung đội cảnh vệ, Garanes trở thành người thứ nhất rời khỏi được khu vực đáng sợ kia, hắn thực sự không ngờ được việc phá vây lại thuận lợi như vậy.

Hắn quay đầu lại nhìn lại thì phát hiện ra, khi binh lính của hắn bỏ chạy tứ tán, đám [ Cuồng Long ] ở bên ngoài cùng số robot hỗn tạp bên trong nhà tù chỉ tiến hành truy kích rất ngắn ngủi đã dừng lại, trận hình của bọn họ đã quá gần nhau, binh lính hai bên tựa hồ có một bản năng thù địch , tất cả các họng pháo đều nhắm ngay vào đối phương.

Garanes tức giận quay đầu sang chỗ khác, dẫn đám tàn binh tăng tốc rút lui, cuối cùng thì trong hành động lần này, hắn đã có được một chút thành công.

Tình hình khu vực giao chiến lúc này có vẻ rất cổ quái, hai đội quân mới vừa rồi còn bắt tay vây công Garanes bây giờ đã chia thành hai chiến tuyến, cẩn thận giằng co. Còn ở hai bên bọn họ là hơn trăm chiếc robot của phản quân còn sót lại đang cuống cuồng chạy rốn.

Giờ chỉ còn có hai chiếc robot là vẫn đang thoải mái đuổi giết như cũ.

Một là chiếc [ Kim Cương ] rách rưới te tua, một là chiếc [ Cuồng Long ] cực kỳ hoa mỹ. Hai robot này giống như đang đi bắt gà, đuổi sát theo sau đám phản quân đang chạy trốn, thực sự là hơi có chút mùi vị cạnh tranh.

Với sự chạy trốn của phản quân, mục tiêu xử lý của mập mạp và Zola càng ngày càng ít đi, cuối cùng, hai người cùng nhắm tới một chiếc [ Tam Đầu Khuyển ]. Zola khai hỏa trước, luồng đạn pháo mãnh liệt nhanh chóng biến lồng năng lượng từ màu lam biến thành màu đỏ nhạt, nhưng không đợi lão kịp đến gần, mập mạp đã điều khiến [ Kim Cương ] nhào vào từ bên sườn, hai cánh tay chém mạnh xuống, đập nát bét hệ thống động lực sau lưng [ Tam Đầu Khuyển ].

Thấy con mồi của mình bị kẻ khác nẫng tay trên, [ Cuồng Long ] nổi giận gầm lên một tiếng, tung ra một cước đá bay vào thẳng khoang lái [ Kim Cương ]. Mập mạp không chịu yếu thế, hai cánh tay cơ giới tráng kiện vung lên, đẩy văng cú đá của đối phương, ngay sau đó nắm đấm nhắm ngay đỉnh đầu [ Cuồng Long ]nện xuống. [ Cuồng Long ] cũng không ngại nguy hiểm, thân thể không lùi mà tiến tới, ý đồ dùng những mũi gai trên người đâm nát kẻ địch. Mập mạp nào chịu để cho nó được như ý, [ Kim Cương ] đã sớm chuẩn bị, đá mạnh ra một cước khiến [ Cuồng Long ] phải lộn nhào trên không.

Từ tranh đoạt biến thành liều mạng, đầu óc của hai người này rõ ràng là đang trong trạng thái phấn khích cực đoan không bình thường, một lời không hợp liền đánh nhau chí tử.

“Tổ cha nó, ngươi không cần mạng của James nữa à?” Mập mạp duy trì tác phong bỉ ổi, [ Cuồng Long ] sau cú lộn tròn trên không còn chưa đứng vững, tiện nhân đã điều khiển [ Kim Cương ] lao thẳng tới, tả quyền hữu trảo đánh chỗ yếu hại, trong miệng lại còn khiêu khích phản ứng của [ Cuồng Long ].

Zola vốn đã mất tiên cơ, nghe vậy thì thoáng ngẩn người ra, [ Kim Cương đã tới sát trước mặt, đánh cho lão tối tăm mặt mũi.

Zola vừa luống cuống tay chân lui về phía sau vừa mắng:“Ngươi là đồ hèn hạ!”

Hai người đều tự hào về tốc độ của mình, lúc này lấy nhanh đánh nhanh, kịch liệt vô cùng, người bên cạnh chỉ nhìn thấy bóng hai chiếc robot di chuyển loang loáng, tay đấm chân đá, âm thanh va chạm nghe như pháo nổ liên miên, làm cho người ta phải líu cả lưỡi.

Rốt cuộc thì Zola cũng lộ ra chút mệt mỏi, không thể nào hoàn toàn theo kịp tiết tấu của [ Kim Cương ], dần dần rơi vào thế hạ phong.

Mập mạp nhắm đúng cơ hội, bất ngờ tóm được một cánh tay của[ Cuồng Long ], nhe răng cười nói:“Ngươi nói đúng rồi!”

Nói xong, thân thể to lớn của [ Kim Cương ] bước nhanh sang phải rồi giật mạnh một cái, khiến cho [ Cuồng Long ] lảo đảo không vững, ngay sau đó [ Kim Cương ] xoay người vung tay, nện một cú trời giáng vào lưng [ Cuồng Long ].

Bụi đất tung bay trung, rất nhiều mũi gai nhọn trên người [ Cuồng Long ] đã gãy gập, làm cho lớp giáp bị mấy vết xước rất sau, quán tính cực lớn làm cho nó không cách nào khống chế thân hình nhào về phía trước.

Mập mạp cảm thấy cao hứng, tung người bay lên, [ Kim Cương ] giống như một con con cóc muốn dẫm nát [ Cuồng Long ]. Zola cười lạnh một tiếng, hai cánh tay [ Cuồng Long ] ấn mạnh xuống đất, robot dùng một loại tư thế không thể tưởng tượng nổi nhảy lên, tung ra liên hoàn khoái quyền giống như sao băng đánh vào mặt [ Kim Cương ].

Theo sự quan sát của Zola, thế nhảy lên của [ Kim Cương ] đã hết lực, chắc chắn không thể nào tránh khỏi nắm đấm của mình, không ngờ mập mạp co hai cánh tay lại che đầu và ngực, động cơ đẩy sau mông đột nhiên phun lửa khiến cho [ Kim Cương ] trở thành một viên đạn kim loại khổng lồ bắn thẳng vào người [ Cuồng Long ], lại một lần nữa đánh ngã đối phương.

“Ngươi thật sự không cần mạng của James sao?”

Trong tiếng gào vô sỉ của mập mạp, [ Kim Cương ] lại một lần nữa nhảy bật lên, bộ dạng như thể không dẫm nát [ Cuồng Long ] thì không dừng lại.

“Nói ít thôi, tất cả cùng chết đi!” Zola không chịu bị uy hiếp, [ Cuồng Long ] mượn thế lật người về phía sau một cái rồi đứng lên, hai cánh tay nhắm ngay hai chân [ Kim Cương ] mà đánh tới, pháo năng lượng trên người đồng thời lóe lên những tia sáng màu đỏ, đây là dấu hiệu trước lúc khai hỏa. Ông ta đã muốn liều mạng rồi.

“Dừng tay!”

Nghe thấy thanh âm của James vang lên bên tai, lão tướng quân của chúng ta ngẩn cả ra, hai tay chợt ngừng lại không tới một giây, nhưng như vậy đã là quá đủ cho [ Kim Cương ] ập vào như thái sơn áp đỉnh, nện liền hai đấm trúng đích. Zola theo phản xạ liền điều khiển robot lui về phía sau, ý đồ thoát ly khỏi sự khống chế của [ Kim Cương ] thì lại nghe thấy thanh âm của James vang lên thêm lần nữa:“Dừng tay, dừng lại!”

Đang lui về phía sau, Zola lại bị [ Kim Cương ] thừa cơ đánh trúng một quyền vào vai trái, cánh tay cơ giới phát ra một tiếng ‘rắc’ giòn tan, rõ ràng là đã bị đánh gãy rồi.

“Không được trốn, đứng yên cho ta đánh!”

Mập mạp quen mùi lại tiếp tục giả giọng James, thế nhưng các cụ đã dạy “quá tam ba bận”, lần này thì Zola đã hiểu ra rằng đây chỉ là trò lừa bịp của đối phương. Lão nghiến răng nghiến lợi, không thèm để ý đến việc mình đang bị giã như giã giò, tay phải phóng ra như một tia chớp chụp lấy bộ ngực [ Kim Cương ], đồng thời dồn năng lượng vào những khẩu pháo trên vai và eo.

Cái lão này cũng thật là bẩn bựa, chưa gì đã đòi chơi đồng quy vu tận rồi!

Nhưng làm quái có chuyện mập mạp chịu đồng quy vu tận cơ chứ. Vừa thấy tình thế không ổn, hắn đã tung người bay ngược về sau, tiện tay chộp lấy xác một chiếc robot ném vào người [ Cuồng Long ] rồi quay đầu bỏ chạy, bước đi như bay, khói bụi cuồn cuộn.

Những người quan sát trận đấu này đều há hốc hết cả mồm, tất cả đều phải thừa nhận cả hai người điều khiển robot này tài nghệ cao cường, chiến đấu ác liệt, đặc sắc hiếm thấy, nhưng điều khó tin nhất lại là hai cao thủ này giữa lúc tỷ thí lại dùng những chiêu thức vô sỉ như vậy, nhất là [ Kim Cương ], quả thực chính là vô sỉ chi vương.

Bonnie vừa kinh ngạc lại vừa buồn cười, trước nay nàng không thể nghĩ các tính năng của [ Kim Cương ] lại có thể phát huy đến mức như thế, nàng cũng không ngờ mức độ bỉ ổi của mập mạp lại cao đến như vậy.

Nghĩ đến ánh mắt háo sắc của mập mạp mỗi khi nhìn mình, lại nghĩ đến việc phải tiếp cận hắn, Bonnie vẫn cứ trù trừ, đây không phải là đưa dê vào miệng cọp hay sao?

**********************************

Mễ Lan ngồi trên đài thí nghiệm, nghiêng đầu ngơ ngẩn nhìn màn hình TV trước mặt.

Trên màn hình đang phát chương trình chuyên đề về chiến tranh có tên là [ Anh Hùng ], chương trình này tập hợp câu chuyện và những sĩ quan chỉ huy và binh sĩ có biểu hiện xuất sắc và anh dũng trong cuộc chiến tranh vệ quốc, đồng thời cũng giảng giải chiến dịch và phân tích tình thế cho người xem, ngoài ra còn giới thiệu các nhà quân sự và tướng lĩnh hàng đầu thế giới hiện nay. Chương trình này từ phi phát sóng vẫn luôn đứng đầu bảng về tỷ lệ người xem, trở thành chương trình chủ chốt của truyền hình Leray.

Không cần biết trước đây vô danh phở lởm thế nào, chỉ cần có thể được đưa lên chương trình do quân đội, chính phủ và Siêu Tập đoàn Walter Media phối hợp sản xuất này thì có là chó cún cũng sẽ lập tức biến thành minh tinh.

Từ khi chiến tranh vệ quốc bắt đầu tới nay, [ Anh Hùng ] đã phát sóng hơn sáu mươi kì, mỗi tuần một kì, mỗi kì đều đưa lên một người anh hùng Liên bang, cho nên ít nhất đã có hơn sáu mươi quân nhân Liên bang trở thành nhân vật chính.

Mọi người vì những anh hùng này mà hoan hô, vì sự tích của bọn họ mà tự hào.

Vị anh hùng được lăng xê gần đây nhất là sư đoàn trưởng Sư đoàn thiết giáp 25. Vị sư đoàn trưởng này tốt nghiệp Học viện quân sự Trung Ương Leray, tên là Haji, năm nay hai mươi sáu tuổi, phong độ đẹp trai, cơ trí hài hước, có kiến thức rất chắc chắn đối với chiến cuộc và công tác chỉ huy, trong chiến dịch Lucerne từng chỉ huy sư đoàn của mình mạnh mẽ đột phá các phòng tuyến đối phương, tiến vào East Valley, góp phần ấn định thắng lợi.

Nhưng Haji cũng chẳng phải là người mà Mễ Lan quan tâm, khi nàng xem đến cuối chương trình thì bỗng xuất hiện một đoạn phim ngắn chỉ dài khoảng một phút đồng hồ. Phần đầu của đoạn phim là cảnh đón tiếp những tù binh được cứu thoát trở về, sau đó là những hình ảnh từ một thiết bị ghi chép chiến trường ở bên ngoài New Rome, cuối cùng, trên màn hình chỉ còn lại một bức ảnh chân dung trống không cùng với ba chữ làm kết thúc:“Anh là ai?”

Cái vấn đề này sớm đã trở thành đề tài nóng bỏng nhất ở Leray từ mấy tháng trước, cái gã đại đội trưởng thần bí ấy là một anh hùng vô danh trong mắt tất cả mọi người. Về phần tung tích của vị “anh hùng” này, có người nói là trở thành tướng quân , có người nói vẫn đang ở tiền tuyến, lại có người nói hắn đã chết trận.

Nhưng dù có nói thế nào đi nữa, vị “anh hùng” thần bí này cũng đã trở thành một cây cột chống trời trong lòng người dân Leray, trở thành biểu tượng cho cuộc chiến tranh vệ quốc. Đúng lúc này, [ Anh Hùng ] đột nhiên lại gợi lại chủ đề này, rõ ràng là không phải muốn kích thích khẩu vị của dân chúng.

Chỉ có một lý do có thể giải thích dụng ý của [ Anh Hùng ], đó chính là, bọn họ đang chuẩn bị công bố đáp án!

Mễ Lan ngơ ngác nhìn TV, nàng không hiểu nổi tại sao lại đột nhiên xuất hiện điều này. Chẳng lẽ......... mập mạp, đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

Chương trình kết thúc, trên màn hình xuất hiện nhạc hiệu mở đầu chương trình tin tức.

Mễ Lan chán nản vứt dụng cụ thí nghiệm trong tay xuống, mệt mỏi tựa lưng vào ghế.

Kể từ khi mập mạp rời khỏi đây, lòng của nàng cũng đã đi theo cái gã xấu xa ấy, mỗi ngày, cái cảm giác bối rối này cứ quấn quanh lây nàng. Đợi chờ như vậy thật sự là một loại hành hạ rất tàn khốc, hơn nữa bây giờ nàng và hắn đã không còn có thể tách ra được nữa.

“Mập mạp chết tiệt, trở về mà thiếu một mảnh thịt, em cho anh biết tay!”

Thí nghiệm trong tay cũng làm không nổi nữa, Mễ Lan liền đi ra khỏi phòng thí nghiệm, nàng quyết định gọi điện thoại cho Nia. Bây giờ Nia đã rời khỏi biên chế không quân, trở thành một trong những phóng viên qua trọng của chương trình [ Anh Hùng ], có lẽ nàng ta sẽ biết được một chút tin tức có liên quan đến mập mạp.

-------*-------

----------oOo----------


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.