Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1000: Chương 1000: Chương 1000: Thiên Sư quy vị 2




Tuy Hỗn Độn Thiên Ma chết tiệt kia không ngăn được mình và phù quỷ, ma tướng hợp lực tiến công, kết giới tan vỡ là chuyện sớm hay muộn, nhưng chỉ cần ả có thể kiên trì một lát, một khi Đạo Phong chạy tới, Diệp Thiếu Dương lại khôi phục pháp lực, huynh đệ hợp sức, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi...

Trương Quả đột nhiên nghĩ đến một kế, làm phép sai ma tướng cùng phù quỷ tiếp tục công kích kết giới, bản thân lui một bước, kẹp ra một tấm ngọc phù, tay run lên, một bóng người rơi xuống đất.

“Diệp Thiếu Dương, ngươi xem xem đây là ai!”

Diệp Thiếu Dương đang tĩnh tâm điều tức, tu bổ huyệt vị bị xuyên thủng, nghe thấy câu này, vẫn nhịn không được mở mắt nhìn một lần, nhất thời huyết mạch sôi sục.

Bị Trương Quả từ trong linh phù thả ra, thế mà lại là Tiểu Mã, cực kỳ chật vật ngồi trên mặt đất, bởi vì bị che lại ngũ uẩn lục thức, cái gì cũng không làm được, giống như một người thực vật.

Trương Quả vỗ lên trên đầu hắn, Tiểu Mã xụi lơ ở trên mặt đất, quay đầu nhìn nhìn chung quanh, ánh mắt đảo qua trên thân các đồng bạn nhỏ đang chiến đấu đẫm máu, trên mặt lộ ra biểu cảm xấu hổ không chịu nổi.

Hắn đương nhiên biết, những người này đều là tới cứu mình.

Cuối cùng đem ánh mắt chuyển qua trên mặt Diệp Thiếu Dương, bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt ảm đạm đi, thì thào kêu một tiếng: “Thiếu Dương...”

“Ngu ngốc!” Diệp Thiếu Dương mắng hắn một tiếng.

Tiểu Mã cười thê lương.

“Thiếu Dương, tôi biết cậu sẽ đến cứu tôi.”

“Câm mồm!” Dương Cung Tử mắng to, lạnh lùng nói, “Da mặt ngươi cũng thật dày, bởi vì lỗi của bản thân ngươi, liên lụy nhiều người như vậy xuống cứu ngươi, ngươi còn không biết xấu hổ nói loại lời này, Thiếu Dương dựa vào cái gì nhất định phải cứu ngươi!”

Tính cách Dương Cung Tử lạnh nhạt như Nhuế Lãnh Ngọc, bình thường cũng không nhiều lời, nhất là đối với người khác ngoài Diệp Thiếu Dương và Đạo Phong, càng không thích mở miệng, lúc này thấy mặt Tiểu Mã, rốt cuộc cũng không nhịn được.

Tiểu Mã đỏ mặt lên, lẩm bẩm: “Đúng vậy, tôi là đồng đội ngu như heo, đây đều là tôi tự mình gây nghiệt, tôi dựa vào cái gì để cho huynh đệ tới cứu tôi...”

Ánh mắt tập trung Diệp Thiếu Dương, cười cười, “Nhưng mọi người vẫn đến đây, tôi cũng đáng giá rồi.” Sau đó quay đầu nhìn Vương Bình dây dưa cùng một chỗ với Tứ Bảo, trên mặt hiện lên một tia hung hăng.

Trương Quả thả hắn ra, đương nhiên không phải vì để hắn ôn chuyện, hướng Diệp Thiếu Dương nói: “Bàn điều kiện đi, các ngươi đến, là vì cứu hắn, ta đem hồn phách cho ngươi, hơn nữa cũng không giết ngươi, thả ngươi rời khỏi, thế nào?”

Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, giống đang nhìn một tên ngu ngốc, cho dù là nằm mơ, trên đời cũng sẽ không có chuyện tốt như vậy.

Trương Quả cười cười, nói: “Ta muốn, là thân thể của ngươi.”

“Ta là một hồn thi, cho dù đoạt xá thành hình, thân thể cùng kinh mạch người thường, cũng không cách nào khiến ta thi triển bất cứ pháp thuật huyền diệu nào. Ngươi khác, ngươi là tiên thiên linh thể, trong cơ thể lại chất chứa cương khí cực kỳ thâm hậu, vừa lúc cho ta sử dụng. Ta nói đến đây, ngươi hiểu chưa?”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động, hắn cuối cùng biết, thì ra tất cả cái này, đều là hướng về phía mình. Thật ra hắn sớm cũng nghĩ đến, lấy tu vi ngàn năm của Trương Quả, cho dù lần trước một trận chiến phong yêu, mình khiến hắn chịu thiệt nho nhỏ, hắn cũng tuyệt đối sẽ không mạo hiểm đối phó mình.

Loại quỷ tinh ngàn năm này, sẽ tuyệt không vô cớ làm ác, tăng thêm nghiệp chướng cho bản thân, lại càng sẽ không mạo hiểm làm chuyện không có nắm chắc. Hắn hao tổn tâm cơ đem mình dẫn đến nơi đây, mục đích cũng không phải ham mấy bảo bối trên người mình, mà là muốn thân thể của mình...

Một khi để hắn đoạt xá, tu vi ngàn năm phối hợp tiên thiên linh thể, lại vô duyên vô cớ được cương khí của mình, quả thực như cá gặp nước, công tham tạo hóa, cho dù là đối mặt sát thần Bạch Khởi, cũng tuyệt đối có thể chiến một trận.

Trương Quả nói tiếp: “Ngươi không có thân thể, lão tổ có thể dạy ngươi quỷ thuật, nhắm chừng ngươi không có hứng thú, nhưng ngươi còn có thể đi làm âm thần, còn có thể học Đạo Phong nhập ma... Chung quy tốt hơn hồn phi phách tán.

Lão tổ ta nói được thì làm được, chỉ cần ngươi từ bỏ thân thể, ta lập tức đi, các ngươi cho dù san bằng địa bàn quỷ tử này, cũng không có quan hệ với ta, sau này hai bên không thiếu nợ nhau.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày, lạnh lùng nói: “Ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi!”

“Ngươi nếu không tin, ta lập tức đánh nát hồn phách của hắn, cho các ngươi đến một lần vô ích.” Dứt lời một tay treo ở đỉnh đầu Tiểu Mã, trên tay linh quang quấn quanh.

Chỉ cần hắn vỗ xuống một chưởng này, Tiểu Mã tất nhiên hồn phi phách tán, ngay cả quỷ cũng không làm được.

Diệp Thiếu Dương không đáp, âm thầm điều tức, đã tu bổ năm đạo quỷ huyệt.

Trương Quả nhìn thấu, cười nói: “Ngươi không cần nghĩ kéo dài thời gian, ta chỉ đếm ba tiếng, một...”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương lâm vào cực độ giãy dụa, bỏ qua thân thể, liền ý nghĩa cả đời tu luyện uổng phí, cho dù Thôi phủ quân nói tình cảm, thu mình làm âm thần, thì thế nào?

Pháp sư không có thân thể, không thể làm phép, cũng chỉ là một quỷ hồn bình thường... Chẳng lẽ, thật muốn mình giống với Đạo Phong, nhập ma tà tu?

Diệp Thiếu Dương biết mình không làm được.

Trương Quả thấy Diệp Thiếu Dương do dự, vỗ Tiểu Mã một cái, nói: “Ngươi mau khuyên nhủ hắn, đó là huynh đệ tốt của ngươi, hắn có thể vì ngươi mạo hiểm đến nơi đây, khẳng định sẽ cứu ngươi.”

“Thiếu Dương...” Tiểu Mã mở miệng.

“Câm miệng!” Dương Cung Tử và Nhuế Lãnh Ngọc cùng nhau mắng to.

Nhuế Lãnh Ngọc nhìn Tiểu Mã, chậm rãi lắc đầu, oán hận nói: “Thiếu Dương làm cho anh đủ nhiều rồi, anh không thể ép anh ấy nữa, anh để anh ấy tự lựa chọn, nếu anh ấy đồng ý xả thân cứu anh, tôi không có chuyện gì để nói.”

Diệp Thiếu Dương nhìn Tiểu Mã một cái, nói: “Cậu biết sai rồi sao?”

“Tôi...” Tiểu Mã ngập ngừng.

“Cậu có biết hay không, cậu chuyện này làm ngu ngốc bao nhiêu không!” Diệp Thiếu Dương lớn tiếng quát lên, phát tiết nghẹn khuất mấy ngày qua. “Cậu xem xem cô ta, cô ta căn bản không phải Vương Bình trước kia, trong cơ thể cô ta có một con Phệ Hồn Ma!”

“Cậu là đồ ngốc, lão tử từng xem sổ sinh tử, Vương Bình của cậu sớm đã chết rồi, ở trước khi tiến vào tứ tượng không gian đã chết, tôi không có cách nào nói với cậu, là không thể tiết lộ thiên cơ! Bằng không cậu và tôi đều phải gặp nạn!”

Như một tiếng sét, đánh vào trong lòng Tiểu Mã, kinh ngạc nhìn Diệp Thiếu Dương.

Hiện tại Vương Bình đã hiện ra chân thân, cho nên Diệp Thiếu Dương đem chân tướng nói ra, cũng không tính là tiết lộ thiên cơ.

Tiểu Mã nhìn nhìn Vương Bình, lại nhìn nhìn Diệp Thiếu Dương, lúng ta lúng túng nói: “Vậy cậu còn... Để tôi đi...”

“Mẹ kiếp, là cậu lấy cái chết để uy hiếp tôi, tôi không để cậu đi có thể được không, cậu biết tôi lúc ấy nghẹn khuất bao nhiêu? Nếu Vương Bình thật là quỷ hồn bình thường, tôi có thể không thành toàn mấy người? Cậu theo tôi lâu như vậy, không biết tôi vẫn luôn bao che khuyết điểm sao? Tôi thu Vương Bình làm quỷ phó, cho các người ở cùng một chỗ, âm ty lại có thể thế nào?

Nếu cô ta là quỷ hồn bình thường, lão tử nói cái gì cũng phải cho các người bên nhau! Tiểu Mã, ngươi đem Diệp Thiếu Dương ta đánh giá quá thấp rồi!”

Chân tướng rõ ràng, trong lòng Tiểu Mã vô cùng chấn động, thì ra... Mình vẫn luôn hiểu lầm Diệp Thiếu Dương.

“Các ngươi nói xong chưa, rốt cuộc có chọn hay không!” Trương Quả không có tính nhẫn nại.

Phát tiết xong, Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói với Trương Quả: “Ta đáp ứng, nhưng ta có điều kiện, vì tránh cho ngươi lợi dụng thân thể ta đi làm chuyện ác, ngươi sau khi đạt được thân thể ta, phải đi vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, chờ ngươi chứng đạo hỗn nguyên, tự nhiên có thể đi ra.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.