Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 311: Chương 311: Chương 311: Tiệm thuốc Đông y quỷ dị 1




Tạ Vũ Tình dọc đường trầm mặc, Diệp Thiếu Dương không biết nói gì nên tìm đề tài: “Về nhà đi ngủ sao?”

“Không về nhà thì ngủ chỗ cậu sao?” Lời ra khỏi miệng, Tạ Vũ Tình lập tức ý thức được nói lỡ, cúi đầu đi đường càng nhanh hơn nữa.

Tìm được ô tô đỗ ở ven đường, Tạ Vũ Tình mở cửa xe, ngồi lên, trở tay muốn đóng cửa xe, Diệp Thiếu Dương đột nhiên giữ tay nàng lại.

Tạ Vũ Tình vội vàng hất ra, kinh hãi nói: “Ngươi tên dê xồm này muốn làm gì!”

Một đồng tiền long lanh từ trong tay nàng rơi xuống đất. Diệp Thiếu Dương xoay người nhặt lên, lắc lắc đầu, đem đồng tiền ném tới trong lòng nàng, “Đây là tiền lớn đúc mẫu, tặng cho chị, thời khắc mấu chốt cắn chót lưỡi, phun ở bên trên, có thể cứu chị một mạng.”

“Cái này...” Tạ Vũ Tình lúc này mới biết mình vừa rồi nghĩ nhiều, “Chị có bùa hộ mệnh cậu tặng, còn cần cái này?”

“Bùa hộ mệnh không tốt bằng cái này, cái này không phải tình huống đặc thù sao, nhỡ đâu pháp sư kia đi tìm chị làm phiền, có nó ở trên người chị, tôi yên tâm chút.” Diệp Thiếu Dương hướng nàng khoát tay, “Đi đi, cẩn thận một chút, đúng rồi, thật ra chị hôm nay trang điểm rất đẹp.”

Tạ Vũ Tình ở sâu trong lòng chấn động mạnh một cái, đang muốn ngẩng đầu hướng hắn cười cười, Diệp Thiếu Dương lại bổ sung một câu: “Cho nên mau đi hẹn hò đi, miễn cho lãng phí trang điểm thế này.”

Tạ Vũ Tình hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, chân ga giẫm đến hết, lái xe đi.

Diệp Thiếu Dương sau khi trở về, đã khuya, ba người cũng không nói thêm gì nữa, đều tự trở về phòng nghỉ ngơi.

Nằm ở trên giường, Diệp Thiếu Dương lại lần nữa bắt đầu nghiêm túc tự hỏi, một kế hoạch chậm rãi hình thành ở trong đầu.

Sáng sớm, ba người lục tục rời giường, thời điểm ở phòng khách ăn bữa sáng, Tạ Vũ Tình gọi điện thoại tới.

“Thế nào, hôm qua hẹn hò rồi?” Điện thoại sau khi kết nối, Diệp Thiếu Dương tiếp tục bông đùa ngày hôm qua.

Đầu kia điện thoại tạm dừng một chút, truyền đến thanh âm lạnh lùng của Tạ Vũ Tình, “Cậu nếu không muốn nói chính sự, chị dập đây.”

“Nói nói, tôi nghe mà.”

Tạ Vũ Tình tạm dừng một hồi mới nói: “Chị đã tra được tư liệu Hồ tiên sinh kia.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương vui vẻ: “Nhanh như vậy?”

“Cái này có gì khó, tiệm thuốc Đông y của hắn có hồ sơ công thương, vào hệ thống tra qua là có thể tra được thân phận chủ cửa hàng. Chủ cửa hàng tên Hồ Uy, ba mươi tuổi, trên hộ tịch biểu hiện là người địa phương Thạch Thành, nhà ở một nông thôn rất hẻo lánh, cha mẹ đã mất, trên sổ hộ khẩu của hắn chỉ một mình hắn, tiệm thuốc Đông y của hắn tên ‘Dưỡng Nhân Đường’, đăng kí tài chính mười vạn, chỉ một pháp nhân là hắn. Chứng minh thư của hắn chị lát nữa di động gửi cho cậu.” Tạ Vũ Tình một hơi nói ra.

“Biết rồi, cảm ơn mỹ nữ, tối nay mời chị ăn bánh bao thịt.” Diệp Thiếu Dương bắt đầu nói đùa.

Tạ Vũ Tình không tiếp chuyện, nói: “Hắn là người địa phương, điều tra tiện hơn rất nhiều, cần điều tra một chút tình huống của hắn cùng quan hệ vân vân hay không?”

“Có thể, nhưng phải cẩn thận chút, đừng bị phát hiện.”

Tạ Vũ Tình hừ một tiếng, nói: “Chị đã phái hai người đi giám thị, có tình huống nói cho cậu sau đi, cậu có tính toán gì không?”

“Tôi phải nghĩ một chút, có ý tưởng gì nói cho chị sau.”

“Biết rồi.” Tạ Vũ Tình cũng không dong dài, trực tiếp dập điện thoại.

Diệp Thiếu Dương đem tình huống nói với hai người bọn Tiểu Mã, trầm ngâm một lát, nói: “Tôi tối hôm qua nghĩ ra một kế hoạch, song tuyến tiến hành, một mặt âm thầm điều tra chi tiết Hồ Uy này, một mặt thông qua bên ngoài tiếp xúc với hắn, giả mạo phú thương, tìm hắn mua tiểu quỷ, xem có cơ hội thông qua con đường này tiếp xúc đến dưỡng quỷ sư sau lưng hắn hay không.”

Hai người nghe, đều cảm thấy là biện pháp tốt, Trang Vũ Ninh nói: “Bằng không em bảo Tiểu Oánh đi? Vừa lúc cô ấy từng tìm Hồ tiên sinh mua tiểu quỷ, có thể móc nối được.”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Tiểu Oánh quan hệ với em quá rõ ràng, hơn nữa chúng ta vừa giúp cô ấy tìm về tiểu quỷ, cô ấy đi khẳng định không được, nhưng em phải hỏi cô ấy một chút, muốn tìm Hồ tiên sinh thỉnh tiểu quỷ, có yêu cầu kiểu gì.”

Trang Vũ Ninh gật gật đầu.

Tiểu Mã nói: “Vậy thì đi tìm Chu tiểu thư, lấy điều kiện gia đình cô ấy, họ Hồ khẳng định sẽ không hoài nghi.”

Diệp Thiếu Dương vẫn lắc đầu, “Thứ nhất, tôi không xác định dưỡng quỷ sư kia có phải biết quan hệ của tôi cùng Tiểu Như hay không, thứ hai, chuyện này có lẽ sẽ có nguy hiểm, một nữ hài tử như cô ấy không được, tôi không cho phép cô ấy mạo hiểm.”

Tiểu Mã lại đề xuất tìm bạn học như Lý Đa hỗ trợ, Diệp Thiếu Dương phủ định hết, hắn từng phân tích, Hồ Uy kia đã lăn lộn ở Thạch Thành, đối với Thạch Thành có bao nhiêu kẻ có tiền tuyệt đối rõ như lòng bàn tay, tuy tìm người giả mạo, cho dù Trang Vũ Ninh bỏ tiền, đối phương vẫn không tín nhiệm, hơn nữa nghèo kiểu như Lý Đa, căn bản là không bắt chước được tác phong của kẻ có tiền.

“Người này không chỉ phải có tiền, hơn nữa cần giàu nứt đố đổ vách, ở Thạch Thành ít nhất xếp mười hạng đầu, bởi vì mục đích của ta không phải để hắn đi thỉnh tiểu quỷ, mà là nghĩ cách trực tiếp đặt quan hệ với dưỡng quỷ sư, tên kia biết nhiều kẻ có tiền như vậy, nếu không phải giàu nứt đố đổ vách mà nói, sợ là sẽ không để ý tới.”

Trang Vũ Ninh nhìn hắn, lẩm bẩm: “Thế nào tính là cự phú, Chu tiểu thư như vậy?”

“Không sai biệt lắm.”

Trang Vũ Ninh nhíu mày nói: “Vậy anh đừng nghĩ nữa, Thạch Thành tuy là thành phố sự kiện lớn, có tiền giống Chu gia cũng không có mấy nhà, Mã gia tính là một, còn có...”

Diệp Thiếu Dương khoát tay, nói: “Tôi tìm Mã gia.”

Trang Vũ Ninh giật mình, “Anh... Quen Mã Thừa công tử?”

Diệp Thiếu Dương cười cười. “Quen, hắn nợ anh nhân tình.”

Tiểu Mã vỗ ót, “Tôi sao lại không nghĩ tới bổn gia huynh đệ này của tôi chứ! Tiểu Diệp Tử, cậu có phải đã sớm tính toán sẵn tìm hắn hay không?”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, “Hắn là thích hợp nhất, chuyện xảy ra ở mộ tổ nhà hắn, bên ngoài không có ai biết, sau chuyện tôi cũng chưa từng gặp mặt hắn, mặc kệ điều tra như thế nào, tôi và hắn cũng không có bất cứ quan hệ gì.”

Tiểu Mã cười hắc hắc nói: “Quan hệ duy nhất của hai ngươi chính là tình địch, cho nên hắn càng không có khả năng giúp cậu.”

Diệp Thiếu Dương trừng mắt với hắn, “Có thể không nhắc chi tiết này không?”

Trang Vũ Ninh nói: “Bao giờ anh đi tìm hắn?”

Diệp Thiếu Dương nghĩ một chút rồi nói: “Ngày mai đi, anh muốn tự mình đi thăm dò nơi này trước.”

“Cái này... Thích hợp sao?” Trang Vũ Ninh trầm ngâm nói, “Nếu để Hồ tiên sinh phát hiện, ngày mai Mã công tử lại đi qua, sẽ bị người ta hoài nghi hay không?”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Yên tâm đi, anh có tính toán của anh.”

Trang Vũ Ninh nói: “Cần em đi không, em hôm nay cần đi tham gia một cái hoạt động...”

“Em cứ làm việc của em, anh dẫn Tiểu Mã đi qua là được, em nhớ rõ trở về trước khi trời tối là được.”

Lúc này di động của Diệp Thiếu Dương vang lên, là một tin màu, mở ra nhìn, là chứng minh thư, một nam nhân ba mươi mấy tuổi, mày rậm mắt to, xương gò má cao, cằm nhọn.

“Bề ngoài cũng là người thường.” Tiểu Mã nhìn một hồi nói.

Diệp Thiếu Dương liếc xéo cậu ta, “Vậy cậu nói cho tôi biết không phải người thường thì bộ dạng nên thế nào?”

Tiểu Mã gãi gãi đầu, “Vậy cậu còn xem?”

“Tôi là phải nhớ kỹ hắn bộ dáng thế nào, ngu ngốc.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.