Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 404: Chương 404: Chương 404: Đêm trước quyết chiến 2




Hồ Uy tươi cười đứng ở phía sau cửa, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, bộ dạng Hồ Uy rã rời, tinh thần có chút tiêu cực, đại khái là ngày đó bị thương còn chưa khỏi, Diệp Thiếu Dương thầm vui.

Tứ Bảo đứng ở phía sau Hồ Uy, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, chỉ chớp mắt một lần rất khẽ, không có bất cứ biểu hiện nào không thích hợp.

“Hoan nghênh Mã công tử, Dương huynh đệ.” Hồ Uy ánh mắt dừng ở trên mặt Trương Tiểu Nhị, có chút chần chờ.

Sau khi vào nhà, Mã Thừa giới thiệu: “Vị này là bạn tốt của tôi, Trương Tiểu Nhị.”

Hồ Uy nhíu mày, “Bạn của Mã công tử...”

Mã Thừa chỉ nói một câu, đã đánh mất toàn bộ nghi vấn của Hồ Uy: “Cô ấy là cháu gái Trương thủ trưởng.”

Hồ Uy ngây người, lập tức vẻ mặt cung kính hẳn lên, chắp tay, “Trương tiểu thư ở Thạch Thành tiếng tăm lừng lẫy, Hồ mỗ có nghe nói.”

Trương Tiểu Nhị bĩu môi, nói: “Nghe Mã ca ca nói, chỗ này của ông bán tiểu quỷ, đến xem xem ông giúp anh ta làm phép như thế nào, nếu thực hữu dụng, tôi cũng mua một con.”

Diệp Thiếu Dương sửng sốt, đệch, thế này cũng quá trực tiếp đi, nhưng nghĩ lại liền hiểu, Hồ Uy đã từng nghe nói Trương Tiểu Nhị, vậy khẳng định biết tính cách của cô, cô trực tiếp như vậy là đúng, nếu nhăn nhó dài dòng, ngược lại dễ dàng dẫn tới hoài nghi, trong lòng thoải mái.

Quả nhiên, Hồ Uy nghe xong, cũng không kinh ngạc lắm, chỉ là có chút chần chờ nhìn Mã Thừa.

Mã Thừa nói: “Hồ tiên sinh không cần băn khoăn, tôi đã mang cô ấy đến, nói rõ cô ấy là người mình, tuyệt đối không có khả năng nói ra, tôi còn không sợ, ông còn sợ gì.”

Hồ Uy gật gật đầu nói: “Nói vậy cũng đúng.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương hơi yên tâm, hắn đặt ra kế hoạch này, cũng chính là nghiền ngẫm thấu tâm lý Hồ Uy: hắn tuy từng tiếp xúc xã hội thượng lưu của Thạch Thành, nhưng rất nhiều tin tức cũng không rõ, Mã Thừa và Trương Tiểu Nhị gia thế bằng nhau, tuổi xấp xỉ, đem bọn họ ngụy trang thành bạn tốt, Hồ Uy tuyệt đối sẽ không hoài nghi, Mã Thừa đã dẫn cô tới, khẳng định không có vấn đề.

Hơn nữa, hắn đã tính rời khỏi Thạch Thành, đến lúc đó cho dù sự tình tiết lộ ra ngoài, nhà Chu Tĩnh Như cũng là ngoài tầm tay với, không thể làm gì hắn cả, cho nên không có cố kỵ quá lớn.

Mã Thừa chỉ huy mấy thủ hạ, đem năm cái vali da đen bày trên mặt đất, cùng nhau mở ra, bên trong là từng tập tiền mặt đặt chỉnh tề, Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, nhất thời thở hồng hộc, cả người nóng lên, nhìn trộm, Hồ Uy tuy biểu hiện rất trấn định, nhưng khóe mắt hơi nhảy lên, lại phản ánh lòng hắn kích động.

Nghe được một con số, cùng nhìn thấy tiền mặt thật sự, đối với bất luận kẻ nào mà nói, loại cảm giác này cũng hoàn toàn không giống nhau, không ai có thể nhìn thấy tiền thật mà không động lòng, nếu có, vậy chỉ có thể nói rõ tiền không đủ nhiều.

Hồ Uy âm thầm hít vào một hơi, “Mã công tử, sảng khoái!”

Mã Thừa phất phất tay, bảo mấy gã bảo tiêu ra ngoài, đem cửa đóng lại, lúc này mới thấp giọng nói: “Sau khi xong việc, trả hết số còn lại, nếu thật sự thành công, tôi cho ông thêm một chút.”

Hồ Uy gật đầu nói: “Được, được.”

Mã Thừa cười cười, nói: “Hồ tiên sinh, tiền này không phải số lượng nhỏ, ông muốn cầm đi, cần phải có chút hàng thật, lần trước thứ ông cần cũng cho ông rồi, ông tính đi làm như thế nào?”

“Cái này...” Ánh mắt Hồ Uy lướt qua trên mặt mấy người, do dự một chút nói:

“Cho dù tôi không nói, nhắm chừng Mã công tử cũng đã nhận được tình báo, hiện tại, cảnh sát Thạch Thành đang truy nã tôi, cửa hàng của tôi đã bị lục soát, cho nên mới chọn nơi đơn sơ như vậy gặp mặt, tôi cần đi luôn hôm nay, rời khỏi Thạch Thành, bằng không thực sự không đi nổi nữa.”

Thấy Mã Thừa gật đầu, hắn nói tiếp, “Kế hoạch ban đầu của tôi sử dụng pháp thuật, đều là cần tiến hành thời gian dài, đại khái một năm hay năm rưỡi mới có thể thành công, nhưng nhìn từ hiện tại, khẳng định không có thời gian, cái này tôi cũng không gạt cậu.

Cho nên, hiện tại chỉ có biện pháp duy nhất, chính là vận dụng ‘Bàn Quỷ Thuật’ ... Cái này Dương huynh đệ là biết.”

Diệp Thiếu Dương lập tức gật gật đầu. Muốn cách không đi thay đổi trái tim một người, trừ lợi dụng Bát Tự hạ Hàng Đầu, chỉ có dùng Bàn Quỷ Thuật, mà đây vừa vặn là pháp thuật Mao Sơn bắc tông sở trường nhất, Diệp Thiếu Dương cũng khẳng định Hồ Uy biết dùng pháp thuật này, mới chế định ra trọn bộ kế hoạch, nếu không, kế hoạch phía sau căn bản không có cơ hội triển khai.

Hồ Uy đương nhiên không biết mình đã vào bẫy, tiếp tục giải thích: “Nói đơn giản, tâm tính con người, bao gồm yêu thích chán ghét, đều là do tâm mạch khống chế, chi tiết tôi không nói, Mã công tử sau này có thể hỏi Dương huynh đệ;

Tôi có thể phái một tiểu quỷ đi qua, mê hoặc Chu tiểu thư, đến lúc đó còn cần Mã công tử phối hợp, qua lại với cô ấy, chỉ muốn cậu xuất hiện, tiểu quỷ liền bắt đầu lợi dụng hồn lực, mê hoặc tâm mạch cô ấy, sẽ dần dần thay đổi cái nhìn đối với cậu, chậm rãi thích cậu, chờ thời cơ chín muồi, hoặc là gạo nấu thành cơm, tôi lại rút tiểu quỷ đi... Sự tình đã xong.”

Mã Thừa giật mình nhìn hắn, nghĩ nghĩ nói: “Tôi tuy không hiểu cái này, nhưng lúc trước nghe mấy người nói, tiểu quỷ phải có tu vi nhất định, mới có thể ảnh hưởng người khác phải không, cho nên...”

Hồ Uy khoát tay, nói: “Tôi lần này phái ra, là tiểu quỷ có tu vi.”

“Cũng chính là ác quỷ?”

Hồ Uy cười nói: “Mã công tử cũng có thể lý giải như vậy, nhưng cậu yên tâm, tiểu quỷ này bị tôi khống chế, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện thương tổn Chu tiểu thư.”

Mã Thừa nhíu mày hướng Diệp Thiếu Dương nhìn lại.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu nói: “Hồ sư huynh nói rất đúng, nhưng nhất định phải nghiêm khắc ước thúc, nhỡ đâu xuất hiện chút sai sót, phiền toái sẽ lớn.”

“Cái này mấy người yên tâm, tiểu quỷ của tôi, tuyệt đối hoàn toàn chịu tôi khống chế, đến lúc đó tôi tuy đã rời xa Thạch Thành, nhưng tiểu quỷ dựa theo chỉ lệnh của tôi, sẽ tiếp tục làm việc, thẳng đến khi nhiệm vụ hoàn thành, tôi sẽ đem nó thu hồi.”

Nói đến đây, Hồ Uy cười cười, nói: “Cho nên tôi còn có yêu cầu quá đáng, hy vọng Mã công tử có thể hộ tống tôi rời khỏi Thạch Thành, hơn nữa bảo vệ tôi một đoạn thời gian, để tôi không cần trốn đông trốn tây, có thể hảo hảo giúp Mã công tử đạt thành tâm sự này.”

Mã Thừa thản nhiên nói: “Việc nhỏ, điều này Tiểu Nhị nói một câu là được.”

Hồ Uy cười nhìn hướng Trương Tiểu Nhị, chắp tay nói: “Vậy đa tạ Trương tiểu thư hỗ trợ rồi.”

Mã Thừa nói: “Tạm không vội cảm ơn, tiểu quỷ kia của ông, tôi muốn đích thân xem một cái, để Dương huynh đệ giúp tôi tham khảo chút, xác định không thể có chút sai sót nào.”

Diệp Thiếu Dương chỉ chờ câu này, vội vàng tiếp lời: “Đúng vậy Hồ sư huynh, ta biết ngươi nuôi rất nhiều tiểu quỷ, chúng ta cũng có thể tự chọn lựa một cái, hiện trường xem ngươi làm phép, như vậy mới an toàn nhất.”

Trên mặt Hồ Uy hiện ra biểu cảm do dự, ánh mắt tự do, dừng ở trên năm vali tiền mặt đỏ bừng kia.

Mã Thừa lập tức cười nói, “Chỗ tiền này, hiện tại đã là của ông.”

Hồ Uy nghiến răng một cái, nói: “Được, tôi dẫn mấy người đi! Vậy đi theo tôi đi.” Nói xong, trước hết mời đoàn người Mã Thừa xuống lầu, quay đầu dặn Tứ Bảo, đem số tiền này thu lại, đặt ở nơi bí mật kia, sau đó lái xe đuổi theo bọn họ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.