Hình người, toàn thân đỏ bừng... Không đợi Diệp Thiếu Dương làm rõ, Tạ Vũ Tình chỉ chỉ cẳng chân của hắn, kinh hô: “Tay nó còn ở trên thân cậu kìa!”
Diệp Thiếu Dương mất sức thật lớn, mới đem cái tay kia từ trên chân mình cạy xuống, đưa đến trước mắt nhìn, nhất thời chấn động, cái tay này thế mà có bảy ngón tay!
Toàn bộ tay đều không có da, mạch máu màu tím trên cơ thịt đỏ bừng, như những con giun bám vào bên trên, nhìn qua ghê tởm nói không nên lời.
Hình dáng cái tay này rất giống người, chỉ là ở hai bên ngón giữa đều mọc thêm một ngón tay, hơn nữa móng tay nhỏ nhọn, như là dã thú.
“Đây... Đây là cái gì?” Tạ Vũ Tình giật mình nói.
Diệp Thiếu Dương chưa lên tiếng, nhìn nhìn mặt cắt của cánh tay này, máu chảy ra là màu xanh lục, lấy tay chấm một chút, dùng miệng chẹp chẹp.
“Ngon không?” Tạ Vũ Tình hỏi.
“Chị biến đi!” Diệp Thiếu Dương nhổ nước bọt xuống mặt đất, trầm giọng nói: “Là thi huyết, tôi biết đây là cái gì rồi, đây là huyết thi lột da!”
Tạm dừng một chút, nói tiếp: “Đây là một loại huyết thi, nhưng là dùng một loại phương pháp cực kỳ tàn nhẫn luyện chế ra, chị từng nghe nói truyền thuyết dùng thủy ngân lột da chứ?”
“Cậu là nói... Ở trên đầu cắt chữ thập, sau đó rót vào nước ngân, không ngừng rơi xuống?”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu: “Nhưng trên thực tế, dùng loại phương pháp này lột da, bình thường nhiều nhất lột đến cổ, người ta sẽ chết. Huyết thi lột da này, lại là dùng một biện pháp khác hoàn toàn lột da... Tìm một cái nồi to, ở bên trong đun nóng nhựa đường, sau đó đem da hai khuỷu tay, hai cổ tay, còn có hai gót chân của người ta cắt, giống như nước ấm nấu ếch, để vào trong nhựa đường, theo đun nóng, người ta cảm giác chịu không nổi, sẽ bò ra ngoài, nhưng toàn thân đều bị nhựa đường dính chặt, như thế nào cũng không bò ra được...
Đợi tới sau khi nhiệt độ nhựa đường đạt tới trình độ nhất định, chỉ để lửa nhỏ liên tục đun nóng, cứ như vậy, có thể bảo trì nhựa đường không đọng lại, cũng không đến mức đem người ta ở bên trong nướng chết, nhưng sẽ làm người ta cảm giác được sự thống khổ thật lớn, sẽ không ngừng giãy dụa bò ra ngoài. Bởi vì chỗ khuỷu tay, cổ tay mấy chỗ làn da đã cắt ra khe hở, theo người ta không ngừng dùng sức, thân thể sẽ từng chút một thoát ly da thịt, lột da sống!”
Tạ Vũ Tình nghe tới đây, hai tay che miệng, hít thật sâu, có chút không dám tin tưởng nói: “Người ta thật sự có sức lực lớn như vậy, có thể tự mình lột da?”
“Nếu chị từng thừa nhận loại cực độ thống khổ đó, chị liền biết tiềm lực con người lớn bao nhiêu, người ta ở lúc đói quá, biết rõ ăn sẽ chết, nhưng ngay cả đất quan âm cũng ăn, đó là một loại bản năng cầu sinh sai khiến, khó có thể dùng lẽ thường để miêu tả.”
Tạ Vũ Tình cố sức gật gật đầu, nói: “Nhưng người sử dụng khổ hình vì sao phải làm như vậy, đơn thuần vì trừng phạt người khác?”
Diệp Thiếu Dương lắc đầu, “Cho dù là thù sâu tới đâu nữa, cũng không cần thiết làm như vậy, có pháp sư làm như vậy, là vì luyện chế huyết thi lột da này —— người ta sau khi tự lột da, cũng chưa chết ngay tại chỗ, lúc này, pháp sư sẽ đem hắn nguyên lành bỏ vào trong một cái quan tài bên cạnh, quan tài phần nhiều là gỗ du, bên trong rót đầy máu ngũ linh thú, sau khi đặt người vào, lập tức đậy nắp quan tài, chôn trong lòng đất sâu một trượng, bịt kín lại...
Người bị lột da này, thân thể sẽ không ngừng hấp thu máu thú tiến vào trong cơ thể của mình, đợi tới lúc chết, máu người trong cơ thể đã bị độ hóa sạch sẽ, trút đầy máu thú... Lúc sắp chết, tất cả thống khổ sinh ra một ngụm oán khí không tan, ở trong quan tài bịt kín lan tỏa ra, lại bị thi thể hấp thu, hình thành cương thi, bởi vì ngâm trong máu thú thành thi, cho nên là huyết thi.
Nơi này cần xem dùng là dạng máu thú nào, máu khác nhau, cần thời gian hấp thu cũng khác nhau, bình thường nói là ‘Xà bát hồ cửu thập nhị hoàng’, sau đó pháp sư vì phòng ngừa cương thi cắn trả mình, sẽ dùng pháp khí đập nát thiên linh cái của cương thi, đem một hồn sáu phách tru diệt, chỉ giữ lại một tia mệnh hồn, dùng để cảm giác ngoại vật, bảo trì hành động nhanh nhẹn cùng sức phản ứng, bởi vậy không ngốc nghếch giống cương thi bình thường.
Tu vi của loại huyết thi lột da này, cũng phải xem tài liệu quan tài và máu thú quyết định, nhưng cho dù là huyết thi lột da bình thường nhất, thực lực cũng không sai biệt lắm với thi ma thông thường. Vừa rồi nếu không phải tôi dùng Thất Tinh Long Tuyền Kiếm đột nhiên tập kích, không dễ dàng thương tổn nó như vậy.”
Nói xong, Diệp Thiếu Dương nhìn về phía ao nước thuốc, trong lòng sinh ra cực độ nghi hoặc: nơi này là ao Formaldehyd ngâm, cũng không phải cổ mộ cấm địa, sao có thể có huyết thi lột da tồn tại?
“Cái kia... Cậu chỉ nhìn một bàn tay, làm sao phán đoán ra nó là loại huyết thi lột da kia mà cậu nói?”
“Nhìn hai cái ngón tay này là biết.” Diệp Thiếu Dương nói, đem cái tay kia lại lần nữa cầm lên, đúng lúc này, phía sau truyền đến một chuỗi thanh âm bò sát, Diệp Thiếu Dương đột nhiên quay đầu, nhìn thấy một kẻ toàn thân mọc lông trắng xuất hiện ở ngoài cửa phòng, giống như con cóc ngồi trên mặt đất, mặt là bẹp, cũng không biết bị cái gì đánh nát, miệng há ra, giống như một đóa hoa cúc nở ra, ghé vào trước Bạch Hổ Thất Tinh Trận, hướng hai người bọn Diệp Thiếu Dương nhe răng trợn mắt gầm rú.
Con cương thi lông trắng kia, rốt cuộc đã xuất hiện!
Bởi vì tu luyện thành thi ma, đôi tay cùng đôi chân nó đều có thể gấp khúc, linh hoạt tự nhiên, cho nên mới khó đối phó.
Trên thân con cương thi lông trắng này mặc quan phục cổ đại, chính là tiêu chuẩn hoá trang cương thi, chỉ là rất nhiều chỗ của quan phục đều đã mài mòn, lộ ra lông trắng thật dài giống như mốc meo.
Đột nhiên, Diệp Thiếu Dương chú ý tới, ở vị trí mắt của hắn cắm một cây kiếm gỗ màu đen. Giật mình hiểu ra, thì ra mặt nó, là bị pháp sư đánh nát...
Cương thi lông trắng vây quanh Bạch Hổ Thất Tinh Trận xoay vài vòng, cũng chưa thể tìm được biện pháp vào nhà, vì thế nằm úp sấp ở trên mặt đất hướng bảy ngọn nến kia, lạy vài cái, sau đó mở ra một cái mồm rách đến bên tai, lộ ra răng trong mồm vàng khè, hướng tới một ngọn nến gần nhất trước mặt dùng sức bắt đầu thổi.
Một làn gió tanh thổi qua, ánh nến lay động, nhưng chưa tắt.
“Nó đang làm gì?” Tạ Vũ Tình run rẩy nói.
“Thi khí thổi đèn. Lấy tu vi của nó, trận pháp này có thể ngăn nó khoảng hơn mười phút.” Diệp Thiếu Dương âm thầm nhíu mày, mình vẫn là sơ ý, cho rằng bày ra Bạch Hổ Thất Tinh Trận này, có thể ngăn được thi ma một lúc là được rồi, cho dù trong phòng có thêm mấy con cương thi cũng không sợ, nào ngờ được, trong phòng lại còn có một con huyết thi lột da chờ mình...
Nhìn quanh, Diệp Thiếu Dương quyết định, không thể đem thi ma thả vào, bằng không cùng huyết thi lột da trong ao hình thành thế giáp công, mình còn cần chiếu cố Tạ Vũ Tình, căn bản không có cách nào để đối phó.
Nhưng nếu ra bên ngoài đánh mà nói, sân bãi chật hẹp, thi ma tốc độ mau, động tác nhanh nhẹn, quan trọng nhất là ánh sáng u ám, nhưng cương thi có thể nhìn trong bóng đêm... Ưu thế hoàn cảnh, hoàn toàn ở trong tay đối phương, cho nên, biện pháp thủ thắng tốt nhất, chính là một đòn phá địch!
“Chị ở lại đây đừng nhúc nhích, chờ tôi một hồi!” Diệp Thiếu Dương đem ba lô ném xuống đất, từ bên trong lấy ra một cái bát to, mở ra một chai nước khoáng, hướng mặt đường rót nửa bát, sau đó bỏ thêm chu sa, bí ngân, hùng hoàng… các pháp dược và tài liệu pháp thuật, tiếp theo cắt ngón giữa, nhỏ vào một ít máu.