Mọi người đều gật đầu, tỏ vẻ đồng ý gia nhập, mồm năm miệng mười hỏi Diệp Thiếu Dương cần làm như thế nào.
Dương Tư Linh bảo mọi người bình tĩnh, nghe Diệp Thiếu Dương nói.
Đối mặt mọi người, Diệp Thiếu Dương kể ra kế hoạch của mình, thật ra nói tới, chính là lợi dụng dương đông kích tây, đem đám cương thi nấp ở trong thi sào dụ ra, để chúng xem nhẹ ba người mình tồn tại, thừa dịp loạn xông vào phòng học 408, dùng máu của mình tẩy đi xá lợi lúc trước hòa thượng kia lưu lại, để nó phát huy năng lực, đánh vỡ không gian, ba người bọn họ đi ra ngoài.
Lúc này, bởi vì không khí biểu thế giới tràn vào, sẽ quấy nhiễu đến âm dương nhị khí của không gian này điều hòa, Giang Phi Long có thể lợi dụng pháp khí đánh vỡ biên giới, dẫn dắt mọi người chạy đi, tiến vào trong đại thế giới bên ngoài...
Mọi người sau khi nghe xong, lập tức đều cảm thấy không thực hiện được, ùn ùn đưa ra ý kiến, Diệp Thiếu Dương lần lượt giải đáp.
“Cương thi khát máu, trong vườn hoa không phải có chuột cùng dời sao, chúng ta có thể bắt nhiều một chút, dùng máu để hấp dẫn cương thi đến kiếm ăn, cương thi chỉ số thông minh đều rất thấp, cho dù cương thi lông trắng cũng vậy, chúng nó dựa vào bản năng hành động, tuyệt đối sẽ trúng kế!”
Dương Tư Linh nghe tới đây hỏi: “Sau đó thì sao, cho dù anh có thể giết chết một đám cương thi, nhưng chỉ là tòa nhà giải phẫu cương thi đã có vài trăm, lũ còn lại vẫn sẽ chú ý tới chúng ta, nhất định sẽ đuổi giết chúng ta, căn bản không có cơ hội lao tới trên lầu.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Vấn đề là ở đây, chúng ta có thể bố trí trận pháp, để bọn cương thi đó đến một chết một, đợi cương thi trong tòa nhà đi ra không còn lại là bao, chúng ta có thể dùng thừng móc, móc lên lan can trên ban công, leo lên từng tầng, như vậy là có thể tránh được đối mặt với cương thi tràn xuống dưới, đi mãi đến tầng bốn. Nơi này có đủ dây thừng chứ?”
“Dây thừng là có.” Dương Tư Linh nghĩ nghĩ nói: “Nhưng lấy thực lực của anh bây giờ, như thế nào bày trận nơi phát ra nguyên không ngừng giết chết cương thi, ngươi lại không có linh phù, còn có này pháp khí cùng pháp dược.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Pháp khí chính là tảo mộc côn, chúng ta cần càng nhiều tảo mộc kiếm hơn nữa, tôi khắc lên đạo văn, gia tăng linh lực. Về phần pháp dược... Những thứ cương thi sợ là có rất nhiều, tỷ như vôi và lửa, chỉ cần có đủ nhiên liệu, tôi tin tưởng có thể thu phục chúng nó!”
Dương Tư Linh lại nghiêm túc suy nghĩ từ đầu một lần, nói: “Kế hoạch này, quả thật là kế hoạch tốt nhất có thể nghĩ ra, nhưng vẫn có chút mạo hiểm, có rất nhiều nhân tố không thể xác định...”
Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nói: “Lấy thực lực chúng ta bây giờ, sao có thể bố trí ra kế hoạch gì thập toàn thập mỹ, cái này vốn đã là một lần mạo hiểm.”
“Một lần mạo hiểm...”
“Đúng vậy, chúng ta chờ không nổi nữa, đợi thêm thi thể cũng hư thối.” Diệp Thiếu Dương nói: “Hoặc là sống, hoặc là chết, chỉ một lần này.”
Dương Tư Linh nhìn hắn, hít một hơi thật sâu, gật gật đầu.
Vì thế mọi người bắt đầu thương lượng kế hoạch cụ thể, quyết định do ba nam nhân ra ngoài chặt táo, hai nữ nhân phụ trách vót gậy gỗ, hai người đi bóc tường—— vôi nơi này dùng để đối phó cương thi, đều là từ vôi trên tường khoét xuống, cũng may nhà lầu rất nhiều, đều là dùng vôi quét tường, hầu như lấy không hết.
“Cồn, có cồn hay không?” Diệp Thiếu Dương hỏi, thấy có người gật đầu, nói: “Lửa rượu đối với cương thi cũng có sát thương rất lớn, chúng ta có thể bện một chút đuốc, đổ cồn lên, dùng để đối phó cương thi lao tới trước mặt chúng ta.”
Một nam nhân nói: “Đây là vệ sinh học viện, số lượng cồn dự trữ không ít, chúng tôi trước sau ở kho hàng phát hiện một lô, dùng đốt đèn, dùng đến bây giờ cũng không còn bao nhiêu.”
Một người khác nói: “Phòng kho tổng hẳn là còn, ở tầng hầm ngầm tòa nhà số hai, vốn chúng tôi từng đi lấy vài lần, về sau bị mấy con cương thi chiếm lĩnh, chúng tôi cũng không dám đi qua nữa, nơi đó còn có không ít đồ vật.”
Diệp Thiếu Dương lập tức quyết định đi nhà kho tổng, vì thế bảo người lúc trước phân phối đi làm việc, tìm bọn họ đòi một con dao khắc —— thật ra chính là dao giải phẫu, tới phòng của Dương Tư Linh trước, kết quả Giang Phi Long cũng tới theo, muốn hỗ trợ bọn họ.
Diệp Thiếu Dương chọn ba cây tảo mộc côn to nhất, sau khi vót nhọn, dùng dao khắc đạo văn ở bên trên.
“Cái này có thể khiến tảo mộc côn tăng cường linh lực?” Giang Phi Long ở một bên nhìn, tò mò hỏi: “Nguyên nhân là gì?”
“Đạo văn có thể khiến pháp khí hấp thu cùng tụ tập nhiều thiên địa linh khí hơn nữa.” Diệp Thiếu Dương nói, đưa cho Dương Tư Linh và Vương Bình mỗi người một cây.
Vương Bình nhíu mày nói: “Là cần dùng nó để giết cương thi sao, tôi chưa từng làm...”
Diệp Thiếu Dương không nói gì, đem gậy gỗ cho Giang Phi Long, sau đó tự mình nhấc một cây, ở dưới sự dẫn dắt của Giang Phi Long, xuống lầu đi về phía phòng kho tổng.
Vườn trường ban ngày tràn ngập sương mù, nhưng mơ hồ có thể thấy mặt trời, cho nên không có cương thi lui tới.
Bốn người đi đến phía dưới một ký túc xá, Dương Tư Linh nhắc nhở mọi người cẩn thận, bởi vì có một số cương thi là không ở trong tòa nhà giải phẫu, mà là phân bố ở các nơi, ẩn thân ở nơi âm u trong tòa nhà, nếu quấy nhiễu chúng nó, không khỏi phải đấu ngươi chết ta sống.
Bốn người thận trọng đi vào hiên nhà, Dương Tư Linh giơ ngọn nến đi ở phía trước.
Khẩn trương nhất là Vương Bình, một mực nắm chặt cánh tay của Diệp Thiếu Dương, điều này làm Diệp Thiếu Dương cảm thấy rất mất tự nhiên, nhưng cũng không nói gì.
Vừa tới đầu cầu thang, chỉ nghe ‘Oa’ một tiếng, một bóng đen từ bên dưới lao ra, vồ về phía Dương Tư Linh.
Giang Phi Long tay mắt lanh lẹ, đem tảo mộc côn dùng sức đâm ra, đâm một phát vào trong cổ cương thi kia, linh lực tảo mộc côn đánh toàn thân cương thi run run, nhưng vẫn giãy dụa, Diệp Thiếu Dương và Dương Tư Linh cùng nhau chạy lên, cầm tảo mộc côn trong tay không ngừng đâm về phía mặt cương thi, đâm tới mức thi huyết bắn tung tóe, cuối cùng ngã xuống đất mà chết, không nhúc nhích.
Diệp Thiếu Dương thở hổn hển một hơi, nhìn thi thể trên mặt đất, cảm thán: “Một con cương thi lông xanh, thế mà phải tốn nhiều sức như vậy mới giết chết...”
Giang Phi Long nói: “Ở bên ngoài anh giết cương thi rất dễ dàng sao?”
“Đối với tiểu cương thi như vậy, vận đủ cương khí, nhắm chừng cũng chỉ là một chưởng hạ xuống thôi.” Diệp Thiếu Dương nói, càng không cần nói dùng Diệt Linh Đinh, Thất Tinh Long Tuyền Kiếm thần khí như vậy, cho dù đặt mình trong ở trong đàn thi, cũng không cần để ý chút nào, thật sự là... Hổ xuống đồng bằng bị thi khinh mà.
Bốn người giơ ngọn nến, đặc biệt cẩn thận xuống đến tầng hầm một, chỉ có hai tầng hầm ngầm mà thôi, trong đó một cánh cửa phòng đóng chặt, một cánh cửa khác khép hờ.
Mấy người đứng ở đầu cầu thang, cẩn thận nghe cả buổi, bên trong không có bất cứ động tĩnh nào, lúc này mới chậm rãi dựa vào đi lên, tới phía sau cửa.
“Chính là bên trong.” Giang Phi Long dùng thanh âm khẽ nhất nói: “Khẳng định có cương thi.”
Xông vào khẳng định là không được, Diệp Thiếu Dương từ trong tay Dương Tư Linh đoạt lấy ngọn nến, hướng sâu trong phòng ném ra.
“Ai đừng ném!” Dương Tư Linh thấp giọng kêu lên: “Nơi này rất ít nến, đừng lãng phí.”
“Không cần tiết kiệm nữa.” Diệp Thiếu Dương thuận miệng trả lời.
Dương Tư Linh sửng sốt một phen mới cân nhắc hiểu được ý tứ của hắn, quả thật là như vậy, nếu kế hoạch thành công, mọi người đều rời khỏi, cũng không dùng tới những thứ này nữa, nếu chết, vậy càng không cần phải nói, loại ý tưởng này mang đến cho cô một ít áp lực, lẩm bẩm: “Đập nồi dìm thuyền.”