“Xem ra nơi này chính là sào huyệt hồ tinh, chỉ là không biết những thủy thi này là kiếm từ đâu.” Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm.
“Hồ tinh tự có cách của hồ tinh.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, theo Nhuế Lãnh Ngọc cùng nhau tìm nơi khác, để tránh bỏ sót hồ tinh hoặc là quỷ quái.
“Nếu người trước đó là Chu Tĩnh Như thật, anh tính làm thế nào?” Nhuế Lãnh Ngọc đột nhiên hỏi, khóe miệng mang theo một ý cười kỳ quái, nhìn Diệp Thiếu Dương. “Tôi không phải nhằm vào người, chỉ là thuận miệng hỏi.”
“Tôi... Nếu cô ấy muốn mà nói, tôi sẽ chiếu cố cô ấy cả đời.”
“Ồ?” Nhuế Lãnh Ngọc nghiêng đầu nhìn hắn.
“Cô ấy là vì tôi mới tàn tật, tôi chỉ có thể làm như vậy, mới có thể bồi thường được một chút những gì tôi nợ cô ấy.” Diệp Thiếu Dương nhìn cô: “Tôi biết cô hiểu ý tứ của tôi.”
“Thật sự là đứa ngốc.” Nhuế Lãnh Ngọc lắc đầu, nhẹ nhàng cười: “Đứa ngốc có tình có nghĩa như anh, thật sự là thiên hạ ít có.”
“Tôi coi như cô là khen tôi rồi.” Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc.
Hai người cùng nhau đem ống dẫn điều tra một lần, chưa phát hiện hồ tinh cùng quỷ hồn khác, chỉ là ở đầu cầu thang nhặt được một chiếc di động Apple, cầm lên nhìn, cái tên trò chuyện ghi lại trước nhất là “Thiếu Dương ca”, xác định là di động của Chu Tĩnh Như.
Diệp Thiếu Dương cất vào trong túi, theo Nhuế Lãnh Ngọc cùng nhau lên đến trên mặt đất.
Gọi điện thoại cho Tạ Vũ Tình, hỏi địa chỉ khách sạn, hai người cùng nhau chạy qua.
Chu Tĩnh Như tựa vào trên giường, sắc mặt có chút tái nhợt, Qua Qua ngồi ở một bên điều tức khôi phục, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, cúi đầu, như trẻ con làm sai chuyện gì đó, ngập ngừng nói: “Xin lỗi lão đại, để ngươi thất vọng rồi.”
“Chuyện không liên quan ngươi, rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Tiểu Như em không sao chứ?” Diệp Thiếu Dương đem di động giao cho cô, hỏi.
Chu Tĩnh Như lắc đầu, nói về tình huống mình gặp chuyện: đại khái hơn một giờ trước, Tôn Ánh Nguyệt kia gọi điện thoại cho cô, nói có một việc rất quan trọng tìm cô hỗ trợ.
Bình thường Chu Tĩnh Như thường xuyên tìm cô ấy học Yoga, hai người quan hệ không tệ, vì thế đã đi qua.
Hai người hẹn gặp mặt ở một quán đồ uống lạnh phụ cận cao ốc Lisa, gặp mặt hàn huyên chưa được mấy câu, Chu Tĩnh Như đột nhiên cảm thấy toàn thân rét run, giống như có người thổi khí sau lưng mình, quay đầu, nhìn thấy một khuôn mặt hồ ly, sau đó hôn mê, cái gì cũng không nhớ rõ.
Qua Qua tiếp theo kể: nó dựa theo Diệp Thiếu Dương phân phó, tới hội sở Yoga tầng 15 của cao ốc Lisa, kết quả chưa thấy Tôn Ánh Nguyệt, cho rằng cô ta có thể trở về, liền thủ ở nơi đó.
Sau đó cảm nhận được yêu khí của hồ tinh, đoán được là Tôn Ánh Nguyệt đến, vì thế nấp đi, tính giám thị cô ta, không ngờ Tôn Ánh Nguyệt và Chu Tĩnh Như là cùng nhau xuất hiện, đi hướng một gian phòng góc trong hội sở Yoga.
Hai người vẻ mặt dại ra, toàn thân yêu khí tràn ngập, Qua Qua vừa thấy liền biết là yêu tinh nhập vào.
Bởi vì lo lắng cho sự an toàn của Chu Tĩnh Như, nó không dám chờ đợi, chỉ có ra tay.
“Động thủ với ta, là một con lục vĩ yêu hồ cùng ngũ vĩ yêu hồ, cũng chính là hai con nhập lên trên thân các cô ấy, hai chúng nó liên thủ đánh với một mình ta, sau đó lại có thêm không ít tiểu hồ tinh tới, ta không phải đối thủ, đành phải đoạt Tĩnh Như tỷ đi ra, hai con yêu hồ đó đánh lén, thiếu chút nữa đem ta đánh chết.
Ta đem Tĩnh Như tỷ đưa đến lầu một, hai con hồ tinh kia tựa như cũng không muốn liều mạng với ta, không tiếp tục đuổi theo. Ta vốn muốn dùng di động Tĩnh Như tỷ gọi điện thoại cho ngươi, kết quả không mò thấy.
Ta cũng không biết số điện thoại của các ngươi, đành phải đoạt di động của một gã bảo vệ, gọi 110, bảo tìm Vũ Tình tỷ. Sau đó Vũ Tình tỷ tới, Lãnh Ngọc tỷ cũng đến...
Ta lúc ấy cũng bị thương nặng, là Vũ Tình tỷ đem ta đưa tới nơi này, ta không có sức thông báo cho ngươi, lúc này mới vừa điều tức khôi phục một chút...”
“Nó lúc ấy đã hấp hối rồi.” Tạ Vũ Tình tiếp nhận đề tài nói: “Bám vào trên nhẫn của chị, mới đến được nơi đây.”
Nhẫn Hắc Diệu Thạch đối với quỷ yêu bình thường mà nói là pháp khí ngửi thấy đã tránh xa, nhưng Qua Qua là quỷ phó của Diệp Thiếu Dương, trên nhẫn có khí tức của Diệp Thiếu Dương, với hắn mà nói nhẫn ngược lại thành một nơi có thể thở.
“Trách ta ngay từ đầu khinh địch, không ngờ một đám hồ tinh đó cường hãn như vậy, may mà Tĩnh Như tỷ không có việc gì.” Qua Qua tự trách nói.
Diệp Thiếu Dương xoa xoa đầu nó, cũng không khen nó, giữa bọn họ căn bản không cần những thứ đó, chỉ nói: “Các ngươi không có việc gì là tốt rồi, lũ hồ tinh đó đều đã bị ta giết, trút giận thay ngươi.”
Lập tức đem tình huống của mình cũng nói sơ qua một lần, chỉ là chưa nói đến một đoạn phía sau hồ tinh hóa thân Chu Tĩnh Như, sợ cô nghe xong mất tự nhiên.
Tạ Vũ Tình cả kinh biến sắc, lẩm bẩm: “Gian ống dẫn tầng hầm số hai của cao ốc, thế mà lại là sào huyệt hồ tinh, thật sự là quá không thể tưởng tượng...”
“Tôi cũng muốn nói cái này.”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Ống dẫn tuy ở tầng hầm số hai, bình thường sẽ không có ai đi vào, nhưng chung quy phải có người bào trì kiểm tra chứ, sao có thể lâu dài tới nay chưa phát hiện dị thường? Huống chi phía dưới còn có một sào huyệt thủy thi, cái này không khoa học. Trừ phi quản lý tòa nhà cùng hồ tinh là một hội.”
Chu Tĩnh Như nhíu mày suy nghĩ một phen, nói: “Cái này, sẽ có liên quan với Tôn Ánh Nguyệt hay không? Quản lý cao ốc Lisa chính là cô ta nhận thầu, công nhân tất cả đều là người do cô ta an bài.”
Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động: “Đúng rồi, Tôn Ánh Nguyệt này thì sao?”
“Ở phòng cách vách.”Tạ Vũ Tình nói: “Chị sau khi đưa Tiểu Như tới nơi này, nghe nói sự tình, lập tức dẫn người đi qua xông lên tầng 15, phát hiện Tôn Ánh Nguyệt nằm trên hành lang, đã ngất đi, một nhân viên cũng không có mặt, cũng không thấy được hồ tinh, liền đem cô ta cùng nhau đưa qua đây, cô ấy bây giờ còn mê man.
Chị trên đường vẫn luôn gọi điện thoại cho cậu, đều không kết nối được. Đành phải mặc cho em gái Lãnh Ngọc đi tìm cậu.”
“Đại khái là phía dưới không có tín hiệu nhỉ.”
Diệp Thiếu Dương thầm nghĩ, xem ra, tất cả nguyên nhân đều ở trên thân Tôn Ánh Nguyệt này.
“Có thể, ý tưởng ban đầu của đám hồ tinh kia, là thật nhập ở trên người Tiểu Như, dẫn tôi đi qua, dùng để áp chế. Bị Qua Qua quấy lên như vậy, cứu đi Tiểu Như, chúng nó bất đắc dĩ, đành phải thay đổi kế hoạch, hạ thấp yêu cầu, để ngũ vĩ yêu hồ biến hóa thành bộ dáng của cô ấy...”
Diệp Thiếu Dương nghĩ đến đây, hướng Qua Qua ném tới cái nhìn cảm kích, hôm nay nếu không phải là nó, nếu Chu Tĩnh Như thật sự bị đưa tới trong lòng đất, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi, mình có thể thật sự phải nuốt hận cả đời.
Diệp Thiếu Dương bắt lấy tay Chu Tĩnh Như, dùng cương khí khu trừ yêu khí còn sót lại trong cơ thể cô, lại niệm một lần Cố Hồn Chú, giúp cô khôi phục dương khí nhanh hơn.
Bị quỷ yêu nhập vào một lần, sẽ tổn thất rất nhiều dương khí, trong khoảng thời gian ngắn rất khó khôi phục.
“Xin lỗi, chuyện này, là anh liên lụy em rồi.” Diệp Thiếu Dương nhìn khuôn mặt thoáng khôi phục hồng nhuận của cô, rất áy náy.
“Anh nói cái gì thế.” Chu Tĩnh Như có chút mất hứng: “Về sau đừng nói chuyện với em như vậy nữa.”
“Được rồi.” Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, hướng cô cười cười.
Sắc mặt Chu Tĩnh Như lúc này mới dịu đi: “Nhưng để bồi tội, đêm nay anh mời khách đi, thuận tiện cũng ăn mừng anh tiêu diệt hồ tinh.”