Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1287: Chương 1287: Sao đổi ngôi (2)




“Sao lại không dùng, 《 Ngự Lãm Thiên Tượng Sâu Xa 》 cùng 《 Tưu Cát Thuật Chính 》, chính là pháp môn tu luyện chiêm tinh thuật, không riêng đạo sĩ học, hòa thượng cũng học, nhưng chiêm tinh thuật không phải dùng để xem mệnh, là dùng để thôi diễn sự kiện lớn, ví dụ vận mệnh quốc gia và dân gian sinh biến, tôi lại không làm quốc sư, chưa từng học cái này, sư phụ tôi thì lại tinh thông.”

Tạ Vũ Tình nói: “Vậy chúng ta nói không phải một chuyện, tôi nói là xem bói chòm sao, 12 cung hoàng đạo.”

“Cái này quả thật là của tây phương rồi, tôi lúc còn nhỏ không có việc gì từng nghiên cứu một thời gian, quả thực có chút huyền bí, không phải nói bậy.”

“Đem bát tự xem bói của đông phương chúng ta, cùng chòm sao xem bói so sánh, cái nào chuẩn hơn?”

“Phương pháp không giống nhau, làm sao mà so sánh. Đối với người tinh thông mà nói, đều chuẩn.” Diệp Thiếu Dương tò mò hỏi, “Sao chị đột nhiên hỏi cái này?”

Tạ Vũ Tình nói: “Chị lúc trước đem tư liệu bảy người chết này của nhà xưởng Khang Đa để cùng một chỗ đối chiếu một phen, phát hiện sinh nhật của bọn họ có một quy luật, chính là tháng là tăng lên, nói cách khác, bảy người này, thuộc về bảy chòm sao khác nhau, hơn nữa thời gian tử vong, cũng là dựa theo chòm sao để tăng lên.

Người chết sớm nhất kia, là chòm Sư Tử, sau đó theo thứ tự là chòm Xử Nữ, chòm Thiên Bình, chòm Bọ Cạp... Chị không biết đây là trùng hợp hay là có quy luật gì?”

Chòm sao khác nhau... Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, đột nhiên nhớ tới, buổi tối hôm đó Nhuế Lãnh Ngọc ở trong điện thoại nói cho mình, con quỷ chân dài không có mặt mũi kia, rất có thể là một loại quỷ tây phương, gọi là “Slenderman” gì đó, còn bảo mình lên mạng tìm một chút.

Lúc ấy bởi vì bị Chanh Tử và Qua Qua cắt ngang, sau đó đi âm cái gì, ngược lại đem chuyện này quên mất.

Nếu con quỷ gì gì này thực là đến từ tây phương, mà Tạ Vũ Tình phát hiện quy luật chòm sao người chết, cũng vừa vặn phù hợp chiêm tinh thuật tây phương... Đem hai manh mối này nối lại cùng một chỗ xem, Diệp Thiếu Dương nhất thời có chút chấn động, chẳng lẽ... Tà vật phía sau màn sự kiện giết người, thật sự đến từ tây phương?

“Cậu sao lại bắt đầu ngây người rồi?” Tạ Vũ Tình hỏi.

Diệp Thiếu Dương đem điều mình nghĩ đến nói một lần, Tạ Vũ Tình nghe xong cũng kinh ngạc không thôi, lẩm bẩm: “Tây phương quỷ yêu cái gì, có phải không giống với chúng ta bên này hay không?”

“Ngay cả người bộ dạng cũng khác nhau, huống chi là quỷ.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Nhân có nhân pháp, quỷ có quỷ thuật, quỷ thuật tây phương khác với chúng ta, phương thức quỷ yêu tu luyện cũng không giống nhau.”

Tạ Vũ Tình truy hỏi: “Vậy cậu đông phương thiên sư này, có thể bắt quỷ tây phương không?”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói: “Chưa từng bắt, nhưng tôi nghe Lãnh Ngọc nói, cô ấy và sư phụ cô ấy lại thường xuyên đến nước ngoài đi khai quang, vậy nói rõ pháp thuật của chúng ta, đối với bọn quỷ yêu tây phương này cũng là hữu hiệu.”

Tà vật tây phương... Mình chỉ nghe qua quỷ hút máu người sói cái gì đó, mình làm thiên sư hai mươi năm, chẳng lẽ lúc này sắp ăn đồ tây rồi? Trong lòng Diệp Thiếu Dương cũng không thể nói rõ là khẩn trương hay là chờ mong.

“Mười hai cung, rốt cuộc là tính như thế nào, chị là chòm Thiên Bình, ngôi sao nào trên trời là chòm Thiên Bình?” Tạ Vũ Tình ngửa mặt quan sát bầu trời.

Diệp Thiếu Dương cũng ngẩng đầu lên theo, bầu trời đêm trong vắt không mây, Diệp Thiếu Dương ở không trung tìm kiếm 12 cung hoàng đạo, đại khái giảng giải một lần cho Tạ Vũ Tình.

“Trừ 12 cung hoàng đạo, sao khác chẳng lẽ đều không có ý nghĩa sao?”

“Sao có khả năng, trên trời có hai mươi tám tinh tú, phân ra đông tây nam bắc, cái gọi là Bắc Đẩu thất tinh, chính là một tổ trong đó. Trong chiêm tinh thuật, mỗi một ngôi sao sáng tắt lên xuống, đều là có ý nghĩa...”

Ánh mắt Diệp Thiếu Dương quét qua tinh hà, đột nhiên dừng giải thích, nhìn một ngôi sao bắt đầu phát ngốc, sắc mặt trở nên ngưng trọng từng chút một.

“Làm sao vậy?” Tạ Vũ Tình kinh ngạc nói.

Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, thở dài: “Giới pháp thuật có tông sư sắp chết rồi!”

Nói xong, ngửa mặt nhìn trời, vươn năm ngón tay trái, bắt đầu bấm đốt ngón tay, qua một hồi lâu, lắc lắc đầu nói: “Giới pháp thuật có tông sư sắp chết, hơn nữa là binh giải...”

“Cậu từ tinh tượng còn có thể nhìn ra cái này?” Tạ Vũ Tình rất là kinh ngạc.

Diệp Thiếu Dương chỉ tay một ngôi sao, bảo cô nhìn.

Tạ Vũ Tình rất dễ dàng tìm được ngôi sao hắn nói, bởi vì ngôi sao này lúc sáng lúc tối, lung lay sắp rụng.

“Sao Nam Đẩu quản sinh, Bắc Đẩu quản tử, một ngôi sao này vốn thuộc về một trong các Chu Tước phía nam, hiện tại lại vào trong tinh bàn Bắc Đẩu tinh, lung lay sắp rụng, không lâu sẽ phải ngã xuống, đây là triệu chứng xấu tử vong!”

Tạ Vũ Tình nói: “Đây là hằng tinh à, sao có thể rụng chứ, không khoa học nha.”

“Sao tự nhiên sẽ không rụng xuống, chỉ là có sao băng từ phụ cận đi ngang qua ngã xuống, nhìn qua như là ngôi sao này rơi xuống, sau đó ngôi sao này quả thực sẽ biến mất một đoạn thời gian, thật ra là quỹ tích vận hành xa dần, mắt thường không nhìn thấy, một đoạn thời gian sau lại quay lại, tinh tú trở về vị trí cũ, điềm báo trước đó đã trôi qua.

Sao đổi ngôi, chủ tử thương. Đại khái qua một tháng thời gian, giới pháp thuật tất nhiên có tông sư tử vong!”

Tạ Vũ Tình nghe không hiểu lắm, nhưng thường thức cơ bản vẫn là có, biết hằng tinh thật ra cũng là đang vận động, không phải là không thay đổi một chút nào.

“Tinh tú rơi rụng, tượng trưng người chết, cái này chị có thể lý giải, nhưng cậu là từ nơi nào nhìn ra chết sẽ là tông sư giới pháp thuật?”

“Hai mươi tám tinh tú, đều tự đối ứng khác nhau, ngôi sao này gọi là Quỷ Kim Dương, có liên quan với quỷ, cho nên chủ là giới pháp thuật, có thể khiến tinh tú hiện ra điềm hung, chết tự nhiên là nhân vật cấp tông sư của giới pháp thuật! Hơn nữa chị nhìn đến bên cạnh ngôi sao này, có một ám tinh, đó là Thất Hỏa Trư, xung nhau với chủ tinh Quỷ Kim Dương, tác dụng đến nó.

Thất Hỏa Trư chủ đao binh, hiện tại cũng không phải chiến loạn, lấy đâu ra binh đao cái gì, hơn nữa đối với giới pháp thuật mà nói, chiến loạn chính là tróc quỷ hàng yêu khai quang đấu pháp, cho nên toàn bộ điềm báo chính là, có pháp sư phải chết ở trong đấu pháp... Loại tử vong này gọi là binh giải.”

Diệp Thiếu Dương nặng nề thở dài, “Đạo Phật hai môn, cộng thêm dân gian tán tu, có thể xưng được là tông sư ngôi sao sáng cũng không vượt qua hai ba mươi người, sẽ là ai đây? Hơn nữa còn là binh giải...

Có thể giết chết tông sư, tất nhiên đều là ác quỷ lệ yêu, chẳng lẽ có siêu cấp tà vật nào sắp ngang trời xuất thế?”

Cúi đầu nhìn, Tạ Vũ Tình kinh ngạc nhìn mình, nhướng mày hỏi: “Nhìn tôi làm gì?”

“Cậu... coi như là tông sư nhỉ?”

Diệp Thiếu Dương ưỡn thẳng lưng nói: “Luận việc làm hành vi đối với giới pháp thuật, tôi cái gì cũng không tính, nhưng luận thực lực, không phải tôi nhằm vào ai... Ai da, chị sẽ không cảm thấy phải chết là tôi chứ?”

“Đương nhiên sẽ không.” Tạ Vũ Tình lắc đầu, nhưng trong biểu cảm vẫn mang theo lo lắng, bản thân Diệp Thiếu Dương cũng nói, tông sư chỉ hai ba mươi người... tỷ lệ một phần hai ba mươi, đã đủ để khiến cô lo lắng.

Diệp Thiếu Dương cười cười nói: “Đạo cao một thước ma cao một trượng, từ khi chúng tôi lên làm pháp sư, thật ra đã làm sẵn chuẩn bị bị quỷ yêu giết chết, giống như tướng quân cổ đại chết trận sa trường da ngựa bọc thây, có thể chết ở trong đấu pháp khai quang, cũng coi như công đức viên mãn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.