Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1281: Chương 1281: Thành Chủ Bạch Vân (2)




Tiểu Mã thở dài, nói với Diệp Thiếu Dương: “Tôi có thể có hôm nay, tất cả đều là Tiểu Diệp Tử cậu cho, nếu không quen cậu, tôi hiện tại vẫn là một con dế nhũi nghèo, ngược xuôi tìm công việc, sớm chín chiều năm, trải qua cuộc sống bình thường nhất, nào có thể tiến vào một thế giới kỳ diệu như vậy...”

Diệp Thiếu Dương nhìn hắn, thản nhiên nói: “Cậu là nói, cậu hiện tại rất hạnh phúc?”

“Đương nhiên, tôi cũng không cần vào âm ty, chịu khổ lục đạo luân hồi, ở nơi này tốt bao nhiêu... Tiểu Diệp Tử cậu đừng dùng ánh mắt này nhìn tôi, tôi biết cậu muốn nói gì, cũng biết chức trách của cậu. Cậu yên tâm, Phong Chi Cốc chúng tôi không chống đối âm ty, diệt đều là thế lực làm ác một phương.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Sau đó thay thế sao?”

“Sao có thể, Phong Chi Cốc cũng không giết oan quỷ yêu tà linh, ngược lại giải cứu rất nhiều kẻ bị những thế lực đó vây khốn, có kẻ muốn về âm ty, tất cả đều để cho bọn họ đi.”

Diệp Thiếu Dương nhìn chằm chằm hắn, thản nhiên nói một câu: “Theo tôi trở về.”

Tiểu Mã ngẩn ra, nghiến răng nói: “Đi đâu? Nếu cậu bảo tôi về nhân gian, giống với bọn Qua Qua, ở bên cạnh cậu làm quỷ phó, tôi lập tức đi, thành chủ cái gì, tôi cũng không cần!”

Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu nói: “Cậu không giống với bọn họ, cậu là vong linh, trên Sổ sinh tử có tên của cậu, cậu đã chết nên đi tính sổ, cậu ngay cả thi thể cũng không còn nữa, cậu về nhân gian như thế nào? Cậu có cơ duyên, diệt hồn trọng sinh, so với tinh phách bình thường tiết kiệm ba trăm năm thời gian, trước đó lưu lại tại đây, hợp tình hợp lý, cậu bây giờ đi âm ty đưa tin, tôi có thể tìm quan hệ đi cửa sau, cho cậu trực tiếp đầu thai nhân đạo, tái thế làm người!”

Ánh mắt Tiểu Mã sụp xuống nói: “Làm người có cái gì tốt, sáng chín chiều năm, đau đớn sinh bệnh, nào có khoái hoạt như tôi bây giờ.”

Diệp Thiếu Dương hừ lạnh một tiếng: “Nói đến cùng, cậu vẫn là muốn ở đây làm sơn đại vương rắm chó gì đó, cậu hiện tại nếu không đi, tương lai lại đi âm ty, tất nhiên sẽ bị trị tội, đến lúc đó tôi cũng không có cách nào giúp cậu.”

Tiểu Mã nói: “Vậy tôi không quay về nữa, tôi sẽ vĩnh viễn ở đây, không có gì không tốt.”

“Hừ, cậu cho rằng, Phong Chi Cốc này của mấy người có thể lâu dài?”

“Thái Âm sơn có thể, chúng ta vì sao không thể?”

“Cậu lúc này mới nói đến trên điểm mấu chốt, các người đi xuống như vậy, thu nạp tàn hồn quỷ yêu khắp nơi, đối kháng thiên địa luân hồi đại đạo, có gì khác Thái Âm sơn?” Diệp Thiếu Dương giận dữ nói.

Tiểu Mã nói: “Ít nhất chúng tôi không làm chuyện xấu, không cưỡng bách tất cả tà vật ở lại nơi này.”

“Tốt, tốt lắm!” Diệp Thiếu Dương tức giận đến mức sắp không còn gì để nói.

Lão Quách cũng khuyên Tiểu Mã: “Thiếu Dương đây là tốt cho đệ, muốn ở lại âm ty lâu dài, đệ tu hành cho tốt, tích lũy âm đức, đến lúc đó thụ phong âm thần, đây mới là chính đạo, đệ hiện tại thế này tính là thế nào!”

Tiểu Mã nói: “Đệ hiện tại cũng là tu hành, đại đạo ba ngàn, vạn pháp khác nhau.”

Diệp Thiếu Dương cười lạnh, “Cậu cũng đàm đại đạo với tôi, cậu tính là gì!”

Tiểu Mã phẫn nộ trừng mắt nhìn hắn.

“Làm gì, muốn đánh nhau?” Diệp Thiếu Dương trách mắng.

Tiểu Mã cả giận nói: “Cậu nói cái gì! Cho dù cậu giết tôi, tôi cũng sẽ không động thủ với cậu!”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, tức giận biến mất, thở dài nói: “Nhưng cậu hiện tại, đứng ở trước mặt tôi tựa như người xa lạ.”

Tiểu Mã ngẩn ra nói: “Thật ra, tôi cũng là không được chọn. Đạo Phong giúp tôi tụ hồn trọng sinh, lại truyền thụ tôi công pháp tu luyện... Loại ân tái tạo này, tôi sao có thể không báo đáp, Tiểu Diệp Tử, cậu cũng đã nói với tôi, làm người nhất định phải có nghĩa khí!”

Diệp Thiếu Dương vừa nghe, Tiểu Mã quả thật cũng có khó xử, tiến lên cầm lấy tay hắn nói: “Tôi mang cậu đi, Đạo Phong sẽ không ngăn trở!”

“Hắn là sẽ không ngăn trở, nhưng chuyện vong ân phụ nghĩa, tôi cũng không làm được. Tiểu Diệp Tử, cậu đừng khuyên tôi, tôi là quyết tâm muốn lưu lại...”

Diệp Thiếu Dương vừa muốn mở miệng, Tiểu Mã ngăn hắn, nói tiếp:

“Cậu nghe tôi nói xong, đây là tôi tự mình lựa chọn. Tôi nghĩ, tôi đã là linh môi thể chất hiếm thấy, lại có nhiều kỳ ngộ như vậy, thậm chí chết mà sống lại... Tôi không muốn lãng phí thiên phú của tôi, tôi cũng muốn tu hành đắc đạo, tôi đáp ứng cậu, tôi vĩnh viễn không làm chuyện xấu.

Nếu cậu mạnh mẽ bắt tôi, tôi sẽ không phản kháng, tôi cũng không phải đối thủ của cậu, nhưng tôi hy vọng cậu để cho tôi lưu lại, tương lai cậu có việc gì cần tôi làm, lông mày tôi cũng không nhăn một cái.”

Nói xong, nước mắt hắn chảy xuống, “Lúc trước cậu phấn đấu quên mình đi trận doanh quỷ cứu tôi, Tiểu Diệp Tử, một màn đó, tôi vĩnh viễn nhớ, cậu lúc ấy vươn tay, bảo tôi đi theo cậu... Từ sau khi hoàn hồn, động lực lớn nhất để tôi khắc khổ tu luyện, chính là muốn mạnh lên, tôi hy vọng tương lai có một ngày, ở thời điểm cậu nguy nan nhất, tôi cũng có thể vươn tay như vậy, kéo cậu một cái...

Tôi không phải vì báo ân cái gì, tôi chỉ là muốn ở thời điểm cậu khó khăn nhất, có thể giúp cậu một chút, mà không phải giống như phế vật, vĩnh viễn để cậu đến bảo hộ tôi! Tôi từng phạm sai lầm một lần, cho tôi một cơ hội, để tôi thành công một lần!”

Tiểu Mã nói xong, hướng Diệp Thiếu Dương đầy cõi lòng chờ mong vươn tay phải.

Qua Qua và lão Quách cũng nghe mà cảm động, ở một bên nhìn Diệp Thiếu Dương, khẩn trương không dám nói lời nào.

Diệp Thiếu Dương chăm chú nhìn Tiểu Mã, vài giây sau, hắn vươn tay, bắt lấy tay Tiểu Mã.

“Đáp ứng tôi một sự kiện, vĩnh viễn đừng đối địch với âm ty!”

“Tôi đáp ứng, nhưng nếu là vì cậu, tôi dám là địch với bất luận kẻ nào. Đây là theo cậu học, đạo chi sở tại, tuy thiên vạn nhân ngô vãng hĩ!”

Hai người nhìn nhau cười lên.

Lão Quách cũng cười lên theo, Qua Qua hưng phấn vỗ tay.

Không khí một lần nữa trở nên hòa hợp, bốn người uống trà nói chuyện phiếm.

“Tiểu Mã, đệ ở đây tịch mịch không, hoài niệm nhân gian giải trí không, ta sớm mang thứ tốt đến cho đệ...” Lão Quách lại bắt đầu tiếp thị phát minh mới của hắn.

Diệp Thiếu Dương vội vàng bảo hắn dừng lại, hướng Tiểu Mã hỏi tình huống hiện tại của Phong Chi Cốc cùng mục tiêu cuối cùng của Đạo Phong.

“Hiện tại chính là mở rộng, không ngừng mở rộng, nhưng tôi thật sự không biết Đạo Phong muốn làm gì, hiện tại Phong Chi Cốc sau khi có quy mô, hắn đem tất cả đều giao cho chúng tôi, bản thân cũng không biết trốn tới nơi nào rồi, chưa bao giờ gặp người.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ, cái này ngược lại phù hợp tác phong của Đạo Phong, vạn dặm độc hành.

Hắn thành lập Phong Chi Cốc, ở Quỷ Vực giành địa bàn, rất có thể là vì mục đích nào đó, nhưng tuyệt đối không phải muốn làm cốc chủ thành chủ vân vân cái gì cả, ngay cả Tiểu Mã cũng không để ý, Đạo Phong càng không cần phải nói.

Hơn nữa lấy tu vi thực lực của hắn, nếu quy thuận âm ty, lăn lộn kiếm chức vị ti chủ trở lên vẫn là dễ dàng nhẹ nhàng, không đáng như vậy, để bản thân mất đi cơ hội lục đạo luân hồi.

Hàn huyên một hồi, Diệp Thiếu Dương cảm giác thời điểm không còn sớm, nếu Đạo Phong không ở trong thành, mình cũng cần phải trở về, vì thế đứng dậy cáo từ.

“Tiểu Mã, cậu về sau để ý thêm động hướng của Phong Chi Cốc cùng Đạo Phong, một khi có tình huống gì, nghĩ biện pháp nói cho tôi biết.” Diệp Thiếu Dương dặn nói.

Tiểu Mã gật đầu nói: “Tôi không ở phạm vi âm ty, không có cách nào báo mộng, nhưng tôi sẽ nghĩ cách thông báo cậu.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.