Trước bàn cơm, Tranh Phù nhìn thoáng qua ba ba đang ngồi ngay ngắn ở đối diện, cẩn thận buông bát đũa xuống. Cha mẹ cô sớm ly dị, cô được xử cho cha Triệu Hành Uy, nhưng ngày thường cha cũng không nói chuyện với cô, nghe ông bà nói, ngay từ đầu ba đã không yêu mẫu mẹ.
“Ba, con ăn xong rồi, con về phòng trước đây.” Tuy cô được sống trong hoàn cảnh sung túc, nhưng lại không được hưởng thụ tình thân. Cô rất hy vọng ba có thể giống ba của những đứa trẻ khác yêu thương cô.
Triệu Hành Uy không nói gì, chỉ gật gật đầu. Nhìn con gái đã hai mươi mốt tuổi rời đi, váy ngắn xếp li chỉ có thể che khuất cái mông, đùi tuyết trắng lộ ra một nửa. Bắt đầu từ lúc nào, anh lại có dục vọng với chính con gái của mình?
Tranh Phù nào biết đâu rằng ba cô đã nổi ý đồ xấu với mình, giống như bình thường tắm sạch sẽ, không mặc nội y nằm ở trên giường. Vừa mới nằm xuống, chợt nghe thấy người làm đến gõ cửa, nói là ba bào cô đến thư phòng.
“Thành tích của con giảm xuống?” Lấy phiếu điểm trong tay, đôi mắt đen của Triệu Hành Uy trói chặt cô con gái đứng run lẩy bẩy ở trước mặt anh.
Đột nhiên, con ngươi đen lóe lên một ánh lửa. Dưới lớp áo ngủ mỏng manh kia, cô không mặc nội y. Hai quả mật đào mê người thấp thoáng ẩn hiện, làm bụng dưới của anh căng lên, dục vọng nhộn nhạo.
“Con… con…” Cô không biết giải thích như thế nào, không thể nói cho ba là vì cô có bạn trai!
“Giáo viên của con nói cho ba biết, gần đây con thân thiết với một nam sinh, không phải vì quan hệ với người đó đấy chứ.” Con gái là của anh, cô lại dám nghĩ đến người đàn ông khác. Tuy trước kia không có tình cảm thân thiết với cô, nhưng vài năm nay anh phát hiện mình nảy sinh ra một loại cảm tình khác với cô.
“Không phải! Lần này là con không ôn tập tốt, lần sau nhất định sẽ thi tốt.” Cô khẩn trương lập tức giải thích, đây là lần đầu tiên ba quan tâm đến việc học hành của cô. Nếu có thể làm ba quan tâm đến cô nhiều hơn, cô cũng không để ý lần sau thi kém một chút.
“Không thi tốt là không thi tốt, lại đây.”
Con ngươi đen càng thêm thâm trầm, thân thể non nớt kia sau khi tắm rửa có mùi thơm thoang thoảng, có lẽ là vì quá khẩn trương nên nụ hoa trước ngực đã cứng lên, giống như muốn xé toạc lớp vải áo mỏng manh.
Triệu Hành Uy kéo con gái đang bước từng bước nhỏ, để cô nằm sấp ở trên bàn.
“Ba! Ba muốn đánh con sao?” Tranh Phù gục xuống bàn, hơi sợ hãi, từ nhỏ đến lớn ba chưa từng đánh cô. Từ đầu ba đã không cần cô, bây giờ vì để ý nên mới muốn dạy dỗ cô đi.
“Đã làm sai chuyện, đương nhiên phải bị phạt.” Lúc này anh muốn cô nhớ kỹ, cô hoàn toàn thuộc về anh.
Tranh Phù lập tức nhắm nghiền mắt, chờ đợi bàn tay sẽ rơi trên mông mình.
Bàn tay to nhấc váy ngủ lên, quần lót nhỏ màu hồng nhạt bọc lấy hai cánh mông căng tròn. Con ngươi đen trở nên đỏ đậm, hầu kết của anh chuyển động lên xuống, nhịn không được hít một hơi thật sâu.
Không xuất hiện cảm giác đau đơn, ngược lại giữa hai chân lại thấy man mát, sao ba lại cởi quần lót của cô! ?
“A! Ba, ba làm cái gì vậy? !” Tranh Phù bị dọa sợ, lập tức muốn đứng lên, lại bị người đàn ông áp xuống bàn.
“Nội y cũng không mặc, nói, có phải đang đợi ba “yêu thương” không?”
Một tay áp ở trên lưng cô khiến cô không cách nào đứng dậy, bàn tay còn lại dùng sức xé rách đem cái váy ngủ mỏng manh thành những mảnh vải vụn vứt trên mặt đất.
“Không phải! Không cần! Ba, con là con gái của ba mà!” Tranh Phù sợ tới mức kêu to, không ngừng vặn vẹo thân thể muốn thoát khỏi sự khống chế của anh.
Nhưng dù sao cô cũng chỉ là cô bé con, sức chống cự nào bằng sức lực của đàn ông. Cô bị chuyển người lại nằm ở trên bàn, hai quả mật đào no đủ hiện rõ trong mắt người đàn ông.
“Nói, nam sinh kia có phải cũng sờ con như thế này đúng không?” Bàn tay to cầm lấy một bên vú, dùng sức xoa bóp. Bầu vú trắng nõn tràn ra giữa những kẽ ngón tay, nụ hoa hồng sớm đứng thẳng lập tức bị hai ngón tay kẹp lấy, vân vê qua lại.
“Không có! Ba, van cầu ba buông con ra, không cần…”
Tại sao ba cô lại đối xử với cô như thế, cô là con gái của ba mà!
Cảm giác mềm mại trong lòng bàn tay khiến người đàn ông điên cuồng, không chút nghĩ ngợi cúi người ngăn chặn cái miệng nhỏ đang không ngừng cầu xin tha thứ. Quả nhiên như anh vẫn nghĩ, đôi môi đỏ mọng hương diễm có hương vị đặc biệt tươi ngọt.
“A…” Tranh Phù trừng lớn mắt không dám tin, ba cô đang hôn cô! ?
Đầu lưỡi linh hoạt cường hãn cạy mở hàm răng của cô, nhào lên cái lưỡi không ngừng né tránh của cô, lật chuyển rồi ngậm lưỡi cô vào trong miệng hút mạnh. Thậm chí khiến cô có cảm giác mình sắp hít thở không thông, nụ hôn này mới chấm dứt.
Bàn tay to từ từ xuôi theo vùng bụng bằng phẳng trượt tới hoa tâm trắng mịn, lòng bàn tay trực tiếp đẩy đài hoa ra, xoa nắn hoa hạt nổi lên.
“A… Không cần… A a…”
Bị cha của mình chạm tới nơi tư mật như vậy, hổ thẹn cùng khẩn trương làm thân thể cô càng thêm mẫn cảm. Trong mắt đã sóng sánh hơi nước, cô lại ưỡn cong vòng eo, khó chịu thét lên.
“Thân thể mẫn cảm như thế, có phải rất muốn ba lập tức đi vào đúng không?”
Qua lại xoa nắn hoa hạt một hồi lâu, người đàn ông đưa ngón tay dời đến hoa môi, như có như không khảy lộng môi hoa đang khép kín.
Cô gái vô lực xụi lơ ở trên bàn lập tức lắc đầu, trong mắt thoáng vẻ cầu xin, dáng vẻ yếu đuối mặc người ức hiếp càng kích thích đàn ông điên cuồng.
“Không cần, ba, xin ba thả con ra. Con là con gái của ba mà, van xin ba!”
Một tiếng lại một tiếng ba kích thích tính dục trong người nào đó, vừa nghĩ đến trong người cô cũng chảy dòng máu giống anh, khiến anh càng hưng phấn. Con gái anh rất xinh đẹp, rất nhanh sẽ nở rộ vì anh.
“A ừ…”
Ngón tay đột nhiên xâm nhập khiến Tranh Phù nhịn không được ưm ra tiếng, lập tức kẹp chặt hai chân, lại không ngăn cản được ngón tay thông thuận rút ra đâm vào trong dũng đạo ẩm ướt.
“Thân thể đã ướt như vậy, còn nói không cần? Tranh Phù, thân thể dâm đãng đã sớm muốn cha đi?”
Người đàn ông rút ngón tay ra, xoay người khiến cô nằm sấp ở trên bàn. Không chờ cô phản ứng kịp, hai chân đã bị tách ra, lửa nóng dục vọng đâm vào trong cơ thể.
“A… Không cần, không cần… Con không có a… A ừ…”
Nhưng thân thể của cô có phản ứng, chẳng lẽ cô thật sự giống như ba nói, đã sớm muốn ba sao?
Trong lúc hoảng hốt, phân thân trong mật huyệt bắt đầu rút ra đâm vào. Người đàn ông cực kỳ hưởng thụ khoái cảm được gắt gao ôm lấy, dường như chỉ cần anh dùng thêm chút lực, là có thể xé nát thân thể cô.
Bàn tay to đỡ thân hình mảnh khảnh như rắn nước, phần háng va chạm mạnh với cái mông đang nhếch lên của cô, phát ra thanh âm bốp bốp bốp.
“Nga a… Chật quá… Tranh Phù, con là của ba! Con là của một mình ba!”
Người đàn ông gào thét, thề phải dùng nam căn của mình nói cho cô biết, cô vốn nên thuộc về cha cô.
Bụng không ngừng truyền đến sóng nhiệt làm Tranh Phù bắt đầu mất đi cảm giác hổ thẹn vừa rồi, thậm chí đong đưa vòng eo đi đón ý nói hùa với người đàn ông đang rút ra đâm vào phía sau. Dùng dũng đạo ấm áp của mình nỗ lực phun ra nuốt vào phân thân của người phía sau, mật dịch chảy ra tưới lên thiết bổng nóng bỏng.
“A ừ… A a… Ba, chậm một chút… A ừ… Con gái không chịu nổi…”
Va chạm quá kịch liệt khiến Tranh Phù nhẹ lắc đầu, hai tay dùng sức chống đỡ mặt bàn, mông nhếch lên đi đón ý nói hùa với người đàn ông càng ngày càng va chạm kịch liệt cấp tốc.
Nghe một tiếng ba kia khiến Triệu Hành Uy càng thêm quả quyết, nghĩ đến thiên hạ dưới thân chính là con gái của mình, dục hỏa càng căng đầy, mông và thắt lưng càng thêm ra sức.
Trùng trùng đỉnh mười mấy hai mươi cái, hung hăng đâm vào trong cơ thể non nớt, đem tinh dịch nóng bỏng rót toàn bộ vào bên trong hoa hồ ấm áp.
“Ừ a…” Tranh Phù rên rỉ một tiếng, nhũn như con chi chi đổ rạp trên bàn.
Nhưng hiển nhiên người nào đó còn chưa thỏa mãn, lật người cô lại, tách hai cái đùi đẹp mềm nhũn ra. Thấy hoa môi nở rộ, hoa tâm đỏ bừng còn rịn ra một ít mật hoa. Phân thân lại một lần nữa nhắm ngay hoa tâm dùng sức đỉnh vào, hoàn toàn đưa vào trong cơ thể cô.
“A ừ…”
“Nga hu…”
Hai người đồng thời phát ra tiếng thở dài rên rỉ, hưởng thụ kết hợp hoàn mĩ.
Triệu Hành Uy ôm lấy Tranh Phù ngồi trở lại ghế tựa, để cả người cô nằm trong lòng mình. Hai cái đùi không còn cách nào chỉ có thể dựa vào việc ngồi trên đùi anh để ổn định cơ thể, cũng làm sức nặng toàn thân tập trung vào nơi đang kết hợp chặt chẽ kia.
“A a… Quá sâu, không cần… A ừ… Ba, buông tha cho con…”
Thân mình mềm nhũn ghé vào đầu vai người đàn ông, Tranh Phù mềm giọng xin tha nhưng lại như một liều thuốc trợ tình cho người trước mặt.
“Con gái ngoan, nói cho ba biết, con là của ai?” Ôm vòng eo của cô, liếm mút hơi thở thơm ngọt của thiếu nữ.
“Ừ a… Đúng, ba, con là của ba… A ừ…”
Nghe cô nói xong, anh lập tức nâng eo chạm vào hai đùi cô. Hai tay nắm lấy mông cô, hưởng thụ khoái cảm rút ra đâm vào trong cơ thể cô.
Có vẻ như người đàn ông cảm thấy chưa đủ, ôm thân thể trần truồng của con gái đứng lên. Tranh Phù hoảng sợ lập tức ôm chặt lấy cổ anh, tùy ý để anh ôm cô, từng bước một đi ra khỏi thư phòng, về phòng anh.
Theo mỗi bước chân của anh, phân thân kia sẽ lại đâm vào trong mật huyệt của cô một cái. Loại này tra tấn càng như đòi mạng, đến lúc được anh đặt xuống giường, cô đã vô lực mềm nhũn ra.
Va chạm kịch liệt lại một lần nữa bắt đầu, phân thân không biết mệt mỏi rong ruổi ở trong cơ thể cô. Hoa hồ đã đầy chất lỏng cực nóng, bụng cũng căng lên.
“Ừ a… Hành Uy… Không cần… Không chịu nổi…”
Cô hối hận rồi, không nên cùng người này chơi trò đóng vai cha con làm gì. Bình thường anh cũng đã đủ điên cuồng, hơn nữa lại thêm giả thiết cấm kị, khiến anh chẳng khác gì dã thú.
“Thêm một chút.” Nhẹ mổ lên đôi môi đỏ mọng hương diễm của cô, Triệu Hành Uy dốc hết sức lực, tăng nhanh tốc độ rút ra đâm vào.
“A ừ… A a…”
Rút ra đâm vào mạnh mẽ gần trăm cái, sau đó lại đâm vào thậtu sâ, lại một lần nữa anh rót tất cả tình yêu vào trong cơ thể cô.
Mí mắt Tranh Phù đã bắt đầu đánh nhau, hiển nhiên là mệt đến mức sắp ngủ gục luôn.
Lúc này Triệu Hành Uy mới thỏa mãn ôm giai nhân buồn ngủ nằm ở trên giường, để cô nằm trên người anh.
“Tiểu nha đầu, sắm vai này là em nghĩ ra, kết quả lại là em không chịu được nữa.” Có trời mới biết trong đầu nha đầu này có bao nhiêu mưu ma chước quỷ, thường cách một thời gian sẽ nghĩ ra được một vài chiêu mới. Kết hôn hơn hai năm qua, anh càng ngày càng không thể rời khỏi cô.
“Chán ghét… Rõ ràng là anh quá điên cuồng.” Cô vẫn rất yếu, chỉ có thể trợn mắt lườm anh.
Vốn cô chỉ muốn gia tăng một chút tình thú, để giữ cảm giác mới mẻ giống như lúc mới kết hôn. Nhưng người này mỗi lần đều chịu không nổi khiêu khích, bất kể là loại nào!
“Tốt tốt tốt, đều là lỗi của anh.”
Tướng thê nô lộ hết, anh lập tức an ủi vợ, phủ chăn lên người cô, vỗ lưng dỗ cô đi vào giấc ngủ.
Tình yêu dành cho cô cũng không giảm bớt theo thời gian, ngược lại ngày càng tăng lên. Anh biết cả đời Triệu Hành Uy anh vĩnh viễn không có khả năng chán ghét Hạ Tranh Phù, càng không thể nào chạy ra khỏi lòng bàn tay cô.
“Tranh Phù, anh yêu em.”
Hôn nhẹ lên vầng trán lấm tấm mồ hôi, trong lòng anh tràn đầy ngọt ngào.
Đáp lại anh là tiếng lẩm bẩm của vợ yêu, kèm theo vài cái vặn vẹo thân thể, biểu hiện không nên quấy rầy giấc ngủ của cô.
Nụ cười trên mặt người đàn ông càng sâu hơn, an tâm ôm giai nhân trong lòng đi vào mộng đẹp.