CHƯƠNG 44
Đêm dài từ từ…
( H )
Những sợi tóc màu xanh lam phủ kín cả mặt ghế rộng, đôi mắt màu xanh lam cũng chuyển sang màu sắc ảo diệu trong suốt như ngọc lưu li, yêu mị vô cùng. Quân Dạ Hàn nhìn chăm chú vào đôi mắt chói mắt của Quân Mặc Li, dục vọng càng tăng cao.
Quân Mặc Li cảm nhận sự cuồng nhiệt trong nụ hôn của Quân Dạ Hàn, hơi thở nóng rực dần dần đem hắn bao phủ, mà hai bờ môi ma sát lấy nhau còn phát ra âm thanh *** mĩ.
Hắn vô lực mà ôm lấy cổ của Quân Dạ Hàn, đôi chân thon dài cũng không còn sức lực mà quấn lấy eo hông của y, đành phải thả lỏng xuống mặt ghế. Khi làn da trần tiếp xúc với mặt ghế lành lạnh, Quân Mặc Li rùng mình một chút. Sự đối ngược nóng lạnh, càng làm cho ngọn lửa trong lòng hắn bốc lên mãnh liệt khó nhịn.
“Dạ, ta không thích bộ dáng hiện tại của ngươi chút nào…” trong giây phút ngắn ngủi khi hai môi tách nhau, Quân Mặc Li mị mị cười, hình ảnh Quân Dạ Hàn hơi thở toán loạn truyền thẳng vào trong mắt hắn, làm cho ý cười trên khuôn mặt hắn càng gia tăng, đôi môi hơi sưng đỏ còn bóng loáng, thanh âm khinh linh của hắn lúc này cũng đã khàn khàn…
“Không thích ta như thế này, vậy Li nhi thích ta như thế nào?” một bàn tay của Quân Dạ Hàn dần dần vuốt ve đến sau lưng Quân Mặc Li, ngón tay thon dài nhè nhẹ chạy theo sống lưng hắn xuống dưới, cảm giác tê dại làm cho thân thể Quân Mặc Li mềm nhũn…
Quân Dạ Hàn ngắm nhìn Quân Mặc Li, lúc này khuôn mặt hắn đã hơi hồng, làn da trên cơ thể cùng đổi màu, y cúi người, nhẹ nhàng gặm cắn bờ vai mềm mại khiêu gợi của Quân Mặc Li, để lại một lọat những dấu răng hồng hồng ướt át.
Cảm giác hơi thở nóng ấm cùng nước bọt ướt ướt trên da thịt làm cho cơ thể của Quân Mặc Li càng thêm tê dại, lửa nóng trong cơ thể có xu hướng tăng mạnh. Hắn quay lại nhìn Quân Dạ Hàn, lúc này y đã khôi phục lại hơi thở vững vàng, điều này làm cho hắn có chút tức giận.
Nếu không phải vì thân thể này chưa từng trải qua *** bao giờ, thậm chí bình thường hắn cũng không bao giờ tự giải quyết, thì bây giờ làm sao hắn có thể chỉ vì bị khiêu khích một chút mà đã không khống chế được cơ thể như thế này…
Quân Mặc Li cố nhướn người lên một chút, bàn tay mềm mịn thon dài nhẹ nhàng len vào mái tóc đen, từ từ di chuyển xuống phía dưới của Quân Dạ Hàn. Bàn tay của hắn đi đến đâu, hào quang màu lam hiện lên đến đấy, chỉ chốc lát, bộ quần áo của Quân Dạ Hàn đã bị hào quang màu lam biến thành từng mảnh nhỏ, bay xuống sàn nhà.
Qua một chút thời gian, cả hai người đều đã không còn mảnh vải che thân, thân thể hoàn mỹ của Quân Dạ Hàn dán chặt lấy cơ thể mảnh khảnh của Quân Mặc Li, thân hình lửa nóng nói lên khát vọng của cả hai người.
Cảm nhận được ở hạ thân của Quân Dạ Hàn, dục vọng đã cứng rắn, Quân Mặc Li cười mị mị, nhẹ nhàng nắm vật kia vào trong lòng bàn tay, vuốt ve, xoa nắn theo tiết tấu, hắn có thể cảm thấy được phân thân trong tay càng trở nên cứng rắn nóng rực.
“Xem ra Dạ cũng không bình tĩnh như vẻ bề ngoài a, nơi này của ngươi đã cứng rắn như vậy…” Quân Mặc Li liếc mắt nhìn Quân Dạ Hàn, bờ ngực trắng nõn khẽ phập phồng, che đầy dấu hôn.
“Với ngươi, cho đến bây giờ ta chưa từng có thể bình tĩnh. Chẳng lẽ Li nhi không biết sao..?” Ngón tay của Quân Dạ Hàn cũng không rảnh rỗi, đã chạy ra sau mông của Quân Mặc Li, đầu ngón tay vô cùng *** mà chen vào khe mông của hắn, nhìn thấy Quân Mặc Li nở nụ cười, Quân Dạ Hàn cũng không ngừng lại, một ngón tay chui vào trong nơi nửa nóng chặt chẽ kia.
Cảm giác là lạ khó chịu từ phía sau truyền đến, làm cho Quân Mặc Li nhíu mày một chút, thân thể theo bản năng tránh né, bên trong hắn co rút lại một chút, mà bàn tay đang nắm lấy phân thân của Quân Dạ Hàn cũng mạnh hơn một chút.
“Dạ, chẳng lẽ ngươi định cứ như vậy mà tiến vào sao?” Quân Mặc Li nhìn Quân Dạ Hàn, đôi mắt vẫn mị hoặc như trước, nhưng còn kèm theo chút bất mãn.
“Li nhi, ta không muốn để bất cứ thứ gì làm dơ bẩn ngươi, cho nên dù là thuốc bôi trơn cũng không được, vì vậy ngươi hãy thả lỏng một chút. Li nhi, ta không muốn làm ngươi bị thương.” Quân Dạ Hàn cúi sát người, cắn lấy vành tai mềm mại của Quân Mặc Li, chiếc lưỡi mềm mại ướt át khẽ liếm. Y dùng một bàn tay nắm lấy phân thân cũng đã nóng rực của Quân Mặc Li, nhiệt độ kích thích nhiệt độ, tạo ra khoái cảm khó có thể diễn tả.
Quân Mặc Li thở có chút gấp gáp, Quân Dạ Hàn chú ý hắn, cũng điều chỉnh động tác lực đạo trên tay, kiên nhẫn vô cùng. Ánh mắt Quân Mặc Li có chút mơ màng, hắn rướn người cắn môi của Quân Dạ Hàn một cái.
“Không cần cẩn thận như vậy… Dạ, Mặc Li muốn ngươi…” thanh âm hơi khàn khàn mị hoặc, câu dẫn người cực điểm.
“Được.” Nghe thấy Quân Mặc Li cho phép, lí trí không còn bao nhiêu của Quân Dạ Hàn đã bị đánh cho tan tành không còn một mảnh, thanh âm cũng trầm trầm khàn khàn, mang theo *** nồng đậm, Quân Dạ Hàn tăng thêm hai ngón tay nữa trong cơ thể Quân Mặc Li.
Nhanh chóng thích ứng với cảm giác đau nhói từ đằng sau truyền đến, cảm nhận được hơi thở rối loạn của Quân Dạ Hàn, Quân Mặc Li hít sâu một hơi, tay buông phân thân nóng bỏng cứng rắn của Quân Dạ Hàn ra.
“Vào đi, Dạ….”
“A….” Vừa dứt lời, cảm giác xé rách đau đớn đột ngột truyền đến, làm cho Quân Mặc Li nhíu mày, màu hồng hồng trên da thịt cũng rút đi một chút.
“Li nhi, đau lắm sao..?”
( anh cứ thử rồi sẽ biết =..= )
Làm đau Quân Mặc Li, Quân Dạ Hàn cảm thấy rất thương tiếc hắn… nhưng lúc này cũng không là lúc hối hận. Bản thân y đã chờ ngày này rất lâu rồi, hôm nay còn là do Quân Mặc Li chủ động, làm sao y có thể nhẫn nhịn được. Y khẽ vuốt ve thân thể của Quân Mặc Li, cũng chạy đến giữa hai chân hắn an ủi, cho đến khi y thấy nơi bao trụ phân thân của mình kia đã không còn quá chặt, đã có thể tiến thêm vào, Quân Dạ Hàn bắt đầu cử động, càm đâm sâu vào…
Cảm giác đau đớn vẫn không hề giảm, phân thân của Quân Dạ Hàn rất lớn, mà đây lại là lần đầu tiên của cơ thể này, cũng không có thuốc trơn, vì vậy cảm giác đau đớn gây ra quả thật lớn hơn so với trong dự kiến của Quân Mặc Li.
“Li nhi…” Quân Dạ Hàn để ý thấy đôi lông mày thanh tú của Quân Mặc Li vẫn chưa hề buông lỏng, vì vậy lo lắng mà kêu tên của hắn.
“Không sao, Dạ, Mặc Li muốn nhớ kỹ lần đầu tiên của chúng ta.” Quân Mặc Li nhìn thấy Quân Dạ Hàn đã mồ hôi đầy mặt, hắn biết y đang cố gắng kiềm chế không gây tổn thương mình, nhưng loại sự tình này, nhất định sẽ phải có một phía phải chịu đựng, hơn nữa, Quân Mặc Li cũng không muốn để cho Quân Dạ Hàn phải kìm nén chịu đựng như vậy.
Quân Mặc Li càng ôm chặt lấy thân thể của Quân Dạ Hàn, chỗ kết hợp càng sâu sắc hơn, cả hai cùng cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng, không khỏi thở nhẹ một chút…
“Li nhi….”
“Li nhi…”
Quân Dạ Hàn đã sớm không thể suy nghĩ điều gì khác, trong mắt y lúc này chỉ còn có Quân Mặc Li, mà trong trái tim hắn cũng chỉ còn có mỗi người này. Lúc này, y chỉ muốn hung hăng xỏ xuyên qua thân thể kia, đưa hắn ăn vào trong bụng, động tác xâm nhập cùng xỏ xuyên ma sát liên tục làm cho hai người đã không còn tâm trí đi suy nghĩ bất cứ điều gì khác.
Cảm giác đau đớn nhanh chóng bị sự tê dại che phủ, phân thân to lớn của Quân Dạ Hàn mỗi lần mạnh mẽ đâm vào trong cơ thể Quân Mặc Li, đều làm cho lí trí của hắn càng ngày càng tan rã, ánh mắt hắn lúc này đã là sương mù mê mang, va chạm càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mạnh làm cho Quân Mặc Li không còn chút khí lực nào, hai chân hắn vô lực mà mở rộng, toàn tâm toàn thân hắn, lúc này cũng chỉ còn sự tồn tại của Quân Dạ Hàn.
Quân Dạ Hàn cúi người, ngoan lệ mà cắn lấy bờ môi đang khép hờ của Quân Mặc Li, hai đầu lưỡi gắt gao dây dưa một chỗ, hai thân thể quấn lấy nhau, lay động không ngừng…
—–
Thư phòng rộng rãi cao quý, lúc này đã bị *** bao phủ, trong không gian thỉnh thoảng lại vang lên tiếng rên rỉ, làm cho thư phòng hoa quý thêm một chút *** mĩ.
Ánh đèn rực sáng, làm cho cảnh tượng *** mĩ trong đây càng thêm rõ ràng.
Quân Mặc Li dán má lên mặt bàn, nửa người trên nằm bẹp trên mặt bàn rộng lớn, trên tấm lưng trắng nõn lúc này đã che kín dấu hôn màu hồng, mái tóc dài màu lam xõa tung, trải dài trên mặt bàn, loang loáng hào quang màu lam, còn đôi mắt lưu li màu xanh lam của hắn thì đầy nước…
“Dạ, ngươi…. Ngô…” lời nói còn chưa thể nói hết, thì đã bị đâm mạnh một cái đến mức nói không nên lời.
Quân Dạ Hàn đứng ở ngay sau thân thể Quân Mặc Li, dùng đôi mắt thâm trầm nhìn ngắm vẻ mị hoặc yêu dã của Quân Mặc Li lúc này. Y biết, Quân Mặc Li đã thấm mệt, nhưng lúc này, bảo y buông tha cho hắn là điều không thể. Nhìn thấy Quân Mặc Li mấp máy môi muốn nói, y càng tăng thêm lực độ cùng tốc độ, mãnh liệt ra vào cơ thể hắn, ngăn chặn lời hắn muốn nói.
Quân Mặc Li có thể cảm nhận được vật kia trong cơ thể mình vẫn còn cường tráng cứng rắn như cũ, cảm thấy vô cùng hối hận vì đã dụ hoặc một tên cầm thú như Quân Dạ Hàn. Bọn họ đã ở trong này một ngày, lúc này trời đã tối, mà y cư nhiên còn không chịu bỏ qua cho hắn. Chẳng lẽ y không thấy mệt sao? Quân Mặc Li chân tay đã sớm mềm nhũn, nếu lúc này không có cái bàn chống đỡ, hắn đã sớm lăn ra không dậy nổi. Vậy mà người kia vẫn còn tràn đầy tinh thần như trước, tiến công không ngừng, làm cho Quân Mặc Li tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
“Đủ rồi…..” Quân Mặc Li cố quay đầu lại, trừng mắt nhìn người không biết thỏa mãn kia, nhưng thanh âm của hắn lúc này đã là khàn khàn vô lực, không có chút uy hiếp nào, mái tóc màu lam theo động tác của hắn mà mềm nhẹ chuyển động, xinh đẹp cực kì, kết hợp với đôi mắt đầy nước lóng lánh, rõ ràng là trừng mắt, lại tràn đầy phong tình…
“Li nhi, ngươi quên rồi sao? Ta đã sớm nói, Li nhi là người đốt lửa, thì cũng phải là người đi dập. Không phải ngươi đã sớm biết hậu quả hay sao…?” Quân Dạ Hàn nhìn bộ dáng giận rỗi của Quân Mặc Li, nở một nụ cười tà tứ, tốc độ đâm vào lại nhanh hơn một chút, làm cho Quân Mặc Li cũng không còn cơ hội mở miệng nói chuyện nữa….
Quân Mặc Li vô lực, cảm giác mình đúng là tự tìm tội, hối hận không thôi.
Cảm thụ được lực độ kinh người của ngươi kia, khoái cảm cũng ồ ập tràn đến… Tất cả những lời muốn nói, cuối cùng đều biến thành rên rỉ liên tục…
Đêm, còn rất dài…
Mà đêm, cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi….