CHƯƠNG 95
Tương dung tương nạp (H)
Mái tóc dài màu bạc trải đầy trên mặt bàn huyền ngọc, phát ra hào quang nhè nhẹ màu trắng, cực kì mê huyễn. Đôi mắt bạc u ám, khóe môi dày cong lên ôn nhu. Quân Mặc Li nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi của Quân Dạ Hàn, sau đó hắn cúi người, hôn nhẹ lên khóe môi y, đôi mắt trong suốt bị sương mù che phủ, mông lung.
“Dạ, vì hai tháng này ngươi rất ngoan ngoãn, không vi phạm yêu cầu của Li nhi, nên lúc này ta quyết định sẽ thưởng cho ngươi.” Lời nói rõ ràng lại mềm nhẹ truyền vào trong tai Quân Dạ Hàn, bờ môi đỏ mọng lại hơi sưng đỏ, càng trở nên mềm mại hấp dẫn.
“Xem ra hai tháng này ta nhẫn nhịn không đến gặp Li nhi cũng đáng, nếu là như vậy, ta cũng rất chờ mong phần thưởng của Li nhi.”
Quân Dạ Hàn mỉm cười, đôi mắt ôn nhu tràn đầy thâm tình, lại có chút nguy hiểm, đôi mày kiếm cùng mắt khẽ cong, như là một bức tranh cổ thần bí, thu hút người ta thăm dò. Quân Mặc Li cười tươi, ngón tay thon dài chầm chậm lướt qua cổ của Quân Dạ Hàn, chạy dần xuống ngực y, đầu ngón tay hơi động, vạt áo của y nhanh chóng lới lỏng. Dùng đầu ngón tay đẩy ra vạt áo rộng, để lộ ra lớp áo ngủ bên trong màu trắng. Nhìn yết hầu khẽ động của Quân Dạ Hàn, ý cười càng nở rộ trên khuôn mặt của Quân Mặc Li.
Hắn thừa nhận dung mạo hiện tại của Quân Dạ Hàn làm cho người ta phải điên cuồng mê luyến, cử chỉ của y tao nhã từ trong phát ra,dung nhan y hoàn mỹ không tì vết, còn có đôi mắt ôn nhu thâm tình mà nhìn người khác, quả thực làm cho thế nhân thương nhớ tôn thờ, có thể sánh được với thần. Hắn đã rơi vào bể tình với kẻ như vậy, và người như vậy lại cũng yêu hắn say đắm.
Khóe mắt Quân Mặc Li cong lên, còn nhiễm cả chút *** nhàn nhạt.
Thiên địa cho dù có lớn như thế nào cũng không quan trọng, quan trọng là từ giờ về sau, hai người bọn hắn chỉ thuộc về lẫn nhau.
Đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng chạm vào đôi môi dày cương nghị bên dưới, nụ hôn hời hợt nhẹ nhàng như lông ngỗng, vừa chạm vào lại lùi lại. Quân Dạ Hàn chẳng thể chịu được hắn trêu trọc, túm lấy bờ vai mảnh khảnh của hắn, nâng người ngậm chặt lấy đôi môi xinh đẹp hấp dẫn kia. Y mạnh mẽ cạy mở đôi môi kia, đầu lưỡi nhanh chóng chui vào trong, công thành đoạt đất, nước bọt không kịp nuốt mà tràn ra khóe môi, càng làm cảnh tượng trở nên *** mĩ. Hô hấp càng ngày càng nặng nề, hơi thở nóng bỏng cùng với *** ùa đến, làm cho Quân Mặc Li khó thở, cảm nhận được tình cảm mãnh liệt cùng dục vọng bừng cháy trong cơ thể của Quân Dạ Hàn, Quân Mặc Li hít một hơi, nhẹ nhàng mà kéo vạt áo của y, ngón tay thon dài chui vào trong ngực Quân Dạ Hàn, da thịt mềm mại vuốt ve bờ ngực của y, động tác cực kì khiêu khích. Nhìn dục vọng của Quân Dạ Hàn tăng vọt, Quân Mặc Li di chuyển tay xuống hạ thân của y, bàn tay chạm đến dục vọng đang bừng bừng phấn chấn kia hơi dừng lại một chút, sau đó nhanh chóng nắm lấy nó. Tuy cách một lớp quần áo, nhưng Quân Mặc Li vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ kinh người.
“Nhanh như vậy mà đã có phản ứng rồi, khả năng tự kiềm chế của Dạ hình như càng ngày càng kém a.”
Ngón tay ác ý nắm chặt, lúc nặng lúc nhẹ mà chơi đùa, cảm nhận được vật nóng bỏng trong tay lại lớn thêm một vòng, Quân Mặc Li lại lúc nắm lúc buông, làm như vậy mấy lần, làm cho người bên dưới hơi thở càng thêm loạn, nóng rực. Quân Dạ Hàn nhìn chăm chú vào kẻ đang nghịch lửa trên người mình, khóe môi khẽ cong lên, tròng mắt càng thêm u ám.
“Li nhi.” Thanh âm khàn khàn càng thêm trầm thấp, Quân Dạ Hàn vẫn cố gắng đè ép *** mãnh liệt trỗi lên trong lòng, túm lấy đôi bàn tay đang đốt lửu trên người mình, mắt hơi nhíu lại.
“Ngươi phải biết rõ, với ngươi ta vốn không có thứ gọi là tự kiềm chế.”
Nghe được lời Quân Dạ Hàn nói, Quân Mặc Li thấy hơi rùng mình, cảnh giác mà nhún mũi chân, thân mình nhẹ nhàng bay về phía sau. Quân Dạ Hàn nhanh chóng mà túm lấy hắn, đặt mạnh hắn lên trên mặt bàn, vị trí của hai người khoảnh khắc điên đảo.
“Cho nên, ngươi hôm nay đã đốt lửa, thì phải chịu trách nhiệm dập lửa thôi.” Quân Dạ Hàn cúi người chặn đứng mọi hành động của Quân Mặc Li, tiếng cười nhàn nhạt vang lên, làm cho cảm giác nguy hiểm trong lòng Quân Mặc Li càng tăng thêm.
“Ban nãy ngươi đã đồng ý để cho Mặc Li ở bên trên cơ mà.”
Quân Mặc Li đặt hai tay lên vai Quân Dạ Hàn, trong khóe mắt tràn đầy ý cười.
“Lẽ ra Li nhi cũng có thể làm như vậy, nhưng ngươi không nên thử khảo nghiệm sức chịu đựng của ta, ngươi phải biết rằng, với ngươi ta không có một chút kháng cự nào cả.”
Thân mình nóng bỏng dần dần áp sát vào thân thể hơi gầy của Quân Mặc Li, Quân Dạ Hàn dùng một tay nhẹ nhàng cởi vạt áo của Quân Mặc Li ra, thắt lưng cởi, lớp áo lót trắng cũng được mở rộng, da thịt trắng mịn như ngọc dần dần hiển lộ ra trong không khí. Quân Mặc Li muốn dịch thân mình ra một chút, lại bị Quân Dạ Hàn dễ dàng kiểm soát ngăn lại, thân mình chẳng thể nhúc nhích dù chỉ một chút, chỉ có thể tùy ý Quân Dạ Hàn cởi hết áo của mình, sau đó đến quần. Cảm nhận được bàn tay của Quân Dạ Hàn đang di chuyển dần xuống dưới hạ thân của mình, Quân Mặc Li hơi nhíu mắt lại khiêu khích nhìn Quân Dạ Hàn.
“Dạ, ngươi quá nóng vội rồi.”
Quân Dạ Hàn nhìn chăm chú vào đôi mắt khiêu khích của Quân Mặc Li, ý cười càng thêm nguy hiểm.
“Đương nhiên, ta đã chờ giây phút này rất lâu rồi.”
Cúi đầu khẽ hôn lên đôi mắt của Quân Mặc Li, Quân Dạ Hàn một tay cố định cơ thể của Quân Mặc Li, một tay xé toạc quần của hắn, hai chân thon dài mềm mại khoảnh khắc bại lộ trong không trung. Thân mình Quân Dạ Hàn áp chặt vào người Quân Mặc Li, hai tay mềm mại chạy trên người hắn, đôi bàn tay linh hoạt bóp nắn da thịt của của Quân Mặc Li, môi cũng không ngừng nghỉ mà ngậm chặt, mút lấy môi hắn.
Cảm giác tê dại chạy từ đầu ngón tay của Quân Dạ Hàn lan ra toàn thân Quân Mặc Li, làn da trắng nõn như ngọc của hắn dần dần bị màu ửng hồng bao phủ, cảm nhận được thân mình biến hóa nhanh chóng, Quân Mặc Li nhịn không được mà ngẩng đầu nhìn về phía đôi mắt ôn nhu của Quân Dạ Hàn, khẽ lên tiếng.
“Thân mình này, quá mức mẫn cảm.”
Không, cơ thể này không thể chỉ dùng hai từ mẫn cảm là có thể đủ để miêu ta. Giống như chỉ cần Quân Dạ Hàn nhẹ nhàng đụng chạm một chút, thân mình này sẽ có phản ứng. Hơn nữa lúc này, hai người đã là đồng tâm đồng tình, có thể hiểu rõ cảm tình của nhau, nó càng trở nên mẫn cảm đến mức Quân Mặc Li chẳng thể sinh ra chút cảm giác kháng cự nào, chỉ có thể để mặc Quân Dạ Hàn tùy ý phóng lửa.
“Thân mình như thế này, sao có thể không mẫn cảm cho được.”Quân Dạ Hàn u ám lên tiếng, nhẹ nhàng cắn gặm vành tai của Quân Mặc Li, hơi thở nóng rực làm cho gò má hắn chẳng tự giác mà đỏ bừng.
Da thịt do ngọc phượng tạo thành, hồn do Bích hoa lạc tụ lại, hai thứ này là hai dạng tồn tại cực kì thuần khiết của thế gian, lúc này lại cùng tụ hợp lại trong cơ thể Quân Mặc Li. Cho nên có thể nói, từ dung mạo đến linh hồn của Quân Mặc Li lúc này đều là cực kì sạch sẽ, hắn hội tụ linh khí trong cả thiên địa, người khác nhìn thấy hắn đều cảm thấy bản thân mình cực kì bẩn thỉu xấu xa, tự ti mà không dám liếc nhìn.
Nhưng càng là thanh cao, sạch sẽ, khi động tình lại càng mị hoặc điên đảo chúng sinh, gặp phải hắn, không chỉ thánh nhân, mà có lẽ là cả thần cũng sẽ không trụ vững, động tình.
Nhìn vào đôi môi căng mọng cùng đôi mắt sương mù của Quân Mặc Li, Quân Dạ Hàn chỉ cảm thấy mình sắp nổ tung, y vơ lấy hũ rượu ở bên cạnh bàn. Quân Mặc Li ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt, đôi mắt khẽ liếc nhìn Quân Dạ Hàn đầy khó hiểu.
Quân Dạ Hàn chậm chậm vuốt ve bên trong đùi của Quân Mặc Li, ngón tay ái muội mà lướt qua, cảm giác tê dại xẹt qua, làm cơ thể của hắn càng trở nên mềm nhũn. Quân Mặc Li chống một tay lên mặt bàn chống đỡ thân mình, một tay khác chạm vào trong ngực Quân Dạ Hàn, bộ hoa phục màu trắng trên người y nháy mắt biến thành bụi tẫn, thân mình cường tráng mê hoặc hiện ra trước mắt.
“Hóa ra Li nhi còn nóng vội hơn cả ta.” Quân Dạ Hàn nhanh chóng ép sát lên người Quân Mặc Li, lúc này hai người đã hoàn toàn trần trụi, hai cơ thể nóng rực truyền nhiệt độ sang nhau, hai phân thân nóng bóng cũng cọ sát nơi đùi trong của Quân Mặc Li, kích thích không ngừng.
“Đối với Dạ, Mặc Li cũng không có chút kháng cự nào” Quân Mặc Li hít sâu một hơi, hơi thở loạn lên, cảm nhận được phân thân thô to của Quân Dạ Hàn cọ vào của mình, đôi mắt càng thêm sương mù, tràn ngập ***. Mắt đối mắt, hơi thở nóng rực truyền sang cho nhau, Quân Dạ Hàn nhìn vào đôi mắt tràn ngập *** của Quân Mặc Li, bàn tay nhẹ nhàng tách chân của hắn ra. Quân Mặc Li cũng phối hợp mở rộng hai chân, cánh tay thon dài ôm lấy cổ của Quân Dạ Hàn, khóe mắt liếc thấy một tay của Quân Dạ Hàn đang cầm bình rượu, liền rướn người cắn nhẹ vành tai của y.
“Người đừng có phát hỏa quá mức.”
“Đương nhiên, ta cũng không nỡ để Li nhi bị thương.”
Khẽ gõ nhẹ vào thân bình, một luồng ánh sáng xuất hiện vòng quanh nó, giữ vững nó trong không trung. Quân Dạ Hàn áp lực *** đang bùng nổ trong cơ thể, ngón tay chậm dãi chạy theo bên trong đùi của Quân Mặc Li đi xuống, mềm nhẹ cắm vào bên trong cơ thể hắn. Cảm nhận được dị vật tiến vào trong cơ thể, Quân Mặc Li hơi nhăn mày một chút, sau đó nhanh chóng thả lỏng cơ thể. Nhưng rất nhanh sau đó, vẻ mặt của hắn càng trở nên ngưng trệ. Một dòng nước lành lạnh nhanh chóng đổ vào nơi khó nói kia, luồng hơi nóng nhanh chóng bốc lên mạnh mẽ xâm nhập vào bên trong, tê tê khó nói. Quân Dạ Hàn đổ từng chút từng chút rượu trong bình vào trong cơ thể Quân Mặc Li, rượu bị chảy ra ngoài, tràn lên da thịt non mịn, *** mĩ cực kì.
“Ngươi!!” Quân Mặc Li thở không ra hơi, hổn hển mắng Quân Dạ Hàn, khuôn mặt càng đỏ bừng.
Cảm giác ngứa ngứa tê tê trong cơ thể cực kì khó nhịn, làm cho hắn xuất hiện cảm giác *** khó có thể mở miệng.
“Tuy ta cũng không thích có bất cứ vật gì làm ô nhiễm cơ thể của Li nhi, nhưng cũng chỉ có cách như này mới không làm Li nhi bị thương.”
Ném bình rượu đi, ngón tay của Quân Dạ Hàn nhẹ nhàng chọc vào bên trong bí huyệt, bên trong tuy vẫn còn rất nhỏ, nhưng cũng có vẻ dễ dàng chịu đựng được phân thân to lớn của y. Khi rút ngón tay ra, rượu vẫn nương theo ngón tay mà chảy ra bên ngoài, tạo nên tiếng nước nho nhỏ. Nhìn khuôn mặt đỏ rực, đôi môi hơi mở cùng đôi mắt mông lung của Quân Mặc Li, Quân Dạ Hàn cắn răng, nhanh chóng đưa phân thân nóng rực của mình đâm vào trong cơ thể hắn.
Quân Mặc Li cảm thấy đau đớn đột ngột xuất hiện, cơ thể nhanh chóng bị một thứ thô to cường ngạnh mở ra, chui vào bên trong, cảm giác tê dại biến mất, chỉ còn đau đớn. Ngẩng đầu nhìn Quân Dạ Hàn đầy mặt mồ hôi, cố gắng chịu đựng không cử động, Quân Mặc Li bấu chặt vào lưng của hắn, gò má đỏ ửng. Hai chiếc chân thon dài từ từ quấn lấy phần eo của Quân Dạ Hàn, phân thân vốn mới vào được một nửa kia, lúc này đã chui hết vào bên trong. Giây phút Quân Dạ Hàn đâm mạnh vào bên trong, hai người đồng thời kêu lên. Cảm giác nóng bỏng như muốn hòa tan cả thân mình, Quân Mặc Li hơi cử động một chút, lại cảm nhận được phân thân kia to thêm một vòng, càng thêm cứng rắn.
“Không được động. Li nhi, ta sẽ không khống chế nổi bản thân mà làm ngươi bị thương mất..”
Thanh âm của Quân Dạ Hàn khàn khàn, đôi mắt u ám nhìn thẳng vào khuôn mặt của Quân Mặc Li.
“Không sao, Dạ, Mặc Li sẽ nhớ kĩ mọi thứ hôm nay diễn ra.”
Quân Mặc Li ôm chặt lấy Quân Dạ Hàn, thân mình hơi nghiêng ở trên bàn, mái tóc đen trải dài trên mặt bàn, quấn lấy thân mình trắng nõn của hắn,những đường cong ẩn hiện, cực kì xinh đẹp, cực kì hấp dẫn.
Một chút lí trí còn sót lại trong đầu Quân Dạ Hàn vì câu nói kia của Quân Mặc Li mà vỡ vụn, hai cánh tay y nhanh chóng túm chặt lấy thắt lưng của hắn, nơi liên kết liền kề giữa hai người nhanh chóng cử động, hung hăng rút ra, hung hăng tiến vào. Lần này đến lần khác, không ngừng va chạm, mỗi một lần đều mạnh mẽ đâm đến nơi sâu nhất, sau đấy rút ra, lại tiến vào, làm cho Quân Mặc Li điên loạn, cuối cùng cũng không khống chế nổi âm thanh của mình, tiếng rên rỉ ái muội dần dần vang vọng khắp cả đại điện. Nhiệt độ nóng bỏng như muốn thiêu đốt cả hai người, như muốn dung hợp hai cơ thể lại làm một. Động tác *** kéo dài như vô tận, vĩnh viễn cũng không muốn đình chỉ. Mỗi một lần bị tiến vào, Quân Mặc Li cảm giác như cả linh hồn của hắn cũng bị đánh bay ra, nhập vào làm một với người kia, cảm giác này cực kì thỏa mãn, làm cho hắn không thể tự khống chế. Da thịt trắng nõn lúc này cũng đã che kín dấu hôn đỏ tím, sợi tóc đen mềm mại theo động tác lắc lư mà khẽ bay. Đại điện rộng lớn tràn ngập tiếng rên rỉ *** mĩ, cùng với tiếng thở dốc nặng nề. Thời gian hai người kết hợp càng dài, một luồng hào quang màu trắng dần dần ngưng tụ trong khoảng không giữa hai ánh mắt, một đóa sen trắng tinh khiết xuất hiện trên trán của cả hai, là một thứ dấu ấn giống nhau như đúc, như là hai bông sen song sinh, có cùng một sinh mệnh, vĩnh thế cũng không chia lìa.