Quản gia Lâm sốt ruột nhìn hai người phụ nữ như chuẩn bị đi đánh lộn không biết có nên báo cho thiếu gia một tiếng hay không?
Lúc Tiêu Yến chuẩn bị theo Lăng phu nhân leo lên xe thì điện thoại của cô bỗng nhiên đổ chuông nên cô nói bà ấy chờ mình một chút sau đó đi ra một góc nhận điện thoại, không biết ông ta còn muốn gì từ cô.
Tiêu Yến vừa nói “Alo” thì ông ta đã cướp lời:“Ta biết con là đứa cứng đầu sẽ không đến, trước tiên chuyển khoản qua cho ta 50 tỉ ta sẽ nói cho con”
Nghe như vậy cô đã kinh bỉ càng thêm kinh bỉ:“Tiêu Chí Nguyên, ông đừng tưởng tôi không biết chuyện gia đình tôi có liên quan đến vợ chồng các người, không phải tự nhiên mà tôi đuổi giết đuổi bắt các người đâu, cái thông tin của ông tôi đếch thèm, tôi thà tin một con chó còn hơn tin lời của ông”
Nói xong Tiêu Yến liền tắt máy ngang, cơn bực tức trong lòng như ập đến.
Ông ta còn nghĩ mình đã lừa dối được cô suốt bao nhiêu năm qua sao?
Bởi vì Tiêu Yến năm đó còn nhỏ nên ông ta không quá cảnh giác mà cho cô vào văn phòng của mình dọn dẹp, và rồi cô đã tìm thấy gì!
Giấy siêu âm, thậm chí Tiêu phu nhân đã mang thai trước cả khi nhận nuôi cô về, mà gia đình bà ta cũng không thánh thiện đến mức nhìn thấy cô tội nghiệp rồi đón về.
Kể từ lúc đó, Tiêu Yến mới biết chắc chắn trong chuyện này có uẩn khúc sau đó luôn bằng mọi giá tìm ra được sự thật này, chính vì vậy mà nỗi hận thù trong Tiêu Yến mới cao đến vậy.
Đang trong dòng suy nghĩ, Lăng phu nhân từ trong xe thò đầu ra gọi:“Tiêu Yến, mau lên trễ rồi”
Vậy nên cô tạm gác qua chuyện này theo Lăng phu nhân đến sự kiện.
Hai mẹ con vừa đặt chân đến nơi đã thu hút rất nhiều ánh mắt, từ sự xinh đẹp của Tiêu Yến cho đến độ nổi tiếng của Lăng phu nhân.
Có người xì xào:“Kia không phải là Lăng phu nhân sao? Bà ấy về nước lúc nào vậy?”
“Đã nhiều năm trôi qua trông bà ấy vẫn rất thần thái, quá tuyệt”
“Không biết cô gái đi bên cạnh là ai, thư kí sao? Không đúng, Lăng phu nhân đâu có chức vụ gì trong tập đoàn”
“Là Tiêu Yến đấy, cô gái này là người mẫu rất nổi tiếng, chỉ là không biết mối quan hệ giữa hai người kia là gì..”
Tiêu Yến đi đằng sau Lăng phu nhân thầm gật gù. Dù cho bên trong bà là con người dễ bắt nạt, ở nhà thì vô cùng gần gũi ôn nhu, thế nhưng khi khóac một bộ lễ phục sang trọng lên người và đứng trước nhiều ánh đèn cùng với đám đông thì bà vẫn thỏa ra một thứ khí chất cao quý của người có địa vị xã hội.
Lăng phu nhân không để tâm đến mọi lời bàn tán mà lia mắt nhìn đi xung quanh, sau khi thấy con trai tay vẫn còn bị Vương Tử Vy ôm chặt cứng không rời thì liền tức giận kéo lấy tay Tiêu Yến hùng hổ đi lại.
Đợi khi Lăng Dương Thần nhận ra có người quen lại gần thì Lăng phu nhân đã hất được tay Vương Tử Vy ra, đặt tay Tiêu Yến lên và nói:“Chỗ này chính là của Tiêu Yến”
Ở đây đang còn có khách lớn mà bà ta không hề nể nang hất tay cô ra, Vương Tử Vy cảm thấy mất mặt vô cùng.
Lăng Dương Thần day day trán nhìn Tiêu Yến bỗng dưng lại xuất hiện ở đây cùng mẹ mình, trong khi lúc trước anh đã ngỏ lời rủ cô cùng đến nhưng bị cô thẳng thừng từ chối, cũng đúng lúc Vương Tử Vy muốn tham dự cùng anh, dù sao cô ta là bạn từ nhỏ cũng đã tham dự với anh nhiều buổi lễ lớn nhỏ, bây giờ cùng nhau xuất hiện cũng không hề ảnh hưởng.
Tiêu Yến bỗng dưng buông tay anh ra nói:“Mẹ, con đột nhiên đến đây cướp chỗ, không phải là quá đáng quá rồi sao?”
Giọng của Tiêu Yến cũng không nhỏ, đủ để mọi người xung quanh nghe thấy.
Lăng phu nhân nói:“Tiêu Yến, con là bạn gái của Dương Thần, đây vốn dĩ là chỗ của con”
Vương Tử Vy mặt chuyển xanh chuyển đỏ đứng sau nhìn hai mẹ con người tung người hứng, đứng cũng không được mà chạy cũng không xong.
Lăng Dương Thần nắm lấy tay Tiêu Yến kéo cô đi, Lăng phu nhân nhếch miệng nhìn Vương Tử Vy nói:“Tử Vy, dù là bạn thân cũng nên biết chừng mực, lúc nhỏ thì có thể khi nào cũng dính lấy nhau, nhưng lớn rồi thì đứa trẻ nào cũng phải có người mà nó thích. Sau này có người yêu cháu sẽ hiểu”
Dù cho lúc trước bà rất thích Vương Tử Vy bởi vì cô là cô gái hiểu chuyện, nhưng những cô gái như vậy thường rất thâm sâu và thủ đoạn khó lương. Còn chưa kể cô ta như đúc ra từ mẹ một khuôn, vẻ mặt càng ngày càng lộ rõ sự khinh người, Lăng phu nhân ngán ngẩm cũng rời đi.
Vương Tử Vy ban đầu đến với Lăng Dương Thần lại bị bỏ lại một mình thì vô cùng xấu hổ nói vào nhà vệ sinh nhưng mãi không thấy ra.
Sau khi Lăng Dương Thần kéo cô đến một góc ít người mới ép sát cúi xuống nói vào tai cô:“Sao lại đến đây?”
Tiêu Yến đẩy anh ta ra nói:“Mẹ kéo tôi đi thôi, cũng không muốn đến lắm đâu, xong việc rồi tôi đi đây”