Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Chương 357: Chương 357: Cô khóc vì Vũ Phong Toàn ư? 




"Bây giờ bố cô ngồi tù rồi đấy, tất cả mọi người đều khen cô giỏi giang, khen có lợi hại. Vũ Linh Đan, bây giờ thì chắc là cô vui lắm nhỉ. Vậy là tất cả mọi thứ của nhà họ Vũ đều sụp đổ hết rồi, cô đã thấy vui chưa?" Nguyễn Kim Thanh thở hổn hển rồi chửi ầm lên.

Vũ Hải Yến đứng ở bên cạnh cũng lên tiếng giễu cợt: "Bây giờ cô có thể tới chỗ Lương Học Đông để kể công được rồi đấy. Dù sao thì cô cũng giúp anh ta nhiều chuyện như vậy, ít nhất thì anh ta cũng phải cho cô cái ghế Giám đốc đấy nhỉ" Vũ Linh Đan không nói gì mà chỉ im lặng rời đi.

Nguyễn Kim Thanh xoay người về phía bóng lưng Vũ Linh Đan rồi kêu ầm lên: "Nhà họ Vũ kết thúc rồi, vậy là nhà họ Vũ sụp đổ thật rồi. Vũ Linh Đan, tôi sẽ chống mắt nhìn cô bị báo ứng."

Vũ Linh Đan quay về xe của mình, hơi thở có hơi nặng nề. Cô chỉ chịu đựng được vài giây rồi sau đó thì không thể kiềm chế được nữa mà nước mắt tuôn ra ào ạt như mưa.

Cô khóc vì Vũ Phong Toàn ư?

Không!

Vũ Phong Toàn đi tới bước đường như thế này là do ông ta tự mình chuốc lấy, dù cho giữa cô và ông ta không có khoản nợ kia thì cô cũng sẽ ngăn cản nếu như ông ta cứ khăng khăng đòi xây tòa nhà cao ốc đó.

Chỉ là nếu như vậy thì có lẽ kết quả sẽ tốt đẹp hơn bây giờ

một chút.

Vũ Linh Đan ôm bọc hành lý cuối cùng ra khỏi nhà họ Vũ. Nếu không có Vũ Phong Toàn, Nguyễn Kim Thanh và Vũ Hải Yến thì cũng sẽ không có nhiều sóng gió như vậy xảy ra.

Có thể tưởng tượng được những ngày tháng sau này, sợ rằng tất cả mọi người đều sẽ né tránh hai mẹ con Nguyễn Kim Thanh, chắc cuộc sống của họ cũng sẽ không dễ dàng gì.

Đáy lòng Vũ Linh Đan cũng không hề gợn sóng mà ngược lại cô còn cực kỳ bình tĩnh.

Vũ Linh Đan vừa mới bước vào thì Lương Học Đông đã cười sang sảng vài tiếng. Anh ta rời khỏi bàn làm việc rồi đi tới trước mặt cô, nói một cách nhiệt tình: "Không ngờ là cô Đan đây lại có chuyện muốn tìm tôi, cô cũng thấy đấy, bây giờ trong công ty

còn nhiều chuyện cần phải giải quyết lắm"

Vũ Linh Đan cười cười ngoài mặt nhưng trong lòng lại thầm

lạnh lẽo.

Vũ Linh Đan có chút ấn tượng về người tên là Lương Học Đông này. Mỗi lần tổ chức cuộc họp cổ đông thì đều sẽ có bóng dáng của người đàn ông này nhưng cảm giác về sự có mặt của anh ta không nhiều như các cổ đông thuộc hàng lão làng khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.