Mất Rồi Xin Đừng Tìm

Chương 543: Chương 543: Tôi còn chưa nói xong đâu 




"Làm rất tệ, tôi để cho người ta làm lại giúp CÔ."

Thiên Thành không e dè, nói thẳng.

"Thiên Thành!"

Linh Đan tức giận đứng lên trong nháy mắt, đây chính là số liệu cô mất nửa tháng mới lấy được, vậy mà lại bị dăm ba câu nói của Thiên Thành chối bỏ, Linh Đan đứng lên tranh luận với Thiên Thành ngay lập tức, "Thiên Thành, anh có biết để lấy số liệu này khó đến thế nào không, còn có anh biết Bạch Đằng dự định bao lâu hoàn thành không, anh dựa vào đâu mà kết luận"

"Không phải là tháng tám sao."

Thiên Thành không để ý.

Linh Đan tức giận đau tim, đau gan, lại nhìn vẻ mặt thiếu đánh của Thiên Thành, cả người Linh Đan đều muốn phát điên.

Linh Đan tiếp tục chất vấn: "Anh đã biết chỉ có tám tháng, hiện tại tòa nhà Giang Bắc đã hoàn thành một nửa, anh tùy ý bóp méo tài liệu của người khác, sẽ có hậu quả gì anh biết không?"

"Tôi nói với cô nha, dựa theo tiến độ ban đầu của cô là có thể hoàn thành, nhưng nếu có một chút chậm trễ là không được, cô xem, tôi để người này cho cô sử dụng, cả hai làm cùng một lúc, ngoài ra bên này cũng không cần giữ lại không gian quá lớn, bởi vì kết cấu đều giống nhau không thay đổi, về phần làm cho đẹp, hoàn toàn có thể để đến cuối cùng rồi giải quyết"

Thiên Thành đã làm xong, mở mấy tờ giấy đã vẽ bản mẫu ra, còn nghiêm túc chỉ dạy.

Ban đầu, Linh Đan còn một bụng tức, sau khi nghe xong Thiên Thành giải thích như vậy, Linh Đan bỗng nhiên an tĩnh lại.

Làm sao mà Thiên Thành có thể nghĩ ra vậy.

Cô vì tiết kiệm thời gian làm công trình, không biết đã lãng phí bao nhiêu bản vẽ nữa, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ, thuận theo bản chất ban đầu mà sử dụng để tiết kiệm thời gian.

"Đúng rồi, giai đoạn cuối là trang trí không còn nằm trong phạm vi công tác của tôi, tôi chỉ cần hoàn thành đúng hạn, chất lượng công trình không có vấn đề gì, vậy là được rồi"

Sau khi Linh Đan nghe Thiên Thành nói hết suy nghĩ của mình xong, nhịn không được vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nói ra theo bản năng.

Cô vừa nói xong, Linh Đan đã hối hận, đây không phải là tự vả mặt mình bốp bốp bốp sao, ngay tức khắc, sắc mặt Linh Đan nghiêm lại, đặc biệt không muốn nhìn gương mặt đắc ý của Thiên Thành, vừa lấy tài liệu lại, vừa lạnh lùng nói: "Đây cũng không phải là lý do để anh tùy tiện động vào tài liệu của người khác"

"Tôi còn chưa nói xong đâu"

Thiên Thành đang nói đến rất vui vẻ, nhất là nhìn vẻ mặt của Linh Đan càng làm cho Thiên Thành vô cùng hưởng thụ.

Linh Đan làm sao có thể cho Thiên Thành cơ hội này, lập tức lạnh nhạt nói: "Còn lại tôi sẽ tự xem, không nhọc lòng anh lo lắng"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.