Mật Thám Nương Tử

Chương 62: Chương 62: Cô nhi triệu thị




Đầu tháng mười, Phó Lệnh Nguyệt theo Lý Thành Khí tiến cung

Tiết vạn thọ của tân đế, Lý Thành Khí thân là Nhiếp chính vương đương nhiên phải dẫn đầu thần tử, thể hiện sự trung hiếu. Tất cả các hạng mục công việc tổ chức lễ mừng đều do hắn kiểm tra, đôn đốc

Phó Lệnh Nguyệt kích động vô cùng, không phải vì muốn thể hiện lòng trung quân mà trong lễ mừng thọ, nàng có thể nhìn Viên Li

Vất vả lắm mới đợi đến buổi trưa, cửa Tây Hoa vừa mở ra, các vị hoàng thân quốc thích và trọng thần ấn theo phẩm chất lần lượt tiến vào

Trăn vương Lý Thành Khí đứng ở cửa cung tiếp nhận quà mừng, vừa là chủ cũng vừa là khách.

Phó Lệnh Nguyệt đứng bên cạnh hắn, nhìn thấy trong đám người, Tả quân Viên đô đốc sắc mặt hồng hào dẫn theo ba nhi tử đi đến. Nàng tươi cười với các chủ tử cũ nhưng phần sáng lạn này, chủ yếu là hướng về phía Viên Li. Tuy vậy hắn không hề liếc nhìn nàng một cái.

Viên Li theo người nhà rời đi rồi đột nhiên quay trở lại, trong khi Phó Lệnh Nguyệt hoảng hốt thì hắn đã chắp tay, nhỏ giọng thần bí với Lý Thành Khí ‘vương gia. Không biết những lời ngài nói trước đó có còn hiệu lực không?”

Lý Thành Khí sửng sốt “Cô nói gì?”

Viên Li đắc ý cong khóe miệng “chuyện Ngọc Hành tinh”

Lý Thành Khí không hổ là Nhiếp chính vương, nghe vậy mà sắc mặt vẫn không biến, kề sát Viên Li cũng ra vẻ người ngoài chớ tới gần “lời Cô nói đương nhiên là thật, nếu Viên thế tử phát hiện ra ngọc Hành tinh, Cô tự nhiên dâng tặng nhất quân phong hào. Tuyệt không nuốt lời’

Viên Li cung kính khom người chắp tay “tạ vương gia”

Lý Thành Khí cười hòa ái, trêu ghẹo “thế nào, Viên thế tử đã tính được?”

Viên Li nhìn chung quanh, thanh âm rất nhẹ, mang theo vẻ a dua nịnh bợ “hồi vương gia, tạm thời vẫn chưa. Thuộc hạ vẫn muốn cống hiến cho vương gia, cũng sớm thèm nhỏ dãi binh quyền của một cánh quân từ lâu, việc này nếu có tiến triển, thuộc hạ nhất định sẽ hướng vương gia đòi phần thưởng”

“Cô hiểu tâm ý của thế tử, mong chờ tin lành’ Lý Thành Khí nay quyền khuynh triều dã, đương nhiên rất thích ứng với hành động trèo cao như thế, lập tức rũ mi, nhẹ nhàng vẫy tay cho Viên Li lui, tiếp tục nghênh đón các trọng thần quyền quý khác

Phó Lệnh Nguyệt tận chức trách của một thị vệ, luôn cảnh giác nhìn chằm chằm các quý nhân nhưng trong đầu nàng lại là những gì Viên Li vừa nói

Viên Li nhất định đã phát hiện ra gì đó nhưng bây giờ hằn còn chưa muốn nói ra hoặc là hiện tại thời cơ chưa chín muồi. Lần này tiết lộ với Lý Thành Khí, không chỉ thể hiện lòng trung thành mà hắn nhất định còn có ý đồ khác

Nàng nghĩ nát óc cũng nghĩ không ra. Quả nhiên liên quan tới quyền lực, tâm tư của nam nhân đều quanh co lòng vòng, trăm luyện thành tinh

Chúng thần ngồi vào bàn, Tư lễ giam đại thái giam Trịnh bảo cung kính đưa lên diễn đan, thỉnh Nhiếp chính vương xem qua

Lý Thành Khí liếc mắt một cái, thấy các bộ đã sắp xếp chu đáo. Phó Lệnh Nguyệt thấy ánh mắt hắn chợt dừng lại, khóe miệng nhếch lên đầy cổ quái ‘Lễ bộ chọn không tệ, Cô đã xem qua, cứ thế mà làm đi” hắn lại tùy tay đưa đan diễn cho Phó Lệnh Nguyệt “trình lên cho Thái hậu và Hoàng thượng đi, thêm một hai vỡ diễn nữa rồi đưa cho gánh hát”

“Dạ’ Phó Lệnh Nguyệt vội tiếp nhận đan diễn. Chuyệ này vốn do thái giám làm, sao lại bắt nàng đi?chẳng lẽ Lý Thành Khí hoài nghi nàng là người của Thái hậu, muốn thử nàng? Nàng đột nhiên thấy sợ hãi

Giờ lành vừa đến, Tư lễ giam cao giọng xướng, Hoàng đế và Thái hậu cùng giá lâm, chúng thần lễ bái, tung hô vạn tuế, Nhiếp chính vương Lý Thành Khí có hoàng mệnh trong người nên chỉ đứng thẳng chắp tay hành lễ

Trước khi lên toàn, Phó Lệnh Nguyệt vội quỳ trình đan diễn “Nhiếp chính vương thỉnh Hoàng thượng, Thái hậu chọn kịch”

Phía sau màn che, tân đế được nữ quan của Thượng cung cục hầu hạ thay long bào, mặt không đổi tiếp nhận diễn đan, phất tay, ngữ khí không vui nói “bỏ vở này ra’

Phó Lệnh Nguyệt sửng sốt, vội nhìn thì thấy vở Hoa nhạc ban thưởng bị người ta đánh dấu. Nàng rốt cuộc hiểu được vì sao Lý Thành Khí bảo nàng đến đây, nàng không thể không cả gan lên tiếng “đây là do Nhiếp chính vương chọn, Nhiếp chính vương nói…”

Lý Ngạn Tuấn lạnh lùng cắt ngang, sắc mặt không tốt lắm “thế nào? lời trẫm nói không bằng lời của Nhiếp chính vương?”

“Thần không dám” Phó Lệnh Nguyệt âm thầm mắng Lý Thành Khí tám trăm lần. Bên kia đã quyết định, bên này không có khả năng sửa, hắn chính là muốn áp chế trên đầu tân đế. Nàng chỉ có thể dập đầu, không nói thêm lời nào nữa

“Hoàng thượng” Thái hậu ở bên cạnh lên tiếng

Phó Lệnh Nguyệt nhẹ nhàng thở ra, Hoàng đế tuổi trẻ khí thịnh, Thái hậu dù sao cũng biết giấu tài, tránh né mũi nhọn

“Vạn thọ tiết đều do Nhiếp chính vương nhiều ngày không ăn không ngủ, một tay an bài” thanh âm của Thái hậu rất nhẹ “ngươi chọn hai vở đi, bên ngoài đều đang chờ, đừng để các thần tử chê cười”

“Mẫu hậu” Lý Tuấn Ngạn xót xa nở nụ cười “chín từ ninh thị, tế tắc quả nhân. Nhiếp chính vương muốn ở trong tiết Vạn thọ của trẫm, dùng vở diễn này cảnh tỉnh trẫm, nên nhìn rõ thời cuộc, thức thời lui ra sau sao?”

Hoàng đế nói trực tiếp như thế, Phó Lệnh Nguyệt nào dám ngẩng đầu lên. May mắn chưa thăng tòa, đối thoại của hai mẫu tử này đều ở sau màn che, nếu tin tức truyền đi…

Thái hậu vẫn nhẹ giọng khuyên giải ‘Hoàng thượng. Việc triều chính rất vất vả, nay Nhiếp chính vương thay ngươi phân ưu, không quản mệt nhọc mà phụ trợ ngươi, sao ngươi có thể nói như vậy, khiến lương đống chi thần thương tâm ah. Phó đại nhân, ai gia đã chọn Thường lệ đồng căn”

“Dạ, Thái hậu” Phó Lệnh Nguyệt rất cảm kích Thanh Loan đã giải vây

Tiểu hoàng đế trầm mặc một hồi, vẫn chưa cam lòng, thanh âm rất nhẹ nhưng vẫn nghe ra sự giận hờn “nếu là tâm ý của Nhiếp chính vương, trẫm cũng không tiện bác bỏ”. Sau đó triệu hồi Phó Lệnh Nguyệt “Phó ái khanh”

“Có hạ thần” Phó Lệnh Nguyệt hết hồn ngẩng đầu lên. Nàng không nghĩ ra mình có tác dụng gì trong cuộc chiến giữa Nhiếp chính vương và Hoàng đế

Lý Tuấn Ngạn lạnh lùng liếc nàng một cái ‘vậy trẫm thêm cái này, có thể chứ?”

Nghe ngữ khí, xem ra là trút giận lên người nàng. Phó Lệnh Nguyệt vội cười nói ‘thỉnh Hoàng thượng cho biết”

Ngón tay của Lý Tuấn Ngạn vừa giơ lên lập tức đã có thái giám thông minh cầm lấy đan diễn

Hoàng đế vung bút, khoanh một vòng ở vở diễn thứ ba ‘diễn vở này trước”

Lý Thành Khí cũng không có quy định thứ tự, Hoàng đế đã mở miệng, không thể ngay cả chuyện này cũng không được.

Phó Lệnh Nguyệt vội lĩnh chỉ, cúi đầu nhanh chóng rời đi

Khi rời khỏi phạm vi của hậu cung, nàng lặng lẽ liếc mắt nhìn đan diễn một cái, thấy đó là vở Cô nhi Triệu thị

Tiểu hoàng đế Lý Tuấn Ngạn chọn vở Cô nhi Triệu thị diễn trong tiết Vạn thọ của mình? Phó Lệnh Nguyệt có chút không tin vào mắt của mình, nàng trừng to mắt, nhìn lại lần nữa. Quả đúng là vậy

Vở diễn này đã bị mực đỏ khoanh tròn, Lý Tuấn Ngạn vậy mà lại chọn

Cô nhi Triệu thị chính là một vở diễn được cải biên từ một chuyện có thật trong lịch sử ở thời Xuân Thu. Võ tướng Đồ Ngạn Cổ của Tánh Linh Công vì bất hòa với trung thần Triệu Thuẫn, lại ghen tỵ nhi tử của Triệu Thuẩn là Triệu Sóc trở thành phò mã, nên đã lập mưu giết hại một nhà ba trăm người của Triệu Thuẫn. Triệu gia chỉ còn sót lại một đứa nhỏ được Trình Anh cứu thoát, hai mươi năm sau, cô nhi này trưởng thành, quay về báo thù.

Trong tiết vạn thọ lại diễn vở này?

Phó Lệnh Nguyệt nhìn chằm chằm diễn đan, nghĩ mãi không thông. Hoàng đế dùng chuyện xưa báo thù rửa hận diệt môn để ám chỉ cái gì? Đệ tam chiết là có ý nghĩa gì? chuyện này có nên báo cáo lại với Lý Thành Khí không

Nàng nhìn lên đài, thấy Lý Thành Khí đang được các quan viên vây quanh. Hắn nói Thái hậu và Hoàng đế chọn xong thì đưa cho gánh hát. Hoàng đế cũng không làm gì, chỉ điều chỉnh thứ tự trình diễn, nàng có thể tự xử lý việc nhỏ này, cũng không cần lộng xảo thành chuyên. Nghĩ vậy, Phó Lệnh Nguyệt liền bước về phía Sướng Âm lâu

Bầu gánh nhận lấy, cũng có chút giật mình

Phó Lệnh Nguyệt nhân cơ hội đó hỏi rõ nội dung của đệ tam chiết. Đúng là treo đầu dê bán thịt chó, toàn vở diễn đều là tình cảnh bi ai.

Phó Lệnh Nguyệt cười khổ không thôi, chẳng lẽ tân đế lo lắng cho quốc tang, muốn mọi người đều phải rơi nước mắt?

Canh giờ vừa đến, hoàng đế và thái hậu thăng tòa, chiêng trống cũng mở màn

Quả nhiên, vở diễn vừa xướng lên đã khiến mọi người có mặt đều giật mình

Lý Thành Khí cau mày nhìn về phía sau

Phó Lệnh Nguyệt lập tức nhỏ giọng nói “vương gia, là Hoàng thượng chọn, an bài diễn đầu tiên”

Lý Thành Khí hơi khựng lại, không nói một lời, sắc mặt âm trầm quay đầu đi

Vở diễn này mở màn khiến cho không khí vui mừng đều bị tiêu diệt hết.

Gánh hát có thể vào hoàng cung hiến nghệ đều có tiếng tăm trong nghề, trên đài diễn đến tê tâm liệt phế, bi thiết sầu thương; dưới đài lại lặng ngắt như tờ, áp lực nặng nề. Nhất là khi diễn đến đoạn Trình Anh giấu lệ hát “ tâm nóng như lửa đốt, nước mắt tràn mi, dứt bỏ cốt nhục thân sinh”

Mọi người đều thổn thức

Đại bi chi kịch, liên quan tới quốc tang, trước ai sau hỉ, nhân thần chi lễ

Các vị thần tử cũng hiểu được ý đồ của bề trên, vô cùng nhuần nhuyễn mà phát huy khả năng tự biên tự diễn thiên phú, cả đám đều lã chả rơi lệ, khóc không thành tiếng

Phó Lệnh Nguyệt là tứ phẩm hộ vệ, đương nhiên không thể nghe diễn càng không thể khóc. Nàng buồn bực quét mắt nhìn quanh, không ai không khóc. Đám người này thật là…

Viên Li vậy mà cũng khóc, có điều hắn không khoa trương như Viên Đan, Viên Tiêu, chỉ quay đầu, dùng ống tay áo nhẹ nhàng lau khóe mắt mà thôi. Động tác đơn giản lại làm cho nội tâm của Phó Lệnh Nguyệt run động. Nàng bị động tác diễn bi thương này của hắn động dung. Nàng vậy mà lại thấy hắn thuận mặt, giơ tay nhấc chân đều hợp tình, chân thật hơn người khác

Chẳng lẽ là bách dạ phu thê bách dạ ân? Phó Lệnh Nguyệt thầm mắng mình háo sắc

Nhìn quanh toàn trường, chỉ có hai người không động dung, chính là Hoàng đế và Trăn vương

Lý Tuấn Ngạn không có hảo ý, cười lạnh “cô nhi Triệu thị này cũng chỉ có thế, Trình Anh đối với hắn như thế, cuối cùng cũng là ép ân nhân tự sát” lời này của hắn không cao không thấp, vừa vặn rơi vào tai Phó Lệnh Nguyệt

Lý Thành Khí ngồi thẳng người nhưng Phó Lệnh Nguyệt có thể cảm nhận được hắn đang tức giận

Cô nhi Triệu thị? Phó Lệnh Nguyệt đột nhiên hiểu được. Vở diễ này là Lý Tuấn Ngạn đáp lễ với vở Hoa nhạc ban thưởng hoàn của Lý Thành Khi. Ngươi khiến trẫm không thoải mái, trẫm cũng không cho ngươi thoải mái. Không diễn mở đầu, không diễn kết thúc, lại chọn ngay vở thứ ba mà diễn

Cô nhi Triệu thị này e là phanh phui thân phận của Lý Thành Khí đã bị đánh tráo khi còn nhỏ.

Tiết vạn thọ lần đầu tiên của tân đế cứ thể trôi qua.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.