Mật Thám Nương Tử

Chương 41: Chương 41: Giết gà dọa khỉ




Viên Li đi tiễn khách

Phó Lệnh Nguyệt ở sau nghi hoặc lật xem ngọc bài Trăn vương đưa cho. Biên bức (con dơi), đào mừng thọ, cỏ linh chi…chỉ là một khối ngọc bài phúc chí tâm linh bình thường, ngụ ý phúc khí đến làm cho người càng trở nên thông minh

Đây là có ý gì? bảo nàng thông minh thức thời, ngậm miệng lại ít nói đi? Hay muốn nàng sớm đăng Tây thiên cực nhạc? Phó Lệnh Nguyệt cảm thấy khó hiểu vô cùng

“Được món hời ah’ Viên Li quay trở lại, trêu ghẹo nàng

“Một tán dật vương gia cũng bừa bãi như thế” Phó Lệnh Nguyệt khinh thường thu ngọc bài cổ quái này “không tự biết mình mấy cân mấy lượng”

“Sợ…” Viên Li cười thở dài, ngữ khí cảm khái “rất nhanh sẽ không còn là tán dật nữa”

“Long thể hoàng thượng đã khỏe lại, còn có thể sai hắn làm đại sự sao?” Phó Lệnh Nguyệt không nói tiếp, thực ra nàng rất muốn nói, Thái tử vị vững như Thái Sơn, Hiền phi ở sau như hổ rình mồi, Ngũ quân Đô đốc phủ lại vội vàng đóng quân tạo thiết, cướp đoạt địa bàn…Thế đạo đã đủ rối loạn, đột nhiên xuất hiện một Lý Thành Khí không binh không quyền, có khả năng gây nên sóng gió gì chứ?

“Tóm lại, ta đối với Lý Thành Khí cảm thấy rất quái lạ” Viên Li có chút đăm chiêu “nếu nói hắn xuất thế quỷ dị thì hắn lại có chút bộc lộ tài năng, chẳng lẽ đây là Hoàng thượng cố ý giăng bẫy?nói không rõ. Dù sao người này làm cho người ta nhìn không thấu, không đơn giản”

“Nhìn không thấu?” Phó Lệnh Nguyệt bĩu môi nói “hắn không phải là có nỗi khổ, vài lần đề điểm ngươi chớ có lên tiếng? lớn nhỏ gì cũng là một vương gia, còn đến cửa thét to…”

“Ta như thế nào cảm thấy…” Viên Li thấy bốn bề vắng lặng, lẳng lặng đến gần nàng

Hắn cúi thấp đầu, ngữ khí hạ thấp mang theo hương vị khiêu khích “chuyến này hắn đến, chủ yếu là vì ngươi” hắn tà tứ cười bên môi nàng

Sắc mặt Phó Lệnh Nguyệt đột nhiên biến đổi “hắn vì ta làm gì?” nàng nghĩ tới việc ban ngày đâm Triệu Thực bị thương,cả ngày liền khó chịu “đại công tử vẫn nên nghỉ ngơi sớm đi,ngày mai phải lên đường sớm. Thuộc hạ cáo từ” nàng nghiêm mặt, lưu loát nói xong, xoay người rời đi

Viên Li sững sờ. Xuân tâm vừa mới nhộn nhạo liền bị dập tắt. Hắn nhăn mày nhìn bàn tay mình, hắn đã chuẩn bị tốt để nghênh đón phấn quyền của giai nhân, đến lúc đó vừa thu vừa kéo, chẳng phải chuyện tốt sẽ xong sao?

Hôm sau, trời còn chưa sáng, Viên Li dặn dò đệ đệ Viên Tiêu vài câu rồi mang theo Phó Lệnh Nguyệt và đám thị vệ lên núi. Lúc này hắn không dám lơ là, cố ý chọn lựa hơn một trăm quân sĩ trang bị đầy đủ. Phó Lệnh Nguyệt cũng chuẩn bị đủ y phục dạ hành, thuật dịch dung, mê dược, giải dược các loại…Chuẩn bị nhiều một chút vẫn tốt hơn, đề phòng bất trắc

Trước hừng đông, đoàn người đúng hẹn đã đến trung môn của Ngưng Hương sơn trang. Quả nhiên dọc đường đi gặp rất nhiều người của Lục Phiến môn và Cẩm Y vệ, xem ra đúng là tra án giết người.

Khi Viên Li phân phó thuộc hạ, ngồi xuống ở chính sảnh mới thấy bốn vị thế tử khác chậm rãi đi tới, vẻ mặt uể oải không phấn chấn.

Phó Lệnh Nguyệ âm thầm kinh ngạc, không phải Lý Thành Khí đã nói, chướng khí mù mịt đã bị diệt trừ, bốn người này sao vẫn có bộ dáng kia?

Bốn vị thế tử nhìn thấy Viên Li đều thân thiết chạy tới hàn huyên, người một câu ta một lời, đề tài xoay quanh việc đêm đó Viên Li trốn thoát thế nào?

Có lẽ một ngày qua, Viên Li không ngủ để nghiền ngẫm tình hình trên núi, các thế tử này cũng một đêm không ngủ cân nhắc tình trạng của hắn. Cố tình một mình bỏ chạy, thằng nhãi này sao có thể lông tóc vô thương xuống núi chú?

“Không phải bên cạnh ta có người sao?” Viên Li cũng không kiêng dè, dù sao các vị thế tử kia cũng biết rõ Phó Lệnh Nguyệt “thuận tiện, không tìm được chỗ liền giải quyết” hắn thâm ý nhướng mi nhìn Phó Lệnh Nguyệt, tà tứ nở nụ cười”

Mọi người lập tức cười vang. Chuyện hương diễm này lập tức làm lệch đề tài câu chuyện, ai nấy đều lo bàn tán cảm giác đánh dã chiến, không ai nhắc tới chính sự nữa

“Đúng rồi, Đan tước gia chết thế nào?” Viên Li chuyển đề tài “sao đang êm đẹp lại đột nhiên chết chứ”

“Cái này kêu là tự làm bậy, không thể sống!” Lưu Đắc Thắng lên tiếng “lão hoạn quan này dám kê đơn còn cấm chừng chúng ta, hắn chết thảm cũng đáng”

“Chết thảm là sao?” Viên Li càng thấy hứng thú “một ngày này ta không ở trên núi, bỏ lỡ rất nhiều trò hay ah”

Tạ Bình An không có hảo ý nở nụ cười “kiểu chết này đối với lão hoạn quan kia vẫn rất là hưởng thụ” hắn vặn vẹo vòng eo mập mạp, làm ra một cái kịch nam trung tiểu sáng hoa chỉ

Phó Lệnh Nguyệt bỗng nhiên co rúm nhưng vì lòng hiếu kỳ, nàng đành cố ném chịu, tiếp tục hóng chuyện

“Không chết tà môn vậy chứ?” Viên Li thật thông minh “mau, mau nói cho ta nghe đi”

“Dùng thuật ngữ chuyên nghiệp của Cẩm y vệ khi định án mà nói thì Đan tước gia chịu côn hình mà chết’ Tạ Bình An nháy mắt nói

“Côn hình?”Viên Li ngạc, khinh thường bĩu môi ‘ta còn tưởng là kiểu chết mới mẻ gì chứ”

“Đoán là ngươi sẽ không biết mà” Cổ Sấm Xuân cười ha hả “côn hình này không phải như ngươi nghĩ” hắn khoa tay múa chân “ngươi có biết kỵ mộc lư không?”

Viên Li mạc danh kỳ diệu gật đầu.

“Đối với nam nhân mà nói, đó chính là côn hình”Cổ Sấm Xuân cợt nhả vỗ vai Viên Li “Đan tước gia này bị người dùng căn thiết bổng đâm vào cúc hoa, thật dài ah…kiểu chết như vậy khổ không nói nổi ah”

Phó Lệnh Nguyệt cảm thấy ghê tởm, muốn buồn nôn. Hung thủ rốt cuộc là dạng người gì lại dùng phương pháp giết người biến thái như vậy. Không phải có thâm thù đại hận gì với lão hoạn quan kia chứ?

“Với võ công của Đan tước gia, sao có thể bị côn hình?” Viên Li nghi hoặc “ta nghĩ thế nào cũng không thể tin nổi”

Lưu Đắc Thắng cười khổ “nếu không phải chúng ta tận mắt nhìn thấy thi thể, ai dám tin”

Năm người đang bàn luận chợt nghe có tiếng thông truyền ‘Trăn vương điện hạ đến”

Tiếng nói chuyện lập tức im bặt, bốn vị thế tử đều nghiêm nghị đứng lên, có thể thấy thái độ của bọn họ thay đổi không ít, cung kính và sợ hãi hơn nhiều. Viên Li cũng đứng lên, còn quỳ xuống hành đại lễ

Phó Lệnh Nguyệt cười thầm, xem ra Lý Thành Khí đã lập uy thành công, nghĩ tới trước kia Ngũ quân thế tử gặp hắn là bộ dạng không kiêng nể gì, mà hiện tại…

“Viên công tử là thủ tín ah” Lý Thành Khí ngồi xuống chính vị, thản nhiên lên tiếng

“Tạ vương gia khích lệ’ Viên Li chắp tay đáp trả

“Người thủ tín sẽ được trọng dụng’ Lý Thành Khí vẫy tay ý bảo hắn ngồi xuống “bổn vương hôm nay đến là thông báo cho các vị tiến triển vụ án ở Ngưng Hương sơn trang” ngữ khí của hắn không chút hoang mang “chắc mọi người đều nghi hoặc là cao thủ gì mà có thể vô thanh vô tức giết chết Đan tước gia? Hắn dùng phương pháp gì?”

Phó Lệnh Nguyệt nhìn chằm chằm Lý Thành Khí, không ngờ hắn cũng đưa mắt nhìn nàng, mỉm cười. Nụ cười này mang theo vẻ tà tuấn anh mi, khiến đáy lòng nàng lộp bộp một tiếng

Đây là cảm giác gì?Phó Lệnh Nguyệt cảm giác ngực như bị mèo quào, có chút…nhộn nhạo

“Hung thủ này, võ công không hẳn là cao cường trác tuyệt’ Lý Thành Khí thản nhiên nói tiếp “sự tình mấu chốt là ở hung khí. Hung khí của hung thủ bên trên dính đầy chu phiêu”

Chu phiêu? Phó Lệnh Nguyệt trong lòng chấn động, nhớ tới đêm đó cùng Viên Li bí mật thám thính Quan Lan bảo tàng các, mà trên quyển trục kia có chu phiêu

Mọi người lập tức bàn tán xôn xao

‘Ai có thể ngờ, chu phiêu này đúng là vật phá giải được thần công của Đan tước gia” Lý Thành Khí chậm rãi nhìn mọi người chung quanh “hung thủ lựa chọn bộ vị cũng là mệnh mô trí mạng của Đan tước gia”

“Hiện trường không có dấu vết đánh nhau, rất sạch sẽ”

“Chỉ có thể nói người này có quen biết với Đan tước gia, biết được thân thế, sở thích và yếu điểm của Đan tước gia”

Toàn trường đều nín thở tĩnh khí lắng nghe, không ngờ Lý Thành Khí nói xong lại xả đến trên người các thế tử Ngũ quân Đô đốc phủ ‘các vị thế tử, trừ bỏ Viên công tử hôm qua trở về biệt viện ở Kiến Dương, những còn lại chưa từng rời khỏi Ngưng Hương sơn trang”

Viên Li giận dữ, tay nắm chặt thành quyền. Nếu Lý Thành Khí dám hồ ngôn loạn ngữ, hắn sẽ lập tức…

“Vì thời gian xảy ra án mạng là buổi tối ngày hôm trước, cho nên bao gồm cả Viên công tử, các vị ở đây, không ai có thể thoát khỏi hiềm nghi” Lý Thành Khí cười thâm ý ‘có điều, có Lục Phiến môn và Cẩm y vệ chung sức hợp tác, án này chắc chắn sẽ được phá chỉ trong một ngày”

Phá án? Mọi người đều ngây người

Không phải là Lục Phiến môn và Cẩm Y vệ khiến người ta có ấn tượng làm việc quá kém, mà là án tử lớn như vậy đã trong một ngày điều tra ra sẽ tránh không được kết án sai, có người chết thay…

“Là dư nghiệt Tiền Lương trả thù” Lý Thành Khí thản nhiên nói, tay vung lên, một đội Cẩm Y vệ đột nhiên vọt vào chính sảnh

“Nhận được mật báo của ám vệ, thẩm tra Tiền quân, Hữu quân Đô đốc là Lưu Bá Lệnh, Cổ Hạ Long, phát hiện bí tạo long phiên, có ý định làm phản, đã bị bắt giam. Thế tử Lưu Đắc Thắng, Cổ Sấm Xuân ở Kiến Dương thành bài binh bố trận, có cử chỉ mưu nghịch, muốn lợi dụng hạ thọ của Công Thừa tước gia mà trộm bí bảo Tiền Lương, sau khi hành tung bại lộ, giết người diệt khẩu. Chứng cớ vô cùng xác thực, phạm nhân đang ở đây” Lý Thành Khí vân đạm phong khinh nói “bắt”

“Vương gia” Lưu Đắc Thắng và Cổ Sấm Xuân đều ngây người

Ba vị thế tử khác cũng kinh ngạc ngồi thẳng người. Kinh thành từ lúc nào thời tiết thay đổi? một lần diệt trừ hai vị Đô đốc mà một chút tin tức cũng không lộ ra?

“Oan uổng ah. Chúng ta đều trúng dược, đến giờ thần trí còn chưa rõ, sao có khí lực để giết người” Lưu Đắc Thắng hô lên

“Vậy sao?”Lý Thành Khí khinh thường nở nụ cười. Nói thì chậm, việc xảy ra lại nhanh. Hắn đột nhiên ném một vật về phía Viên Li. Viên Li cả kinh, theo bản năng lắc mình tránh đi, ám khí rơi xuống đất, lăng lông lốc. Là một quân cờ màu đen

Lý Thành Khí lạnh lùng quát “người tới, bắt phản tặc xảo ngôn ngay lập tức”

“Oan uổng ah” Cổ Sấm Xuân la lên “chúng ta ở Kiến Dương không có mưu phản, ta căn bản không có đến quân doanh”

Phó Lệnh Nguyệt đầu như muốn nổ tung. Vừa khéo Viên Li đã đến doanh trướng Tả quân

“Quang Tông, Bình An, Viên Li” Lưu Đắc Thắng hô lên “cứu chúng ta, các ngươi đều biết chúng ta oan uổng mà”

“Vương gia! Không có khả năng!” Tạ Bình An tiếng lên, chỉ vào Lưu Đắc Thắng và Cổ Sấm Xuân nói “hai người này công lực yếu kém, lại chưa từng có qua lại với Công Thừa tước gia”

Lý Thành Khí mắt không hề nâng, tay chỉ vào bàn bằng gỗ tử đàn “hai người bọn họ có xuất hiện cùng Công Thừa tước gia hay không, bổn vương không biết nhưng bổn vương nghe nói Tạ đại công tử từng lớn lên trong hoàng cung Tiền Lương. Nói vậy, chắc cũng có giao tình với vị Ngự mã giam đại tổng quản năm đó?”

Tạ Bình An lập tức ngậm miệng. Tuy khi đó hắn còn mặc quần yếm nhưng chuyện như vậy nghe qua hù chết người. Hắn lập tức thức thời im miệng, thành thật ngồi xuống chỗ cũ

“Vương gia…công phu hai người bọn họ có thể giết được Đan tước gia, quả thật có chút khó tưởng tượng’ Viên Li lên tiếng ‘có thể là Lục Phiến môn đã lầm”

“Viên đại công tử, vậy ngươi cảm thấy ai giết người mà có thể tưởng tượng được đây?” Lý Thành Khí nở nụ cười “bổn vương nghe nói, trong các thế tử Ngũ quân, Tả quân Đô đốc phủ Viên Li có công phu cao nhất’ hắn chậm rãi lấy trong tay áo ra một lá thư. Phó Lệnh Nguyệt liếc mắt một cái liền nhận ra, đó chính là lá thư Đan tước gia chỉ ra và xác nhận Viên Li là người trộm bảo “Lục Phiến môn có một văn thư khám định, ngươi muốn xem không?”

Viên Li cũng rầu rĩ ngồi xuống

“Vương gia…”Phương Quang Tông đứng đầu nhóm thế tử, hắn không lên tiếng không được “thỉnh vương gia…”

“Phương đại công tử” Lí Thành Khí chặn ngang hắn “bổn vương nghe được tin tức từ kinh thành truyền đến, lệnh đệ đã được tứ hôn với Vân Mộng công chúa” hắn chắp tay nói “bổn vương chúc mừng trước. Chứng minh Hoàng thượng đặt kỳ vọng rất cao vào Trung quân phủ”

Phương Quang Tông xấu hổ đứng im, không thể nói thêm gì nữa

“Trước lôi phản tặc xuống, đừng làm hỏng không khí nơi này’ Lý Thành Khí vui vẻ vì đã khống chế được toàn trường

“Đây là sớm có dự mưu, tiêu diệt từng bộ phận.Các ngươi cứ khoanh tay đứng nhìn đi, tiếp theo sẽ chính là các ngươi” Lưu Đắc Thắng và Cổ Sấm Xuân cùng gào lên, bị Cẩm Y vệ lôi đi

Không khí trong phòng khách lúc này cực kỳ xấu hổ

“Thánh chỉ đến” Lý Thành Khí đột nhiên nghiêm túc nói

Mọi người nhanh chóng quỳ xuống. Người này quả nhiên mang theo thánh chỉ đến, lai giả bất thiện ah.

Từng câu trên thánh chỉ, Phó Lệnh Nguyệt nghe mà hết hồn. Hoàng thượng nhắm vào Hậu quân và Hữu quân không chỉ ngày một ngày hai, nàng không khỏi nhớ tới chuyện Viên Li thị sát quân doanh. Như thế nào lại không liên quan tới Tả quân?

Nghe xong thánh chỉ, toàn trường đều nghẹn họng trân trối. Phế Hậu quân và Hữu Quân, binh quyền hai nơi này sẽ do Trăn vương Lý Thành Khí tiếp quản, nhập vào doanh trại Ngũ quân.

Trăn vương hiệp quản doanh trại của Ngũ quân?

Phó Lệnh Nguyệt càng nghe càng cảm thấy khủng bố. Ngũ quân Đô đốc phủ thành lập từ lúc Đại Tề sơ khở, sao Hoàng thượng vừa khỏe lại đã dứt khoát đảo điên vận mệnh chứ? Viên Li nói đúng, Lý Thành Khí đúng là rất nhanh không còn là vương gia nhàn tản nữa, mà là vương gia dưới một người, trên vạn người. Nói lời đại nghịch bất đạo thì Lý Thành Khí có thể khống chế Ngũ quân Đô đốc phủ, vậy Đông cung Thái tử…

“Vương gia vừa vào triều đã phá án trong một ngày, thuộc hạ khâm phục vạn phần” Tạ Bình An là người thông minh, lập tức đứng lên, quỳ xuống bái tạ

“Chúc mừng vương gia chưởng quảng Ngũ quân Đô đốc phủ’ Phương Quang Tông và Viên Li cũng miễn cưỡng chúc mừng

Phó Lệnh Nguyệt cảm thấy hồ đồ. Hoàng thượng rốt cuộc muốn làm gì?trong nháy mắt diệt trừ hai quân, mượn đám hỏi khống chế Trung quân, lại đột nhiên xuất hiện một vương gia đánh tám gậy tre không đến, còn nắm quyền quản lý binh lính trực thuộc Ngũ quân Đô đốc phủ. Thật là quỷ dị, Hiền phi và Đông cung thế mà cũng cam chịu?

Lý Thành Khí vẻ mặt như trước, lạnh nhạt nghe mọi người nịnh hót

“Phản đảng tội trạng đã định, Hoàng thượng đem trọng trách bình định giao cho bổn vương’ hắn thân thiết nhìn ba vị thế tử tạm thời không có việc gì, chắp tay nói ‘bổn vương bắt đầu nhận việc, không hiểu rõ về Ngũ quân lắm, lúc cần thiết còn cần các vị hỗ trợ”

Trải qua màn giết gà dọa khỉ vừa rồi, ba vị thế tử sao còn dám kiêu ngạo, lập tức khấu đầu, biểu lộ trung tâm

“Mười ba huyện chung quanh Kiến Dương, có sáu cái là thuộc về Tiền quân và Hữu quân’ Lý Thành Khí cũng không khách sao, trực tiếp đi vào chính sự “đêm qua bổn vương đã dẹp yên chung quanh, ổn định hai nơi. Theo bổn vương biết,quân độ ngoài thành Kiến Dương hơn phân nửa là thuộc hạ dưới trướng Tả quân phủ”

Viên Li không thể không bước ra khỏi hàng bày tỏ thái độ ‘thỉnh vương gia nói cho biết”

“Chuyện giải quyết dư nghiệt trong ngoài thành Kiến Dương, bổn vương liền giao cho Tả quân Đô đốc phủ. Hoàng thượng nói, Viên đô đốc mấy ngày nay tái phát bệnh cũ, để thế tử toàn quyền xử lý chuyện Tả quân phủ” Lý Thành Khí mỉm cười phân phó

Viên Li nao nao, cũng không hỏi nhiều, chắp tay nhận việc

“Chuyện áp giải nghịch đảng vào kinh, kiền giao cho Hậu quân Đô đốc phủ Tạ đại công tử’Lý Thành Khí chuyển hướng về phía Tạ Bình An “nghe nói quan hệ của Lưu Đắc Thắng, Cổ Sấm Xuân với Tạ đại công tử rất thân thiết”

“Không có! Không có!” Tạ Bình An cao giọng phản bác ‘thuộc hạ lấy tính mạng đảm bảo, nhất định không nhục sứ mệnh”

Viên Li phải làm cu li, Tạ Bình An thì nhận củ khoai lang nóng phỏng tay, Phương Quang Tông không thể ngồi yên, vừa đứng dậy đã bị Lý Thành Khí trấn an

“Ngọ yến hôm nay, xem như bổn vương mở tiệc chiêu đãi các vị thế tử” Lý Thành Khí cười nói “nói đến, đây là lần thứ hai bổn vương cùng chư vị ăn ngọ yến ở Ngưng Hương sơn trang. Ăn xong bữa tiệc này, bổn vương đã có thể xem các vị là tướng lãnh dưới trướng”

“Nghe theo vương gia, sai đâu đánh đó” ba vị thế tử đâu dám lỗ mãng như ngày xưa, lập tức chắp tay bày tỏ trung tâm

Phó Lệnh Nguyệt đứng trong đội thị vệ, cảm thấy đôi mắt hoa đào của Lý Thành Khí không ngừng quét tới quét lui trên người nàng. Nàng nhớ rõ, tuy từng gặp mặt hắn một lần ở Hái Tinh các nhưng lúc tái kiến tại Ngưng Hương sơn trang, hắn chưa từng tỏ vẻ khác thường. Sao lúc này lại đột nhiên ưu ái có thêm? Chẳng lẽ Triệu Thực đã nói gì với hắn?

Nàng đột nhiên cảm thấy việc thoát khỏi giáo trường ngày đó rất quỷ dị. Chẳng lẽ Triệu Thực và Lý Thành Khí cố ý thả bọn họ đi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.