Mạt Thế Chi Cô Thành

Chương 15: Chương 15: Xây tường




Kiều Vũ Thần chạy như điên, dường như là chạy trốn.

“Đúng là cô ấy thật sự quá đẹp.” ánh mắt Kiều Vũ Thần lấp lánh như sao.

“Phi phi phi, đang suy nghĩ cái gì đấy, làm chính sự quan trọng hơn, ủa, đúng rồi, ba lô của mình đâu?”

Kiều Vũ Thần lẩm bầu lầu bầu một chút, lúc này mới nhớ tới cái ba lô đã mang theo trước khi ra ngoài thanh lý, khi quay lại có thể hai chị em kia đã mang giúp trở về, thể nhưng lúc ở phòng ngủ cùng phòng khách hắn đều không nhìn thấy.

“Không thể nào.”

Kiều Vũ Thần nhớ tới cảnh mình không mảnh vải lập tức chạy tới một tà nhà. Hắn nghĩ tới một khả năng, chỉ cần đi xác nhận một chút.

Khi Kiều Vũ Thần hổn hển leo đến tầng 6, nhìn thấy ánh sáng ở mái nhà, lập tức trợn mắt há mồm.

“Bút tích lớn như vậy sao? này này, cũng thật là có chút biến thái mà.”

Ngây người một chút, Kiều Vũ Thần lập tức phục hồi thần trí, cúi đầu nhìn quanh khắp nơi: “Chết mịa, bên trong ba lô của lão tử còn có tinh hạch của zombie, còn có súng lục nữa đó huhu!!!”

Kiều Vũ Thần trong miệng thì thầm, ánh mắt lại không dừng lại, rốt cục cũng từ trong đám tro bụi ở góc tường nhìn thấy một viên tinh hạch. Nhanh chóng chạy tới lấy a.

“1, 2…37. Hô, may quá, tinh hạch vẫn còn.” Tìm thấy tinh hạch, Kiều Vũ Thần yên tâm không ít, phải biết rằng rất khó kiếm được điểm năng lượng, hắn muốn đổi được một kiện đồ vật cũng phải tốn 5000 điểm năng lượng, đây chính là trọn vẹn 500 con zombie đấy.

Từ góc tường lần mò cả buổi, sau đó, Kiều Vũ Thần buồn bực có chút muốn chửi người.

Bởi vì ngoại trừ các tinh hạch zombie, còn lại ngay cả một miếng vải rách của cái ba lô hắn cũng không tìm được, đừng nói chi là khẩu súng ngắn giảm thanh kia.

“Bà mịa con gấu chứ, súng cũng bị mất, viên đạn của ta dùng sợi len mà bắn à, còn cái gì mà vật do hệ thống cung cấp tất nhiên là vật phi phàm.”

“Tích, vật phẩm của Hệ thống tất nhiên là vật phi phàm, xét thấy tạm thời đẳng cấp chiến lực di năng quá cao, súng lục giảm thanh chỉ thuộc về phạm trù cấp một, không thể chịu được công kích của chiến lực tạm thời. Tất nhiên là disappear.”

“Sặc.”

Nghe được Hệ thống đột nhiên xuất hiện nói chuyện, Kiều Vũ Thần vừa bực mình vừa buồn cười.

“Hệ thống, ngươi đang tự chống chế cho mình đó sao? Còn có, Hệ thống, ngươi là cái quỷ gì ấy, lại còn biết nói tiếng Anh?”

Kiều Vũ Thần trêu chọc Hệ thống, Hệ thống xuất hiện, vừa đúng hắn đang có vấn đề cần hỏi.

“Hệ thống, cái gọi là chiến lực tạm thời là chuyện gì xảy ra vậy?”

“Tích, chiến lực tạm thời là khi {Kí chủ} gặp được uy hiếp không thể ngăn cản có thể tử vong sẽ tự động mở ra, di năng chiến đấu sử dụng điểm năng lượng để trao đổi, điểm năng lượng càng nhiều chiến lực càng mạnh.”

“Ừ, nói như vậy, điểm năng lượng thật sự rất quan trọng nhỉ, xem ra sau này phải dự trữ thật nhiều mới được.”

“Hệ thống, vậy lần này đã sử dụng bao nhiêu điểm năng lượng? Còn có đã sử dụng loại dị năng gì?” bởi vì Kiều Vũ Thần cũng lâm vào hôn mê, cho nên hắn rất muốn biết loại dị năng nào lại có thể mạnh mẽ như vậy đem mái nhà đánh nát đến ngói vụn cũng không còn.

“Tích, Hệ thống nhắc nhở, điểm năng lượng còn thừa 290 điểm, đẳng cấp {Kí chủ} quá thấp, không thể kiểm tra số liệu của dị năng.”

“Éo, lại là đẳng cấp quá thấp, nhưng mà Hệ thống à, Tôi phải làm sao để tăng đẳng cấp lên đây?”

“Tích, đẳng cấp {Kí chủ} quá thấp, không thể nào cố vấn!”

“A trời ơi!”

Kiều Vũ Thần thật muốn phát điên, hệ thống méo gì mà hỏi cái gì cũng không biết, tình huống như vậy Kiều Vũ Thần thật sự là không có biện pháp.

Kiều Vũ Thần lại vôi vàng chạy xuống lầu, hiện tại hắn muốn bắt đầu xây tường rào, như vậy mới có thể ứng đối với cuộc chiến tiếp theo.

Nhìn cánh cửa kim loại cực lớn ở ngay cổng tiểu khu, lại nhìn cái hàng rào không thể chịu nổi một kích ở bên cạnh, Kiều Vũ Thần cảm thấy Hệ thống thật sự là cứu tinh mà.

Yên lặng xem xét vách tường kim loại bên trong không gian. Hệ thống lại đưa ra nhắc nhở.

Tường kim loại: Có thể tự động lắp đặt trên mọi vách tường, cũng có thể sử dụng độc lập. Tường kim loại có thể chống chịu được công kích của dị sinh vật dưới cấp 5.

“Lợi hại, tường của ta ơi ha ha. Năm cấp đó, hiện tại có dị sinh vật cấp 5 sao?”

Kiều Vũ Thần không thể không thừa nhận, phương diện này của hệ thống thật sự rất trâu, đã có cái tường kim loại này, phòng ngự của tiểu khu lại tăng thêm một bậc, càng thêm an toàn.

Nhưng Kiều Vũ Thần còn chút phát sầu, nhìn quanh tiểu khu, chỉ với 50 mét tường kim loại cơ bản không thể đem toàn bộ tiểu khu gia cố.

“Được rồi, trước tiên cứ gia cố đã, có thể làm bao nhiêu thì làm.”

Kiều Vũ Thần khẽ động ý thức, một khối tường kim loại một mét vuông lập tức xuất hiện lắp lên trên vách tường, hoàn toàn phù hợp, tùy chỉnh mà biến đổi.

Có thể nhìn thấy tường kim loại đang chậm rãi dung hợp thành một bộ phận của cánh cửa kim loại, nhìn lại giống như một thể. Bức tường chậm rãi trải dài ra theo thời gian, và kéo dài hơn 3 mét. Bên trên bức tường cũng giống như cánh cửa kim loại, vươn ra một loạt gai nhọn.

Đầu gai nhọn vô cùng sắc bén, nếu để lên đó một tờ giấy thì đều sẽ bị cắt nát.

Nhìn thấy sự thay đổi này, Kiều Vũ Thần trở nên hưng phấn, có thêm một lực phòng ngự đã đủ rồi, còn không nghĩ lại có thêm một phần bảo vệ an toàn, bức tường kim loại giống như một chiếc túi bao phủ toàn bộ tiểu khu.

Tiếp tục lắp đặt tường kim loại dọc theo khuôn viên của tiêu khu, Kiều Vũ Thần nhận thấy chiều dài của bức tường biến hóa không cố định, một đường lắp đặt, cuối cùng khi về tới cửa tiểu khu, Kiều Vũ Thần vô cùng mừng rõ phát hiện toàn bộ tiểu khu đều được vây kín lại.

“Qúa thần kỳ, hệ thống có phải đã tính toán trước rồi hay không, thiệt là hại cho ta không công lo lắng.”

Hiện tại toàn bộ tiểu khu đều được vây kín bằng tường kim loại, trừ khi là bay vào từ không trung, nếu không, không có sự cho phép của Kiều Vũ Thần thì không có ai có thể vào được.

Điều này khiến Kiều Vũ Thần hưng phấn vô cùng, một sự phòng thủ kiên cố như tường đồng vách sắt.

Kế hoạch tiếp theo chính là giăng bẫy người đuổi giết hai chị em Từ Long. Điều này Kiều Vũ Thần đã sớm nghĩ kỹ, chỉ lo lắng nhiệm không hoàn thành, hiện tại nhiệm vụ đã hoàn thành như nguyện, lại giải quyết được vấn đề về phòng ngự một cách hoàn mỹ.

Sau khi làm tốt hết thảy, Kiều Vũ Thần lấy khẩu súng tiểu liên P-90 trong không gian ra.

P90: chiều dài đầy đủ 500 mm, chiều rộng nòng súng 256 mm, trọng lượng 3,2 kg, nòng súng 2,8 kg, cỡ nòng 5,7 mm, vận tốc 850mm/s, tầm bắn hiệu quả 150m, tốc độ bắn 900 vòng/phút, sức chứa 50 viên đạn, phương thức bắn: nổ đơn/liên tục…

Nhìn dữ liệu chi tiết của P-90, Kiều Vũ Thần kinh ngạc há miệng, thật sự quá lợi hại, phàm là đồ vật do hệ thống đưa ra đều có giới thiệu số liệu chi tiết, việc này có thể khiến cho Kiều Vũ Thần càng thêm hiểu rõ những trang bị này. Cũng có thể nhanh chóng quen thuộc cách sử dụng.

Nhưng mà khi thấy hệ thống chỉ cho mình 100 viên đạn, lại nhìn lại số liệu của tốc độ bắn 900 phát/s, Kiều Vũ Thần pó tay rồi, theo đây mà tính thì 100 viên đạn hắn sẽ tiêu xài rất nhanh. Hơn nữa hắn lại không tinh thông xạ kích.

Khẩu súng ngắn giảm thanh trước kia vừa quen tay thì thật đáng tiếc đã bị di năng làm cho bốc hơi. Hiện tại có đạn cũng không dùng được.

“Quên đi, không phải còn có hai người kia đấy ư, để hoàn thành kế hoạch lần này chắc không thành vấn đề.” Kiều Vũ Thần tự mình an ủi.

Lúc Kiều Vũ Thần quay trở về, bỗng đứng ngây ra một lúc. Bởi vì hai người kia đang ngồi trên sa lon nhìn hắn chằm chằm.

“Ớ, làm sao vậy?”

Từ Long như một trận gió chạy tới Kiều Vũ Thần, sau đó cao thấp, trái phải lòng vòng dò xét Kiều Vũ Thần. Nhìn đến nỗi Kiều Vũ Thần cảm thấy trong lòng sợ hãi, nhanh chóng đẩy Từ Long ra.

“Tôi hỏi đây là thế nào, hai người nhìn chằm chằm tôi làm gì?”

Kiều Vũ Thần nhìn thấy hai người cứ dán mặt trên người của mình, hắn cũng hoài nghi không biết trên người có dính cái gì hay không.

“Thần ca, anh thật sự một mình ở chỗ này hơn hai năm?” Từ Long tò mò hỏi.

“Ừ, thế nào hả? có vấn đề gì sao?” Kiều Vũ Thần kỳ quái.

“Có chứ, đương nhiên là có vấn đề, Thần ca, anh có biết bên ngoài cuộc sống có biết bao gian khổ không? Tiêu sái giống như aanh vậy, đến nay em còn chưa nhìn thấy đâu, hơn nữa…”

Hai ngón tay Từ Long kẹp lấy chai thuốc trị liệu đặc hiệu: “Hơn nữa, cái này của anh cũng quá nghịch thiên đó.”

Trong nhất thời Kiều Vũ Thần nghe không hiểu lời Từ Long, có chút mơ hồ. Sau đó mới nhớ tới hiệu quả nghịch thiên của thuốc trị liệu đặc hiệu.

“Khục khục, việc này, đi ra ngoài chớ nói lung tung. Hai người biết là được rồi, đây là tôi vô tình tìm được, cũng không nhiều, hôm nay mới sử dụng, tôi cũng không ngờ hiệu quả lại tốt như vậy.”

Kiều Vũ Thần tùy tiện tìm một cái cớ, kỳ thật cái cớ này ngay cả hắn còn không tin, hai người kia làm sao có thê tin.”

“Thần ca.”

“Tiểu Long.”

Từ Long còn muốn nói tiếp, Từ Hoa đã trực tiếp cắt ngang.

“Cám ơn thuốc của anh, hiện tại thân thể chúng tôi đều khôi phục rất tốt, cũng đến lúc rời đi, chúng tôi ở đây chỉ mang đến nguy hiểm cho anh.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.