Mạt Thế Chi Khô Lâu Nắm Quyền

Chương 18: Chương 18: Không có dị năng




Edit: Cu

Căn cứ Quang Minh là căn cứ lớn nhất phía Bắc, trong căn cứ tụ tập rất nhiều người, lúc tận thế mơi bùng nổ, tư lệnh Lục Lâm của quân khu tỉnh S tự mang thuộc hạ đến đây thành lập căn cứ, thu hút được rất nhiều người đến, lúc đó không ít dị năng giả lục tục xuất hiện, bọn họ vì muốn sống càng thêm tốt, thành lập một đám đoàn lính đánh thuê.

Trong những đoàn lính đánh thuê đó, lợi hại nhất chính là Đằng Long hội của Phương Lập Hiên và đoàn lính đánh thuê của Cao Sóc, bọn họ lớn mạnh không ngừng, trong đoàn có thêm nhiều dị năng giả, cuối cùng cùng thế lực của Lục Lâm hình thành cụ diện ba bên to lớn.

Bên ngoài căn cứ xây tường bao to lớn cùng tháp canh, vẫn luôn có người chuyên tuần tra, để tránh trường hợp có đàn zombie tấn công, đánh cho mọi người không kịp trở tay, ở lối vào căn cứ, cũng có người chuyên canh gác, muốn vào, cần sự đồng ý của bọn họ.

An Tử Lâu đi theo sau mọi người, lúc căn cứ xuất hiện trước mắt, cậu có chút thất vọng bĩu môi, mấy ngày này phần kí ức khác trong đầu cậu cuối cùng cũng cũng được sắp xếp lại, sau khi cậu hấp thu zombie, ngay cả ký ức cũng hấp thu luôn, phần ký ức đến từ zombie cho cậu biết, căn cứ tận thế là nơi mà mọi người đều khát khao muốn đến.

Rất nhiều người thậm chí vì muốn đến căn cứ mà chết ở trên đường, cậu còn tưởng rằng căn cứ này là một nơi rất thần kỳ, đến nỗi cách nói tận thế, cũng là vì mấy thứ đi đường cứng ngắc, nhìn vừa xấu vừa bẩn hình thành, người của thế giới này, quả thật là nhỏ yếu, nếu không, làm sao ngay cả boss cũng yếu đi.

Lối vào, có không ít người đang xếp hang, nhìn vẻ ngoài đều là người bình thường, dáng vẻ bọn họ chật vật vô cùng, cả người bị đất, mặt mày xám xịt, đám lính gác cửa tên nào tên nấy đều hung thần sát ác, thỉnh thoảng đem người bị zombie cào trầy ném ra., không cho bọn họ bước vào.

Dưới tình cảnh này, đoàn người Cao Sóc lập tức nổi bật vô cùng, có dị năng giả không gian như Tôn Dương ở đó, cả người bọn họ đều không có một chút chật vật, hơn nữa mấy người họ tuấn nam, mỹ nữ, lập tức làm cho người đang xếp hàng chú ý.

“Muốn ra tay không?” An Tử Lâu hất hất cằm về phía đám lính canh, vậy mà dám cản đường cậu, đánh trước nói sau.

“Ra tay?” Cao Sóc nghi ngờ liếc mắt lại nhìn thanh niên.

“Chính là mấy tên kia, giết đi, ghét nhất mấy tên quỷ chặn đường, hay là để tôi đánh gần chết trước đã.” An Tử Lâu đưa tay ra, lấy ra thanh trường đao sắc bén, không có ý tốt nhìn mấy tên lính canh.

Cao Sóc vội vã đoạt thanh đao lại, lấy lại vỏ đao ở bên hông thanh niên, sau đó cột vào sau lung, hắn cảm thấy phải phổ cập cho thanh niên một chút kiến thức khoa học thường thức, ý nghĩ nhìn tên nào không vừa mắt bèn rút đao ra chém này không được, dù là tận thế cũng không thể giết người vô lí.

Thanh niên tự hành động quen rồi, muốn cậu nghe lời phải dùng giọng điệu ra lệnh mới được, cho nê, Cao Sóc vô cùng nghiêm túc nói: “Những người này không phải zombie, không thể tùy tiện muốn chém thì chém, sau này không có sự cho phép của tôi thì không được ra tay giết người, nếu cần thiết, nghe mệnh lệnh của tôi ra tay, hiểu chưa?”

An Tử Lâu gật gật đầu, ý boss là lúc có anh ta ở đó thì không được tùy tiện ra tay, có lẽ là quá yếu, muốn tự huấn luyện mình chăng, có giác ngộ như vậy là tốt, nếu không một ngày nào đó cậu không nhịn được đem boss bem ngỏm thì làm sao bây giờ?

Thấy thanh niên gật đầu, Cao Sóc dặn dò: “Sau khi vào căn cứ nhiều người lắm mắt, cho nên, trong bất kỳ một tình huống nào cũng không cho phép biến thành xương khô rõ chưa? Tôi nói là bất kỳ tình huống nào.”

Nhìn thấy ánh mắt mơ hồ của thanh niên, Cao Sóc không biết là cậu co nghe hiểu hay không, vì vậy lại dặn dò thêm mấy lần, mỗi lần hắn nói một câu, thanh niên liền gật đầu một cái, cuối cùng Cao Sóc vẫn có chút không yên lòng, “Cậu thật sự nghe hiểu?”

An Tử Lâu lặp lại một lần: “Không được chém người giết người, không cho biến thành xương khô.” Trừ lúc boss không có ở đây, cậu yên lặng bổ sung thêm một câu ở trong lòng.

Xác nhận thanh niên thực sự nghe hiểu, Cao Sóc mới bước về phía cổng, nguyên bản dị năng giả trong căn cứ không cần phải xếp hàng mới được vào, huống chi Cao Sóc vẫn là người có quyền trong căn cứ, ngay khi nhìn đến hắn, hai tên lính canh lập tức lộ ra nụ cười nịnh nọt, một tên trong đó nịnh bợ nói: “Hóa ra là đoàn trưởng Cao, mời nhanh vào, lần này ngài tự mình ra ngoài một chuyến, xem ra thu hoạch không nhỏ.”

Cao Sóc khẽ gật đầu xem như câu trả lời, nhanh chân đi vào bên trong, lúc thanh niên đi ở phía sau hắn bước ra, hai tên lính gác lập tức sang cả hai mắt, suýt nữa nhìn đến sững sờ, tuyệt sắc thế này ngay cả trước tận thế cũng không có bao nhiêu, nói chi là sau tận thế.

Một người lính gác duy nhất coi như còn tỉnh táo nghiêm túc với công việc nói: “Đoàn trưởng Cao, người này là đoàn viên ngài mới đem về đúng không, căn cứ có quy định người lần đầu tiên tiến vào phải đăng ký đồng thời đo lường dị năng, ngài xem?”

“Đo lường dị năng?” An Tử Lâu chuyển ánh mắt về phía lính gác, trong mắt tràn đầy tò mò, “Dị năng cũng có thể đo được?”

Thấy thanh niên nói chuyện cùng mình, trong lòng lính gác nhộn nhạo không ngừng, người xinh đẹp khá có đặc quyền, cho nên hắn nghiêm túc giải thích: “Cậu là từ căn cứ khác đến phải không? Viện nghiên cứu của căn cứ chúng tôi mất một năm, chỉ chuyên làm ra loại dụng cụ này, có thể đo lường chính xác thuộc tính cùng cấp bậc dị năng.”

Trước mắt An Tử Lâu sang ngời, nhanh nhảu nói: “thế thì mau đi thôi, tôi cũng muốn nhìn thử xem rốt cuộc tôi có dị năng gì?”

Cao Sóc cũng muốn biết đến cùng thì An Tử Lâu có dị năng gì, dù An Tử Lâu chuyển hóa từ một bộ xương khô, nhưng sức mạnh của cậu thì vô cùng mạnh mẽ, đám Tôn Dương cũng tò mò vô cùng.

“Tôi đoán chắc là hệ sức mạnh!” Xét đến việc mỗi lần An Tử Lâu đánh zombie đều một đấm là xong, Tôn Dương đoán nói, sau đó lại lắc đầu, tốc độ của An Tử Lâu cũng rất nhanh, quả thực không phải là người, không đúng, cậu ta vốn cũng chẳng phải người.

Đám Trình Phỉ Phỉ lười để ý đến Tôn Dương, bọn họ chỉ tò mò một bộ xương khô như An Tử Lâu có thuộc tính dị năng gì hay không mà thôi, thì nghiệm tiến hành thuận lợi vô cùng, đâm một lỗ trên đầu ngón tay An Tử Lâu, đem máu nhỏ vào trong một cái máy kì quái, một lát sau dụng cụ lập lòe ánh sang trắng.

Nhìn thấy ánh sang trắng này Cao Sóc chỉ hơi ngẩn ra, sau đó trong lòng hiểu rõ, trái lại mấy tên lính gác kia, ánh mắt nhing An Tử Lâu lập tức thay đổi, nguyên bản bọn họ cho rằng người có thể cùng Cao Sóc đi nhất định là người có dị năng cấp cao, nào đâu biết rằng đây chỉ là người bình thương, lập tức coi An Tử Lâu thành đồ chơi mua vui cho người khác, dù sao ở trong tận tế, người bình thường lớn lên càng xinh đẹp, càng dễ bị bắt nạt, còn không bằng bọn họ.

Nếu như bọn họ biết hồi nãy thanh niên còn đang thảo luận đem bọn họ gọt đi, hay là bem gần chết nói ra, không biết sẽ là biểu hiện gì.

“Haha, hóa ra cậu không có dị năng!” Tôn Dương vất vả lắm mới tóm được một cơ hội, lập tức lớn tiếng cười nhạo.

“Tôi không có dị năng!” An Tử Lâu chỉ vào mũi mình, trong mắt có chút mịt mờ, hóa ra cậu không có dị năng, nhưng à cũng không có vấn đề gì, trái lại mấy tên dị năng giả này yếu nhớt, ngay cả xương sườn của cậu cũng ngăn không nổi.

“Đi thôi!” Cao Sóc nhàn nhạt lên tiếng, hắn liếc nhìn sắc trời, vào lúc này hẳn là Lục Cẩm Thành đang ở trong cứ điểm của Lãnh Dạ, chuẩn bị bước lên vị trí đoàn trưởng đi, hắn nhất định không thể tưởng tượng được, mình còn sống.

Sau khi vào căn cứ, dọc đường có không ít người nhìn về phía bọn họ, ánh mắt thoáng đảo qua người Cao Sóc, chuyện đoàn trưởng đoàn lính đánh đánh thuê Lãnh Dạ xảy ra chuyện, đã truyền đi trong đám dị năng giả, mấy ngày này không khí trong đoàn Lãnh Dạ quả thật có chút sai sai, mọi người còn tưởng là thật, hóa ra căn bản chì là lời đồn.

Cứ điểm của Lãnh Dạ ở phía đông, chiếm một vùng lớn, lúc này, trong sảnh lớn đứng đầy người, tất cả đều là dị năng giả có chút quyền trong đoàn lính đánh thuê, bọn họ giống như đang bàn luận cái gì, phát ra âm thanh cãi cọ ồn ào.

Lục Cẩm Thành đứng trước đám người, nhìn qua như một thanh niên trí thức nho nhã, đeo một cặp kính mắt, trên mặt mang theo một nụ cười ôn hòa, dù là ai cũng không nhìn thấu, hắn là một tên tiểu nhân nham hiểm lấy dao đâm sau lưng anh em, mắt thấy mấy người phía dưới còn đang ầm ĩ không chịu đưa ra quyết định, hắn rốt cục ra tay.

Thay thành biểu cảm nghiêm trọng, hắn trầm giọng nói: “Các anh em, bây giờ đoàn lính đánh thuê đang phải đối mặt với một nguy cơ lớn lao, sau khi anh Sóc chết do bị đám rác rưởi Đằng Long hội đánh lén, gần đây chúng ta bị những thế lực to lớn khác chèn ép nhiều vô cùng, trong lòng mọi người cũng bàng hoàng, đã có một ít cỏ đầu tường* bỏ đội mà đi, nhưng chúng ta cũng không thể cứ ngồi chờ chết như vậy.”

*Cỏ đầu tường: Cỏ đầu tường rất yếu đuối, cần dựa dẫm mới có thể sống sót. Ở đây chỉ những người có năng lực yếu phụ thuộc vào đoàn lính đánh thuê.

“Việc mà chúng ta phải làm bây giờ là, chọn ra một người dẫn đầu, đem sức mạnh của đoàn thể tiếp tục phát triển, sau đó lại nghĩ cách báo thù cho anh Sóc, đám Tôn Dương vì chuyện của anh Sóc, ra ngoài điều tra đến giờ vẫn chưa trở về, trong đoàn nhất thiết phải có một người làm chủ đại cục mới được.”

“Anh Lục nói rất đúng, nhưng mà chọn ai đây, nguyên bản Dư Khôn và Tôn Dương là hai người thích hợp nhất, hầu như tất cả sự vụ của đoàn đều do hai người bọn họ giải quyết, nghiêm túc mà xét thì là thích hợp nhất.” Có người trong đám đông nói.

“Đúng, hai người bọn họ đều cấp ba, Dư Khôn cũng sắp đột phá.”

Nghe xong lời của những người này, dưới đáy mắt của Lục Cẩm Thành hiện lên một tia sáng lạnh, thật là buồn cười, hắn là người đi theo Cao Sóc sớm nhất, trước tận thế vẫn luôn là thuộc hạ của Cao Sóc, nguyên bản trước đây trong đám thuộc hạ của Cao Sóc còn có một trợ thủ đắc lực, sau tận thế không thức tỉnh dị năng, bây giờ chỉ có thể quản lí người thường.

Hắn còn tưởng rằng đây là cơ hội cho mình lên chức, nhưng hai tên anh em nửa đường xen vào Tôn Dương cùng Dư Khôn lại làm Cao Sóc coi trọng, quyền lợi lớn nhất đều bị bọn hắn phân chia, dựa vào cái gì? Rõ ràng rằng thực lực của bọn họ ngang nhau, hắn lại bị cho ra phía bên ngoài.

“Chẳng phải còn có anh Lục sao, anh Lục cũng là dị năng giả cấp ba, thực lực cũng chẳng kém.”

“Đúng vậy, nếu không thì anh Lục anh lên nhận việc đi, nếu cứ tiếp tục thế này, các anh em đều sẽ bị Đằng Long hội đè đầu.”

Ngụy Minh Dương nhìn vài người đang nói chuyện, bọn họ ngày thường đều qua lại gần với Lục Cẩm Thành, bây giờ nói thế chắc chắn là đã bàn trước, Lâm Thanh tuy rằng người ở chỗ này, nhưng trong long vẫn nghĩ đến chuyện tối hôm qua, sắc mặt đổi tới đổi lui vô cùng không tốt, hắn nghĩ không thông, vì sao An Tử Lâu xuất hiện ở chỗ này? Rõ ràng An Tử Lâu không phải người của đoàn lính đánh thuê Lãnh Dạ.

Sau một lúc lâu tranh luận, dưới tình huống Lục Cẩm Thành đã sắp đặt hết người kích động, mọi người cuối cùng cũng thỏa hiệp, rất nhiều người đồng ý quyết định này, Lục Cẩm Thành thấy thời cơ đã chín muồi, cuối cùng mở miệng, nhàn nhạt nói: “Nhận được sự coi trọng của các anh em, không không phải Lục Cẩm Thành tôi muốn đoạt quyền, chỉ là bây giờ mọi chuyện đều không ổn, nếu như chúng ta không tìm ra cách giải quyết, kết cụ sau này nhất định sẽ bị các thế lực khác nuốt chửng, vì đoàn lính đánh thuê, Lục Cẩm Thành tôi tạm thời làm đoàn trưởng, sau này, nếu Lục Cẩm Thành có miếng ăn, chắc chắn cũng sẽ chia cho mọi người.”

“Vậy sau khi mấy người Dư Không về thì sao?”

“Đợi bọn họ trở về tôi sẽ tự nguyện đem quyền lợi trả lại!” Lục Cẩm Thành âm thầm ghi nhớ thanh niên vừa nói chuyện, hắn nhì về phía Ngụy Minh Dương vẫn không nói gì, tối qua hắn đã đi tìm đối phương, Ngụy Minh Dương đã đồng ý rồi.

Ngụy Minh Dương vẫn luôn nhìn về phía cửa, thấy mấy người Cao Sóc vẫn còn chưa xuất hiện, đành phải gật gật đầu, Lục Cẩm Thành mừng rỡ, biểu cảm trên mặt lại không thay đổi, trịnh trọng nói: “Lục Cẩm Thành tôi thề tại đây, chỉ cần có cơ hội, nhất định sẽ báo thù cho anh Sóc, hủy diệt Đằng Long hội.”

“Nếu là báo thù cho tôi, tôi không cần đâu!”

Ngay lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh mà tất cả mọi người đều quen thuộc, ngay sau đó Cao Sóc mang theo mọi người chậm rãi bước vào, sắc mặt Lục Cẩm Thành đột nhiên tái nhợt, mở to đôi mắt nhìn Cao Sóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.