Mạt Thế Giả Tưởng

Chương 47: Chương 47: Khuyên giải




Ban công nhà Rika, Lạc Thần lẳng lặng đứng đó, ánh mắt xa xăm nhìn lên bầu trời trong xanh nhưng đầy quạ đen. Một bộ không biết nghĩ gì

“ Thật hiếm khi thấy thầy trầm tư như vậy? Sao thế, cùng thầy Huy cãi nhau phải không?”

Âm thanh ngọt ngào vang lên sau lưng Lạc Thần. Hắn quay đầu lại, phát hiện Saya đang tựa lưng vào cửa, khoanh tay trước ngực khiến đôi bạch thỏ của nàng ngạo nghễ đứng thẳng, nở nụ cười nhìn hắn

“ Còn em? Thầy tưởng em đang giúp mọi người nấu cơm mà” Lạc Thần hỏi lại

Nghe vậy, Saya khuôn mặt cứng lại, quay đầu không dám nhìn Lạc Thần, chảy mồ hôi cười cứng ngắc nói

“ Tại…tại vì em thấy thầy đứng đây một mình nên ra xem”

Lạc Thần suy nghĩ một chút liền biết. Cô nàng này là tiểu thư khuê các, 90% là không biết làm cơm. Bất quá, hắn cũng không vạch trần mà gật gù coi như chấp nhận lời giải thích

Thấy Lạc Thần gật đầu, Saya còn tưởng hắn không biết gì cả, trong lòng thở ra một hơi, đi tới bên cạnh hắn, hỏi

“ Thầy với thầy Huy giận nhau chuyện gì vậy?”

“ Saya nè! Em nghĩ lúc nãy thầy làm vậy có tàn nhẫn không?” Lạc Thần không trả lời Saya mà lại hỏi nàng một câu. Ánh mắt nhìn lên không mang theo một sự buồn phiền

Hiện tại, hắn rất hoang mang. Hắn biết mình không có bất kì gánh nặng gì khi giết người. Thế nhưng, Saeko, Ly Tiên,… đặc biệt là cô bé Alice chịu được sao? Hắn không biết nhưng hắn sợ. Hắn sợ, chúng nữ vì đó mà ghét bỏ hắn

Lạc Thần chỉ cần hỏi vậy Saya liền biết mâu thuẫn giữa Lạc Thần và Nguyễn Huy. Không phải là việc Lạc Thần giết chết mấy người sáng nay để lại ác cảm cho Nguyễn Huy sao

Nhìn Lạc Thần một bộ sầu não, Saya im lặng một lúc lâu. Mãi sau mới đẩy gọng kính, nghiêm giọng

“ Thầy làm vậy là sai rồi”

Nghe vậy, Lạc Thần run lên. sau đó thở dài, một bộ chán nản

“ Là thầy sai thật sao?”

“ Đúng vậy! Những người đó đều là người vô tội. Bọn họ chỉ nói chứ không hành động, lại thêm thủ lĩnh của bọn họ đã đứng ra nhận lỗi. Thầy không cần giết bọn họ. Dù cho phẫn nộ, thầy có thể đánh đập những người đó một trận” Saya nghiêm túc. Những gì nàng nói, khiến Lạc Thần cúi đầu, một bộ hài tử làm sai chuyện vậy

“ Nhưng…” Bỗng ngữ điệu của Saya thay đổi. Trong ánh mắt kinh ngạc của Lạc Thần, Saya vậy mà từ phía sau ôm lấy hắn

Úp mặt vào bờ lưng rộng lớn của đối phương, cảm nhận khí tức nam tử dương cương. Saya hai mắt hiện lên một tia si mê, nàng nói

“ Bọn em sẽ không vì thế mà ghét bỏ thầy. Một người đàn ông, chỉ vì người khác xúc phạm bạn gái của mình mà nổi giận, giết người. Đây không phải nói là hắn rất yêu bọn họ sao

Là những cô gái, còn gì hạnh phúc hơn khi biết được người mình yêu yêu mình thế nào. Thế nên, Rei và Ly Tiên không những sợ hãi mà còn cảm động. Kể cả em, cô Lan, cô Shizuka cùng Saeko lúc đó cũng không tức giận

Còn Alice? Thầy yên tâm, lúc đó em đã bịt mắt con bé lại, nó không thấy gì đâu? Trong mắt nó, anh vẫn là một vị Thần Tiên mà nó yêu thích.”

Nói tới đây, nàng ngẩng đầu, âm thanh vậy mà trở nên ôn nhu như nước, hoàn toàn không giống với vẻ ngạo kiều thường ngày

“ Thầy Huy tức giận cũng là vì thầy ấy đã đứng ra hòa giải nhưng thầy lại không nghe theo, đó là không tôn trọng thầy ấy. Cũng không thể chấp nhận việc thầy giết người vô tội

Thầy cũng đừng tự trách mình. Thầy là đội trưởng bọn em tin tưởng, thầy làm gì, tất cả bọn em đều ủng hộ. Bởi vì bọn em biết những gì thầy làm là đều vì bọn em, là vì đoàn thể này”

Những lời nói chân thành của Saya như một tia sáng soi đường cho Lạc Thần. Khiến tâm trạng lo âu, sợ hãi biến mất, cả người trở nên phấn chấn vô cùng

Về lý là hắn sai, thế nhưng về tình, hắn làm vậy không có gì là không đúng. Một người đàn ông, khi người yêu mình bị xúc phạm mà không nổi giận thì chứng tỏ hắn không yêu cô ấy

Lạc Thần không có người thân, lại từng bị người yêu phản bội thế nên hắn coi những cô gái yêu mình chân thành quan trọng hơn cả. Lại thêm việc chán ghét thế giới này cùng luật pháp không còn. Một khi hắn phẫn nộ, giết người cũng là điều dễ hiểu.

Các cô gái đều hiểu và không nói gì, hắn sao còn xoắn xuýt làm gì? Chẳng lẽ bởi vì thằng bạn tức giận sao?

Lắc đầu, như đã thông não. Lạc Thần cũng không nghĩ nhiều làm gì. Ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Saya, nở nụ cười tà ác

“ Vậy Saya...Thầy làm vậy … em có cảm động không?”

Saya khuôn mặt đỏ lên,, ánh mắt né tránh, không dám nhìn Lạc Thần, vội vàng nói

“ Ai…ai cảm động. Chỉ có Ly Tiên, Rei, Saeko là bạn gái thầy mới cảm động thôi. Em thấy rất bình thường đó”

“ Ồ! Vậy em ôm thầy chi” Lạc Thần vẫn không buông tha cô nàng, cười hắc hắc

“ Đừng hiểu lầm! Em ôm thầy là để an ủi thầy thôi.... Đúng, là an ủi thôi” Saya một bộ thà chết chứ không thừa nhận kêu lên. Sau đó, đẩy ra Lạc Thần, mang theo khuôn mặt đỏ phừng phừng vì ngượng ngùng chạy biến vào trong phòng

Tựa lưng sau tường, Saya thở hồng hộc, đôi má hồng hào vô cùng. Saya giờ rất xấu hổ ah, nàng hoàn toàn không hiểu mình tại sao lại ôm Lạc Thần nữa. Chỉ biết khi thấy hắn như vậy, nàng có xúc động ôm hắn mà thôi

“ Chẳng lẽ mình thích Lạc Thần sao?...Không thể nào ah”

Nghĩ tới điều này, Saya lắc đầu liên tục hòng dẹp ý nghĩ này qua một bên. Lạc Thần phong lưu đa tình, dù cho hắn đẹp trai, ôn nhu, lại cứu nàng mấy lần nhưng Saya cũng không nghĩ mình sẽ thích hắn. Là một thiên chi kiều nữ, thiên tài tự phong, Saya làm sao chấp nhận chia sẻ bạn trai mình với người khác được

Chỉ là nhớ tới cảm giác ấm áp, an toàn khi ôm Lạc Thần. Saya lại không khỏi một hồi mê luyến. Trong lòng phức tạp vô cùng

Nhìn Saya sốt sắng, Lạc Thần khóe miệng treo nụ cười tà. Saya bộ dạng này, hắn còn không biết cô nàng có tình ý với mình thì xác định không cần làm Tình Thánh làm gì

“ Lạc Thần! Tao có chuyện muốn nói với mày”

Đang định rời khỏi, thì âm thanh Nguyễn Huy vang lên. Chỉ thấy, Nguyễn Huy từ trong phòng đi tới bên cạnh Lạc Thần. Tay thì cầm 2 lon bia Hà Nội

Ném một lon cho Lạc Thần, mở ra lon mình, hắn đi tới bên cạnh Lạc Thần rồi uống một hơi dài mới nói

“ Lạc Thần. Tao xin lỗi. Lúc nãy tao có chút nóng tính”

Sắc mặt cực kì nghiêm túc cho thấy hắn không phải đang đùa giỡn Lạc Thần

Nếu Saya thông não cho Lạc Thần thì người thông não cho Nguyễn Huy chính là bạn gái hắn: Nguyễn Thanh Lan.

Nhớ lại những gì Nguyễn Thanh Lan giáo huấn, Nguyễn Huy không khỏi cười khổ. Lạc Thần giết người là sai, thế nhưng là một người bạn thân cũng là một đồng đội, hắn trách mắng Lạc Thần cũng không phải là đúng

“ Người xin lỗi phải là tao mới đúng. Lúc đó, tao chỉ quan tâm tới cảm xúc của mình mà không nghĩ tới mày nghĩ gì. Thằng Trúc đã xin lỗi, mày cũng đứng ra giảng hòa. Thân là một người bạn, tao phải tôn trọng ý kiến của mày “ Lạc Thần giọng nói tràn đầy chân thành, mang theo hối hận

Không đợi Nguyễn Huy nói gì, Lạc Thần thở dài, nói ra những lời từ sâu trong lòng

“Nhưng Huy mày nên hiểu cho tao. Trên thế giới này, tao không có người thân. Saeko, Ly Tiên, Rei là những người thân duy nhất. Tao yêu quý bọn họ hơn cả sinh mệnh mình. Đám người kìa xúc phạm họ, dù chỉ là lời nói cũng khiến tao nổi giận, muốn giết bọn họ rồi”

Thật sự, ở cái thế giới này, Lạc Thần không còn gì để nuối tiếc ngoại trừ chúng nữ. Dù cho thế giới hủy diệt, chỉ cần nữ nhân hắn còn sống, vậy là đủ rồi

Lẳng lặng nghe những gì Lạc Thần nói. Nguyễn Huy mới biết được thằng bạn thân của mình nặng tình như thế nào. Lạc Thần không nghe hắn, không phải vì không tôn trọng mà bởi đối phương đã động tới giới hạn mà Lạc Thần cho phép. Như hắn nói: Dù chỉ một câu nói xúc phạm nữ nhân hắn, hắn cũng giết không tha

Thở dài, Nguyễn Huy cũng không còn gì trách được Lạc Thần. Hắn chỉ có thể nói một câu khuyên nhủ

“ Tao biết! Nhưng như tao nói. Có nhiều cách để trừng trị bọn họ. Dù sao, thế giới này đã không còn bao nhiêu nhân loại nữa rồi”

“ Ukm, tao biết rồi. Nào, uống đi” Lạc Thần gật đầu, dơ lên lon bia về phía Nguyễn Huy, nở nụ cười ôn hòa nói một câu

“ Cạn” Nguyễn Huy cười cợt, cũng dơ lon bia lên đáp lại. Kể từ đây, mâu thuẫn giữa hai người coi như xóa bỏ. Mà Nguyễn Huy cũng hiểu hơn về thằng bạn thân của mình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.