Mạt Thế Giả Tưởng

Chương 20: Chương 20: Saya Takagi




Trong khi ba người nói chuyện thì Rei cùng Komuro chỉ lẳng lặng đứng nghe. Không phải là bọn họ không muốn nói mà là bọn họ không chen chân vào được. Giống như câu chuyện của ba người đã thuộc một lĩnh vực vượt xa tầm nhận thức của bọn họ vậy

Đặc biệt là Rei, người có hảo cảm với Lạc Thần. Thấy Lạc Thần cùng hai cô gái xinh đẹp hơn hẳn mình cười cười nói nói khiến nàng không khỏi một hồi khó chịu. Cảm giác như thứ thuộc về mình bị người khác lấy đi vậy

“ Thầy Lạc Thần. Thầy … cùng hai người ấy nói gì vậy?”

Đi tới bên cạnh Lạc Thần, Rei dùng ánh mắt chờ mong nhìn Lạc Thần nói nhỏ.

Bên cạnh nàng, Komuro không khỏi vểnh tai lên nghe lén. Trong lòng hắn ẩn ẩn phát hiện, câu chuyện giữa ba người này có liên quan tới sức mạnh mà Lạc Thần đang nắm giữ

Đối mặt với ánh mắt mong đợi nhưng lại không có một chút hiếu kì nào của Rei, Lạc Thần khẽ nở nụ cười bí hiểm, một tay đưa lên, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của Rei nói

“ Đợi rời khỏi đây, thầy sẽ nói cho em biết. Đảm bảo không để em thất vọng đâu”

Lạc Thần nói là thật. Ở cái tận thế mà thây ma đi đầy đường, nguy hiểm khắp nơi thế này thì mọi việc đều có thể xảy ra. Lạc Thần dù có năng lực nhưng hắn không cuồng vọng tới nỗi có thể 100% bảo vệ người đàn bà của hắn.

Như vừa nãy ở trên sân thượng, đại lượng thây ma khiến hắn bó tay. Nếu như đối mắt với số lượng đông hơn như thế. Hắn làm cách nào để bảo vệ nữ nhân mình

Nếu như có thể thông qua chém giết thây ma để thu được năng lực thì Lạc Thần cũng không chút do dự để đôi tay xinh đẹp của các nàng nhúng máu. Chỉ cần Rei, Ly Tiên, … có được năng lực tự bảo vệ mình, hắn có thể an tâm được phần nào

Nói xong, hắn không khỏi liếc nhìn sang Komuro đang trầm tư suy nghĩ vì câu nói của mình, khóe miệng treo một nụ cười tà mị, trong lòng khẽ nói một câu

“ Komuro!? Mong là ngươi không nên ở tận thế chết sớm ah”

*********************

Tầng hai tòa nhà cũng không khá hơn tầng ba với tầng bốn là bao nhiêu. Thây ma đi đầy hành lang, xác người nằm la liệt khắp nơi, máu tươi vung vãi khắp cả một tầng học

“Chậc, Thây ma tốc độ lây lan thật nhanh. Từ tầng bốn xuống đây, ta chưa gặp một người sống nào ngoài em Busujima cùng cô Shizuka ah”

Lạc Thần sử dụng Thiên Đạo Ấn số 1: Kim Loại Chưởng Khống tiện tay tiêu diệt một thây ma kiếm về một điểm kinh nghiệm cùng một kim tệ không khỏi cảm thán nói một câu.

Lạc Thần nhớ rất rõ ràng, khi hắn tới đây, hắn vẫn còn nhìn thấy học sinh ở bốn tầng chạy toán loạn, dẫm đạp lên nhau mà chạy. Không chỉ ở đây mà tại sân trường cũng vẫn có thể nhìn thấy người sống

Vậy mà hiện tại, trải qua hai tầng, ngoài Saeko cùng Shizuka là hai người sống duy nhất mà Lạc Thần gặp được khiến Lạc Thần không khỏi giật mình về tốc độ lây lan dịch bệnh

Đồng thời, trong lòng cũng không khỏi lo lắng. Không biết một trong những nhân vật của anime này: Saya Takagi có giống như trong cốt truyện, an toàn rời khỏi đây không?

“ Cũng không có gì khó hiểu. Điểm yếu của thây ma là đầu. Thử hỏi ở cái trường này, có mấy người có đủ năng lực, sự dũng cảm để đâm thủng đầu thây ma chứ” Sóng vai với Lạc Thần, Saeko cười nhạt trả lời. Đồng thời nàng dơ một tay lên, tạo tư thế chém xuống.

Lập tức, cách nàng khoảng ba mét, một con thây ma giống như bị một lưỡi kiếm sắc bén và vô hình chém thành hai mảnh. Chết không thể chết được không

“ Đây chính là dị năng: Kiếm Khí sao? Cũng không tệ ah”

Thấy Saeko cách không giết thây ma, Lạc Thần không khỏi nhớ tới cái dị năng: Kiếm Khí của nàng. Ánh mắt tràn đầy vẻ hứng thú nói một câu

“ Vâng!. Cũng là dị năng rất thích hợp với một tay kiếm khách như em”

Saeko gật đầu nói một câu. Sau đó, nàng híp mắt lại, mấy giây sau mắt mở ra, ánh mắt hiện lên một vẻ hiểu ra trầm giọng

“ Giết thây ma thu được một điểm kinh nghiệm, một kim tệ. Xem ra, đây không phải là đại dịch thông thường. Giống một tựa game hơn”

Hiện tại, dù Lạc Thần không giải thích thì Saeko cũng đoán được phần nào. Ít nhất, nàng biết được thây ma không phải là một bệnh dịch thế kỉ. Thậm chí, Saeko có suy đoán, sự xuất hiện của thây ma cũng chỉ là mở đầu cho một điều gì đó mà thôi

“ Ha… ha. Khả năng ông trời thấy chúng ta quá bình thường nên đã tạo ra trò chơi này ah. Một trò chơi tràn ngập tử vong nhưng cũng không thiếu kì ngộ. Busujima –chan, em nghĩ đúng không?”

Lạc Thần dơ tay lên, lập tức những mảnh kim loại rơi vương vãi trên sàn nhà liền hóa thành những viên đạn bay với vận tốc cực nhanh bắn về phía trước. Không chút lưu tình bắn thủng đầu mấy con thây ma đang vật vờ phía trước

“ Một trò chơi tử vong sao? Thật chờ mong làm sao”

Saeko hai mắt hiện lên một sự hưng phấn đến kì lạ. Sâu trong nội tâm, khuynh hướng khát máu vốn đã ẩn sâu lại một lần nữa chỗi dậy.

Chạy theo phía sau, Rei, Komuro nhìn hai người vừa chém giết thây ma vẫn còn có thể cười đùa nói chuyện với nhau, giống như trước mặt bọn họ không phải thây ma mà là những sinh vật nhỏ yếu vậy

Trong nội tâm Rei cùng Komuro im lặng tới cực điểm. Thật sự không hiểu thần kinh hai vị này cấu tạo bằng gì, ở nhân gian địa ngục như thế này mà vẫn còn cười đùa được

Đặc biệt là Rei, nàng cảm xúc vô cùng ngổn ngang. Không biết tại sao, khi nhìn Lạc Thần cùng Saeko tâm đầu ý hợp. Rei lại một hồi khó chịu cùng ghen tuông.

“Ách...ah... cái gì thế này”

Đang đi, bỗng nhiên Shizuka hai chân chạm vào nhau khiến cho cô nàng loạng choạng ngã xuống, kêu đau một tiếng,

Nghe vậy mấy người lập tức dừng lại cước bộ. Sau đó đồng loạt quay đầu nhìn về phía nàng

Rei đi tới bên cạnh Shizuka, nhìn một lúc rồi cười khổ

“Cô mặc thế này sao chạy được?”

Sau đó không do dự trực tiếp xé chiếc đầm màu đen sang trọng và đắt tiền

“ế! trời ạ! còn là gì cái váy hiệu panda của tui chứ”

Shizuka không những không cảm kích mà còn phẫn nộ hô hào. Phùng mồm trợn má, một bộ cực kì cáu giận nhìn Rei

Nghe vậy, cả bốn người trên đầu toát ra vài đạo #, ở cái tình cảnh này còn lo quần áo của mình, chắc chỉ có mình Shizuka

Rei hai tay bụm mặt, tràn đầy vẻ bất lực, mãi nói nói một câu

“ Giữa mạng sống và cái váy hiệu, cô chọn cái nào?”

“ Cả hai” Shizuka nửa giây cũng không cần nghĩ, lập tức bĩu môi nói

Lạc Thần: =.=

Saeko: =.=

Komuro: =.=

Rei: =.=

Câu trả lời của Shizuka khiến cho mấy người Lạc Thần im lặng tuyệt đối, đồng loạt hướng về phía Shizuka dơ lên ngón tay cái. Dù biết Shizuka ngốc bẩm sinh nhưng Lạc Thần cũng không thể ngờ được cô nàng ngốc tới mức này

Trong cái tận thế mà mạng sống như màng chỉ treo chuông này mà còn có người nói coi cái váy hiệu ngang với mạng sống thì quả thật là cạn cmn lời rồi

-Roẹt… roẹt

Tiếng động cơ giống như tiếng máy khoan vang lên khiến mấy người Lạc Thần không khỏi giật mình. Đặc biệt là Lạc Thần, khi mà hắn nhớ ra, trong anime Saya chính là dùng máy khoan này để giết một con thây ma

“ Mọi người. Hình như có người sống. Chúng ta mau tới xem”

Nói xong, cũng chẳng đợi mọi người phản ứng, hắn dùng tốc độ nhanh nhất phóng về phía phát ra âm thanh

Cuối tầng hai, một cô gái xinh đẹp không thua kém gì Rei với một mái tóc dài màu hồng buộc theo kiểu song đuôi ngựa. Thân hình mảnh khảnh, lồi lỗm có đủ. Đặc biệt là bộ ngực, còn lớn hơn cả Rei. Nên nhớ, cô nàng mới chỉ là học sinh cấp 3 ah, ngực lớn như vậy, thật không biết ăn gì để nuôi nó

Mặt học sinh, ngực phụ huynh. Quả thật là cực phẩm trong cực phẩm. Mà nàng cũng chính là Saya Takagi – cô gái cuối cùng mà Lạc Thần đang tìm kiếm

Hiện giờ trên khuôn mặt tuyệt sắc của Saya tràn đầy một vẻ dữ tợn. Chỉ thấy nàng cầm trong tay một mũi khoan, không ngừng ở trên đầu con thây ma trước mặt mình khoan xuống. Miệng còn không ngừng ngào thét

“ Chết đi… chết đi…”

Saya là môt cô gái hiền lành như bao nữ sinh lớp 11 khác. Chỉ là tận thế tới, khắp nơi đều là thây ma, người chết tạo thành một cú shock cực lớn đối với nàng. Giờ lại bị đẩy vào bước đường cùng, nàng không nổi điên mới lạ. Đáng thương con thây ma này trở thành vật phát tiết

Saya vừa giết thây ma vừa hét lớn khiến cho đam thây ma xung quanh chú ý tới. Lập tức, bọn chúng lao về phía Saya, vây lấy cô lại.

Sau một hồi phát tiết, Saya cũng bình tĩnh lại. Chỉ là hai mắt nàng không có một chút nào vui mừng mà lại tràn đầy tro tàn. Nhìn xung quanh mình đâu đâu cũng là thây ma, nàng chỉ biết ngồi phịch xuống đất khóc nức nở. Trong lòng không ngừng gào thét:

“ Mình sẽ chết thế này sao? Một thiên tài như ta mà lại trở thành một sinh vật kinh tởm như vậy sao? không cam lòng ah”.

Như là nghe được câu nói của Saya. Ngay tại lúc Saya tuyệt vọng nhất thì một âm thanh nam tử vang lên:

“ Đừng sợ! Thầy tới rồi đây”

Sau đó, Saya chỉ cảm thấy một đôi bàn tay to lớn, hữu lực ôm lấy mình. Đưa mình vào một bộ ngực rộng lớn và ấm áp

Vội vàng ngẩng đầu, Saya mắt mở thật lớn như muốn chứng kiến người tới cứu mình. Lập tức, một khuôn mặt soái đến thiên địa bất dung hiện ra cùng với đó là cặp mắt Rine Sharingan yêu dị tràn đầy ôn nhu nhìn mình

“ Thầy Lạc Thần?” Saya ngơ ngác nói một câu

Mặc dù Lạc Thần chỉ dạy khối lớp 10, nhưng sự nổi tiếng của hắn thì đến cả khối lớp 12 cũng biết. Việc Saya biết tới Lạc Thần cũng không phải là lạ.

Nàng chỉ là không nghĩ tới, ngay tại lúc mình chán nản nhất, ngay tại lúc mình đã buông xuôi mặc cho cái chết thì Lạc Thần xuất hiện. Khiến Saya chỉ biết ngơ ngác đứng đó, một bộ khó tin vô cùng

Đối mặt với ánh mắt sững sờ của Saya, Lạc Thần dùng động tác quen thuộc, động tác mà hắn hay dùng với Rei

Dơ tay lên, nhẹ nhàng xoa đầu Saya, dùng âm thanh mang theo một sự chắc chắn cùng kiên định

“ Là thầy. Yên tâm, thầy sẽ đưa em an toàn ra khỏi đây”

Nói xong, hắn quay đầu nhìn về phía mấy chục con thây ma đang xông tới chỗ mình. Hai mắt lập tức biến thành băng lãnh, vô tình

Để Saya ra sau lưng mình, Lạc Thần hai tay không ngừng kết ấn. Mấy giây sau, hắn quỳ một chân dưới mặt đất, một tay để lên sàn nhà, ngẩng đầu nhìn đám thây ma, âm thanh lạnh lẽo vang vọng khắp tầng hai

“ Thiên Đạo Ấn số tám: Thiên Sứ Thẩm Phán”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.