Mạt Thế Khinh Khí Cầu

Chương 9: Chương 9: Phân Đàn Số 4




Hướng Nhật tay cầm theo chai rượu, lẻ loi bước đi trên đường. Theo như lời bọn Yakuza nói, Hướng Nhật tìm theo biển số xe thì đây là một chiếc Mercedes AMG GLC 63 đen bóng đang đậu trên lòng đường, nhưng lại không có tài xế bên trong.

“Chậc, đúng là Yakuza có khác! “

Hướng Nhật tặc lưỡi khen chiếc xe, rồi lần mò thì phát hiện cửa hàng ghế sau không khóa.

“Đây có lẽ là cách mà Yakuza gặp mặt! “

Hắn mở cửa ngồi vào ghế sau, rồi cửa xe tự động đóng lại do công nghệ cửa hích của dòng Mercedes cao cấp.

Dùng tay vặn mạnh, nắp chai rượu bung ra, Hướng Nhật đưa miệng nhấp một ngụm nhỏ. Cảm giác cay và lạnh buốt đánh thẳng vào cuốn họng làm hắn phải hít hà mấy hơi. Tiếp một ngụm thứ hai Hướng Nhật bắt đầu cảm nhận được hương vị của loại rượu này. Rượu sau khi xuống bụng thì làm nóng cả người lên khiến Hướng Nhật tỉnh táo lên không ít.

Thở nhẹ đẩy hơi cồn ra khỏi mũi bất chợt hắn nhìn ra cửa sổ, loáng thoáng ánh đèn của hàng quán bên đường khiến Hướng Nhật bồi hồi một chút.

“Không ngờ một ngày mình ngồi trên xe sang, uống rượu ngoại ngắm đường phố lại là ngày mình đi gặp Yakuza để mua súng đạn. Cuộc đời đúng là hài hước!”

Không để Hướng Nhật thoải mái quá lâu, chưa được mười phút thì hai tên Yakuza băng Miso mặt lạnh như tiền lúc nãy đi đến, mở cửa ngồi vào xe, hai tên đều ngồi ghế trước. Một tên quay xuống hỏi Hướng Nhật:

- Thằng nhóc, mày thật sự muốn làm ăn với băng Miso? Nếu đây là trò đùa thì khôn hồn quỳ xuống liếm giày ông mày đi, tao sẽ suy nghĩ về việc tha cho mày.

Hai tên Yakuza tỏ ra cực kì nghi ngờ, trạc tuổi Hướng Nhật làm gì có ai dám đề nghị giao dịch với Yakuza chứ? Sinh viên thường chỉ dính dáng vào những quỹ tín dụng đen và gái gú của Yakuza, đề nghị mua súng của Hướng Nhật đúng là lần đầu trên đời mà hai tên Yakuza này nghe.

Hướng Nhật không quá để ý đến lời đe dọa của hai tên này, nói:

- Tao thật sự cần mua súng, lái xe đi!

Hai tên Yakuza hơi bất ngờ về sự bình tĩnh của Hướng Nhật, tên ngồi ghế lái quay lại nhìn Hướng Nhật nói:

- Mày gan lắm!

Rồi lập tức nổ máy, lái xe đi. Chiếc Mercedes GLC 63 lao đi vun vút trên đường phố Nhật Bản. Tên lái xe cũng là dân chuyên nghiệp, tốc độ xe không thấp với động cơ V8 tăng áp kép nhưng mỗi khi vào cua đều là vô cùng mượt mà, ngồi ghế sau không cài dây an toàn mà Hướng Nhật không cảm thấy nhiều rung lắc.

Xe chạy hơn ba mươi phút rồi dừng trước cổng một biệt viện lớn, lúc này đã là 4 giờ sáng, trời vẫn còn khá tối nên Hướng Nhật không nhìn rõ kiến trúc nhưng có lẽ nơi này không thể tầm thường.

Hai tên Yakuza gác cổng lập tức tiến lên rọi đèn pin vào trong xe kiểm tra. Sau khi xác nhận đúng là người của mình thì mới đưa ngón tay lên kích hoạt thiết bị liên lạc nội bộ đeo trên tai, ra hiệu mở cổng.

Xe từ từ chạy vào trong, Hướng Nhật còn quan sát thấy hai ba trạm gác tiếp theo.

“Đây có lẽ là một trong những phân đàn của băng Miso, công tác bảo an nghiêm ngặt thật.”

Hướng Nhật thầm nghĩ.

Xe dừng lại trong bãi, có hơn chục chiếc Mercedes-Benz y hệt đậu thành một dãy. Hai tên Yakuza xuống xe dẫn đường cho Hướng Nhật đến trước một cái cửa lớn kiểu Nhật bên hông biệt viện. Hướng Nhật hơi tiếc vì không được ngắm nhìn cửa chính của khu biệt viện này. Dù sao thì Hướng Nhật cũng hiểu chuyện hắn muốn mua súng chưa thể đủ tư cách được bước vào bằng cửa chính.

Trên đường đi hai tên Yakuza không nói một lời nào, chỉ khi đưa Hướng Nhật tới đây một trong hai mới mở miệng, là tên Yakuza cầm lái:

- Mày muốn gì thì trước hết nói chuyện với lão quản gia. Muốn nhà Miso nhúng tay, quy tắc đầu tiên chính là lợi ích mà mày mang lại. Nếu mày không chứng minh được, mày biến. Nghe rõ chưa?

Hướng Nhật không đáp, gật đầu tỏ ý đã hiểu, mặc dù lời nói có khó nghe nhưng việc hắn đến được đây đã là điều thần kì. Nếu như biểu hiện của Hướng Nhật có chút sai lệch có lẽ mọi chuyện đã dừng lại ở việc hắn bị hai tên Yakuza này đập te tua sau đó vứt ở một góc đường nào đó rồi.

Hướng Nhật đẩy cánh cửa, thật ngạc nhiên vì một cánh cửa lớn như vậy không mất nhiều sức để kéo ra. ( Cửa gỗ kéo kiểu Nhật)

Trước mặt Hướng Nhật có vài người nhưng đập vào mắt hắn là cảnh tượng một người đàn ông ngũ tuần cầm một thanh Katana nhuốm máu đang đứng nói nói gì đó. Dưới đất là một người đàn ông mập mạp mặc đồ công sở đã bị chém mất một nữa cái đầu, hộp sọ văng ra một bên, máu huyết văng tứ tung, nhuộm đỏ áo sơ mi trắng. Điều kinh khủng hơn là tên mập có lẽ vẫn còn phản xạ tự nhiên mặc dù đã mất phân nửa hộp sọ, cơ thể hắn giãy đành đạch trước mặt mọi người trong căn phòng, tạo nên một bầu không khí tanh tưởi.

Người đàn ông tuy đã ngũ tuần nhưng mà thân hình như một con hổ đói này đột nhiên chú ý đến Hướng Nhật, tay cầm Katana thực hiện một tư thế vẩy máu hoa mỹ, tra kiếm vào vỏ.

Ông ta bước đến trước mặt Hướng Nhật, nở một nụ cười dị hợm, nói:

- Chào mừng đến với Phân Đàn Số 4, cho tao nghe lời đề nghị của mày nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.